“Lẽ nào anh không nhục khi tôi ngoạ.i tìn.h?”
Trang ghét cái sự hiền lành quá mức của chồng, ngay cả khi cô ngoạ.i tìn.h anh cũng vẫn im lặng.
Trang trở về nhà trong cảm giác hoang mang, hỗn độn. Dư vị của những nụ hôn, vòng tay ấm áp cùng với người tình cũ vẫn còn đọng lại trong tim Trang. Nhưng còn một cảm giác nữa lớn hơn thế, cảm giác tội lỗi. Trang có tội với chồng, với con, với những người tin vào sự hiền lành của cô. Chỉ chút nữa thôi, Trang sẽ phải nhìn vào mắt chồng như thế nào để không khỏi xấu hổ vì hành động tồi tệ mà cô đã làm.
Cô mở cánh cửa bước vào nhà, mâm cơm đã được dọn tươm tất trên bàn. Nhìn thấy vợ, chồng cô mỉm cười:
- “ Sao hôm nay em về muộn thế, vào tắm rửa rồi ăn cơm thôi. Anh cho con tắm rồi”.
Phải cố gắng hết sức Trang mới không òa khóc khi nghe chồng nói thế. Chưa bao giờ cô thấy mình dơ bẩn và nhụ.c nh.ã như lúc này. Cô lấy chồng không phải vì tình yêu, cô cứ nghĩ rằng lấy nhau về, chồng tốt, yêu thương mình thì dần dần tình cảm cũng được nảy sinh. Nhưng không phải như vậy. Anh tốt đến mức như một viên ngọc không tì vết, vậy mà dù cho chồng có làm gì thì Trang cũng chỉ nhớ về người tình cũ. Có lẽ đó là cảm giác con cá trượt là con cá to.
Ngồi ăn cơm cùng chồng, Trang cúi gằm mặt không dám ngước lên nhìn chồng. Cô cảm thấy xấu hổ vô cùng. Nhưng khi ở bên người tình cũ, cái cảm giác này không tồn tại. Khi ấy, cô chỉ khao khát được hòa vào vòng tay người tình để mà yêu thương, để cho thỏa những nhớ mong từ ngày xa cách. Chỉ cần anh ta gọi là Trang lại lao đến như một con thiêu thân lao vào lửa, bất chấp cả sĩ diện, cả tự trọng của mình.
Trang dằn vặt bản thân mình rất nhiều. Cô cũng đã từng nghĩ sẽ b.ỏ chồn.g để đi theo người tình, chỉ là giờ cô chưa đủ can đảm để làm điều đó. Mỗi khi cô quyết tâm cao nhất thì về nhà, chứng kiến cảnh chồng ân cần chăm con, cô lại không có đủ ý chí để dứt bỏ.
Mỗi khi ở bên người tình, cảm giác có lỗi với chồng bỗng biến đâu mất, còn lại chỉ là cảm giác sung sướng khi gặp tình nhân (Ảnh minh họa)
Trang không yêu chồng, thậm chí còn cảm thấy bực dọc vì cái tốt của anh. Có đôi lúc Trang mong chồng mắng mình, thậm chí là tát mình lấy vài cái để thể hiện sự mạnh mẽ của anh. Nhưng chồng cô không bao giờ làm thế. Anh lúc nào cũng coi Trang như báu vật, trong khi đó với Trang, cô hoàn toàn không có tình yêu. Chính sự yếu đuối đó của anh làm Trang càng cảm thấy si mê người tình lạnh lùng của mình hơn.
Nửa đêm, chồng đưa tay ôm lấy Trang nhưng cô gạt tay đi. Giờ là lúc cô đang miên man nghĩ về người tình chứ không có cảm giác với chồng. Cô thấy chán sự hiền lành của chồng. Hơn lúc nào hết, cô muốn chấm dứt tất cả để chạy theo người tình dù cho anh ta cũng chưa sẵn sàng để cưới cô đi chăng nữa:
Video đang HOT
- “Anh ngồi dậy đi, em có chuyện muốn nói”
Anh nhìn vợ, đứng dậy ra khép chặt cánh cửa phòng để ngăn âm thanh của cuộc nói chuyện không lọt ra ngoài.
- “Anh nghe đây, em nói đi!”
- “Em muốn l.y hô.n”.
- “Vì sao?”
- “Vì em không có tình cảm với anh, em không yêu anh”
- “Tình yêu có thể vun đắp dần em ạ. Con người ta không phải là gỗ đá. Anh tin cùng với thời gian em sẽ yêu anh. Đó không phải là lí do để chúng ta l.y hô.n”.
- “Nhưng tôi đã ngoạ.i tìn.h với người yêu cũ, tôi và anh ta ngủ với nhau. Có lẽ anh ngạc nhiên lắm phải không? Nhưng sự thật đúng là như vậy đấy”.
“Anh im lặng vì muốn giữ em ở lại với gia đình này” (Ảnh minh họa)
Chồng Trang cười nhạt, kéo tay vợ về phía mình, ôm cô vào lòng:
- “Anh biết chứ. Em tưởng gã ta im lặng sau những lần vụn.g trộ.m của em và anh ta ư? Lần nào anh ta cũng điện thoại nói cho anh biết, chỉ là… anh muốn im lặng mà thôi”.
Trang khóc như mưa, cô gào lên trong đa.u đớ.n:
- “Anh có phải là đàn ông không mà làm cái điều nhẫn nhục đó? Có người chồng nào như anh không? Anh không biết thế nào là nhụ.c nh.ã khi bị vợ cắ.m sừn.g à?”
-”Nếu anh nổi khùng lên và l.y hô.n, chúng ta sẽ được gì? Anh ta sẽ không b.ỏ v.ợ để lấy em, em sẽ mãi chỉ chạy theo anh ta để xin chút tình cảm vương vãi mà thôi. Và gia đình mình thì tan đàn xẻ nghé. Anh muốn níu giữ em lại bằng một cách khác nên đã im lặng để giúp em dần nhận ra giá trị của hạnh phúc”
Nước mắt Trang nhòa đi. Cô thấy thương chồng và cảm thấy xấu hổ với chính mình. Cô là một người vợ hư hỏng và nông nổi. Cô không nhận ra mình đang nắm giữ hạnh phúc như thế nào.
-”Em đừng đòi l.y hô.n nữa nhé. Anh tha thứ cho em mà”.
- “Em cần phải dọn ra ngoài, không phải để ngoạ.i tìn.h mà để suy nghĩ lại xem mình có xứng đáng với tình yêu của anh không?”
Trang vùng dậy, lấy áo quần rồi bước ra khỏi nhà. Anh có thể tha thứ cho cô nhưng chính cô thì không thể tha thứ cho mình. Còn anh, anh không giữ cô lại. Anh biết cô cần quãng thời gian một mình đó để nghĩ suy. Anh sẽ đón vợ mình về khi mà lòng cô cảm thấy thanh thản nhất.
Theo VNE
"Nếu con không phải con anh thì sao?"
Tôi như chế.t lặng khi nghe vợ nói câu đó. Trong một đêm, khi đang nằm cùng nhau, cùng với con, vợ bỗng thủ thỉ tâm tình như thế.
Tôi choáng luôn nhưng kịp bình tĩnh trả lời: "Quan trọng gì đâu em, bây giờ người ta còn có thể xin con nuôi được, huống chi là con đã vào tay mình. Em đừng có đùa". Nói vậy nhưng lòng tôi bắt đầu ngổn ngang sóng gió. Vì tôi không hiểu sao vợ lại đặt ra giả thiết như vậy? Hoặc là vợ thấy tội lỗi với tôi, hoặc là vợ muốn thử lòng tôi.
Nhưng vợ chồng sống với nhau đã mấy năm rồi, tôi với vợ không có điều tiếng gì. Không phải là yêu nhau thắm thiết, nhưng cũng chẳng cãi cọ nhiều, vậy tại sao vợ phải thử tôi?
Tôi và vợ lấy nhau đã được 2 năm, cả hai đều không mấy khi cãi cọ. Mỗi lần tôi to tiếng hay này kia, vợ đều là người im lặng. Thế nên quan hệ vợ chồng cũng êm đẹp.
Vợ chồng tôi đến với nhau không có tình yêu. Chỉ là hai chiếc lá lặng lẽ tìm thấy nhau sau chuyện tình buồn. Vậy là gắn đôi để lấp nhữngkhoảng trống của mình. Vợ có học, còn tôi thì chỉ học 9/12, thế nên cũng có nhiều cái bất cập. Chẳng hiểu thế nào, không yêu nhau nhưng cũng đã quan hệ, và kết quả là vợ có thai. Cả hai đều không muốn cưới nhưng cũng không muốn phá. Thế là phải cưới chạy làng, nhanh như chong chóng.
Vì kinh tế gia đình không khá giả lắm, nên tôi chỉ xác định sinh một đứa. (ảnh minh họa)
3 ngày, kể từ ngày tôi đưa cô ấy về ra mắt gia đình tôi và về nhà cô ấy, chúng tôi đã quyết định cưới. Mặc dù nhà gái không đồng ý nhưng giờ có thai rồi, cũng cứ phải cưới thôi. Thậm chí, hôm cưới, tôi còn cãi cọ với bố mẹ vợ và còn không biết đường về nhà vợ vì nhà cô ấy và nhà tôi cách xa nhau.
Rồi đứ.a b.é ra đời, đó là một b.é tra.i kháu khỉnh, có vẻ thông minh giống mẹ và nghịc giống bố. Cả nhà ai cũng vui mừng thích thú. Nhìn con khôi ngô tuấn tú, tôi cũng thấy hài lòng lắm. Nhìn con, tôi thêm yêu vợ hơn, dù tình yêu trước đâykhông hề có, nhưng tôi tự hứa sẽ không bao giờ đán.h chử.i vợ con.
Nhưng hạnh phúc chẳng tày gang. Một đêm đang nằm cùng vợ, bỗng vợ tâm sự chuyện &'nếu con không phải là con anh thì tính sao?'. Khi đó tôi đã chế.t lặng và chống chế.
Nghe vợ nói thế, tôi mới chột dạ. Trước giờ tôi chưa từng tìm hiểu quá khứ của vợ. Vợ ở xa, và cuộc tình buồn của vợ là như thế nào, tại sao chúng tôi lại đến với nhau. Tôi không hề băn khoăn, do dự gì khi cưới vợ. Quả thật rất lạ. Thế mà, giờ vợ lại nói ra điều đó làm đầu óc tôi hỗn loạn thế này.
Vì kinh tế gia đình không khá giả lắm, nên tôi chỉ xác định sinh một đứa. Nhưng nghĩ tới lời vợ nói, rồi lại nghe nhiều chuyện sau này vợ cuỗm của cải chạy theo chồng cũ, chạy theo cha của đứ.a tr.ẻ mà tôi thấy hoang mang. Hay là, tôi đi xét nghiệm ADN để biết được chính xác xem đó có phải là con tôi không thì mới yên tâm được. Liệu tôi có nên làm như vậy không, nếu mà vợ tôi biết thì sẽ tổn thương thế nào? Xin anh chị cho tôi lời khuyên, tôi cảm ơn rất nhiều!
Theo VNE
Không yêu, đừng cưới! Có thể hai người đã có con với nhau nhưng nếu không yêu thì đừng cưới vì như thế sẽ tạo ra bi kịch. Sau khi bài viết Bị úp sọt, tôi không muốn cưới được đăng tải trên Tình yêu giới tính, chuyên mục nhận được rất nhiều những chia sẻ, tâm sự của độc giả. Hai Au (Emmanuen.khaihuyen@...) Chào anh! Đọc...