Liệu tôi đã mất động lực phấn đấu ở tuổi 37
Tôi 37 tuổi, vợ 36 tuổi, có hai con. Tính sơ sơ tổng tài sản gia đình tầm 16 tỷ, trong khi nợ vay là 2 tỷ để mua 2 lô đất.
Chúng tôi có căn nhà nhỏ ở ngoại thành một thành phố lớn, 3 dãy nhà trọ ở quê với thu nhập trung bình 30-35 triệu/tháng, 2 lô đất giáp khu công nghiệp tỉnh (còn vay nợ ngân hàng). Vợ chồng chưa mua ôtô do vẫn thích đi xe công nghệ, đỡ mất công cất giữ, bảo trì, lái lúc đi tiệc uống nhiều bia hoặc mệt mỏi khi đi chơi xa. Chưa kể ôtô xu hướng ngày càng rẻ (mất giá), trong khi nếu để dành tiền đó để mua đất đai đầu tư sẽ tăng giá thêm.
Chi phí sinh hoạt gia đình trung bình 20 triệu/tháng, hai con học trường công, bé nhỏ 5 tuổi học năm cuối mẫu giáo và bé lớn 8 tuổi lớp 3. Nợ trả ngân hàng là 20 triệu/tháng, vay trong 10 năm. Tổng thu nhập của chúng tôi, tính cả tiền cho thuê nhà trọ là 70-80 triệu/tháng. Ngoài ra vợ chồng đã mua hai gói bảo hiểm với tổng chi phí trả mỗi năm là 40 triệu.
Trước đợt dịch tôi nhận làm thêm một dự án với thu nhập ổn định, thêm được 25 triệu/tháng, khi đó tổng thu nhập cả nha trên 100 triệu/tháng. Bù lại tôi cảm thấy rất stress vì gồng hai công việc cùng lúc, đi sớm về muộn. Chưa kể, mỗi ngày tôi mất 2 tiếng di chuyển đi về do nhà ở ngoại thành, mỗi sáng phải dậy sớm để đi xe vào quận trung tâm. Trong 4 năm làm dự án, mỗi năm đi khám sức khỏe lại dư ra một bệnh như loét dạ dày, thoái hóa cột sống, gout… Lý do chính vẫn là căng thẳng, không có nhiều thời gian để tập thể dục vì đi làm về mệt mỏi, ăn cơm xong chơi với con chút là lên ngủ.
Video đang HOT
Hiện tại, tôi chỉ duy trì một việc làm ở nhà, công việc freelancer đã làm quen gần 10 năm nay, thu nhập không đột biến, chấp nhận thu nhập bản thân giảm 50% so với trước kia. Từ đó tôi có nhiều thời gian để nghỉ ngơi thêm, tập thể dục hồi phục sức khỏe, chơi với hai con và dạy bảo chúng. Đồng thời tôi có thêm thời gian mỗi ngày để đọc sách, cà phê một mình mỗi sáng sớm, chăm sóc nhà cửa và cây cối (sở thích sống với thiên nhiên). Thi thoảng cuối tuần tôi dẫn vợ con về quê hoặc đi du lịch gần (chi tiêu đi chơi tiết kiệm hơn trước). Vợ vẫn đi làm để duy trì thu nhập, mong muốn học hỏi và phấn đấu thêm.
Thời gian đầu khi nghỉ dự án kia, tôi tập quen dần với cảnh túi tiền hàng tháng bị xẹp xuống, không được chi tiêu thoải mái như trước. Đôi khi tôi cũng ganh tỵ với bạn bè và hàng xóm khi thấy họ mua sắm thêm xe hoặc tài sản mới. Thực ra vợ chồng tôi theo trường phái sống đơn giản, không se sua nên cảm giác tài chính hiện tại của gia đình vẫn ổn.
Do có thời gian rảnh rỗi nhiều, tôi lại bắt đầu thấy chán, trong khi trước kia khi bận bịu muốn có thêm thời gian rảnh, lên kế hoạch làm đủ thứ việc. Đôi lúc tôi lại nghi ngờ, tiếc nuối với quyết định bỏ dự án. Tôi cũng nhiều lần đi kiếm thêm một dự án khác ở quận trung tâm như trước đây nhưng lại e ngại đánh đổi thời gian và sức khỏe như trước. Vợ cũng hay động viên tôi cố gắng, lựa chọn cái gì phù hợp với bản thân (tất nhiên là không thích nếu tôi lười hoặc có thu nhập thấp). Liệu tôi có quá cầu toàn hay đã có tâm lý thỏa mãn ở tuổi này?
Người giàu làm gì cũng thành công, còn kẻ nghèo có 3 chuyện đừng làm: "Càng "mạnh miệng" càng nghèo lâu
Khi bạn chưa giàu có thì đây chính là những vấn đề tốt nhất nên hạn chế nói, khoe khoang trước mặt người khác.
1. Đừng "chém gió"
Cuộc sống còn nhiều điều khó khăn, thế nên tốt nhất là nên tập trung vào công việc của mình thay vì cố gắng thể hiện với thiên hạ. Ngay khi bản thân chưa thoát khỏi vòng cơm áo, gạo tiền thì hãy biết nói năng khiêm tốn và nên kiệm lời. Bởi mọi lời nói sẽ chống lại bạn ngay khi kinh tế không có. Chẳng còn ai muốn nghe bạn "chém gió" nữa đâu. Thế nên hãy cố gắng thuyết phục người khác bằng lời nói của mình, hãy bắt tay vào làm việc đi.
Hãy tập trung phát triển bản thân và kinh tế. Khi điều bạn sắp nói có đúng thế nào, có tâm đắc thế nào cũng đừng tùy tiện nói ra. Khi bản thân chứng mình được năng lực thông qua thành công thì lúc đó mọi lời nói mới được đón nhận.
2. Tự lượng sức mình
Bất cứ việc gì trước khi làm cũng phải biết tự lượng sức mình, người thật sự biết giới hạn của mình ở đâu thì chính là người có đầu óc nhàn, cuộc sống lúc nào hạnh phúc hơn người khác.
Những người này họ không có tính tham lam, thích sân si. Họ cũng chẳng bao giờ mưu cầu những điều vượt quá giới hạn của chính mình.
Mỗi người hãy biết đặt mực tiêu vừa sức và giữ trạng thái bản thân không ngừng học hỏi, phấn đấu mỗi ngày. Hãy biết tự lượng sức mình, không nên tham lam những chuyện quá sức. Càng mơ mộng thì lúc không đạt được ước mơ lại càng thất vọng hơn mà thôi. Những bước tuy chậm nhưng sẽ giúp bạn có được thành công trong tương lai.
3. Tự thân giải quyết những khó khăn, bớt nhờ vả
Khi gặp khó khăn nào trong cuộc sống, người thân, bạn bè sẽ là nơi bạn muốn nhờ vả. Đúng là họ sẽ không bỏ mặc bạn, thế nhưng đó cũng chỉ là 1, 2 lần, về sau bạn phải biết cách giải quyết những vấn đề của mình. Đừng chỉ biết nhờ vả, như vậy bạn sẽ biến mình thành kẻ kém cỏi, tệ hại.
Nhờ vả không làm giảm sự tín nhiệm, nể trọng của bạn trong mắt họ. Mà còn khiến bạn có thói quen thích dựa dẫm, sống ỷ lại vào người khác. Thế nên hãy tự cầu cứu lấy chính mình. Thay vì chờ sự giúp đỡ của người khác hãy tự biết giúp đỡ chính mình.
Chàng trai cao 1,77 m tìm bạn gái ở Hà Nội Tôi sinh ra và lớn lên ở Hà Nội, trong một gia đình trí thức, hiện sinh sống, làm việc và có nhà ở Hà Nội. Ngoại hình tương đối tốt, cao 1,77 m, ưa nhìn, sức khỏe tốt, không bia rượu thuốc lá, không cờ bạc. Tính tôi đơn giản, phúc hậu, hiền lành, không thích ồn ào, chỉ thích sự bình...