Lịch sự gặp “bồ” của chồng
Mình đã gặp cô ta và tìm hiểu xem lý do vì sao cô ta lại yêu người có gia đình. Cô ta trâng tráo nói chấp nhận tất cả.
Từ khi mình kết hôn cho đến giờ đã được 2 năm, hạnh phúc có, vui buồn có, nhưng ,thực chất bên trong, nước mắt mình cứ rơi mỗi ngày, hôn nhân đúng là 1 quyết định sai lầm của mình. Cứ nghĩ, kết hôn rồi, anh sẽ khác, cứ nghĩ vì tình yêu mình sẽ vượt qua tất cả, vậy mà, ngày qua ngày, mình cứ thấp thỏm lo âu.
Trước khi kết hôn, mình phát hiện chồng mình đang quen với 1 cô gái, nhưng mình cứ nghĩ, kết hôn xong, mọi chuyện sẽ khác. Quả nhiên, nó cũng khác thật, anh không qua lại với cô ta nữa, mà là quen với 1 cô gái mới, cô ấy chỉ sinh năm 85 và đang là sinh viên 1 trường ĐH trong thành phố, và mình biết hàng ngày anh và bạn bè anh hay ghé quán nơi cô ấy làm phục vụ để uống cafe. Mình chỉ nói anh, uống café thôi nhé, đừng có làm vợ đau nữa nhé, anh không nói gì, nhưng theo thời gian, thái độ của anh rất khác, điện thoại thì cứ tin nhắn yêu đương liên tục, rồi lâu lâu lại không liên lạc được, và thế là, mình quyết định tìm yahoo và số điện thoại của cô ta, add và trò chuyện và biết cô ta đang làm ở đâu, học trường gì, rồi mình cũng im lặng, không nói gì thêm với cô ta, vì mình nghĩ, chồng mình là kẻ lừa tình, mình hận anh lắm, nhưng càng hận bao nhiêu thì lại càng thương bấy nhiêu.
Và mình cũng nói chuyện với anh, sau khi có đâỳ đủ thông tin và chứng cứ, ngồi nói với anh mà nước mắt nước mũi cứ tuôn ra, anh chỉ im lặng và im lặng trước gì những mình nói, và có vẻ khó chịu, bực bội, mình muốn anh giải thích về nó, im lặng, không một lời nào cả. Thế là mình nói hết những gì mình bức xúc bấy lâu, và bỏ chuyện đó qua một bên để lo học hành và công việc, nhưng tâm trí vẫn bận tâm về nó.
Anh ấy đã có người khác (Ảnh minh họa)
Mấy ngày sau, mình với anh vẫn bình thường, vì mình không giận lâu được, vì gặp những chuyện như thế, đầu mình như muốn nổ tung ra, muốn đâm đầu vào xe mà chết thôi, thế là mình cho qua, nhưng càng không nói tới, anh lại càng làm tới, vẫn tin nhắn, vẫn chat chit khuya, và mình đã gọi cô gái đó, và hỏi, đã biết anh có vợ chưa, cô bảo, trước đã biết, giờ biết rồi, và em muốn gặp chị, để biết lý do tại sao anh chán chị mà quen em. Lúc đó mình rất bình tĩnh, vi vẻ nói, khi yêu và cướii, nó khác nhau hoàn toàn, cái gì cũng có mặt trái và phải cả, hôn nhân cũng vậy, khi nào em làm vợ và trong hoàn cảnh như chị, em sẽ hiểu, người vợ đó như thế nào khi chồng mình như thế.
Rồi mình lại bảo, em chỉ thiệt thòi khi quen đàn ông có vợ thôi, em còn trẻ, sao em không suy nghĩ sáng suốt hơn chứ, cô ấy bảo, khi chấp nhận quen anh ấy là em đã chấp nhận tất cả, còn bây giờ thì em rất muốn gặp chị. Mình bèn nói, gặp chị thì cũng không giải quyết được gì cả, gieo nhân nào thì gặp quả đó, rồi mình bảo chúc cô ấy bình an, và cúp máy, nhưng trong lòng rất hận, chỉ muốn xe xác cô ta, và thắc mắc rất nhiều, sao người có học như cô ta lại không ý thức được đâu là phải, đâu là trái sao.
Video đang HOT
Còn bây giờ, khi viết ra những dòng này, nước mắt mình cứ tuôn ra, hận và đau vì chồng lắm, nhưng yêu thì cũng nhiều lắm, mình phải làm sao đây, làm sao để không bị ám ảnh bởi những việc làm của chồng, vì anh vẫn chăm sóc mình, cuối tuần nào cũng chở vợ đi xem phim, nghe nhạc, ăn uống với bạn bè. Thật sự, mình không hiểu hành động của anh là sao nữa, mình phải làm gì đây, vì mình còn 1 năm nữa là ra trường mà hiện tại thì mình không tập trung học được. (bạn đọc).
Nhưng về nhà vẫn tử tế với mình (Ảnh minh họa)
Trả lời:
Chào bạn, cảm ơn bạn đã gửi băn khoăn về chuyên mục. Qua câu chuyện của bạn, mình hiểu bạn là một cô gái còn trẻ, đã kết hôn nhưng chưa có con. Hai vợ chồng bạn đang trục trặc vì anh ấy đã có cô gái khác.
Không biết bạn học ĐH hay cao học, nếu là ĐH thì giờ là quá muộn. Cô gái kia cũng thế, sinh năm 85 giờ không phải là còn trẻ để có thể phiêu lưu tình ái. Tuy vậy, cô ấy lại chấp nhận tất cả để yêu người đàn ông có gia đình, điều ấy cho thấy cô ấy cũng khá là “liều” và bất chấp.
Bạn đã quá đau khổ khi phát hiện ra chồng có người khác. Tuy nhiên, vì là người lịch sự nên bạn không tỏ thái độ ghen tuông ầm ĩ mà tìm cách đi gặp “tình địch” để tìm hiểu nguyên nhân. Tiếc rằng, cô gái đó là một người không có lòng tự trọng, không biết đúng sai khi thấy chồng bạn có gia đình mà vẫn lao vào. Người như vậy thì cũng không có kết quả tốt.
Về phần bạn, bạn cũng hơi yếu đuối và nhu nhược, thấy chồng có người khác nhưng không kiên quyết, chỉ lặng lẽ nhận phần đau khổ về phía mình. Không dám lên tiếng phản đối mạnh mẽ để anh ấy biết và sửa đổi. Có lẽ vì thế mà anh ấy lại càng lấn tới và không sợ bạn.
Giờ đây, bạn đã nắm mọi sự thật. Tốt nhất hãy nói chuyện với anh ấy thẳng thắn, rõ ràng, yêu cầu anh ấy phải lựa chọn, hoặc là gia đình, hoặc là cô gái kia. Không chấp nhận việc anh ta vẫn ngoại tình mà về nhà lại chăm sóc vợ. Bạn càng nhân nhượng và sợ mất chồng thì anh ấy lại càng đối xử với bạn không ra gì. Do đó, hãy dũng cảm chấp nhận, hoặc là chồng chung thủy, hoặc là chia tay để mỗi người có cuộc sống mới của mình.
Chúc bạn vững vàng.
Theo Eva
Tết này ba có về với mẹ con mình?
Tiền vé máy bay về nước với một công nhân đi xuất khẩu lao động như ba thì đắt đỏ lắm.
Chưa đến 20 tháng Chạp nhưng nhà hàng xóm đã rộn ràng chuẩn bị sắm sửa đón Tết. Nhà bác Hai bên cạnh đã lột kiệu, làm cải mang ra phơi nắng. Nhà thím Bảy đã xếp đầy sân trước nào bí xanh, me,... chuẩn bị làm mứt tết. Nhìn nhà nhà tất bật, 2 cô con gái một lên 7, một lên 10 chạy vào hỏi mẹ, khi nào nhà mình mới chuẩn bị "ăn Tết" làm mẹ thấy thương con quá!
3 mẹ con ở trong ngôi nhà nhỏ chưa đến 30 mét vuông. Mỗi tháng sinh hoạt phí và tiền học của 2 con đã oằn vai, chật vật lắm mới có thể lo cho hai con đủ đầy, không thua kém các bạn cùng lứa. Nhưng bù lại, ba của hai con, từ ngày đi xuất khẩu lao động sang Malaysia đã phải làm việc gấp đôi, vất vả gấp đôi để tiết kiệm từng đồng, gởi về cho gia đình.
Đầu tháng, đinh ninh ba sẽ về ăn Tết, rồi vợ chồng đi sắm đồ mới cho 2 con, mua vài thứ thiết yếu cho cả nhà, chờ đến khi Hội hoa Xuân khai mạc, sẽ tranh thủ dẫn con đi chơi và mua về mấy chậu hoa cúc vàng cho nhà có không khí Tết. Nhưng cuối cùng ba gọi về, giọng buồn não ruột, bảo năm nay không thể đón Tết cùng 3 mẹ con....
Ba bảo vé máy bay Tết 2 chiều từ Maylaysia về mất khoảng hơn 6.000.000 đồng, một phần ba tháng lương. Nếu về, sẽ chẳng còn được bao nhiêu tiền để cho gia đình sắm Tết. Chi bằng ba ở lại, chấp nhận cô đơn xứ người để dành tiền cho con ăn học sau này.... Nghe mà mắt mẹ cay cay... 2 con cũng đinh ninh ba sẽ về nên cứ ngóng chờ và hỏi mẹ thời gian để đón ba, chờ ba cùng lặt lá mai...
Mẹ chỉ mong một cái Tết đầm ấm như bao gia đình. Ảnh minh họa
Sáng nay, đứa nhỏ hỏi mẹ, sao ba còn chưa về. Mẹ chẳng dám nhìn con, cũng không đành lòng nói dối để con chờ đợi. Mẹ bảo năm nay ba không về được vì công việc quá bận, các con đừng buồn... và quay đi giấu giọt nước mắt. Đứa nhỏ nghe xong đã nức nở khóc, bảo con nhớ ba, con chờ ba về đi hội hoa, đi Giao thừa. Đứa lớn hiểu chuyện, dỗ dành em, hứa sẽ thay ba chơi với em, ba cũng muốn về nhưng không được, bảo em ngoan để qua Tết ba vui, sẽ về thăm... Sau một hồi ngồi buồn thì 2 chị em thay đồ đi học mà đôi mắt buồn hiu, đôi vai rũ xuống.
Chiều qua, khi đi học về, đứa con gái lớn vào nói với mẹ, ba không về, năm nay mẹ lặt lá mai với 2 chị em con rồi con cũng sẽ dọn dẹp phụ mẹ, chăm em. Mẹ đừng buồn... Nghe mà an ủi trong lòng. Ừ thì Tết này nhà mình chẳng được đoàn viên, ra vào vắng lặng, đêm giao thừa chỉ có 3 mẹ con, thiếu vắng một bờ vai vững chắc để 2 con vòi vĩnh. Mùng 1 không có bao lì xì thơm lừng mùi giấy từ bàn tay chai sần của người cha ngày đêm lao động vất vả vì con,... Nhưng mẹ sẽ thay ba làm tất cả những điều đó, để 2 con không thấy quá trống vắng, để chồng cũng yên lòng về 3 mẹ con... Chỉ thương ba nơi xứ người, những ngày Tết cũng phải tất bật đi làm, tối về lại thui thủi một mình trong căn phòng trọ không người thân, nhìn chiếc tivi, thấy không khí Tết quê nhà chắc sóng mũi cay cay...
Tối, 2 con ngồi xem một mẩu quàng cáo trên tivi, đến đoạn người cha bất ngờ về nhà đón Tết cùng cô con gái nhỏ, cả nhà họ ôm chầm lấy nhau trong niềm hạnh phúc vô bờ bến... Thấy hai con đã ôm nhau khóc nức nở, đứa nhỏ gọi "ba ơi, con nhớ ba...".mẹ cũng khóc...
Mẹ sẽ gọi cho ba, bảo ba hãy về với gia đình, dù có chật vật hơn nhưng đầm ấm và vui vầy, để con trẻ còn đươc hưởng cái Tết trọn vẹn niềm vui, được khoe áo mới, được níu cánh tay ba khi đi giữa chốn đông người... Tiền có thể kiếm lại được nhưng tình thân thì không... Mong lắm, Tết, dù nghèo khó đến đâu, thiếu thốn đến đâu mọi gia đình cũng sẽ được đoàn viên...
Theo VNE
Vợ chồng chiến tranh lạnh vì về Tết nội hay ngoại Thấy đồng nghiệp bàn chuyện chơi Tết, chị Thái cố ngăn dòng nước mắt và nỗi ấm ức trào lên khi nhớ lại câu nói của chồng: "Cô muốn về ngoại thì đi một mình, cấm dắt con theo. Lấy chồng Tết phải về nhà chồng". Anh quê Thái Bình, chị ở Hải Dương, hiện hai vợ chồng chị Thái sống tại Hà...