“Lấy vợ, phải lấy người… ngu!”
Hoàng có cảm giác mình vô dụng trước cô vợ xinh đẹp, giỏi giang, lập luận mọi thứ đâu ra đó.
Hoàng yêu rồi kết hôn với một cô phóng viên xinh đẹp, giỏi giang. Hồi mới quen, Hoàng bị chinh phục bởi cái đầu có vốn kiến thức quá chắc chắn của nàng khi đó. Cộng thêm hiểu biết xã hội phong phú của nàng mà Hoàng cảm giác không thể sống thiếu nàng, để rồi anh phải quyết định đi đến hôn nhân ngay lập tức.
Vợ Hoàng lúc đó có thể như chuyên gia định hướng cho Hoàng rất nhiều thứ trong công việc. Đôi lúc, cô cũng như Google, có thể “search” đủ thứ, chỉ cần anh mở miệng hỏi. Hoàng thấy thích những buổi tranh luận bảo vệ quan điểm của mỗi người trước những vấn đề thời sự và đủ lĩnh vực trong cuộc sống. Một khi vợ Hoàng đúng, cô sẽ đi đến tận cùng của vấn đề.
Hoàng cứ tưởng anh thích mẫu người thông minh, giỏi giang và quyết đoán như vợ mình. Nhưng không phải. Lấy nhau rồi, Hoàng mới thấy hậu quả trong sự lựa chọn của mình.
Khi yêu nhau, Hoàng thích tranh luận với vợ. Cho dù hai người có không đồng ý quan điểm với nhau nhưng cảm giác thú vị, cần khám phá cứ đọng lại mãi trong lòng Hoàng.
Đôi lúc, vợ Hoàng cũng như Google, có thể “search” đủ thứ, chỉ cần anh mở miệng hỏi (Ảnh minh họa).
Video đang HOT
Nhưng lấy nhau rồi, mỗi lần tranh luận và không bảo vệ thành công quan điểm trước vợ, Hoàng thấy cái gì đó như là nỗi nhục. Có cảm giác như Hoàng chỉ là một cậu bé trước mặt người vợ quá giỏi giang.
Hoàng thèm cái cảnh như những ông bạn mình nhắc vợ mỗi khi vợ sai. Từ ngày lấy vợ, Hoàng chưa bao giờ được nếm trải cảm giác bảo ban vợ. Hoàng ấm ức vì vợ anh không nhường chồng một chút. Đâu phải cái gì cũng phải “rắn” như đinh là tốt.
Khi vợ anh muốn làm gì, mặc cho ý kiến của anh phản đối, cô ấy vẫn làm cho bằng được. Rồi khi thất bại, cô có thể lì lợm đeo bám mà nhất định không nhờ chồng.
Có lần, trời mưa to, vợ anh có cuộc hẹn phỏng vấn với anh giám đốc nào đó. Vừa là máu ghen, vừa là thương vợ vất vả, Hoàng bảo vợ ở nhà. Vợ anh nói đây là việc cần và kiên quyết không hủy cuộc hẹn. Mọi thứ dồn nén, Hoàng đã nhiếc móc vợ cố tình ra ngoài để lăng nhăng với trai.
Vợ anh điềm nhiên thay quần áo, lấy ô, định mở cửa ra ngoài. Hoàng thấy “ nóng mắt” nên tát vợ một cái kèm mệnh lệnh quyết liệt: “Ở nhà!”. Tưởng vợ sẽ ở nhà, nào ngờ cô vẫn phớt lờ ý chồng và cố tình đi.
Hôm đó, không biết vợ đi đâu nhưng đêm cô không về nhà. Hoàng ở nhà mà lòng như lửa đốt. Có lúc trong đầu anh sục sôi suy nghĩ: Phụ nữ như vậy là không chấp nhận được. Có lúc anh hơi mềm lòng vì đã đánh vợ. Nhưng tựu chung lại, Hoàng vẫn nghĩ rằng vợ anh xứng đáng bị đánh và cần phải uốn nắn.
Vợ chồng Hoàng ác cảm với nhau từ đó. Càng ngày Hoàng càng cảm thấy vợ chống đối anh. Hoàng sợ những lập luận lạnh lùng của vợ trong tất cả mọi việc. Mỗi lần gặp vợ, Hoàng như phải “đấu trí” với cô vợ xinh đẹp, mà đa số anh biết trước là thế nào mình cũng bị rơi vào thế bất lực. Hoàng có cảm giác vợ anh đang dồn anh vào thế không thể sống chung được nữa.
Rồi họ chia tay. Hoàng không biết cảm giác của vợ như thế nào, nhưng Hoàng thấy vợ mình còn bình thản hơn cả anh. Sau khi làm xong mọi thủ tục, vợ nói với Hoàng: “Chúng ta nên chúc mừng nhau. Chúc anh tìm được người phù hợp”.
Sau khi tâm sự chán chê với cậu bạn thân, Hoàng tiện mồm “khuyên nhủ”: “Ông lấy vợ thì chú ý, lấy đứa nó ngu ngu một tí rồi về đào tạo cũng được, đừng lấy vợ thông minh quá, giỏi giang quá. Vợ thì không cần có kiến thức nhiều, mệt lắm. Vợ là phải cần mình, chứ không cần cái gì nó cũng làm được, cái gì nó cũng quyết được thì mình là thằng bỏ đi mất”.
Theo afamily
Hoạn Thư trả giá
Trong cơn ghen cuồng dại, những người phụ nữ này đã hành động thiếu suy nghĩ để rồi ôm hận cả một đời.
"Mẹ là Hoạn Thư đáng sợ"
Trong số 4 chị em gái, chị My (Vĩnh Bảo, Hải Phòng) được xem là may mắn nhất bởi lấy được chồng khá giả. Anh Thắng - chồng chị là giám đốc của một công ty may xuất khẩu. Công việc của anh khá bận rộn, thường xuyên đi sớm về khuya. Các đối tác kinh doanh của anh lại rất nhiều phụ nữ xinh đẹp, sành điệu nên chị My ngày đêm lo lắng. Câu cửa miệng chị thường xuyên nói với chồng là: "Anh mà léng phéng thì chết với em". Nghe nhiều, lắm lúc anh Thắng phát cáu: "Em không thôi cái kiểu ghen bóng ghen gió ấy, có ngày anh đi thật, đừng trách".
Khổ nỗi anh Thắng lịch thiệp, ăn nói có duyên nên rất được lòng phái nữ. Số cô gái chủ động "à ơi" anh, trêu ghẹo có và thật cũng nhiều không kể hết. Trong số ấy, Liên - một cô gái gốc Sài Gòn - "chết mê chết mệt" Thắng, dù biết rõ anh đã có vợ con.
Đôi lần, anh Thắng có cùng Liên đi cà phê chứ cũng chưa đi quá giới hạn. Vậy mà vừa nghe ngóng được thông tin, chị My đã nổi máu Hoạn Thư. Hôm ấy, không có ai trông con, chị đành đưa cả đứa bé tìm đến chỗ Liên ở. Liên vừa mở cửa thì đã lĩnh trọn cú tát nảy lửa của chị My. Tiếp đó, chị vừa tra vấn, vừa nhục mạ Liên không ra gì. Đỉnh điểm, chị My mang theo một can axit chuẩn bị sẵn với mục đích dọa cho Liên "chừa cái thói quyến rũ chồng bà".
Đứa bé ngồi trên xe, nghe mẹ chửi bới, đánh đập người khác sợ quá khóc thét lên. Mãi đến khi Liên hốt hoảng hứa sẽ thu dọn đồ đạc về Sài Gòn, không bén mảng đến anh Thắng nữa, chị My mới hả cơn ghen mà đưa con về.
Vụ đánh ghen của chị My rồi cũng đến tai anh Thắng. Biết chuyện, anh tức điên người, hai vợ chồng giận nhau suốt một tháng liền. Nhận thấy mình hơi quá, chị My đã nhún nhường trước nên anh Thắng mới chịu đáp lời.
Sau vụ việc ấy, không hiểu bắt chước từ đâu mà con trai chị nhất định không chịu gọi "mẹ", cứ nằng nặc bảo chị là "Hoạn Thư đáng sợ". Lúc nào nó cũng chỉ quấn quýt với bố và thân thiết bác giúp việc. Điều đau đớn hơn cả là trong suốt 1 tháng đó, nhiều đêm anh Thắng không về nhà...
Mất con vì đánh ghen
Đang xem tivi, tiếng chuông điện thoại từ phòng ngủ vọng ra. Rõ ràng, anh Sơn - chồng Thủy vừa ra ngoài có việc mà sao lại để quên điện thoại ở nhà. Đến lần thứ 5 thì Thủy mới bước vội về phía chiếc điện thoại. 5 cuộc gọi nhỡ, cùng một số lạ. Đang định gọi lại thì đúng lúc có cuộc gọi đến, vẫn số vừa rồi. Thủy nhấc máy. "Anh à, anh đến chưa? Em xong việc rồi nên đến luôn, vẫn chỗ cũ anh nhé, không phải qua đón em nữa đâu".
Chưa kịp trả lời thì giọng nữ từ đầu dây bên kia đã tắt. Thủy chột dạ. Sơn vừa nói "sang nhà cậu em sửa hộ máy tính" cơ mà. Trong đầu Thủy hiện lên biết bao thắc mắc: Sơn đi đâu? Cô gái kia là ai? Sao lại chỗ cũ?... nhưng cô không biết làm thế nào lúc này. Thủy cố trấn tĩnh. Suốt một tuần sau, cô sống trong hoài nghi và tò mò. Đúng chủ nhật sau đó, Sơn lại ra khỏi nhà với lý do đưa cậu bạn đi mua điện thoại, Thủy lặng lẽ đi theo Sơn. Đúng đến một nhà nghỉ nằm sâu trong một con ngõ hẹp, cách nhà khoảng 10km, Thủy tận mắt chứng kiến người phụ nữ lạ đứng đợi sẵn và khoác tay Sơn đi vào.
Giá như bình tĩnh hơn thì có lẽ cuối năm nay thôi, đứa con bé bỏng mà cô ngày đêm mong đợi đã có mặt trên đời này... (Ảnh minh họa).
Không thể bình tĩnh được nữa, Thủy lao sầm sập về phía hai người đang chuẩn bị mở cửa phòng. Cô vừa chửi bới, la hét, vừa túm tóc, cấu xé và giật tung quần áo cô gái giữa khá đông người. Chồng Thủy đã "lẩn" mất từ lúc nào mà cô không hay biết. Hai bên giằng co nhau, Thủy bị đẩy ngã ngửa giữa sàn.
Cô bị ra máu, ngất lịm đi, mọi người hốt hoảng đưa cô vào bệnh viện. Cú ngã đã khiến cái thai 2 tháng bị sẩy.
Đây là lần thứ 3 cô mang thai, vậy mà vẫn không giữ được. Suốt những ngày nằm viện, chỉ có gia đình Thủy đến chăm sóc. Sơn vào thăm một lần nhưng cô đã đuổi anh và lu loa gào khóc giữa bệnh viện nên anh chẳng dám bén mảng đến nữa.
Đến ngày Thủy ra viện, bố mẹ Sơn vẫn chẳng đoái hoài gì. 2 tuần nghỉ ngơi ở nhà mẹ đẻ, Thủy khăn gói về nhà chồng trong nỗi thất vọng ê chề và căm giận cả gia đình chồng. Cô định sẽ về nói rõ sự thật chuyện đứa con trai hư hỏng của ông bà dám đi với "gái" giữa lúc vợ mang thai.
Nhưng vừa bước tới cửa, mẹ chồng đã lên tiếng: "Cô còn dám vác mặt về cái nhà này à? Có đứa con cũng không giữ nổi thì làm nên trò trống gì?" Chạm đúng đến nỗi đau mất con, Thủy uất ức "xả" hết cho ông bà biết về cậu con trai quý tử. Những tưởng khi biết rõ sự thật, ông bà sẽ ăn năn vì đã lỡ trách oan Thủy, nào ngờ mẹ chồng vẫn vênh mặt: "Cô không sinh được con, nó mới phải đi tìm &'gái'...".
Thủy đau điếng. Cô và Sơn đã cưới nhau được 5 năm nhưng hai lần trước, cô đều bị sẩy, đến lần này, mãi mới có tin vui thì lại xảy ra cơ sự ấy...
Gạt những giọt nước mắt, Thủy thu xếp đồ đạc về nhà mẹ đẻ. Tim cô đau thắt lại. Giá như bình tĩnh hơn thì có lẽ cuối năm nay thôi, đứa con bé bỏng mà cô ngày đêm mong đợi đã có mặt trên đời này...
Vùi đời sau song sắt
Cùng tâm trạng của người vợ bị cướp mất hạnh phúc, chị Hường (Sơn Tây, Hà Nội) đã lạnh lùng "xuống tay" với tình địch khi bàng hoàng phát hiện cô ta đang mang thai đứa con của chồng mình. Sau khi tìm hiểu được tung tích của cô nhân tình kia, chị nhờ 2 cậu em "có máu mặt" giúp một tay trị "tàn đời kẻ lăng loàn".
Giữa đêm tối, ba người sừng sộ đến phòng trọ của tình địch, lôi thốc cô gái ra khu đất vắng gần đó. Sau một hồi đánh đập đến bầm dập thân thể cô gái, chị càng "sôi máu" khi cô ta không hề sợ mà còn xoa xoa cái bụng lùm lùm thách thức: "Chị liệu mà về giữ chồng chị ấy. Tôi cũng chả thiết, nhưng anh ấy cứ xoắn xuýt lấy đứa con trai này". Nghe vậy, chị tiến về chỗ xe máy - nơi 2 cậu em để sẵn con dao phòng thân. Trong cơn ghen ngùn ngụt, chị cầm dao lao thẳng đến rạch một đường dài trên bụng cô gái...
Ngày xử án, chị Hường đau đớn nhìn đứa con gái bé bỏng không ngớt khóc gọi mẹ. Từ ngày chị bị tạm gian, bà ngoại đã đón cháu về nuôi bởi "Có bao giờ thấy bố nó ở nhà. Nhiều đêm nó đói không có gì ăn đến lả người đi".
Ngồi trong tù, chị ngậm ngùi lo cho đứa con thơ dại. Biết đến ngày nào chị mới được về chăm sóc con đây?
Theo afamily
Vợ - "bà tướng" tự phong Rất nhiều bà vợ cứ lấy hết lý do này đến lý do khác để hành chồng. Đấy là sai lầm và họ nên biết rằng, làm thế chỉ khiến hạnh phúc gia đình mong manh hơn mà thôi. Phát điên vì vợ khó tính như "bà chằn" Ngày anh Tiến Long (Triều Khúc, Hà Nội) lấy vợ, ai cũng khen anh tốt...