Lính bắn tỉa: Nỗi kinh hoàng của Thế Chiến 2
Từ những chiến thuật sơ khai trong Thế Chiến I, lực lượng bắn tỉa đã phát huy cao độ uy lực và hiệu quả của mình trên các chiến trường trong Thế Chiến II.
Trong Kỳ I, chúng ta đã biết rằng chiến thuật bắn tỉa đã có từ thế kỷ 18, và có những người lính bắn tỉa đã xoay chuyển cục diện trận chiến chỉ bằng một phát bắn. Chiến thuật bắn tỉa bắt đầu được hình thành một cách có hệ thống trong quân đội các nước trong cuộc Thế Chiến I, tuy nhiên sau khi cuộc chiến tranh này kết thúc, lực lượng bắn tỉa không được chú trọng đúng mức trong thời bình, thậm chí có nhiều nước còn giải tán lực lượng bắn tỉa chuyên nghiệp của mình.
Tuy nhiên khi Thế chiến II nổ ra, lính bắn tỉa lại một lần nữa chứng tỏ mình là một lực lượng không thể thiếu trên chiến trường. Trong các chiến dịch tấn công của Đức năm 1940, chỉ riêng những người lính bắn tỉa của Pháp và Anh đã có thể ghìm chân quân Đức để tạo lợi thế về thời gian. Chẳng hạn như trong trận truy kích Dunkirk, lính bắn tỉa Anh đã trì hoãn đáng kể tốc độ tiến quân của bộ binh Đức.
Lính bắn tỉa Anh đã gây nhiều tổn thất cho quân Đức trên đường tiến quân
Vì lẽ đó, quân đội Anh lại một lần nữa tăng cường huấn luyện các đơn vị bắn tỉa chuyên nghiệp. Lính bắn tỉa Anh không chỉ được huấn luyện kỹ năng xạ kích mà còn được đào tạo về khả năng ngụy trang bằng các loại quần áo ngụy trang đặc biệt. Tuy nhiên vì quân đội Anh chỉ huấn luyện bắn tỉa cho các sĩ quan nên hiệu quả của lực lượng bắn tỉa trên chiến trường bị giảm đi đáng kể.
Một trong những trận đánh nổi tiếng nhất của những người lính bắn tỉa, và cũng là trận đánh khiến người Đức phải xem xét lại việc huấn luyện bắn tỉa của mình là trận Stalingrad. Những người lính bắn tỉa Liên Xô ẩn nấp trong các tòa nhà ở thành phố Stalingrad đã gây ra thiệt hại nặng nề cho quân Đức.
Do đặc điểm tác chiến trong đô thị nên những người lính bắn tỉa Liên Xô này rất khó phát hiện, và họ đã làm suy giảm đáng kể tinh thần của quân Đức. Người lính bắn tỉa Hồng Quân đã tỏa sáng trong trận chiến này với những chiến công hiển hách là Vasily Zaytsev, người tạo cảm hứng cho bộ phim Enemy At the Gates (Kẻ thù trước cổng) sau này.
Một tổ bắn tỉa của Hồng Quân Liên Xô trên mặt trận Stalingrad
Trong trận chiến này, lính bắn tỉa Đức được trang bị súng Cacbin 98 và súng trường Gewehr 43, tuy nhiên số lượng thường không đủ, và một số lính bắn tỉa Đức phải sử dụng những khẩu Mosin-Nagant 1891/30, SVT hoặc Mauser của Séc.
Sau thất bại tại trận chiến này, quân Đức tái lập trường huấn luyện bắn tỉa vào năm 1942 và tăng đáng kể số lượng lính bắn tỉa cho mỗi đơn vị bằng cách thành lập thêm 31 đại đội huấn luyện bắn tỉa vào năm 1944. Đức cũng là nước duy nhất trên thế giới vào thời gian đó trang bị cho lính bắn tỉa của mình loại đạn bắn tỉa chuyên dụng sS có nhiều thuốc phóng hơn và đầu đạn nặng hơn.
Lính bắn tỉa Đức sử dụng kính ngắm Zeiss Zielvier 4x có hệ thống bù độ rơi cho đạn ở các khoảng cách khác nhau với tầm bắn lên tới 1000 hoặc 1200 mét. Vào tháng 2/1945, lính bắn tỉa Đức được trang bị kính ngắm hồng ngoại chủ động Zielgerat 1229 để có thể bắn đêm bằng súng trường StG 44.
Lính bắn tỉa Đức sử dụng súng Karabiner 98k trang bị kính ngắm Zeiss Zielvier 4x
Video đang HOT
Về phía Hồng Quân, họ đã huấn luyện cho 428.335 người về chiến thuật bắn tỉa, trong đó có 9.534 người được qua các khóa huấn luyện bắn tỉa nâng cao. Những khóa huấn luyện bắn tỉa ngắn hạn được tổ chức vào năm 1942 đã đào tạo cho gần 55.000 nữ xạ thủ bắn tỉa Hồng Quân. Trong quân đội Liên Xô trung bình cứ một trung đội bộ binh lại có ít nhất một lính bắn tỉa. Một số lính bắn tỉa Hồng Quân sử dụng súng trường chống tăng PTRD với kính ngắm đặc biệt để phá hủy các phương tiện chiến đấu của đối phương.
Trong quân đội Mỹ, thời kỳ này lính bắn tỉa chỉ được huấn luyện cơ bản và chú trọng vào khả năng bắn trúng mục tiêu ở khoảng cách xa. Lính bắn tỉa được yêu cầu bắn trúng thân địch ở cự ly 400 mét và bắn trúng đầu ở cự ly 200 mét. Hồi đó quân đội Mỹ hoàn toàn không quan tâm đến khả năng ngụy trang của lính bắn tỉa. Nguyên nhân là trước khi tham chiến vào Thế chiến II, quân đội Mỹ chủ yếu chỉ được triển khai ở Bắc Phi và Ý, nơi những trận chiến diễn ra trong khu vực rừng núi khô cằn, hạn chế khả năng ẩn nấp và hoàn toàn trái ngược với địa hình ở Tây Âu và Trung Âu.
Chính điều này đã gây nên thảm họa cho quân Mỹ trong trận chiến Normandy và chiến dịch ở Tây Âu, nơi họ phải đụng độ với những tay súng bắn tỉa được huấn luyện kỹ càng của Đức. Trong trận Normandy, lính bắn tỉa Đức ẩn nấp trong những khu rừng rậm rạp đã bao vây các đơn vị Mỹ và hạ gục từng người một từ mọi hướng.
Nhiều lính Mỹ thiệt mạng vì trúng đạn bắn tỉa của quân Đức trên chiến trường Normandy
Quân Mỹ và Anh đã rất ngạc nhiên khi chứng kiến khả năng tiếp cận ở cự ly gần cũng như khả năng tiêu diệt mục tiêu ở cự ly tới 1000 mét của lính bắn tỉa Đức. Một sai lầm khủng khiếp của lính Mỹ là nằm rạp xuống đất và chờ đợi, để rồi trở thành những mục tiêu “ngon lành” cho lính bắn tỉa Đức. Lính bắn tỉa Đức thường xâm nhập sâu vào phòng tuyến của phe Đồng minh và có những khi bị mất chiến tuyến, họ vẫn chiến đấu từ vị trí của mình mà không chịu đầu hàng cho đến khi hết đạn.
Chiến thuật bắn tỉa táo bạo này là kết quả những thay đổi trong chính sách quân dịch của Đức. Sau những thiệt hại nặng nề trên mặt trận phía đông, quân đội Đức buộc phải chú trọng hơn vào việc tuyển những người lính thanh niên trẻ tuổi. Vì không được huấn luyện đầy đủ về các chiến thuật chiến đấu phân đội phức tạp nên những người lính trẻ này thường trở thành những lính bắn tỉa hoạt động đơn độc.
Trong khi những lính bắn tỉa dày dạn kinh nghiệm thường chỉ bắn vài phát tiêu diệt mục tiêu rồi rút về vị trí an toàn thì những người lính trẻ bất chấp cả tính mạng nhưng lại thiếu kinh nghiệm chiến thuật này lại thích trụ lại và chiến đấu cho đến viên đạn cuối cùng hoặc bị đối phương hạ gục.
Mặc dù chiến thuật này thường dẫn tới cái kết bi thảm cho xạ thủ bắn tỉa nhưng nó cũng gây thiệt hại nặng nề về nhân mạng cho đối phương. Bởi vậy những người lính bắn tỉa có biệt danh “Thanh niên Tự sát” này là một vấn đề nhức nhối cho quân Đồng minh trên đường tiến quân.
Một xạ thủ bắn tỉa cảm tử của Đức
Sau khi Thế chiến II kết thúc, rất nhiều phương pháp huấn luyện và học thuyết bắn tỉa của Đức đã được quân đội các nước trên thế giới sao chép và học hỏi.
Còn ở chiến trường Thái Bình Dương, quân đội Nhật cũng huấn luyện những người lính bắn tỉa, và họ thực sự trở thành mối đe dọa khôn lường cho quân Mỹ, Anh, Canada và Úc trong những khu rừng rậm ở châu Á và các hòn đảo trên Thái Bình Dương.
Lính bắn tỉa Nhật Bản mặc quần áo ngụy trang kiểu cây cỏ và đào những công sự được ngụy trang vô cùng khéo léo kết nối với những chiến hào nhỏ. Khi chiến đấu trong rừng rậm, họ không cần độ chính xác ở tầm xa bởi những trận chiến thường chỉ diễn ra ở cự ly vài trăm mét. Lính bắn tỉa Nhật nổi tiếng với sự kiên nhẫn và khả năng ẩn nấp trong một thời gian dài. Họ hầu như không bao giờ rời khỏi nơi ẩn nấp được ngụy trang kỹ càng.
Tuy nhiên điều đó lại đồng nghĩa với việc vị trí của người lính bắn tỉa này có thể bị phát hiện chỉ sau vài phát bắn. Để chống lại lính bắn tỉa của Nhật Bản, Thủy quân lục chiến Mỹ cũng huy động những người lính bắn tỉa của mình sử dụng súng trường Springfield M1903 ở mặt trận Thái Bình Dương.
Theo Khampha
Lính bắn tỉa: Tử thần giấu mặt trên chiến trường
Lính bắn tỉa là lực lượng đặc biệt tinh nhuệ trong quân đội các nước trên thế giới, và là nỗi kinh hoàng mà tất cả những người lính đều không muốn đối mặt trên chiến trường.
Lính bắn tỉa là những người lính được đào tạo đặc biệt để hoạt động một mình hoặc theo cặp và đội nhằm liên tục theo dõi sát đối phương và tiêu diệt các mục tiêu từ vị trí ẩn nấp hoặc từ khoảng cách vượt quá khả năng phát hiện của đối phương.
Lính bắn tỉa thường hoạt động độc lập mà ít được hỗ trợ từ các đơn vị bạn. Về chiến thuật, lính bắn tỉa được tuyển chọn kỹ lượng và đào tạo chuyên sâu, sử dụng những vũ khí ứng dụng có độ chính xác cao và kính ngắm, thường được trang bị các phương tiện liên lạc phức tạp để cung cấp các thông tin chiến trường có giá trị cho đơn vị của mình.
Lính bắn tỉa thuộc quân đội Israel
Ngoài tài thiện xạ, lính bắn tỉa quân đội cũng được huấn luyện đặc biệt về thuật ngụy trang, các thủ đoạn chiến đấu, xâm nhập, khả năng quan sát đặc biệt, trinh sát và tiêu diệt mục tiêu. Lính bắn tỉa đặc biệt phát huy hiệu quả khi được triển khai ở các địa hình chiến đấu đô thị hoặc trong rừng rậm.
Từ "bắn tỉa" (sniper) có nguồn gốc từ thế kỷ 18, khi những người lính Anh ở Ấn Độ gọi những xạ thủ có khả năng "tỉa" được những con chim dẽ giun (snipe) bé nhỏ là "lính bắn tỉa". Thuật ngữ "lính bắn tỉa" được công nhận lần đầu tiên vào năm 1842 để gọi những người lính có tài thiện xạ cừ khôi.
Quân đội các nước trên thế giới có những học thuyết quân sự khác nhau về việc sử dụng lính bắn tỉa trong các đơn vị, bối cảnh và chiến thuật khác nhau.
Trong chiến tranh hiện đại, chức năng chủ yếu của lính bắn tỉa là cung cấp các thông tin trinh sát chi tiết từ vị trí ẩn nấp và khi cần thiết có thể làm tiêu hao sức chiến đấu của đối phương bằng cách tiêu diệt các mục tiêu có giá trị cao như sĩ quan chỉ huy, liên lạc viên..., đồng thời ghìm chân và làm mất tinh thần quân địch.
Ngoài các nhiệm vụ trên, ngày nay những người lính bắn tỉa còn có thể được giao nhiệm vụ phá hủy thiết bị, khí tài quân sự của địch bằng các loại súng trường phá giáp có cỡ nòng lớn cỡ .50 BMG như Barrett M82, McMillan Tac-50 và Denel NTW-20.
Súng bắn tỉa uy lực cao Barrett M82 của quân đội Mỹ
Quân đội Liên Xô và một số nước khác phát triển các đơn vị bắn tỉa cấp đội. Lính bắn tỉa ngày càng chứng tỏ được hiệu quả của mình, đặc biệt là lực lượng bắn tỉa của Anh và Mỹ trong cuộc chiến tranh Iraq gần đây với vài trò hỗ trợ hỏa lực yểm trợ cho hoạt động của bộ binh, nhất là khi tác chiến trong khu vực đô thị.
Lính bắn tỉa của quân đội Mỹ, Anh và một số nước khác thường được tổ chức thành từng tổ 2 người gồm xạ thủ và người quan sát. Hai người này có thể thay phiên hoán đổi vị trí cho nhau để tránh hiện tượng bị mỏi mắt.
Trong các chiến dịch gần đây diễn ra ở các khu vực đông dân cư như ở Fallujah, Iraq, quân đội Mỹ thường triển khai hai tổ bắn tỉa đi cùng nhau để tăng cường an ninh và tính hiệu quả trong môi trường tác chiến đô thị. Mỗi tổ bắn tỉa thường được trang bị một vũ khí tầm xa và một vũ khí tầm gần để chiến đấu và tự bảo vệ mình trong trường hợp cận chiến với kẻ địch.
Một tổ bắn tỉa của quân đội Mỹ tại Fallujah
Học thuyết của quân đội Đức về hoạt động độc lập và chú trọng vào khả năng ẩn nấp lính bắn tỉa vốn được phát triển từ thời Thế chiến 2 có ảnh hưởng rất lớn đến chiến thuật bắn tỉa hiện đại và được áp dụng rộng rãi trong quân đội các nước phương Tây.
Chiến thuật bắn tỉa đầu tiên được ghi nhận xảy ra vào ngày 19/9/1777 trong trận chiến Saratoga, Mỹ, nơi những người lính phe Thuộc địa nấp trên cây và sử dụng những khẩu súng trường thô sơ để bắn hạ các sĩ quan Anh. Trong đó nổi tiếng nhất là người lính Timothy Murphy khi anh này nổ súng và tiêu diệt tướng Simon Fraser vào ngày 7/10/1777 từ khoảng cách hơn 365m.
Trong cuộc chiến tranh giành độc lập của nước Mỹ này, George Washington cũng suýt thiệt mạng dưới nòng súng của một tay bắn tỉa. Trong trận chiến ở Brandywine, đại úy Patrick Ferguson đã đưa một viên sĩ quan Mỹ cao lớn vào tầm ngắm, thế nhưng ông không nổ súng vì khi đó viên sĩ quan này đang quay lưng về phía ông. Sau này ông mới nhận ra rằng viên sĩ quan đó chính là George Washington, người đã lãnh đạo quân đội Mỹ đánh bại thực dân Anh và trở thành Tổng thống của Hợp chủng quốc Hoa Kỳ.
Trong cuộc nội chiến Nam-Bắc ở Mỹ, cả hai phe đều sử dụng các tay súng bắn tỉa, trong đó nổi tiếng nhất là trận chiến Spotsylvania vào ngày 9/5/1864, khi tướng John Sedgwick bị một tay súng bắn tỉa bắn hạ từ khoảng cách 910 mét sau khi nói rằng đối phương "không thể bắn trúng một con voi từ khoảng cách này".
Trong Thế chiến I, các tay súng bắn tỉa đã phát huy được sức mạnh của mình từ các chiến hào. Trong thời gian đầu cuộc chiến, chỉ có quân đội Đức mới được trang bị súng trường bắn tỉa có kính ngắm. Với những chiếc kính ngắm này, lính bắn tỉa Đức dễ dàng bắn hạ quân lính của đối phương thò đầu ra khỏi chiến hào. Ban đầu quân Anh và Pháp cho rằng những cú bắn đó là do "ăn may", cho đến khi họ bắt được những khẩu súng bắn tỉa có kính ngắm.
Trong suốt Thế chiến I, quân đội Đức nổi tiếng với lực lượng bắn tỉa hiệu quả nhất, một phần là nhờ những kính ngắm chất lượng cao do người Đức sản xuất ra.
Lính bắn tỉa Đức là nỗi kinh hoàng của phe Đồng minh trong Thế chiến II
Sau đó quân Anh cũng bắt đầu huấn luyện các xạ thủ bắn tỉa của mình trong các trường bắn tỉa chuyên dụng. Thiếu tá Hesketh Prichard đã thành lập Trường Bắn tỉa Số Một ở Pháp vào năm 1916 và phát triển những kỹ thuật bắn tỉa, sử dụng kính ngắm và hoạt động theo cặp.
Ở Mặt trận phía Đông, quân Nga không có những người lính bắn tỉa chuyên nghiệp, tạo điều kiện cho lính bắn tỉa Đức thoải mái ngắm bắn mục tiêu mà không phải lo lắng gì về lực lượng chống bắn tỉa.
Trong thời kỳ này, quân Anh đã sử dụng các hình nộm mặc đồ lính để thu hút hỏa lực bắn tỉa của đối phương. Dựa vào vết đạn bắn tỉa trên những hình nộm này, quân Anh có thể tính toán vị trí của lính bắn tỉa đối phương rồi gọi pháo dập xuống tiêu diệt.
Trong Thế chiến I, những khẩu súng bắn tỉa được sử dụng phổ biến nhất là khẩu Mauser Gewehr 98 của Đức, khẩu Enfield 1914 và Lee-Enfield SMLE Mk III của Anh, khẩu Ross Rifle của Canada, khẩu M1903 Springfield của Mỹ và khẩu Mosin-Nagant M1891 của Nga.
Theo Khampha
Một binh sĩ Israel bị bắn chết ở biên giới với Li Băng Israel tố cáo phía Li Băng đã bắn chết một binh sĩ Israel vào ngày 15.12, làm gia tăng căng thẳng ở khu vực biên giới. Binh sĩ Israel tuần tra tại khu vực biên giới Israel và Li Băng - Ảnh: AFP "Lực lượng phòng vệ Israel (IDF) xác nhận một binh sĩ IDF đã bị bắn chết trong lúc lái xe...