Lấy tôi mà anh chẳng thèm động gì vào người
Tôi luôn hi vọng ở lâu với tôi, anh sẽ hiểu tôi là người con gái tốt. Và chỉ không lâu nữa, anh sẽ tin tôi, sẽ yêu tôi và chúng tôi sẽ hạnh phúc.
Khổ vì lấy chồng mai mối
Khi quyết định lấy anh, tôi đã sớm tưởng tượng ra cảnh này. Nhưng tôi luôn nghĩ, có thể ngày hôm nay không yêu nhau, khi ở gần nhau sẽ quý mến và dần thành tình yêu. Tôi cố gắng làm tất cả chỉ vì mình đã dành quá nhiều tình cảm cho người đàn ông ấy. Tôi quyết tâm lấy anh dù biết rằng, anh đã có người con gái khác.
Nhưng tôi đã ích kỉ dựa vào bố mẹ anh để níu kéo và ép buộc tình cảm này. Bố mẹ anh và gia đình tôi vốn đã có hẹn ước từ trước cho cuộc hôn nhân của chúng tôi. Bố mẹ tôi luôn khao khát có một đứa con rể như anh và tôi cũng yêu thương anh vô cùng. Nhưng anh sớm đã ra ngoài đi học rồi đi làm ở tỉnh, ít khi về nhà nên không có điều kiện gặp gỡ tôi. Vả lại, ngày đó chúng tôi cũng nào nghĩ chuyện mai mối có tác dụng gì. Thời đại này rồi, ai còn tính chuyện mối lái mà lấy nữa, đâu còn có cái kiểu &’cha mẹ đặt đâu con nằm đấy’.
Nhưng vì tình cảm của bản thân, tôi cứ bám theo chuyện đó mà lấy lòng bố mẹ anh, mong bố mẹ anh cho chúng tôi cưới nhau. Khi anh dẫn người yêu về ra mắt, tôi đã ra sức nói với mẹ anh, nói mẹ anh ngăn cấm vì tôi thật lòng yêu anh. Ngày đó, anh đau khổ lắm vì anh cũng có lời hẹn ước với người con gái kia.
Nhưng vì tình cảm của bản thân, tôi cứ bám theo chuyện đó mà lấy lòng bố mẹ anh, mong bố mẹ anh cho chúng tôi cưới nhau. (ảnh minh họa)
Nhưng sự thể không đơn giản như vậy. Khi anh cố gắng đòi cưới người kia, mẹ anh dọa tự tử. Vậy là anh phải bằng lòng lấy tôi. Tôi hạnh phúc lắm vì tôi biết, bố mẹ anh quý mến tôi. Chúng tôi làm đám cưới, nhưng anh không có lấy một nụ cười trong ngày hạnh phúc. Dù vậy tôi vẫn tin, chỉ cần tôi cố gắng, anh sẽ cảm nhận được tình yêu và sự chân thành của đứa con gái như tôi.
Không yêu không có chuyện ái ân
Video đang HOT
Tôi không yêu ai từ khi biết anh chính là người đàn ông của đời tôi. Tôi cố gắng giữ gìn và là đứa con gái trong trắng cho tới tận ngày cưới. Tôi đã tưởng tượng ra giây phút hạnh phúc khi trao đời con gái cho người đàn ông mình thương yêu. Tôi nghĩ, chắc hẳn anh sẽ tự hào lắm khi thấy tôi còn nguyên vẹn. Nhưng nào ngờ, trong đêm tân hôn, anh uống rượu say và ngủ li bì, anh không thèm hỏi han tôi, cũng không động vào người tôi. Anh ngủ dưới ghế.
Tôi ích kỉ, biết vậy nhưng tôi vẫn muốn làm thế. Vì tôi đã xác định, cả đời này nếu không phải là anh thì tôi sẽ không lấy ai. Nếu không có anh, tôi không thể tìm được tình yêu khác. Con gái là vậy mà. Tôi cũng có quyền được yêu anh, được níu kéo anh chứ, người con gái kia chính ra chỉ là người đến sau, không thể trách cứ tôi được. Chỉ là anh đã gần người đó quá lâu và đem lòng yêu thương, nếu anh có thể gần tôi, tôi tin anh cũng sẽ trân trọng tôi như vậy. Ngoài chuyện tác động với ba mẹ để anh về lấy tôi, tôi nghĩ, mình không làm gì quá đáng.
Suốt thời gian làm vợ chồng, dù anh không động vào người tôi, 1 tháng, hai tháng, thậm chí là nửa năm, tôi vẫn cam chịu. Tôi biết, anh thi thoảng vẫn đi làm xa, rồi qua lại với người con gái kia, nhưng tôi vẫn chấp nhận. Vì tôi tin, người có danh phận như tôi đây, trước sau gì vẫn là vợ anh, không thể thay đổi được. Còn những cuộc chơi bời bên ngoài chỉ là giải khuây. Anh có yêu người kia và cô ta có trao thân cho anh thì cũng không thể cả đời này đợi anh được. Vì anh không thể bỏ tôi để lấy cô ta, khi bố mẹ anh còn ở đây. Nếu như cô ta làm thế chỉ thiệt cho cô ta mà thôi.
Suốt thời gian làm vợ chồng, dù anh không động vào người tôi, 1 tháng, hai tháng, thậm chí là nửa năm, tôi vẫn cam chịu. (ảnh minh họa)
Con gái rồi cũng phải đến tuổi đi lấy chồng, cô ấy cũng không còn trẻ nữa. Có lẽ cô ấy cũng đã xác định mái ấm cho mình. Làm sao có thể yêu và chờ đợi vô vọng một người đàn ông đã có vợ. Nếu có được gả về nhà này, bố mẹ anh cũng sẽ không coi trọng. Làm dâu như vậy thì quá khổ rồi.
Tôi thì lại khác, tôi được bố mẹ anh yêu thương, làm vợ của anh nhưng tôi thua cô ấy, vì thứ cô ấy có tôi lại không bao giờ đạt được. Tôi cố gắng để có được tình yêu của anh, được anh yêu chiều. Tôi mong sinh con với anh nhưng anh không thèm động vào người tôi từ ngày cưới, vậy nói gì tới chuyện con cái. Giờ đã hơn nửa năm trôi qua, anh vẫn chưa quan hệ với tôi, bố mẹ anh không biết chuyện, suốt ngày nói chuyện cháu chắt làm tôi buồn lòng lắm. Chỉ có tôi cố nhịn, giấu đi chuyện này, tôi coi như đó là sự trừng phạt mà tôi phải gánh chịu.
Tôi luôn hi vọng ở lâu với tôi, anh sẽ hiểu tôi là người con gái tốt. Và chỉ không lâu nữa, anh sẽ tin tôi, sẽ yêu tôi và chúng tôi sẽ hạnh phúc. Con người kiên trì, có niềm tin thì bao giờ cũng thành công. Tôi không tin rằng anh có thể bỏ tôi lấy người phụ nữ ấy, làm như vậy anh được lợi gì, vì anh đã có vợ, cả nhà anh sẽ khổ, bố mẹ anh sẽ từ anh. Lấy chồng bao lâu mà tôi không được chồng động vào người, không được ân ái gối chăn, không biết mùi đàn bà, tôi thât sự tủi nhục vô cùng.
Có phải tôi đã nông nổi hay tôi đã quá cố chấp không các bạn? Nhưng chỉ cần nghĩ, nếu cưới một người đàn ông khác không phải là anh, tôi chẳng còn động lực để sống vui vẻ nữa. Như thế, thà không lấy chồng còn hơn!
Theo Khampha
Bạn trai có dấu hiệu tâm thần, phải làm sao?
Thời gian gần đây, em thấy anh có dấu hiệu không bình thường. Em nên tiếp tục yêu hay chia tay.
Chúng em đều 24 tuổi, quen nhau hơn 4 năm. Hai đứa học cùng thời phổ thông, nhà gần nhau. Em ra trường rồi đi làm được gần 2 năm, anh đang học đại học, tháng 3 năm nay mới ra trường. Chúng em dự định chờ anh ra trường, có công việc ổn định sẽ kết hôn.
Tuy nhiên, thời gian gần đây ba mẹ lại khuyên em suy nghĩ thật kỹ vì má anh ấy có dấu hiệu không bình thường. Em cũng nhận thấy vậy khi có dịp tiếp xúc với má anh thời gian gần đây. Bác nói chuyện ngô nghê, nghĩ gì nói nấy, đôi khi cười ngờ nghệch, giống một đứa trẻ hơn là người lớn.
Em thật sự lo sợ, vì thấy anh cũng có những biểu hiện tương tự. Trước đó em cứ nghĩ vì anh vui tính, thích chọc nghẹo người khác cười, tính tình con nít. Nhưng giờ gia đình em rất lo, và em cũng rất rối, vì sợ di truyền, những đứa con chúng em rồi sẽ ra sao? Em hoang mang lắm.
Cộng thêm gia đình anh chưa đồng ý cho 2 đứa tiến tới vì có họ. Hai đứa em là bà con xa, đời thứ 5-6 rồi. Gia đình em nghĩ đó chỉ là cái cớ, mà lý do chính là hồi xưa em sinh vào tháng 1, ông thầy bói nào đó nói ai lấy phải con gái sinh tháng này là gia đình sẽ găp họa, khó khăn. Thật sự, xét về mọi mặt thì gia đình em là niềm mơ ước của nhiều người: khá giả, gia giáo, còn nhà anh thì nghèo khổ và sống khép kín.
Em đang rất rối, vì có quá nhiều rào cản. Em nên tiếp tục hay chia tay, nhìn con của mấy đứa bạn mà lòng ngổn ngang? Em phải làm gì, hiện giờ em rất rối trí, mong chuyên gia tư vấn giúp em.
Ảnh minh họa: News
Tôi rất đồng cảm với những khó xử của em vì ai vào trường hợp như thế cũng thấy lòng băn khoăn và đầy ngổn ngang.
Thật không dễ cho em quyết định về việc có tiến đến hôn nhân hay không khi phải vừa lo lắng về sức khỏe tâm thần của bạn trai, của cả mẹ bạn ấy, lại còn không có được sự ủng hộ của chính gia đình bạn trai khi họ có niềm tin bói toán không hay về ngày tháng năm sinh của em, lại còn lấy lý do là "bà con". Em biết đó, khi người ta thích thì không nói gì, nhưng đã không thích thì tìm đủ lý do.
Khi một người thiếu niềm tin vào chính mình, họ thường hay tìm đến những hiện tượng tâm linh hay bói toán mơ hồ và tin tưởng thái quá. Điều đó cũng thể hiện "sức khỏe" tâm linh của họ, sức khỏe tinh thần, khả năng và mức độ tự tin của họ.
Khi người ta nêu ra vấn đề này kia (mặc dù gia đình họ không bằng gia đình em) thì rõ ràng là họ muốn ngăn cản. Em không nói rõ nên tôi không biết tình yêu của hai em sâu đậm thế nào? Ý kiến của bạn trai em ra sao về sự ngăn cản của gia đình họ? Bạn trai em có lập trường dứt khoát không, hay chỉ nghe theo gia đình?
Nếu anh ấy thể hiện "không có ý kiến gì" hay "sao cũng được" thì đó cũng là cơ hội để em nên tạm ngưng và tìm hiểu thêm về tình yêu, về sức khỏe tâm thần của bạn trai em nói riêng và gia đình anh nói chung.
Em cần có thêm thời gian để xem xét nhiều hơn những biểu hiện về sức khỏe tâm thần của người mẹ và chính bạn trai của mình. Đây là điều hết sức quan trọng. Chưa nói chuyện những biểu hiện tâm thần có di truyền cho con cái em hay không, mà chỉ riêng cuộc sống hôn nhân gia đình của em sau này cũng sẽ hết sức khó khăn khi phải sống với người trí óc bất ổn, tâm tính trẻ con, dẫn đến trách nhiệm gia đình xao nhãng. Có thể sẽ không đến mức ly hôn nhưng chắc chắn là cuộc sống hôn nhân gia đình không dễ chút nào.
Em còn trẻ vậy nên đừng quá lo lắng và vội vàng về việc lập gia đình. Có thể bạn bè em lập gia đình sớm và có con, nhưng không phải vì vậy mà làm em vội vàng quyết định được. Nữ giới trí thức thời nay (tại Việt Nam hay trên thế giới) có xu hướng lập gia đình khá muộn. Do vậy em không phải lo lắng gì thái quá dù nhìn xung quanh bạn bè hay bị những người xung quanh tác động về chuyện lập gia đình.
Em cũng nói rằng "gia đình em là niềm mơ ước của nhiều người: khá giả, gia giáo" nghĩa là em còn có rất nhiều cơ hội. Em hãy tự cho mình thêm thời gian để có thêm cơ hội, để tìm hiểu sâu hơn, để quan sát cụ thể hơn và để quyết định chính xác hơn.
Theo VNE
Có nên bỏ thai khi người tình sắp lấy vợ Anh đã chặn cuộc gọi của tôi để trở về với người anh sắp cưới. Tôi hoang mang không biết làm như thế nào mới đúng. Gia đình anh không chịu tôi vì tôi từng có chồng và hiện có một đứa con. Chuyện không dừng ở đó. Giờ anh phải lấy vợ, còn tôi thì mang thai khoảng 4 tuần. Anh không...