Lén lút với tiể.u ta.m nhiều tháng, đang ‘cao trào’ thì nhận được điện thoại của vợ, tôi tá hỏa chạy về nhà thì thấy cảnh tượng này
Hôm đó, chúng tôi đang miệt mài trong nhà nghỉ thì vợ gọi đến. Tôi cảm thấy phiền phức nên nhiều lần tắt.
Đến khi thức dậy sau cơn say tình, điện thoại có 24 cuộc gọi nhỡ.
Vợ chồng tôi đã kết hôn hơn 5 năm và có với nhau hai mặt con. Ai cũng nói gia đình tôi hạnh phúc vì có vợ hiểu chuyện, con cái nghe lời, ngoan ngoãn. Vợ tôi tuy không xinh đẹp, không có chân dài eo thon nhưng rất biết quan tâm đến gia đình. Mọi việc trong nhà đều do cô ấy quán xuyến, tôi chỉ việc đi làm mang tiề.n về mỗi tháng.
Trong đám bạn, có thể nói tôi là đứa hạnh phúc nhất. Nhưng đàn ông lạ lắm, khi sống trong hạnh phúc thì lại cảm thấy ngột ngạt, gò bó. Tôi chá.n v.ợ vì cô ấy quá hiền lành. Hiền đến mức chỉ răm rắp nghe theo những gì tôi bảo chứ không bao giờ phản bác lại. Hiền đến mức khiến tôi chán không muốn về nhà nữa.
Tôi tình cờ quen Uyên trong một lần đi gặp khách hàng, cô ấy làm lễ tân ở đó. Uyên là người phụ nữ xinh đẹp, cá tính. Nói chuyện với cô ấy, tôi có cảm giác như mình được sống lại những tháng năm thanh xuân tươi đẹp. Cô ấy rất chịu chơi và biết cách ăn chơi. Mọi ngóc ngách trong thành phố cô ấy đều biết và là người kéo tôi vào những cuộc vui chơi đó.
Video đang HOT
Có thể nói ở bên cạnh cô ấy, tôi vui hơn ở bên vợ. Ngày nào về nhà cũng đối mặt với người vợ hiền lành, tôi đã không còn chút cảm giác nào. Khi được gặp Uyên, cuộc sống tôi như sáng bừng, vô cùng tươi mới và hạnh phúc. Cũng vì vậy, tôi dần chìm sâu vào chuyện ngoạ.i tìn.h. Tôi lén lút vợ qua lại với Uyên. Cuối tuần nào tôi cũng cùng cô ấy vui chơi, đi nhà nghỉ và hẹn hò ăn uống.
Hôm đó, chúng tôi đang miệt mài trong nhà nghỉ thì vợ gọi đến. Tôi cảm thấy phiền phức nên nhiều lần tắt. Đến khi thức dậy sau cơn say tình, điện thoại có 24 cuộc gọi nhỡ. Khi đó tôi cũng chẳng nghĩ nhiều. Vì vậy tôi cũng chẳng thèm về nhà ngay mà đợi Uyên thức dậy cùng đi ăn, uống cà phê.
Sau khi ăn uống cùng nhân tình xong xuôi, đưa cô ấy về tận nhà, tôi mới chịu về nhà. Khi vừa về đến, tôi nhận được cuộc gọi của mẹ vợ. Bà nói vợ con tôi bị ta.i nạ.n và đang được cấp cứu ở bệnh viện. Tôi choáng váng, nhanh chóng cúp máy và chạy đến bệnh viện.
Bác sĩ nói vợ tôi mất nhiều má.u nên không qua khỏi. Con tôi thì bị gãy chân, não tụ má.u phải làm phẫu thuật ngay lập tức. Tôi ngã gục tại chỗ và không ngừng tự trách mình. Tại sao khi đó tôi không nghe điện thoại của cô ấy? Tại sao tôi không đi rước con mà để vợ phải đi? Tại sao tôi lại vướng vào con đường ngoạ.i tìn.h mà bỏ rơi vợ con của mình?
Những câu hỏi tại sao chiếm lấy hết toàn bộ suy nghĩ khiến tôi vô cùng hối hận. Nhưng giờ đây sự hối hận này không thể đổi lại tính mạng của vợ tôi. Không thể đổi lại việc gia đình tôi lại hạnh phúc như xưa. Tôi đúng là gã đàn ông t.ệ bạ.c, cả cuộc đời này tôi sẽ không thể tha thứ cho mình.
Đi công tác xa, nửa đêm bỏ qua 17 cuộc điện thoại của vợ, chồng 'lạnh người' khi nghe tin báo ngày hôm sau
Giờ phút này, vợ tôi vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo, có lúc còn xoa bụng và thủ thỉ nói chuyện với con.
Chưa bao giờ tôi cảm thấy tuyệ.t vọn.g như lúc này. Tôi và vợ mới kết hôn được gần một năm, mọi thứ vẫn còn quá mới mẻ. Vậy mà bây giờ, tôi lại phải chịu cú sốc quá lớn này.
Sau khi kết hôn, chúng tôi có tích cóp mua được căn nhà. Dù được bố mẹ hai bên hỗ trợ nhưng vẫn còn nợ gần một nửa. Nghĩ mình còn trẻ, lại chưa phải vướng bận con nhỏ nên tôi dành rất nhiều thời gian cho công việc.
Vợ tôi là người lãng mạn. Cô ấy rất thích chồng quan tâm, chăm sóc, nhưng khổ một nỗi, muốn tôi kiếm nhiều tiề.n thì cô ấy phải chấp nhận thiệt thòi. Đằng này lần nào tôi đi công tác, vợ cũng hờn ghen vô cớ.
Vợ tôi có tính trẻ con. Mỗi lần giận hờn, cô ấy lại gọi cho tôi cả chục điện thoại. Có đợt tôi phải tăng ca ở cơ quan đến 12 giờ đêm, cô ấy nói mình bị đau bụng ra má.u (lúc ấy vợ tôi mới bắt đầu có thai). Thế là tôi bỏ hết công việc để về nhà. Cuối cùng khi về đến nhà thì thấy vợ vẫn bình thường. Trước sự ngạc nhiên của tôi, cô ấy chỉ bình thản nói mình chỉ trêu đùa chứ không bị sao hết.
Giờ phút này, vợ tôi vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo, có lúc còn xoa bụng và thủ thỉ nói chuyện với con. Ảnh minh họa: Internet
Sau lần ấy, vợ cũng "dọa" tôi thêm vài lần nữa. Đợt này tôi đi công tác ở tỉnh. Vì đối tác có việc nên chúng tôi buộc phải đẩy cuộc họp vào buổi tối. 8 giờ tối, vợ gọi cho tôi. Không thấy tôi nghe máy, cô ấy gọi thêm 17 cuộc nữa. Còn tôi sợ ảnh hưởng đến buổi họp nên tắt máy. Lát sau chúng tôi đi ăn, tôi say rượu nên chẳng mở khoá điện thoại nữa.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, tôi mở điện thoại lên mới tá hỏa thấy rất nhiều cuộc gọi nhỡ. Gọi cho vợ không được, tôi gọi cho mẹ thì được biết cô ấy đi khám thai về muộn, trên đường về không may bị người ta tông trúng. Con của chúng tôi không giữ được, còn vợ tôi thì đa chấn thương và phải phẫu thuật.
Giờ phút này, vợ tôi vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo, có lúc còn xoa bụng và thủ thỉ nói chuyện với con. Còn tôi thì ân hận quá. Nếu tôi chở vợ đi khám thai thì đã chẳng có cớ sự này. Có lẽ nào vì tôi đã quá tham công tiếc việc nên mới đẩy gia đình đến tấn bi kịch này không? Tôi nên làm gì để an ủi vợ vào lúc này đây?
Nhận cuộc gọi lúc nửa đêm, tôi bật khóc hối hận sau câu nói của chồng cũ Lời chồng cũ tâm sự vào lúc nửa đêm làm tôi cảm thấy day dứt, hối hận vì đã lỡ l.y hô.n. Tôi l.y hô.n cách đây 3 năm, cuộc sống hiện tại gặp nhiều khó khăn, chông chênh khi phải làm mẹ đơn thân ở độ tuổ.i 30. Tôi bị căng thẳng kéo dài, mệt mỏi và lo nghĩ nhiều đến tương...