Lí do thật sự khiến nàng dâu xấu xí, vụng về được mẹ chồng quý như vàng
Hân thấy khát, bèn đi xuống uống nước. Đi qua phòng mẹ chồng, đèn vẫn sáng và có tiếng nói chuyện, Hân định cứ thế đi qua nhưng không ngờ lại thấy nhắc đến tên mình…
ảnh minh họa
Ngày nào đến công ty, Hân cũng được nghe chị em đồng nghiệp kêu ca, than vãn đủ thứ chuyện xoay quanh chủ đề mâu thuẫn mẹ chồng – nàng dâu. Nào là mẹ chồng ghê gớm, mẹ chồng “super soi”, mẹ chồng keo kiệt… Mỗi khi nghe họ buôn chuyện như vậy, Hân chỉ lặng im ngồi nghe rồi cười cười. Bởi lẽ cô thấy mình quá may mắn, dù “sống chung với mẹ chồng” nhưng chẳng hề có chút mâu thuẫn, ngược lại còn được nhà chồng quý như vàng, mẹ chồng yêu như con gái.
Về làm dâu đã được hai năm, Hân vẫn nhớ như in ngày về ra mắt nhà chồng. Với nhiều cô gái khác, đó là một ngày “ác mộng”, nếu không đến nỗi thế thì cũng là một hôm sóng gió đầy thử thách hay sự săm soi. Lúc đầu, Hân cũng hồi hộp và lo lắng lắm, bởi cô vốn không xinh đẹp, việc bếp núc lại khá vụng về. Nhưng rồi cô sớm nhận ra rằng mình đã khéo lo xa.
Hôm ấy, mẹ của Thành – chồng Hân bây giờ, đã ra tận cổng đón con dâu tương lai. Hân vừa xuống xe, bà đã vồn vã hỏi han, rồi ân cần nắm tay cô kéo vào trong nhà. Đến lúc chuẩn bị bữa trưa, Hân xin xuống bếp phụ giúp nhưng mẹ Thành bảo cô cứ việc ngồi chơi, mọi thứ dưới bếp đã có cô em gái của Thành lo rồi. Thế là suốt cả buổi, Hân chẳng phải động tay vào việc gì, một cái bát cũng không phải rửa. Ngày ra mắt trôi qua một cách suôn sẻ đến nỗi Hân cứ nghĩ rằng mình đang mơ.
Và cái giấc mơ ngọt ngào ấy của Hân hình như cứ kéo dài mãi, đến khi cô cưới Thành, rồi chính thức bước vào những ngày làm dâu thực sự.
Hôm tổ chức hôn lễ, trước mặt quan viên hai họ, mẹ chồng Hân nắm tay cô đầy xúc động, nói rằng gia đình mình thật may mắn khi có một cô con dâu tốt như Hân, và còn hứa rằng sẽ luôn yêu quý cô như con đẻ. Thấy thế, bố mẹ cô cũng tỏ ra yên tâm, bạn bè thì mừng cho Hân được nhà chồng thương yêu như vậy.
Quả thực, sau đám cưới, mẹ chồng Hân thể hiện đúng như những gì bà đã hứa – yêu quý Hân như con gái của bà. Hai vợ chồng Hân đi nghỉ tuần trăng mật, bà tự tay giúp cô gói ghém đồ đạc, lại còn tâm lí mua tặng cô một bộ đồ lót ren thật gợi cảm. Ngày nào bà cũng gọi điện hỏi thăm, nhắc cô giữ gìn sức khỏe, kẻo ở Đà Lạt trời lạnh dễ ốm. Hân vui lắm, mẹ đẻ cô thì còn bận buôn bán, có thời gian quan tâm con gái như vậy đâu.
Hai năm sống ở nhà chồng, Hận cũng chẳng phải tất tả dậy sớm lo chợ búa như bao đồng nghiệp ở cơ quan. Mẹ chồng bảo cô cứ ngủ cho thoải mái, bà dậy sớm đi tập thể dục rồi tiện thể đi chợ luôn. Vậy là khi Hân dậy thì bữa sáng đã sẵn sàng, chỉ việc ăn rồi dắt xe đi làm.
Đợt Hân ốm, mẹ đẻ mỗi ngày cũng chỉ ghé qua viện được một lúc, còn lại toàn là mẹ chồng ở viện với cô. Về nhà, cô lại được bà nấu đủ thứ ngon để tẩm bổ cho lại sức. Đến kể với đồng nghiệp ở công ty, ai nấy đều xuýt xoa, trêu rằng không biết Hân đã tu bao nhiêu kiếp mà được mẹ chồng quý như vàng thế.
Về phần Hân, thấy mẹ chồng hết lòng với mình, cô cảm kích lắm. Cô tự nhủ cả đời này sẽ hiếu thảo với bà, quý trọng bà như mẹ đẻ. Có lẽ Hân mãi luôn tâm niệm và thực hiện điều đó, nếu như không có một ngày…
Video đang HOT
Cô em chồng của Hân đã lập gia đình được một năm, hôm ấy về chơi và ngủ lại với mẹ. Nửa đêm, Hân thấy khát, bèn đi xuống uống nước. Đi qua phòng mẹ chồng, thấy đèn vẫn sáng và có tiếng nói chuyện, Hân mỉm cười nghĩ chắc hai mẹ con lâu ngày không gặp nên nhiều chuyện để nói. Chợt nghe thấy nhắc đến tên mình, Hân không nén nổi tò mò mà đứng lại lắng nghe.
Tiếng Nga – cô em chồng của Hân than thở: “Mẹ chồng con khó tính quá, chắc con không sống nổi. Chị Hân thật may mắn, được mẹ yêu quý như thế!”. Im lặng một lát, mẹ chồng cô lên tiếng đáp lại: “Con tưởng mẹ yêu quý nó thật à? Chẳng phải thế đâu!”.
Ảnh minh họa
Tim Hân bỗng đạp thình thịch, cô cố ghé sát cửa để nghe. Đêm khuya thanh vắng nên tiếng mẹ chồng Hân nói nhỏ nhưng vẫn rõ mồn một. Thì ra, có một chuyện bí mật mà trước nay Hân không hề biết.
Trước ngày Hân về ra mắt, mẹ cô đã đến gặp mẹ Thành. Bà biết nhà thông gia tương lai không dễ gì chấp nhận một cô con dâu xấu xí, tính lại đểnh đoảng vụng về như con gái mình. Bà sợ Hân sẽ phải đón nhận những lời khó nghe, sẽ bị tổn thương. Quả thực, mẹ Thành nói rằng không hề ưa Hân ngay từ khi con trai cho xem ảnh, vầ Hân không phải là cô con dâu mà gia đình bà mong đợi.
Hân đứng ngoài, nghe những lời mẹ chồng kể mà rơi nước mắt. Và cô không tin nổi vào tai mình khi nghe bà tiết lộ với con gái, sở dĩ Hân trở thành cô con dâu được bà yêu quý như hôm nay là do mẹ Hân đã cam kết mỗi tháng chuyển cho bà hai mươi triệu, đồng thời hứa rằng sau này sẽ mua cho vợ chồng Hân một căn hộ chung cư cao cấp, và tặng thêm một cuốn sổ tiết kiệm giá trị không nhỏ – đó sẽ là tài sản chung của hai vợ chồng.
Trời ơi, bí mật mà mẹ chồng vừa nói làm Hân sững sờ cả người. Cái thứ tình cảm mà cô vẫn nghĩ là sự yêu thương xuất phát từ đáy lòng, thì ra lại được mua bằng tiền bạc, của cải như vậy. Nếu lỡ đến một ngày không có số tiền ấy, cô sẽ bị hắt hủi lạnh nhạt đến mức nào đây? Mẹ cô muốn con gái được hạnh phúc, nhưng biết được bí mật này thì từ nay cô chẳng hạnh phúc nổi nữa. Hân không biết ngày mai sẽ đối mặt với mẹ chồng ra sao, sẽ đón nhận “sự yêu quý” của bà thế nào?
Theo Afamily
Dỗ 2 tiếng không nín, tôi chết điếng trước sự thật mẹ chồng bế vào phòng 5 phút con ngủ
Mọi khi bà nội chỉ mất có đúng 5 phút đã ru con vào giấc, nhưng điều kỳ lạ là, tôi chẳng bao giờ biết bà dỗ thằng bé đi ngủ kiểu gì, vì cứ đi ngủ là bà bế nó vào phòng riêng rồi đóng cửa, thằng bé có đang khóc to đến mức nào đi chăng nữa cũng chỉ 1 chốc là im bặt.
(Ảnh minh hoạ).
Chắc ở đây chẳng thiếu gì các mẹ đã từng rơi vào cảnh mẹ chồng - nàng dâu giống như tôi đâu nhỉ, câu chuyện muôn thuở kể không bao giờ hết được. Việc bất hoà giữa mẹ chồng - nàng dâu xưa nay chẳng hiếm, hoàn cảnh của tôi cũng vậy.
Từ khi lấy chồng về làm dâu nhà anh, tôi đã rất cố gắng để không xảy ra chuyện bất hoà. Mọi thứ ban đầu đều rất ổn, mẹ chồng tôi cũng chỉ hay nhắc nhở tôi quét tước, dọn dẹp nhà cửa cho sạch sẽ.
Còn lại bà cũng chẳng bao giờ can thiệp vào đời sống vợ chồng của chúng tôi, nên tôi thấy như vậy đã là quá tốt rồi, so với những chị em gặp mẹ chồng ghê gớm suốt ngày soi mói, thậm chí là mắng mỏ thậm tệ.
Lúc tôi có bầu, tình cảm giữa mẹ chồng và tôi thậm chí còn thân thiết hơn nhiều, bà tẩm bổ đủ thứ cho tôi và lúc nào cũng nhắc nhở chồng tôi phải nhường nhịn vợ. Biết tôi mang bầu con trai, bà lại càng vui ra mặt.
Tôi không thích bà phân biệt như thế, vì với tôi trai hay gái gì đều quý như nhau hết, nhưng cũng đành kệ, bà mà vui vẻ thì chẳng có gì là không tốt cả. Nhưng mọi thứ bắt đầu trở nên tệ hơn từ khi tôi sinh em bé.
Tôi rất vui vì bà quý cháu, nhưng dù có yêu quý đến đâu cũng nên có chừng có mực. Tôi và bà ở hai thế hệ khác nhau, nuôi con đương nhiên cũng sẽ theo cách khác nhau.
Tôi không có ý rằng kinh nghiệm và phương pháp của bà là sai vì so với mốc ngày xưa những điều đúc kết ấy là đúng, nhưng với thời điểm ngày này, tôi chỉ tin vào những gì mà khoa học hiện đại đã chứng minh thôi.
Con tôi sinh tháng bảy, mùa hè nóng rực mà bà cứ bắt mặc áo dài tay, đi tất tay tất chân đội mũ, ngoài ra lại còn đắp chăn. Lúc nào tôi sờ vào người thằng bé cũng thấy mồ hôi, nhưng tôi chỉ vừa bỏ cái chăn ra là bà đã ngăn lại.
Đêm nào tôi cũng ám ảnh, sợ con tôi nóng quá mà mắc chứng đột tử ở trẻ sơ sinh, nên đêm nào tôi cũng thức canh con. Rồi bà còn bắt tôi hơ than, ăn uống thì không cho ăn đồ nước, sợ con tôi xì xoẹt.
Suốt một ngày 3 bữa to 6 bữa nhỏ chỉ có cơm ruốc, thịt kho mặn, rau ngót luộc, không canh, không hoa quả. Bà còn không cho chồng tôi ngủ cùng, nói là phải kiêng, không thì tôi sẽ bị hậu sản?!?!
Trời ơi thời đại này rồi mà bà vẫn còn cứ một mực khăng khăng những thứ rất phản khoa học như vậy, nhưng để tránh xung đột tôi đành cắn răng chịu đựng.
Nhiều khi tôi nhớ chồng chảy nước mắt, muốn ngủ cùng chồng để được ôm ấp, để anh đỡ đần cho tôi, để anh có trách nhiệm hơn với con cái. Stress vì việc kiêng cữ và chăm con, lại cộng với mất ngủ triền miên, tôi mất sạch dòng sữa quý giá của mình cho con.
Tôi cũng đã trang bị kiến thức nuôi con sữa mẹ đàng hoàng, muốn con bú để kích cho sữa ra, nhưng con vừa ngậm vào lúc đầu chưa có sữa lại khóc ầm lên. Bà lại vội vã pha ngay sữa công thức rồi dí cho thằng bé.
Với bà, sữa bột mới là thức ăn bổ béo, là sữa thần thánh giúp nuôi con thành siêu nhân, còn sữa tôi chỉ là thứ sữa "nóng", "loãng", "không có chất gì". Thế là tôi mất sữa.
Ảnh minh họa
Đưa con đi tiêm phòng nhìn các mẹ khác cho con ti đầy tình cảm mà tôi phát thèm. Tôi cũng muốn được ôm con trong tay, nhìn con mút mát, lớn lên nhờ nguồn sống từ cơ thể mình chảy ra.
Từ đó tôi ngày một suy sụp, trong tôi cứ lay lắt suy nghĩ chính bà là người đã làm cho niềm vui làm mẹ của tôi không được vẹn tròn. Càng đau khổ hơn, con tôi quen được bà ôm ấp, chăm bẵm. Khi được 4 tháng thằng bé bắt đầu biết lạ biết quen, nó chỉ chăm chăm bám lấy bà, vào tay tôi là khóc ngằn ngặt, tôi không thể dỗ cho thằng bé đi ngủ được.
Mọi khi bà nội chỉ mất có đúng 5 phút đã ru con vào giấc, nhưng điều kỳ lạ là, tôi chẳng bao giờ biết bà dỗ thằng bé đi ngủ kiểu gì, vì cứ đi ngủ là bà bế nó vào phòng riêng rồi đóng cửa, thằng bé có đang khóc to đến mức nào đi chăng nữa cũng chỉ 1 chốc là im bặt.
Sau một lần dỗ con đến 2 tiếng đồng hồ, thử đủ trò nào là bế nào là rung mà nó không ngủ, tôi đánh liều đợi bà cho con vào phòng rồi tôi mở cửa xông vào. Trời ạ, trước mặt tôi là một cảnh tượng mà tôi chẳng biết dùng điều gì để diễn tả, bà đang cho con tôi bú ti bà.
Nhìn con bú ngon lành, mắt lim dim ngủ mà lòng tôi đau như cắt. Hoá ra còn có cách này để dỗ con đi ngủ sao, dù tôi không có sữa, qua cách này mẹ con tôi cũng sẽ được gần nhau hơn. Vậy mà bà lại ích kỷ không chia sẻ với tôi, bà không để mẹ con tôi được gần gũi tình cảm.
Tôi biết có nhiều người sẽ bảo tôi dốt, có người chăm bé cho như vậy càng nhàn, càng có thời gian nghỉ ngơi, nhưng nếu đã làm mẹ thì họ mới biết được rằng làm mẹ là để yêu thương, chăm sóc con của mình chứ nào có phải nghỉ ngơi rồi nhìn một người khác tận hưởng niềm hạnh phúc đó?
Theo Eva
Qua khe cửa phòng chị gái, tôi chết lặng với cảnh tượng quá bất ngờ Tôi vội vàng về phòng mà tim đập chân run không tin nổi vào mắt mình. Cũng từ lúc đó, tôi không tài nào chợp mắt được cho đến sáng. ảnh minh họa Nhà tôi có ba chị em gái, chị cả đã lấy chồng và định cư nước ngoài. Bố mẹ tôi đều là công chức về hưu, nhà tuy không khá...