Lên ở bị anh rể sai làm việc nhà, cuối tháng còn yêu cầu đóng tiền sinh hoạt nhưng chị gái ra mặt nói 1 câu khiến tôi sượng sùng
Có lẽ tôi nên chuyển ra ngoài, ở cùng anh rể – chị gái chẳng thoải mái chút nào mà còn phải làm việc, đóng tiền sinh hoạt nữa.
Chị gái tôi lấy chồng gần nhà, tuy nhiên vì tính chất công việc nên họ lên thành phố sống ngay khi cưới. Sau vài năm trời, anh chị cũng tự mua được căn chung cư khá rộng rãi với 3 phòng ngủ. Mặc dù nợ nần kha khá nhưng họ hàng, làng xóm ở quê tôi vẫn khen anh chị suốt: “Chúng nó giỏi quá, vợ chồng trẻ mà mới đôi ba năm đã dư ra mấy tỷ mua nhà rồi”, “Đấy, phải giỏi và giàu như vợ chồng Trung – Như”…
Tôi phận làm em, anh chị phất lên đương nhiên là mừng. Như thế mình cũng nhờ vả được ít nhiều nữa. Trước kia chị có tiền thì hay mua quà cáp, cho tôi tiền tiêu vặt. Giờ anh chị nợ tiền thì không cho, nhưng có nhà vẫn rộng thì tôi có thể ở ké mà không phải đóng tiền phòng.
Nghĩ như thế, tôi đã bảo với bố mẹ đánh tiếng trước xin sang ở cùng. Vì dù gì, tôi cũng vừa ra trường, hiện đang ở lại Hà Nội làm việc. Mẹ tôi thẳng thừng từ chối, thậm chí còn mắng tôi 1 bài:
- Con bỏ ngay ý định đấy đi. Anh rể dù tốt và thân thiết thế nào thì cũng không đến được, rồi lại đủ chuyện mâu thuẫn… Mà họ nhà anh con còn chưa tới, con bên ngoại lại đòi ở nhờ, họ nói ra nói vào mẹ mệt lắm.
Thấy mẹ phản đối, tôi kì kèo nhưng bố cũng không nghe. Cuối cùng, tôi gọi luôn cho anh chị, họ gật đầu tức thì. Và tôi chuyển từ kí túc xá sinh viên tới ở chung cư rộng rãi, cảm giác đời sang trang. Khi đi làm, ai hỏi sống ở đâu tôi cũng tự hào mà khoe đang ở tòa nhà ABC này kia!
Nhưng về sống chung tôi mới thấy mẹ nói đúng. Tôi chẳng chút thoải mái. Nhiều hôm còn chưa tan học, anh chị đã gọi hỏi về chưa đón bé Bông giúp (cháu gái tôi hiện 2 tuổi – đang đi học mẫu giáo gần nhà).
Video đang HOT
(Ảnh minh họa)
Rồi khi ở nhà, tôi chẳng có nhiều thời gian để chăm sóc da mặt, tập thể dục hay tụ tập bạn bè. Bởi buổi tối anh rể hay ôm máy tính, chị gái nấu ăn, trông cháu nghiễm nhiên trở thành nhiệm vụ của tôi.
Anh rể còn quá đáng một nỗi, cứ hay sai việc tôi. Từ chuyện nhỏ xíu như tìm đồ cho tới những việc nhà nặng nhọc hơn như lau nhà, giặt đồ, anh rể đều sai tôi: Dì Lan ơi, lấy giúp anh cái bình sữa với. Dì Lan ơi, xe đẩy của cháu ở đâu nhỉ! Lan ơi, em ở nhà thì chia đồ ăn vào hộp và cất tủ lạnh giúp anh nhé, anh vội đi làm quá kẻo muộn giờ. Lan ơi, anh đi công tác, chị bận việc, em tưới cây giúp anh nhé. Lan ơi, tối nay có bận không thì lau nhà giúp anh nhé!…
Tôi thấy rất phiền. Tuy nhiên, sau một thời gian hiền lành, nhẫn nhịn, tôi quyết định mặc kệ. Buổi tối tôi hay lấy cớ là tăng ca hoặc học thêm tiếng Anh, nhưng kì thực tôi đi chơi. Thi thoảng tôi đăng ảnh lên facebook lại phải chặn anh chị và một số người quen.
Tuy nhiên, lần nọ tôi nói với chị là bận tăng ca. Tối đó tôi đi ăn lẩu, hát karaoke cùng bạn và chúng nó có chụp ảnh đăng lên. Tôi quên mất 1 điều, chị tôi cũng có kết bạn.
Mãi tối muộn tôi mới trở về, 1 mình chị nheo nhóc vừa ôm con, vừa gọi điện thoại trả lời khách hàng… Nhìn tôi, chị chỉ lườm rồi lạnh lùng quay đi nói chuyện tiếp.
Vào trong nhà, anh rể đang rửa bát, lau dọn khu bếp… Tôi chào, anh cũng ừ hử rất lạnh lùng. 1 lát sau, anh chị gọi tôi ra ngoài nói chuyện.
(Ảnh minh họa)
Chị gái tôi định nói gì đó nhưng anh rể đã giữ lại. Sau đó, anh nhẹ nhàng bảo tôi:
- Lan, nếu em ở nhà anh chị thấy mệt, thấy bận thì cứ nói, anh chị không ép đâu. Em cũng có thể không giúp việc gì, nhưng nếu muốn sòng phẳng vậy thì từ tháng tới em đóng thêm chút tiền sinh hoạt cho anh chị nhé!
Tôi tức giận, ú ớ mãi rồi mới hỏi:
- Tiền sinh hoạt? Anh muốn bao nhiêu? Chị, chị thấy thế mà để yên được à? Em ăn được bao nhiêu, ở cái chỗ anh chị không dùng tới, mà giờ chị để anh đòi tiền em vậy à?
Nào ngờ, lúc này chính chị gái tôi là người lên tiếng:
- Lan ơi, em cũng không còn trẻ con nữa, đừng hành xử thiếu suy nghĩ như thế. Chị còn phải trả nợ, nuôi con và trăm mối trông vào, em kiếm ra tiền rồi thì nên chủ động đỡ anh chị 1 chút chứ! Em ở đây 2 tháng mà không tốn 1 đồng nào, rồi làm giúp anh chị ít việc nhà mà đã kể công. Em còn nói dối để đi chơi trong khi chị quá bận. Thậm chí chị đã mở lời nhờ vả vậy mà em cũng không thấy áy náy khi hát karaoke sao?
Chị nói tới đó, tôi sượng sùng cúi mặt. Hóa ra là anh chị đã biết cả nên lạnh lùng như vậy. Đêm đó, tôi nằm và suy nghĩ mãi, có lẽ tôi nên chuyển ra ngoài. Ở cùng anh chị chỉ được cái nhìn sang xịn, sống ảo chứ phải làm việc nhà, lại phải nộp tiền sinh hoạt phí, thật sự quá mệt!
Mới kết hôn hơn một năm, chị gái đã mang đơn ly hôn có chữ ký của chồng trở về, nguyên nhân khiến tôi và mẹ câm nín
Thấy chị gái đau khổ, tôi cũng buồn lắm. Nhưng quả thật lỗi xuất phát từ chị là phần nhiều nên không ai bênh vực được.
Mới hơn 30 tuổi, chị gái tôi đã giữ vị trí Giám đốc chi nhánh của một công ty lớn. Chị ấy giỏi, năng động, nhiệt tình và cá tính rất mạnh mẽ. Trước đây bố mẹ tôi còn sợ chị ấy sẽ không lấy được chồng vì quá mạnh mẽ, quyết đoán chẳng khác gì đàn ông. Vì thế khi chị công khai người yêu , dù anh rể tôi hoàn toàn thua chị ở mọi điểm thì bố mẹ tôi vẫn đồng ý.
Anh là nhân viên của chị, ban đầu là nói chuyện công việc rồi hẹn hò qua lại, yêu nhau lúc nào không hay. Thời gian đó, tôi thấy chị gái cũng thay đổi rất nhiều. Chị bắt đầu mặc những bộ váy điệu đà, nữ tính, biết hỏi tôi cách trang điểm, biết mang giày cao gót. Tôi cứ nghĩ hôn nhân của hai anh chị sẽ rất hạnh phúc, bởi nó đã vượt qua nhiều rào cản khác nhau như vị trí trong công ty, hoàn cảnh gia đình và đặc biệt còn khiến chị tôi thay đổi bản thân.
Nhưng rồi chỉ sau một tháng, chị về nhà, bực bội trách mắng chồng đủ kiểu. Chị nói anh rể tôi không biết thông cảm cho công việc của chị. Chị làm sếp thì phải đi giao lưu với đối tác, đi công tác thường xuyên là điều hiển nhiên. Nhưng anh ấy lại muốn chị đi làm về đúng giờ, nấu ăn, dọn dẹp nhà cửa cùng chồng. Hai người vì chuyện ấy mà tranh cãi. Giờ anh giận dỗi không thèm đếm xỉa tới vợ nữa. Mẹ tôi nghe xong, khuyên chị nên dành thời gian cho gia đình nhiều hơn. Vợ chồng mới cưới không tránh khỏi những mâu thuẫn nhưng cả hai phải biết nhường nhịn nhau thì mới bền vững được.
Chị bắt đầu mặc những bộ váy điệu đà, nữ tính, biết hỏi tôi cách trang điểm, biết mang giày cao gót. (Ảnh minh họa)
Tình hình êm xuôi được hơn một năm thì hôm qua, chị tôi lại khóc lóc cầm đơn ly hôn về nhà "tố" chồng với bố mẹ. Chị ấy nói anh rể tôi muốn sinh con nhưng chị đang phấn đấu cho công việc, thời gian dành cho công việc còn không đủ thì sinh con rồi làm sao chăm con? Mẹ tôi nghe xong, giận tím mặt, mắng chị một trận vuốt mặt không kịp. Năm nay chị đã 32 tuổi, chẳng còn trẻ trung gì nữa. Vợ chồng có con mới hạnh phúc, thế mà chị lại không chịu sinh con là quá sai rồi, còn dám trách chồng. Chị tôi ngồi im, nghe mẹ mắng rồi quay sang giận mẹ bênh con rể, ức hiếp con gái.
Mẹ tôi gọi điện cho anh rể. Anh ấy buồn rười rượi bảo đã cố gắng thông cảm cho công việc của vợ. Nhưng anh ấy không muốn cưới "Sếp" về để cung phụng, anh ấy chỉ muốn có một gia đình nhỏ, hạnh phúc bình dị như mọi người. Thế mà chị lại lén anh ấy uống thuốc tránh thai dù anh ấy đã khuyên can rất nhiều rồi. Thất vọng, chán nản vì bị vợ coi thường, không muốn sinh con nên anh ấy muốn giải thoát cho cả hai.
Mẹ tôi thở dài, biết không thể khuyên được con rể. Giờ cả nhà tôi quay sang trách chị gái tôi nhưng chị ấy vẫn không nhân nhượng. Chị tuyên bố khi nào vào được cấp lãnh đạo cao hơn, về lại tổng công ty, thì mới sinh con khiến mẹ tôi giận đến tăng huyết áp. Gia đình tôi đang căng thẳng quá. Giờ nên khuyên chị như thế nào đây?
Mỗi đêm nghe tiếng chị gái khóc lặng trong phòng mà tôi uất hận anh rể vô cùng! Tôi biết chuyện gia đình họ mình không nên xen vào. Nhưng tôi không chịu nổi khi nghe tiếng chị gái khóc lặng mỗi đêm. Chào chị Hướng Dương, Chị gái tôi mới ôm con về nhà được hơn một tháng nay. Vợ chồng chị ấy mâu thuẫn rất căng thẳng và có lẽ sẽ ly hôn. Nhưng tôi biết, chị vẫn còn...