Lên mạng than bị bà nội giành chăm cháu, mẹ trẻ nhận câu trả lời bất ngờ
Hết thời gian ở cữ, chị N.T.Q than thở mẹ chồng thường xuyên giành việc bế con, chăm sóc con khiến bản thân chị cảm thấy khó chịu.
Mới đây, trên một diễn đàn dành cho chị em, bà mẹ trẻ có nickname N.T.Q đã than thở việc bản thân mình bị mẹ chồng như “tranh cướp mất con”, khiến con hàng ngày chỉ quấn bà nội mà không quấn quýt mẹ.
Theo đó, chị N.T.Q viết:
“Chào các chị em, hôm nay mình viết vài dòng tâm sự lên đây để mong nhận được sự tư vấn, chia sẻ của các chị em. Mình có một đứa con được 1 tuổi, thời gian ở cữ mình vẫn chăm con bình thường nhưng đến khi đi làm trở lại thì phải nhờ bà nội chăm sóc. Con ở với bà nội rất ngoan, không khóc nhè, nhưng cứ đến khi đón con về là con quấy khóc, đòi ngủ cùng bà nội.
Mẹ trẻ lo lắng vì mẹ chồng giành hết phần chăm sóc cháu (Ảnh minh họa).
Những lúc con khóc, giãy nảy đòi bà nội mà lòng một người mẹ như mình quặn thắt. Mình cứ có cảm giác như bà nội đã giành mất vị trí của mình trong tim con. Vì thế, đã có lúc mình muốn xin nghỉ làm để chăm con, nhưng mẹ chồng mình bảo ‘con cứ yên tâm đi làm, cháu để bà chăm’ hoặc ‘con nghỉ làm thì sau này cháu lớn hơn lấy gì mà nuôi nó?’.
Mình có bàn bạc với chồng, anh nói rằng do mình quá đa nghi, tất cả cũng chỉ muốn tốt cho con mà thôi. Còn con không quấn quýt mẹ thì do mẹ đi làm cả ngày, không có nhiều thời gian bên con, con còn nhỏ chưa nhận thức hết được.
Hiện tại, mình đang rất buồn không biết phải làm thế nào mới trọn vẹn?”. Ngay sau khi bài đăng được chia sẻ, rất nhiều người dùng mạng, đặc biệt là các chị em phụ nữ đã bày tỏ sự cảm thông với người mẹ này.
Chị Nguyễn Phương Uyên bày tỏ: “Tôi rất hiểu cảm xúc của người mẹ này, bởi bản thân tôi cũng từng rơi vào trường hợp tương tự. Cháu còn quấn quýt bà hơn là ở với tôi, tôi nhớ cách đây 2 năm, con tôi khi ấy được 2 tuổi, lúc nào cũng lẽo đẽo theo bà, bà nội miệng thì nói tôi cứ đi làm đi, mọi việc để bà chăm nhưng tôi biết trong bụng bà đang cảm thấy thích thú vì con không theo mẹ.
Video đang HOT
Cho đến thời điểm hiện tại, sức khỏe của bà cũng không tốt nên tôi nhân thể chăm sóc con luôn, kể từ đó con cũng ít quấy khóc đòi bà cho ăn, bà cho ngủ”.
Đồng quan điểm với chị Uyên, chị Diệu Hiền (Hà Nội) chia sẻ: “Tôi cũng có cảm giác bà nội quý cháu một cách thái quá. Cách đây vài tháng, chồng tôi đi công tác ở nước ngoài, nên thời gian ở cữ tôi ở cùng mẹ chồng. Con tôi sớm không bú ti mẹ vì tôi không có sữa, nên hàng ngày bà nhận làm hết mọi việc từ ăn uống, bế con ngủ… Có lúc tôi nói ‘mẹ đi nghỉ để con chăm cháu’, nhưng mẹ bảo ‘không sao, con mới sinh cần nghỉ ngơi nhiều’.
Khi ấy, tôi thấy tủi thân ghê gớm, một ngày có khi tôi còn chẳng được bế con được tiếng đồng hồ. Tôi đã bị căng thẳng nặng, nhưng may có chồng động viên và sau đó tôi cũng sang nước ngoài định cư cùng chồng nên đỡ hơn”.
Bên cạnh những ý kiến đồng cảm, có không ít người cho rằng mẹ trẻ có bà nội chăm cháu cho như vậy là quá may mắn rồi. “Không biết người mẹ này còn đòi hỏi gì nữa, chứ tôi thấy khối bà mẹ trẻ mơ ước mà không được. Vì sao ư? Vì bây giờ có bà chăm sóc cháu là an tâm nhất, chứ thuê ô sin thì còn lo lắng nhiều hơn nữa”, chị Nguyễn Tuyết chia sẻ.
Chia sẻ thêm với PV báo Người Đưa Tin, chị N.T.Q nói: “Tôi chỉ muốn lên mạng để giãi bày những lo lắng trong người, đồng thời muốn nhận lời khuyên của mọi người. Hiện tại, tôi cũng chưa có phương án nào hay hơn việc vẫn để bà chăm sóc cháu để tôi đi làm. Vì thế, tôi cũng cảm ơn những lời chia sẻ của mọi người dành cho trường hợp của tôi”.
Theo GĐVN
Tiếng thét từ buồng ngủ con dâu khiến mẹ chồng chết điếng
Tôi năm nay 50 tuổi, đã lên chức bà nội của 2 đứa cháu. Con gái út vào Nam lập nghiệp, tôi ở Hà Nội cùng vợ chồng con trai cả.
Cuộc sống chung tuy có đôi lần va chạm nhỏ nhặt nhưng tôi cảm thấy khá hài lòng về con dâu. Trong họ tôi nổi tiếng là người khó tính. Ngày trước, khi con trai đưa người yêu ở tỉnh lẻ về ra mắt, ai cũng cho rằng nếu chúng lấy nhau, con dâu sẽ khó thuận hòa được với mẹ chồng.
Ảnh: Overstreet.
Vì họ sợ hai người có nếp sống và văn hóa vùng miền khác biệt, sẽ nảy sinh nhiều mâu thuẫn. Nhất là gặp phải mẹ chồng có tư tưởng bảo thủ, khắt khe như tôi.
Thế nhưng, hai mẹ con sống rất yên ấm. Con dâu tôi trẻ nhưng đảm đang, tháo vát, việc lễ bái trong gia đình đều quán xuyến đâu ra đấy.
Mẹ chồng ốm đau, lúc nào con dâu cũng lên hỏi han, thuốc men rất ân cần. Chưa bao giờ con bé làm gì khiến tôi phải phật lòng.
Con dâu tôi thuộc mẫu phụ nữ thùy mị, ăn nói nhẹ nhàng, không bao giờ nặng lời với ai một câu. Làng xóm láng giềng khen tôi tốt số, có cô con dâu ngoan ngoãn, lễ phép. Mỗi lần như vậy tôi cảm thấy rất hạnh phúc.
Tháng trước đi họp tổ dân phố, nhà tôi còn được tuyên dương, bình bầu là gia đình văn hóa. Tất nhiên tôi rất vui, tối hôm đó tự đi chợ, nấu bữa thật cơm ngon cho cả nhà.
Gần đây, cơ quan tôi công tác dự kiến tổ chức đi du lịch biển vài ngày, cho cả gia đình cán bộ, công nhân viên đi cùng. Tôi háo hức, về nhà sớm, thông báo cho con dâu.
Về đến nhà, tôi không thấy con dâu nhưng xe máy vẫn dựng ngoài sân. Tôi lên tầng hai thì nghe tiếng thủy tinh rơi vỡ phát ra từ phía buồng ngủ. Giọng con dâu tôi gào thét, cãi vã với chồng. Con dâu không tiếc lời mắng nhiếc chồng thậm tệ bằng ngôn từ nặng nề, có phần "chợ búa".
Tôi chết điếng khi nghe con dâu nhắc đến mình. Bình thường trước mặt tôi con bé cư xử lễ phép, ngoan ngoãn, không ngờ lại có thể thốt ra những lời cay độc về mẹ chồng như vậy.
Con dâu nói tôi là người độc đoán, bảo thủ, khiến nó không thoải mái. Lúc nào cũng xét nét, săm soi từ việc lớn đến việc bé khiến mình bị trầm cảm.
Con bé cho rằng mình đã phải chịu đựng, nhẫn nhịn mẹ chồng đến nỗi mất ăn, mất ngủ, suy nhược cơ thể. Đã vậy, trong mắt con dâu, tôi là người tham lam, ích kỷ, bao nhiêu tiền của chỉ biết vun vén cho con út.
Thấy vợ xúc phạm mẹ mình, con trai tôi đã vung tay tát vợ. Bị đánh, con dâu tôi càng gào to, đập phá đồ đạc và tuyên bố sẽ ly hôn.
Sự thực, tôi đâu có tư tưởng thiên vị con nào. Từ lâu tôi đã tính sẽ cho vợ chồng con cả căn nhà 3 tầng đang ở và dãy nhà trọ phía sau kinh doanh.
Còn con út, kinh tế khó khăn, chưa có nhà cửa nên cách đây ba tháng tôi chuyển cho nó 600 triệu mua đất, xây nhà. Tôi chưa kịp nói với con dâu về ý định của mình thì xảy ra chuyện cãi vã đó. Có lẽ con dâu tỵ nạnh, cho rằng tôi chỉ quan tâm đến con út.
Không muốn lúc các vợ chồng chúng nóng nảy, mình tham gia vào khiến mọi chuyện căng thẳng hơn nên tôi lặng lẽ quay lưng đi. Đợi hai con nguôi ngoai sẽ nói chuyện.
Chẳng ngờ, hôm sau, con dâu tôi xách vali, dắt hai đứa nhỏ về bên ngoại. Vợ vắng nhà, con trai tôi chán nản, ngày nào cũng bù khú, nhậu nhẹt với bạn bè. Mẹ nhắc nhở thì gắt gỏng, lầm lỳ. Đã vậy, con còn quay sang trách cứ, nói tôi là nguyên nhân khiến vợ chồng bất hòa.
Tôi gọi điện sang cho thông gia, nói qua tình hình cho ông bà bên đó biết và nhắn con dâu về nhà gặp. Nhưng họ bênh con, mắng tôi làm khổ con gái họ.
Tôi tuy kỹ tính nhưng là người cởi mở, luôn biết lắng nghe. Từ ngày đám cưới, tôi vẫn thường dặn con dâu, nếu không hài lòng việc gì, có thể nói ra để hai mẹ con điều chỉnh cho phù hợp. Thế nhưng con bé sợ, không dám nói ra mà giữ trong lòng những ấm ức lâu đến vậy.
Giờ tâm trí tôi vô cùng rối ren, chưa biết phải làm sao cho gia đình trở lại như xưa? Xin mọi người cho tôi lời khuyên.
Theo Vietnamnet
Có lẽ ngày trước tôi đã quyết định sai lầm... Mình đang đau vết mổ nên chưa thể ngồi ngay lập tức nên đã lay chồng dậy bế con. Ai ngờ anh gắt lên với mình, còn nói mình phiền phức. Mình phải cắn răng dậy để bế con mà tủi thân vô cùng. Mình mới sinh con cách đây nửa tháng. Khi viết những dòng tâm sự này, vết mổ trên bụng...