Liên Xô suýt tấn công hạt nhân, Anh, Pháp, Israel suýt bị thổi bay
Đây là lý do Liên Xô suýt bắt đầu một cuộc chiến tranh hạt nhân năm 1956. Anh, Pháp và Israel vì thế mà suýt bị thổi bay…
Theo National Interest, cuộc khủng hoảng nổ ra bắt nguồn từ việc Anh, Phap va Israel tiến hành cuộc xâm lươc nhăm chiêm kênh đào Suez năm 1956. Nó kết thúc sau khi Liên Xô đe dọa tân công hat nhân Anh, Pháp và Israel.
Khói bốc lên từ các bể chứa dầu bên cạnh kênh đào Suez trong cuộc tấn công của liên quân Anh-Pháp đầu tiên vào Port Said ngày 5.11.1956. Ảnh howlingpixel
Cuôc tân công cua Anh va Phap nhăm vao kênh đao Suez, diên ra đông thơi vơi cuôc chiên tranh giưa Israel va Ai Câp năm 1956, là một trong những cuôc xung đôt lạ lùng nhất trong lịch sử.
Cuộc khủng hoảng nổ ra liên quan đên viêc ai la chu sở hữu kênh đào Suez, cửa ngõ giữa châu Âu và châu Á. Thang 7.1956, Tổng thống Ai Cập Gamal Abdel Nasser tuyên bố sẽ quốc hữu hóa kênh đào nay, vôn vân năm dươi quyên kiêm soat cua cac nước châu Âu, cho du Ai Cập đã giành được độc lập từ Anh (tình huông tương tự sau đo đươc My áp dụng đối với kênh đào Panama).
Quyết định của ông Nasser đên tư viêc bị My cắt viên trơ sau khi Ai Câp ký một thỏa thuận vũ khí lớn với Liên Xô. Ngoai ra, Ai Câp cung muôn co tiên đê xây đâp Aswan.
Suy nghĩ của ông Nasser rất đơn giản: Đó là nếu người Mỹ và người Anh không trợ cấp cho Ai Cập xây đập Aswan, thì nước này sẽ quốc hữu hóa kênh đào Suez và sử dụng nguồn thu phí từ đây để xây dựng đập.
Thật không may, ông đã quên một nguyên tắc cơ bản của lịch sử: không có gì nguy hiểm hơn một đế chế đang suy yếu.
Năm 1956, Anh va Phap là hai đế quốc đa bị suy yếu do bi tan pha bơi Chiên tranh Thê giơi thư 2, nhưng ho không chiu thưa nhân điêu nay, trong khi My va Liên Xô trơ thanh nhưng cương quôc thông tri trên thê giơi.
Đối vơi người Anh, kênh đào Suez là một biểu tượng cho uy tín của đế quốc này, đông thơi la huyết mạch đôi vơi cac căn cư cua ho tại Trung Đông và Vịnh Ba Tư.
Trong khi đó, vơi Pháp, vấn đề liên quan đên kênh đao Suez không quan trọng bằng vấn đề liên quan đến ông Nasser, người bi cao buôc cung cấp vũ khí cho lưc lương nổi dậy Algeria đấu tranh gianh độc lập từ Pháp.
Trong khi đó, cuộc xung đột Arab-Israel vân cháy âm ỉ. Sau khi Israel gianh đôc lâp năm 1948, Ai Câp được cho là đa tai trơ cho cac cuộc tấn công từ Sinai vào lanh thô Israel, khiên nươc nay lâp tưc trả đũa. Israel cho răng chiên tranh vơi Ai Câp la không thể tránh khỏi và muốn ngăn chặn Ai Câp phong tỏa eo biển Tiran, vôn giup cho cac tau Israel ra khoi Biển Đỏ để giao thương với châu Phi và châu Á.
Video đang HOT
Do đó, cuối cùng, Pháp, Anh và Israel đã cùng nhau lên kế hoạch được gọi là “Nghị định thư Sèvres”. Theo kế hoạch này, Israel sẽ xâm chiếm bán đảo Sinai do Ai Cập kiểm soát.
Chiến đấu cơ của quân đội Israel tham gia cuộc chiến. Ảnh howlingpixel
Sau đó, với lý do bảo vệ kênh đào, Anh và Pháp sẽ ra tối hậu thư cho Israel và Ai Cập rút quân khỏi đó. Nếu Ai Cập từ chối, liên quân Anh – Pháp sẽ tấn công giành quyền kiểm soát kênh đào, khiến Tổng thống Ai Cập bị lật đổ. Như vậy, quyền kiểm soát kênh đào Suez của châu Âu sẽ được khôi phục.
Cuộc chiến đã nổ ra ngày 29.10.1956 bằng Chiến dịch Kadesh do Tổng tham mưu trưởng Israel Moshe Dayan đạo diễn. Các máy bay chiến đấu P-51 Mustang của Israel tiến hành bay tầm thấp trên bán đảo Sinai, sử dụng cánh quạt cắt đứt đường dây liên lạc quân sự của Ai Cập.
Đồng thời, một nhóm lính dù Israel đổ bộ xuống đèo Mitla chiến lược qua núi Sinai, trong khi các đơn vị lính dù khác do Đại tá Ariel Sharon chỉ huy di chuyển xuyên qua sa mạc hướng về khu vực này. Nhiều nhóm tăng thiết giáp và bộ binh Israel cũng được triển khai trong chiến dịch. Sau vài ngày giao tranh ác liệt, quân Israel đã kiểm soát được bán đảo Sinai.
Binh sĩ Israel tại bán đảo Sinai. Ảnh howlingpixel
Điều này đã giup Anh và Pháp co cớ để đưa ra tối hậu thư. Khi Ai Cập phớt lờ tối hậu thư cũng là lúc chiến dịch Ngự lâm quân (Operation Musketeer) được phát động. Tổng thống Eisenhower, người biết nhiều nhất về kế hoạch này cho biết, liên quân Anh, Pháp không đổ nhiều quân tới Ai Cập như chiến dịch D-Day và các cuộc đổ bộ trong Chiến tranh thế giới thứ 2 khác.
Chiến dịch chỉ có sự tham gia của khoảng 80.000 quân, hơn 200 tàu chiến, trong đó có 5 tàu sân bay Anh và hai tàu sân bay Pháp, cùng hàng trăm máy bay chiên đâu. Sau vai giơ tân công, Không quân Ai Cập đã tan ra, linh du và đặc nhiệm tinh nhuệ cua lưc lương liên quân Anh-Pháp băt đâu đô bô vao khu vưc kênh đao Suez.
Tiêm kích Hawker Sea Hawk của Anh được trang bị tên lửa sắp cất cánh từ tàu sân bay HMS Eagle để tấn công vào sân bay Ai Cập. Ảnh howlingpixel
Cuộc chiến đã khiến Anh mất đi 100 binh sĩ, người Pháp mất khoảng 50 người và Israel khoảng 1.100 quân. Trong khi đó, Ai Cập tổn thất 8.000 người.
Xét về mặt quân sự, kế hoạch cua Anh-Pháp-Israel là thành công, nhưng về mặt chính trị, đây là một thảm họa. Các cuộc biểu tình chống chiến tranh đã nổ ra ở khăp nươc Anh và điêu quan trong hơn đo la sư phản ứng tức giận của các siêu cường.
Thủ tướng Liên Xô Nikolai Aleksandrovich Bulganin c ảnh báo rằng, Liên Xô đã sẵn sàng bắn tên lửa đạn đạo hạt nhân nhăm vao Anh, Pháp và Israel nếu binh si cua ho không rut lui.
Nhưng phản ứng của My mới là điều gây sốc. Tổng thống Eisenhower và Ngoại trưởng John Foster Dulles đe dọa cấm vận kinh tế Israel nếu họ không rút quân khỏi Sinai, cắt nguồn cung dầu cho Anh và cân nhắc bán trái phiếu Anh, gây thiệt hại cho nền kinh tế nước này. Một nghị quyết Liên hợp quốc do Mỹ bảo trợ kêu gọi ngừng bắn và rút quân đội nước ngoài khỏi khu vực Sinai.
Thiệt hại đối với với Anh, Pháp và Israel sau chiến dịch quân sự này là rât lớn. Quan hệ Anh – Mỹ bị tổn hại nghiêm trọng, trong khi vị thế quốc tế của Liên Xô lại được tăng cường. Thủ tướng Anh Anthony Eden phải từ chức. Nước Anh tự thừa nhận không còn là một đế quốc. Israel miễn cưỡng rút lui. Tổng thống Nasser không bị lật đổ và trở thành anh hùng trong thế giới Arab, còn kênh đào Suez vẫn thuộc về Ai Cập.
Theo Danviet
Kế hoạch tấn công hạt nhân phủ đầu Liên Xô của Mỹ
Mỹ từng lên kế hoạch tấn công phủ đầu Liên Xô bằng vũ khí hạt nhân từ năm 1962 trong trường hợp nổ ra chiến tranh.
Các mục tiêu trên lãnh thổ Liên Xô sẽ bị tấn công theo kế hoạch SIOP-62. Ảnh: Imgur.
Trong giai đoạn Chiến tranh Lạnh, các chiến lược gia Mỹ từng bí mật lên kế hoạch hành động tổng thể (SIOP) để đối phó Liên Xô và khối hiệp ước Warsaw. Một trong những nội dung được vạch ra là tấn công phủ đầu Liên Xô bằng vũ khí hạt nhân, theo National Interest.
Năm 1962, kế hoạch đầu tiên mang tên SIOP-62 được đưa ra. Có hai kịch bản sử dụng vũ khí hạt nhân được đề xuất. Đầu tiên là tấn công hạn chế bằng lực lượng trực chiến hạt nhân, vốn chỉ chiếm phần nhỏ kho vũ khí hạt nhân Mỹ. Kịch bản còn lại là tấn công tổng lực bằng tất cả vũ khí trong biên chế quân đội Mỹ.
Chuyên gia quân sự Kyle Mizokami cho biết SIOP dự tính tấn công phủ đầu khoảng 1.000 cơ sở hạt nhân Liên Xô nếu có dấu hiệu chiến tranh sắp nổ ra. Lực lượng trực chiến hạt nhân sẽ tấn công 75% số mục tiêu, bao gồm bệ phóng, sở chỉ huy và kiểm soát của Liên Xô, khối hiệp ước Warsaw và Trung Quốc.
Trong đòn đánh phủ đầu này, 199 thành phố Liên Xô có dân số trên 50.000 người sẽ bị tấn công, gây thương vong cho 56% dân số thành thị và 37% tổng dân số Liên Xô. Ở Trung Quốc, 49 thành phố sẽ trở thành mục tiêu, khiến 41% dân số thành thị và 10% tổng dân số thiệt mạng. Ở Đông Âu, chỉ các mục tiêu quân sự bị nhắm tới với thương vong ước tính hơn 1,3 triệu người.
Trong kịch bản tấn công tổng lực, 295 thành phố Liên Xô sẽ bị phá hủy, chỉ 5 thành phố có dân số trên 50.000 người còn nguyên vẹn. 72% dân số đô thị và 54% dân số Liên Xô sẽ thương vong, tương đương 108 triệu trong tổng số 217 triệu dân thiệt mạng. Ở Trung Quốc, 78 thành phố sẽ bị tấn công, làm 53% dân thành thị và 16% tổng dân số bị ảnh hưởng. Thương vong ở Đông Âu sẽ lên tới hơn 4 triệu người.
Về tổng thể, SIOP-62 ước tính một cuộc tấn công tổng lực của Mỹ vào Liên Xô, Trung Quốc và khối Warsaw sẽ khiến 355 triệu người thiệt mạng trong 72 giờ đầu tiên. Bản kế hoạch này không đưa ra thương vong của Mỹ trong chiến tranh hạt nhân. Tuy nhiên, báo cáo của Phòng Đánh giá Công nghệ (OTA) thuộc Lầu Năm Góc năm 1978 có nêu chi tiết về khả năng Liên Xô trả đũa hạt nhân Mỹ.
Theo đó, trong trường hợp Liên Xô tấn công hạt nhân nhằm vào Mỹ, ước tính 60-88 triệu người Mỹ sẽ thiệt mạng. Nếu được cảnh báo sớm, các thành phố lớn và khu công nghiệp có thể được sơ tán, tuy nhiên điều này chỉ có thể giảm số thương vong xuống còn 47-51 triệu người. Báo cáo của OTA không đề cập đến việc đồng minh Mỹ như NATO, Nhật Bản, Hàn Quốc bị tấn công, nhưng điều này gần như chắc chắn sẽ xảy ra.
Mục tiêu Mỹ nếu Liên Xô đáp trả bằng 2.000 đầu đạn (chấm đen) và 500 đầu đạn (tam giác). Ảnh: Imgur.
Một báo cáo của Bộ tư lệnh không quân chiến lược Mỹ (SAC) ước tính 1.215 mục tiêu chiến lược của Mỹ sẽ bị Liên Xô tấn công bằng khoảng 3.000 đầu đạn hạt nhân với tổng sức công phá 1.340 Megaton, tương đương 1,34 tỷ tấn thuốc nổ TNT.
Do cuộc tấn công nhằm vào các mục tiêu kiên cố, đặc biệt là hầm chứa tên lửa đạn đạo liên lục địa (ICBM), Moscow sẽ sử dụng tên lửa đạn đạo R-36M (NATO định danh: SS-18 Satan), mỗi quả chứa 10 đầu đạn với tổng sức công phá 5,5-7,5 Megaton. Ngoài ra, oanh tạc cơ và máy bay tiếp liệu Mỹ có thể trở thành mục tiêu của ICBM và tên lửa đạn đạo phóng từ tàu ngầm Liên Xô.
Một cuộc tấn công nhằm vào các thành phố Mỹ ở khu vực Trung Tây, nơi có lực lượng hạt nhân nước này, sẽ khiến 34 triệu người chết và 25-64 triệu người bị thương. Tuy nhiên, vào năm 1962, Bộ tư lệnh Không quân Mỹ ước tính nước này sẽ chịu tổn thất ít hơn Liên Xô.
Lý do là sức công phá của vũ khí hạt nhân Mỹ trong thập niên 1960 lớn hơn Liên Xô, trong khi vũ khí hạt nhân Liên Xô chủ yếu phải lắp trên oanh tạc cơ. Vào thời điểm năm 1962, Liên Xô có 300-320 vũ khí hạt nhân, nhưng chỉ có 40 đầu đạn trong số này không triển khai từ oanh tạc cơ.
Căn cứ oanh tạc cơ Liên Xô, vốn là mục tiêu tấn công ưu tiên của Mỹ, lại nằm sát khu vực có nhiều dân thường. Trong khi đó, các cuộc tấn công trả đũa của Liên Xô chủ yếu nhằm vào bãi chứa ICBM, căn cứ oanh tạc cơ và tàu ngầm chiến lược Mỹ, vốn nằm ở khu vực có ít dân cư.
SIOP khẳng định hầm chứa ICBM sẽ là mục tiêu đầu tiên của Mỹ bị tấn công. Ảnh: Wired.
Dù hiểm họa chiến tranh hạt nhân giữa Mỹ và Liên Xô đã chấm dứt, nhưng Mỹ vẫn phải đối mặt với nguy cơ nổ ra cuộc chiến tương tự với Trung Quốc và Nga. Hậu quả của chiến tranh hạt nhân trong thế kỷ 21 sẽ thảm khốc không kém. Do đó, các bên cần kiểm soát kho vũ khí hạt nhân, xây dựng lòng tin và giảm căng thẳng, chuyên gia Mizokami nhấn mạnh.
Duy Sơn
Theo VNE
5 căn cứ quân sự bí mật nhất hành tinh Các cường quốc trên thế giới duy trì nhiều căn cứ quân sự bí mật với chức năng, nhiệm vụ không được công khai. Tàu ngầm hạt nhân đóng quân tại cảng Du Lâm. Ảnh: SCMP. Các cường quốc đều duy trì những căn cứ quân sự bí mật để phát triển vũ khí tối tân, cũng như che giấu lực lượng và...