Lén đọc nhật kí, sững sờ khi biết sự thật tên vợ đặt cho đứa con
Nếu không có buổi sang dọn nhà cho bà ngoại có lẽ tôi không thể nào biết được rằng cô vợ bấy lâu luôn đóng vai hiền ngoan của mình lại từng cắm sừng tôi như thế.
Có lẽ chính vợ tôi cũng không bao giờ ngờ được rằng có ngày sự thật đó lại bị phơi bày theo cách này. Nhưng người ta nói đúng, ở đời này, muốn người khác không biết, trừ khi mình không làm, còn lại mọi sự thật chỉ là sớm hay muộn sẽ lộ ra mà thôi.
Chúng tôi cưới nhau được hơn 5 năm và có 1 đứa con. Khi kết hôn, vợ chồng tôi nghèo, một tấc đất cắm dùi không có. Thương tình cảnh hai vợ chồng túng bấn, nhà vợ đã đề nghị tôi về sống tạm vài năm, để hai vợ chồng làm ăn tiết kiệm có tiền mua nhà rồi chuyển ra.
Có lẽ chính vợ tôi cũng không bao giờ ngờ được rằng có ngày sự thật đó lại bị phơi bày theo cách này. (Ảnh minh họa)
Mặc dù không người đàn ông nào muốn phải sống trong cảnh ở rể, nhưng tự nhìn lại hoàn cảnh của mình tôi biết không có cách nào tốt hơn việc đó. Vậy là tôi đồng ý chuyển về nhà ngoại, sống cùng với bố mẹ vợ.
Tôi quyết định chọn đi làm xa nhà chỉ cuối tuần mới về, một phần vì như thế cũng đỡ ngại nhưng quan trọng hơn cả là tôi có thu nhập cao hơn. Thời điểm đó, thứ tôi cần là tiền bạc để còn nhanh chóng mua được nhà, ổn định cuộc sống vợ chồng.
Cứ cuối tuần tôi về thì cô ấy lại đóng vai người vợ ngoan hiền, nhớ chồng, mong chồng. Tôi cũng chẳng nghi ngờ gì cả. Sau hơn 1 năm cưới nhau thì vợ tôi có bầu. Thời điểm đó tôi vẫn đi làm và nhờ ông bà ngoại chăm sóc cho vợ mình.
Video đang HOT
Cứ cuối tuần tôi về thì cô ấy lại đóng vai người vợ ngoan hiền, nhớ chồng, mong chồng. Tôi cũng chẳng nghi ngờ gì cả.
(Ảnh minh họa)
Mọi việc cứ thế diễn ra bình thường. Tôi đinh ninh mình là người chồng hạnh phúc. Sau 3 năm, vợ chồng tôi dọn ra ở riêng vì tôi đã có thể tự mua cho mình được một căn hộ, dù không quá lớn nhưng tôi tự hào vì đã lo được cho vợ con một chỗ ở tươm tất.
Cho tới cách đây 1 tháng, bố mẹ vợ gọi tôi sang để dọn nhà giúp. Ông bà dự kiến xây lại ngôi nhà nên cần phải dọn dẹp. Tôi hăm hở sang làm giúp… Cũng nhờ đây tôi phát hiện ra một sự thật tày trời.
Khi dọn căn phòng mà năm xưa vợ chồng tôi ở nhà nhà ngoại tôi tìm thấy một quyển nhật kí. Nó được viết trong thời điểm vợ tôi có bầu, phải nghỉ ở nhà, tâm lí bất ổn. Ở đó, tôi mới biết một bí mật.
5 năm trước, vì tin tưởng vợ mình, hơn nữa vợ tôi lại ở cùng nhà với bố mẹ nên tôi chẳng có gì phải nghi ngờ. Tôi hoàn toàn thoải mái đi làm, cuối tuần về vui bên gia đình. Tôi đâu có ngờ vợ ở nhà qua lại với người yêu cũ, thậm chí 5 ngày tôi vắng nhà trong tuần thì cả 5 ngày vợ tôi đi gặp anh ta. Ngang trái là ở chỗ, bố mẹ vợ tôi biết rõ nhưng cũng kệ con gái, thậm chí còn giúp con gái giấu tôi.
Họ gặp nhau, qua lại với nhau, ăn nằm với nhau… họ làm mọi thứ như một đôi tình nhân cho tới khi cô ấy có bầu. Thậm chí thời điểm đó cô ấy còn rất sợ cái thai không phải là của tôi.
Khi vợ tôi có bầu, người tình của cô ấy không muốn gặp mặt nữa. Họ dừng mối quan hệ bất chính đó lại. Vợ tôi vì buồn quá, nên suốt ngày ở nhà khóc khóc, viết nhật kí. Và đớn đau thay ngay cả cái tên cô ấy đặt cho con tôi sau này cũng là do gã đàn ông kia ngày xưa muốn thế.
Và đớn đau thay ngay cả cái tên cô ấy đặt cho con tôi sau này cũng là do gã đàn ông kia ngày xưa muốn thế. (Ảnh minh họa)
Phát hiện sự thật đó tôi cảm giác sụp đổ, như người rơi xuống vực thẳm. Tôi đau khổ khi không chỉ vợ mình phản bội mà bố mẹ vợ năm xưa cũng bao che cho con gái làm cái điều không đúng đó. Thật không thể nào hiểu nổi.
Tôi đã muốn làm ầm ĩ lên nhưng cứ nhìn cô con gái của mình tôi lại không có dũng khí. Cháu rất thông minh, lanh lẹ và yêu bố mẹ. Nếu việc này vỡ lở ra thì mọi người sẽ cười vào mặt con tôi, rồi cháu sẽ không thể nào lớn một cách bình yên nữa.
Tôi cắn răng chấp nhận sự việc này, coi nó như một bí mật. Nhưng trong lòng tôi đầy nỗi hận. Mỗi khi vợ tỏ ra tình cảm quan tâm tôi lại chỉ thấy ghê tởm vì sự giả tạo của cô ấy.
Chỉ có điều dù có chán chường và căm phẫn đến thế nào, tôi vẫn phải vờ đóng vai một người chồng hài lòng với cuộc sống. Quá khứ qua rồi, dù là đớn đau nhưng tôi phải chấp nhận để giữ gìn một tương lai tốt cho con mình.
Theo Eva
Tôi sai lầm khi vội kết hôn mà chưa có gì trong tay
Hôm qua chúng tôi lại cãi nhau, cô ấy đòi tôi phải trả hết số tiền tôi đã vay cô ấy và bố mẹ vợ.
Ảnh minh họa
Tôi và vợ mình bây giờ cưới nhau hơn 3 năm và có một con trai 2 tuổi. Chúng tôi cùng làm trong một công ty. Sau khi quen được 5 tháng chúng tôi yêu nhau, và 6 tháng sau quyết định về một nhà. Lúc đó, cả hai đều đủ tuổi trưởng thành (tôi 29, vợ 30). Những tưởng cuộc hôn nhân sẽ mang lại những điều tốt đẹp nhưng mọi thứ không như tôi nghĩ. Vợ thường hay kiếm lý do để không về quê nội, trong khi đó lúc nào cũng muốn tôi về quê ngoại. Cô ấy nói thẳng là không thích về nhà tôi vì không thoải mái. Điều quan trọng là thay vì động viên, khuyên nhủ con gái, mẹ vợ lại ủng hộ ý kiến này của cô ấy.
Tôi thừa nhận khi lấy nhau chúng tôi rất khó khăn vì lúc cưới bố mẹ tôi không có tiền để lo đám cưới. Một mình tôi phải lo hết, cùng với đó là sự giúp đỡ một phần của gia đình bên vợ. Thực sự trong thâm tâm tôi luôn rất cảm kích sự giúp đỡ của gia đình bên nhà vợ. Cũng chính bởi vậy mà tôi luôn nghĩ rằng mình phải làm hết sức để báo đáp cho gia đình bên ngoại. Vợ chồng tôi sống cùng với em vợ từ khi bắt đầu có quyết định kết hôn. Trong 2 năm, 3 anh em ở cùng nhau, tôi luôn cố gắng làm hết mọi việc trong nhà. Nếu vợ tôi nấu cơm, tôi sẽ rửa bát, giặt quần áo. Ngày nào cũng vậy, tôi không hề bắt em vợ phải đụng chân tay vào bất cứ việc gì dù là nhỏ nhất.
Nửa năm sau khi cưới, vợ tôi có bầu. Tôi đã rất hạnh phúc. Để vợ có được tinh thần cũng như sức khỏe tốt nhất để sinh nở, tôi lại tiếp tục làm hết khả năng của mình. Ngày đi làm về, tôi lao đầu vào cơm nước, giặt giũ, chăm chút nhà cửa cho cả 3 anh em. Tôi đã bỏ hết mọi thói quen và sở thích của mình là đi tập thể thao vào mỗi buổi chiều chỉ để tập trung lo cho gia đình. Hơn 9 tháng vợ mang bầu, việc mà cô ấy phải làm là đi làm ở cơ quan về thì lên giường xem phim, đọc báo, chờ tôi nấu ăn xong. Cả cậu em vợ tôi cũng vậy, đi làm về chỉ việc ăn thôi, ngay cả khi ăn xong cũng ít khi phải dọn.
Niềm vui vô bờ bến khi tôi đón từ tay bác sĩ một cậu con trai kháu khỉnh, nặng 3,4 kg, khỏe mạnh. Không thể diễn tả được niềm hạnh phúc của tôi khi được làm bố. Chính bởi vậy mà trong suốt 6 ngày trong bệnh viện (vợ tôi sinh mổ) tôi luôn ở bên cạnh vợ con mình để chăm sóc từng chút một. Những tưởng như thế là hạnh phúc sẽ bền vững mãi mãi nhưng 6 tháng sau, giữa mẹ tôi và vợ tôi liên tục xảy ra xích mích. Tôi đã rất cố gắng để làm cho mọi việc trở nên tốt đẹp hơn nhưng không có tác dụng. Vợ tôi cãi nhau tay đôi với mẹ tôi, tuyên bố rằng sẽ không bao giờ về nhà tôi nữa. Thực sự, mẹ cũng không phải là người quá hiền lành, bà cũng bảo thủ và hay xét nét con dâu. Vì thế tôi rất giận mẹ. Tôi đã nghe vợ, để rồi một năm trời tôi không nhắn tin, gọi điện, không về thăm mẹ mình.
Có lẽ ông trời đã trừng phạt tôi, bởi lẽ tôi đã sai lầm ngay từ đầu khi vội vàng kết hôn khi chưa có gì trong tay. Không ít lần vợ ra điều kiện với tôi là sau này nếu giàu có thì phải đối xử tốt, phải cho nhà vợ nhiều hơn, phải ưu tiên nhà vợ nhiều hơn. Tôi chấp nhận như một điều mặc nhiên phải như thế. Tôi đã nhẫn nhịn mọi điều. Đến hôm qua thì tôi thực sự thấy tổn thương nghiêm trọng. Năm ngoái, một lần tôi bị bệnh phải vay vợ 7 triệu để chữa bệnh, bố mẹ vợ phải hỗ trợ 7 triệu để nuôi con trai tôi. Mỗi khi nói đến chuyện tiền nong cô ấy lại mang ra để sỉ vả tôi rằng nếu không có bên nhà vợ thì tôi chẳng bao giờ ngẩng mặt lên được. Cô ấy tuyên bố sẽ không bao giờ bước chân về nhà nội nữa.
Tôi tự hỏi rằng, đã là vợ chồng thì phải cùng nhau gánh vác, mọi khó khăn trong cuộc sống, sao lại cứ mang việc tôi phải vay mượn nhà vợ ra để sỉ vả? Tôi cũng đi làm, thu nhập trung bình tháng hơn 6 triệu. Tôi cố gắng rất nhiều để vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống, nhưng đến lúc này cảm thấy sợ vợ mình, sợ cách nhìn và cách nghĩ, nhất là cách đối xử quá thực dụng của cô ấy. Hôm qua chúng tôi lại cãi nhau, cô ấy đòi tôi phải trả hết số tiền tôi đã vay cô ấy và bố mẹ vợ. Tôi đã đi vay và ném trả cho cô ấy toàn bộ những gì đã vay. Vợ tôi đã viết đơn ly hôn. Liệu tôi có sai ở đâu không mọi người? Xin cho tôi những lời khuyên và chân thành nhất. Cảm ơn mọi người.
Theo Vnexpress
Vợ vào mạng xã hội hỏi chị em câu này khiến chồng tái mặt hoảng hốt Vợ tôi thì đang bầu bí, tôi cũng không muốn nặng lời để ảnh hưởng đến tâm trạng của cô ấy. Nhưng nếu cô ấy vẫn tiếp diễn những hành động thế này thì tôi bực mình và khó chịu quá! Ảnh minh họa Tôi và vợ tôi học cùng lớp đại học. Tôi là một chàng sinh viên nghèo, tỉnh lẻ còn...