Liệu có đường trở về cho người đàn bà trót say nắng?
Sau mấy tháng ly hôn, Huệ vẫn sống một mình khi người tình không cưới chị như đã hứa mà lên xe hoa với người phụ nữ khác. Không còn nơi nào để tá túc, chị quay về xin chồng con tha thứ.
Với một số phụ nữ, phải đến khi mộng đã vỡ, gia đình đã ly tán… họ mới muộn màng nhận ra lỗi lầm của mình.
Tốt nghiệp đại học, khi công việc đã ổn định, Huệ (TP.Vũng Tàu) yêu và kết hôn với Quang, làm việc trong ngành hải quan. Vợ chồng Huệ – Quang đã có những năm tháng đầy hạnh phúc, với hai con một trai, một gái. Quang sống nghiêm túc, yêu thương vợ con nhưng tính cách hơi “cổ”. Trong một chuyến công tác xa nhà, Huệ gặp Phong và đã “ say nắng” ngay trong lần gặp đầu. Phong hơn Huệ 3 tuổi, lịch lãm, ăn nói có duyên, vừa ly hôn vợ nên cũng lắm tâm sự. Hai người kể cho nhau nghe về hoàn cảnh, cuộc sống gia đình và họ đã không quên hẹn hò nhau sau chuyến công tác.
Tuy đã có chồng và hai con nhưng trông Huệ khá mặn mà với ngoại hình ưa nhìn. Những cuộc hẹn hò, gặp gỡ ngày càng nhiều, “lửa gần rơm lâu ngày cũng bén”, tình cảm của họ đã đi quá giới hạn. Nhiều lúc Huệ cảm thấy hối hận, ray rứt với chồng, nhưng vẫn không sao xa rời Phong được. Thế rồi, chuyện đến tai Quang – chồng Huệ. Là người trầm tính, anh nhẹ nhàng hỏi vợ và chị cũng đã khai thật với anh về tất cả và đòi ly hôn. Ngày ra tòa, điều khiến Quang đau khổ nhất là khi nghĩ đến cảnh hai đứa con rồi đây sẽ mỗi đứa một nơi. Nhưng sự lo lắng của anh bỗng trở nên thừa và anh cũng không tin nổi, ngay tại tòa, vợ anh đã từ chối quyền nuôi con, quyền mà bao người phụ nữ khác mong muốn có được. Kết thúc phiên tòa, Huệ nhìn cảnh ba bố con Quang dắt nhau ra về, trong lòng dửng dưng.
Ảnh minh họa.
Video đang HOT
Nhưng sau 5 tháng ly hôn, Huệ vẫn sống một mình khi người tình không cưới chị như đã hứa mà lên xe hoa với người phụ nữ khác. Không còn nơi nào để tá túc, chị quay về xin chồng con tha thứ. Lúc này, Huệ mới thấm thía giá trị của một mái ấm gia đình. Chị tâm sự: “Nhiều đêm tôi thức trắng và tự nguyền rủa mình. Tôi đã có một gia đình hạnh phúc, với hai đứa con khỏe mạnh, xinh xắn, kinh tế khá giả, họ hàng ai cũng ngưỡng mộ. Nhưng trong một phút nông nổi tự tay tôi đã phá vỡ tất cả. Giờ chỉ thèm có được những ngày yên vui hạnh phúc với chồng con thì đã quá muộn”.
Bài học mà Huệ nhận ra lúc này là, trong chuyện tình cảm đừng bao giờ để cảm xúc lấn át lý trí, đừng dại dột rời bỏ hạnh phúc đang có thật trong tay để đuổi bắt thứ hạnh phúc màu mè, không có thật và dễ tan như bong bóng xà phòng.
Thanh Nga
'Lấy cô, tôi đâu có ngu' 3 năm sau phải quỳ xuống 'Anh ngu vì ngày đó không lấy em'
Tôi chẳng cầu mong có ngày anh ta quay trở lại để cầu xin mình, nhưng giờ khi được anh ta quay lại quỳ xuống cầu xin, trong lòng tôi lại có chút hả hê.
Ngày trước, khi chúng tôi đều là sinh viên đại hoc thì tôi và anh có quen nhau. Anh là công tử nhà giàu, đúng chất một chàng đại gia do bố mẹ đều có kinh tế vững vàng, gia đình có quyền thế. Không như gia đình tôi, bố mẹ đều là những người nông dân chính hiệu.
Tôi yêu anh, một vài lần về nhà anh chơi, thấy rõ thái độ kinh bỉ ra mặt của bố mẹ người yêu nhưng tôi vẫn cố gắng. Chỉ vì tôi quá tha thiết cái tình yêu ấy, dù biết phận mình thấp hèn không xứng với anh, nhưng tôi bấu víu lấy anh đâu có phải vì anh giàu có, mà chỉ vì tình yêu lớn lao dành cho anh mà thôi.
Ra trường, tốt nghiệp với tấm bằng loại ưu, nhưng tôi chật vật mãi mới xin được một công việc tạm ổn hơn những công việc trước một chút. Đâu có như anh, chưa ra trường đã được bố mẹ nhờ người này, người kia rồi vào làm luôn trong văn phòng chính phủ.
Đến lúc này, tôi lại càng tự ti về mình hơn. Nhưng khổ nỗi tôi cũng chẳng thể tự dứt ra được cái tình cảm ấy. Cũng đã nhiều lần tôi nhắn tin nói chia tay, nhưng rồi tôi lại xóa đi chỉ vì không đủ dũng cảm. Tôi cũng sợ, nếu nhắn tin như thế, có phải tôi sẽ mất người yêu luôn không. Nghĩ đến đó, nước mắt tôi chỉ trực trào. Tôi lấy hết can đảm vào một ngày kỉ niệm 5 năm yêu nhau của hai đứa để hỏi anh về chuyện cưới xin và cũng nhân tiện muốn báo cho anh biết về đứa bé mà mình đã mang, đứa con của cả hai. Nhưng tôi đâu biết được, câu trả lời mà mình nhận được từ anh lại nhẫn tâm đến thế khi tôi làm đứa con gái lại đi đề nghị chuyện cưới xin. Anh đáp lại tôi với câu nói hững hờ, cáu gắt và bực tức:
- Cưới cô á? Tôi đâu có ngu! Nhà cô nghèo như thế, lấy cô về để làm xấu mặt bố mẹ và gia đình tôi à?
Nước mắt tôi cứ lăn dài, chẳng thể còn nói gì thêm được nữa. Tình yêu 5 năm của tôi đứt gánh giữa chừng như thế. Tôi có thai, không dám về quê, cố gắng 1 mình trụ lại cái thành phố này vì không muốn khiến bố mẹ bận lòng, thế là tết năm ấy, gia đình không quá xa, nhưng tôi gọi điện cho bố mẹ nói rằng mình được nhận làm thêm với mức lương cao những ngày tết nên không về. Gọi điện cho bố mẹ xong, đặt điện thoại xuống bàn, nhìn đứa con trai nhỏ vẫn còn đang trong bụng mẹ, nước mắt tôi lại trực trào.
Cũng may, tôi nhận được sự giúp đỡ từ anh hàng xóm nơi xóm trọ và chị chủ nhà trọ, cũng vì tôi hiền lành và ngoan ngoãn. Con tôi sinh ra đã thiếu thốn đủ đường, nhưng cháu rất ngoan, rồi tôi cũng trải qua những tháng cơ cực đó.
Thấm thoắt đã 3 năm trôi qua, hiện tại tôi đang được anh hàng xóm ngỏ lời sẽ chăm sóc mẹ con tôi. Tôi cần thời gian để suy nghĩ, vì một lần bị chà đạp với tôi đã là quá đủ cho những tổn thương tôi phải chịu.
1 tuần để tôi suy nghĩ lại khiến tôi gánh nặng kinh khủng khiếp, khi người đàn ông bỏ mẹ con tôi đi ngày ấy tìm về. Nhìn thấy tôi, anh quỳ xuống:
- Liên à! Anh sai rồi, anh biết mình sai rồi. Anh đã quá ngu vì ngày đó không lấy em. Giờ anh xin em, hãy cho anh cơ hội để được chăm sóc mẹ con em, bù đắp cho em và con có được không?
Anh ôm lấy tôi thật chặt, tôi vẫn cảm nhận được thứ tình yêu đã nguội lạnh dành cho anh lại nhen nhóm. Một lần nữa, nước mắt tôi lại rơi vì người đàn ông này sau bao năm nó đã ngừng rơi.
Sau này tôi được biết, gia đình anh ta đã tan nát từ lâu, bố mẹ ly dị và giờ đang sống một mình. Tất cả tài sản anh đều được chia, nên có một cơ ngơi đầy đủ, nhưng những người con gái đến với anh đều chỉ moi tiền của anh. Anh nhận ra không có người con gái nào tốt hơn cô gái quê mùa ngày đó nên đã về tìm lại.
Giờ đây, tôi đứng giữa ngã ba đường. Con trai tôi cũng đã hơn 2 tuổi, nỗi đau ngày nào cũng đã được vùi sâu vào trong kí ức. Nhưng tôi vẫn phải lựa chọn giữa anh và anh hàng xóm. Tôi nên chọn ai? Một người từng yêu tôi 5 năm rồi phụ bạc nhưng là cha của con tôi, hay người con trai đã giúp mẹ con tôi những ngày cơ cực nhất. Xin hãy cho tôi lời khuyên vào lúc này.
Theo blogtamsu
Đánh ghen điên dại với người đàn bà ôm eo người yêu để rồi hốt hoảng khi biết sự thật Hai đứa cứ giằng co mãi chưa chịu đưa nhau về. Thấy tôi dỗi hơn, anh nói, hơn tháng nữa sẽ cho tôi về gặp bố mẹ anh trước để chiều lòng người yêu. Tôi và anh yêu nhau được gần 2 năm nhưng chưa một lần đưa nhau về ra mắt. Thật ra, anh nói với tôi, anh muốn về nhà tôi...