Lên Sài Gòn bán cà phê, về quê xây nhà tiền tỷ
Chỉ sau một năm làm việc, nhân viên bán cà phê ở Sài Gòn kiếm được bạc tỷ để về quê xây nhà.
Núp bóng dưới tên gọi mỹ miều
Nằm trên địa bàn phường 12, quận Gò Vấp, TP.HCM, đường Phan Huy Ích chỉ dài chừng 1 km đã có hơn 10 quán cà phê với những tên gọi lãng mạn như: Mây Hồng, Chiều Tím, Gợi Nhớ, Omni, Sao Mai… mọc lên nhan nhản.
Tại quán cà phê Sao Mai có vài chiếc xe máy dựng phía trước, trên bàn có mấy ly cà phê đá uống dở, nhưng khách thì… không thấy đâu.
Thấy có người vào, cô chủ quán ăn mặc mát mẻ, khêu gợi, trang điểm diêm dúa ra lệnh cho dàn &’đào’ ra mời mọc. Dẹp vội đống bài đang chơi, một cô gái chừng 20 tuổi, mặc trang phục thiếu vải, mắt lúng liếng hỏi: “Anh uống gì để em lấy?”
Một tiếp viên cà phê kích dục đang tiếp khách (ảnh: N.D)
Đem nước ra cho khách, cô gái kéo ngay chiếc ghế nhựa ra ngồi cạnh và mời mọc: “Anh ra phía sau mát xa cho khỏe nha anh, sáng giờ em chưa có được khách nào”. Tôi giả bộ hỏi lại: “Ủa, quán cà phê mà cũng có mát xa hả?” Nũng nịu véo má tôi, cô gái nói như thì thào: “Có chứ anh, tụi em sống nhờ cái đó mà. Em sẽ làm cho anh sung sướng, không vui không về nhé”.
Để tạo sự tin tưởng cho nhân viên, tôi liền đồng ý. Theo chân &’ người đẹp’ ra phía sau, đập vào mắt chúng tôi là ba căn phòng ẩm thấp, tuềnh toàng. Mỗi phòng chỉ ngăn cách nhau bằng một tấm ván, ở bên này có thể nghe rõ mồn một bên kia đang làm gì.
Trong nơi &’hành lạc’ giữa nhân viên và khách chỉ có một tấm chiếu nhỏ, một cái gối vừa đủ cho khách nằm. Chốn &’thiên đường’ mà dân chơi đất Sài thành rỉ tai nhau là đây, đặc quánh một mùi hôi khó chịu đến không ngờ.
Video đang HOT
Kéo tôi vào phòng cuối cùng, cô nhân viên nũng nịu: “Anh cởi nhanh áo, nằm xuống cho em mát xa, chứ kín mít như thế này thì sao làm gì được”. Vừa nói, cô gái vừa đưa tay lên mơn trớn vào những vùng nhạy cảm của khách, rồi nhanh nhảu nói: “Ở đây ai cũng như ai thôi, có ai để ý đến mình đâu mà anh lo!”
Tôi liền thắc mắc: “Thế lỡ đang… công an bất ngờ ập vào thì làm sao trở tay kịp?” Cô gái liền trả lời: “Anh yên tâm đi, trước cửa quán luôn có người canh chừng rồi. Có &’động’ là tụi nó báo ngay à”.
Về dịch vụ tới &’Z', theo khảo sát của chúng tôi, những nhân viên ở các quán cà phê &’nằm’ này đều có đi khách. Chỉ cần đến uống, mát xa vài lần ở quán, để lại số điện thoại, thỏa thuận giá cả xong, cho địa chỉ là các em sẽ đến tận nơi để phục vụ.
Rời quán Sao Mai, chúng tôi đến quán Omni cách đó khoảng 300 mét. Với cách thức hoạt động cũng tương tự như những quán nằm trên con đường này, nhưng Omni sử dụng nguồn &’đào’ khủng hơn, khi nhân viên nhiều, mà chỉ mặc đúng bộ trang phục lót để tiếp khách, tạo sự sung sướng và dung tục.
Việc nhàn thân, kiếm bạc tỷ
Nhân viên Nguyễn Thị Ngọc (quán cà phê Omni, đường Phan Huy Ích, phường 12, quận Gò Vấp) tâm sự, nghề bán quán cà phê &’sung sướng’ này vừa nhàn hạ, lại có thể kiếm được nhiều tiền. Những nhân viên bán loại hình cà phê này chủ yếu đến từ các tỉnh, TP thuộc khu vực miền Tây như Sóc Trăng, Cần Thơ, Bạc Liêu, Vĩnh Long, Bến Tre… và phần lớn là họ đã có nhiều năm &’kinh nghiệm’ làm nghề cho khách &’sung sướng’.
Cứ mỗi lần khách vào quán cà phê &’sung sướng’ uống thì phải trả từ 100.000 đến 120.000 đồng (bao gồm cả tiền nước), trong đó mỗi lần phục vụ cho khách, nhân viên được chủ quán trả từ 60.000 – 70.000 đồng.
Một nhóm nữ nhân viên cà phê kích dục bị Công an huyện Bình Chánh – TP.HCM tạm giữ (ảnh: internet)
Hầu hết các quán cà phê trên đường Phan Huy Ích đều có rất ít nhân viên, mà khách thì lại đông, nên trung bình mỗi ngày, các nữ nhân viên này tiếp được khoảng từ 4 – 5 khách, bỏ túi cho mình từ 200.000 – 300.000 đồng là chuyện bình thường. Nếu may mắn gặp khách sộp, họ có thể được bo từ 300.000 – 500.000 đồng/lần.
“Tụi em ít học, lại không có nghề nghiệp ổn định. Nếu ở nhà chỉ biết đi ra ruộng, gặt lúa, làm đồng, làm sao có thể kiếm được bấy nhiêu đó tiền mỗi ngày được, nên đa số những cô gái có một chút nhan sắc đều lên TP.HCM để làm các nghề liên quan đến mại dâm”.
Một gương điển hình về làm giàu từ bán cà phê “sung sướng” phải kể đến đồng nghiệp làm chung quán với Ngọc. Ngọc khoe: “Bạn của em tên Thu Hằng và chị ruột quê ở tỉnh Sóc Trăng lên đây bán cà phê giống như em nè, chỉ đúng một năm là về xây nhà cho ba mẹ trị giá gần 1 tỉ đồng. Làng xóm ai cũng khen nức nở chứ có ai biết chúng em lại đi làm công việc này đâu”.
Khi chúng tôi đề cập đến việc tại sao Ngọc không đi làm những công việc tử tế, mà không vi phạm pháp luật, như mát xa chẳng hạn, Ngọc giải thích: “Do mát xa cứ vài ba tháng chủ lại đổi nhân viên một lần nếu các nữ nhân viên không quá đẹp để tránh nhàm chán cho khách, chứ còn bán cà phê ở đây, em có thể trụ lại lâu dài”.
Nhan nhản ở vùng ven Sài thành
Theo anh Nguyễn Minh Toàn (22 tuổi, nhà ở quận Tân Bình), loại hình cà phê &’nằm’ như đã đề cập hiện ở TP.HCM không hề ít. Nó chủ yếu hiện diện ở những khu vực vùng ven như đường Phan Huy Ích (phường 12, quận Gò Vấp), Tân Sơn (quận Gò Vấp), Nguyễn Thị Tú, Hương lộ 2, Tân Hòa Đông (quận Bình Tân)…
Không khó lắm để nhận biết được các dấu hiệu của những quán cà phê &’nằm’. Như là một quy luật bất thành văn, chỉ cần bố trí trước cửa quán mấy chậu kiểng cành lá um tùm, bên trong bố trí thêm đèn chớp nháy mờ mờ ảo ảo liên tục, thì đó được coi là ám hiệu cho khách làng chơi.
Không cần phải có không gian rộng rãi, trang trí cầu kì như những quán cà phê máy lạnh bình thường khác. Các quán cà phê &’nằm’, có em út phục vụ được bố trí cực kì đơn giản.
Dấu hiệu nhận biết cà phê &’nằm’ ở vùng ven Sài Gòn với các chậu kiểng cành lá um tùm (Ảnh: N.D)
Chỉ cần một mặt bằng khoảng vài ba chục mét vuông, vài ba bộ bàn ghế, vài két nước ngọt, nước giải khát thông thường nhất, dăm em mắt xanh, môi đỏ, ăn mặc hở hang, có chút tay nghề làm cho khách &’sung sướng’ là có thể hằng ngày vô tư…mà hốt bạc.
Ông Nguyễn Trần Lập, người dân sống tại đường Phan Huy Ích (phường 12, quận Gò Vấp) cho biết: “Thỉnh thoảng tôi cũng có thấy chính quyền địa phương đi kiểm tra, dẹp loạn, nhưng chỉ sau vài ngày là đâu lại vào đấy.
Có lẽ do có thể kiếm quá nhiều tiền, nên các ông bà chủ thi nhau mở quán, tuyển đào để cạnh tranh với nhau. Những quán này cũng có người bảo kê, nhưng “cũng chẳng bao giờ thấy xảy ra tình trạng đánh nhau, hay tranh giành khách”.
Theo NTD
Vợ chồng y phục?
Người ta thường bảo rằng khi yêu và lấy chồng, nên chọn người con trai có hiếu với mẹ, thương yêu anh chị em. Thế nhưng bây giờ, chính điều đó đang phá hoại cuộc sống của gia đình tôi, khiến tôi chán nản cùng cực, chỉ còn nghĩ đến hai từ ly hôn.
Ra trường được hai năm, chúng tôi cưới nhau. Suốt năm năm đầu hôn nhân, vợ chồng tôi ăn uống tằn tiện, chi tiêu dè xẻn chỉ để xây nhà cho mẹ anh và hai cô em gái. Tôi có thai cũng chẳng được bồi dưỡng gì. Con tôi ra đời chỉ toàn uống sữa nội, chơi đồ chơi thải đi của các cháu tôi. Nhiều lúc nghĩ mà cay đắng, nhưng tôi cũng tự an ủi thôi thì anh là con trai duy nhất, xây cái nhà cũng để cho chúng tôi sống chung. Thế nhưng nhà xây xong, những phòng đẹp nhất, thoáng đãng nhất đều dành cho họ, vợ chồng tôi chỉ được một gian nhỏ xíu, thực chất là cái gác xây thêm.
Hai vợ chồng hai đứa con hết sức bức bối, chật chội nhưng anh lại vui vẻ, hạnh phúc vì những người thân của anh được rộng rãi, thoải mái. Thấy vậy, tôi cũng đành nén chịu, vì tôi nghĩ đã đến lúc được tự lo cho mình. Thế nhưng, tôi lại bật ngửa khi biết chồng tôi bắt đầu nghĩ đến chuyện tích lũy để dựng vợ gả chồng cho hai cô em gái. Mà có phải ít đâu, anh muốn các em cũng phải có nhà cửa, có của hồi môn đàng hoàng để mẹ anh mở mày mở mặt. Thế là lại tiếp tục cảnh sống cũ: lương tôi chi tiêu cho gia đình, lương anh để dành chu cấp cho nhà anh.
Tôi đi làm lương cũng khá cao nên thật ra cuộc sống cũng không gọi là thiếu thốn, nhưng quan trọng là tôi cảm thấy rất tủi thân. Các cô em gái anh biết tình cảm của anh nên chúng chẳng e dè gì với tôi. Những năm đầu, chúng còn kín đáo khi xin anh cái này cái kia, còn bây giờ, chúng coi như chuyện anh chi tiền mua sắm, ăn học, đổi xe cho chúng là chuyện đương nhiên. Nhiều lần thấy anh móc vài triệu đưa cho chúng mà không cần hỏi tôi lấy một câu, tôi thật sự không thể nào chịu đựng được. Có lần, tôi góp ý cho chúng về sự tiêu pha hoang phí, chúng còn hỗn xược trả lời tôi, đó là tiền của anh Hai chúng, có phải tiền tôi đâu mà tôi ý kiến. Câu đó chúng đã nói thẳng vào mặt tôi khi có lần nghe chồng tôi bảo: Vợ chồng như y phục, anh em mới là thủ túc. Y phục thì cũ thay, chứ tay chân làm sao thay được.
Hiếu thảo với mẹ và thương yêu em út của mình, nhưng chồng tôi lại rất thờ ơ với gia đình tôi. Anh chưa bao giờ nghĩ đến chuyện biếu quà Tết cho cha mẹ tôi. Đến nhà tôi anh chỉ ngồi một đống ngoài phòng khách, tôi nhờ chuyện gì cho cha mẹ vợ, anh cũng miễn cưỡng và khó chịu. Anh thường nói ông bà bảo: "Dâu là con, rể là khách" nên anh đối đãi với gia đình bên tôi như người ngoài. Thời gian xây nhà của mẹ anh, tôi có ý muốn về ở nhờ ba mẹ tôi cho tiện, anh bảo con rể về nhà cha mẹ vợ ở là nhục, là "chó chui gầm chạn", có chết anh cũng không nhờ vả đàng vợ.
Đã hơn mười năm chung sống, giờ trong đầu tôi luôn lởn vởn ý định ly dị. Cha mẹ tôi ngăn cản, cho rằng anh cũng chưa bao giờ có cư xử gì quá đáng, cũng không trăng hoa ngoại tình, không rượu chè bài bạc, được thế đã là may trong thời buổi hiện nay. Riêng tôi, chỉ nghĩ đến chuyện anh coi vợ con mình như y phục, muốn thay lúc nào thì thay là lòng đã cay đắng vô cùng.
Theo Dantri
"Cấm xây nhà nhại kiến trúc Pháp" là... lỗi in ấn Bộ Xây dựng vừa có phản hồi về quy định không xây dựng các công trình nhại kiến trúc cổ điển kiểu Pháp - châu Âu... Trước đó trong văn bản gửi các tỉnh thành phố ngày 23/5 Bộ Xây dựng lưu ý: "Không xây dựng các công trình theo hướng nhại cổ kiến trúc cổ điển Pháp- Châu Âu". Ngoài ra, bộ...