Lấy tên nhân tình đặt cho con
Chẳng nhẽ anh ấy muốn đứa con tôi dứt ruột đẻ ra lại mang tên của nhân tình anh sao? (Ảnh minh họa)
Khi chưa siêu âm, chồng còn nói nếu là con gái thì đặt tên bé là Ngọc Như, vì đó là tên nhân tình của anh.
Tôi và chồng học cùng đại học, yêu nhau ngay từ những năm đầu của thời sinh viên. Những giận hờn, trách móc rồi cũng nhanh chóng qua đi, chúng tôi yêu nhau trong sự vun vén của mọi người. Nhưng không phải lúc nào tình yêu là chung thuỷ…
Trước đây, khi đang yêu, đã có 1 lần anh đi công tác 6 tháng và phản bội tôi. Nhưng sau đó khi anh quay về, tôi tha thứ tất cả vì tin rằng đó là phút yếu lòng. Chúng tôi vẫn đến với nhau bằng một đám cưới ấm cúng đã được 2 năm.
Khi phát hiện mình mang thai, thì cũng là lúc tôi biết mình bị nhiễm nấm â.m đ.ạo, bác sỹ khuyên kiêng chuyện vợ chồng trong 3 tháng đầu để chữa dứt bệnh. Sau khi chữa khỏi, tôi gần gũi anh… anh từ chối với lý do nguy hiểm cho con. Từ đó…
Cơ quan chồng tôi 8h mới vào làm, nhưng anh ra khỏi nhà khi chưa đến 6h, nói là để khỏi bị kẹt xe. Rồi những đêm về khuya… Vợ mang bầu, anh lấy lý do đó để không đưa vợ đi xa, cả việc đi ăn uống bên ngoài cũng hạn chế vì không hợp vệ sinh. Chồng thay đổi, chiếc điện thoại của chồng là vật bất ly thân, làm bất cứ việc gì chồng cũng kè kè điện thoại ở bên. Đã thế, tên vợ trong danh bạ chỉ đúng 1 chữ Hà không như trước đây lưu là vợ hay em yêu nữa. Biết là chồng đang giấu diếm điều gì nhưng tôi không có bằng chứng, chỉ suy đoán nên cứ nói ra là chồng gạt phắt ngay.
Video đang HOT
Đã có 1 lần anh đi công tác 6 tháng và phản bội tôi (Ảnh minh họa)
Tôi cố nhủ với lòng, mình đang suy diễn mà thôi… Nhưng tình cờ lướt web, nghĩ bụng lên mạng tìm kiếm thông tin về chồng thì ra ngay blog nhân tình của chồng. Con bé kém chồng 8 t.uổi, hiện đang học lớp 12. Trong blog vẫn còn hình và những tin nhắn mùi mẫn của chồng: Anh yêu em nhiều lắm, anh nhớ em, tình yêu của anh… Những câu nói mà từ khi cưới tới giờ tôi chưa được nghe. Càng xem hình, m.áu nóng càng bốc lên. Hoá ra, những nơi tôi muốn đi, chồng luôn kiếm cớ để ở nhà nhưng lại đưa nhân tình đến. Nhớ lại khi tôi rủ chồng đi coi phim thì anh nói có phim không phù hợp cho bà bầu, đi ăn kem thì nói sợ bị lạnh bụng, đau bụng …
Thậm chí, khi chưa siêu âm, chồng còn nói nếu là con gái thì đặt tên bé là Ngọc Như. Đó là tên nhân tình của anh. Trong những tấm hình đó, chồng vẫn đeo nhẫn cưới nên tôi không biết con bé này có biết anh đã có vợ hay chưa? Theo dõi kỹ hơn, tôi phát hiện anh qua lại vào khoảng thời gian tôi mang bầu hơn 1 tháng.
Vì mẹ tôi mới lên thăm và đang ở lại chăm sóc cho tôi, nên không dám làm to chuyện. Tôi gọi anh về, đưa anh những bằng chứng. Lúc đó, tôi chỉ muốn ra ngô, ra khoai… Chồng im lặng. Thật sự thất vọng và tôi khóc như chưa bao giờ khóc.
Tôi thật sự thất vọng khi biết được sự thật đó (Ảnh minh họa)
Tôi không nói chuyện với anh từ hôm đó. Chồng nhắn tin: Anh xin lỗi, anh không biết phải nói gì với em vào lúc này, nếu em không muốn nói chuyện với anh thì em cứ viết ra những gì em muốn nói, anh sẽ trả lời tất cả, anh xin lỗi, anh đã làm khổ em.
Nhưng tôi vẫn im lặng không nói gì. Anh thấy phản ứng của tôi như vậy thì cũng không dám nói chuyện, hay đụng vào vợ. Hôm qua tôi vừa lấy điện thoại của chồng thì thấy phần danh bạ bị xóa sạch, chỉ còn lại số điện thoại của gia đình và một vài người bạn chung của chúng tôi, tên tôi trong danh bạ cũng được đổi lại thành: Vợ. Đêm nào tôi cũng khó ngủ, cứ nhắm mắt là lại thấy mình đang khóc, nhưng chồng thì vẫn cứ ngủ ngon bình thường.
Phân vân, tôi nửa muốn tha thứ, nửa không? Tôi không muốn con chưa sinh ra đã không có cha, vả lại tôi vẫn còn thương chồng nhiều lắm. Nhưng nếu tha thứ, tôi sợ mình không đủ vị tha để thực sự quên đi chuyện này. Sự tin tưởng vào chồng cũng đã vơi đi rất nhiều và suốt đoạn đường còn lại, chồng lại có ngựa quen đường cũ không?
Theo VNN
Người cũ muốn "xin" một đứa con
Mọi chuyện diễn ra như trong mơ... (Ảnh minh họa)
Ký ức tình yêu đầu ùa về, tôi nhớ em và không ngần ngại đồng ý và hẹn đón em. Mọi chuyện diễn ra như trong mơ...
Tôi hiện nay gần 30 t.uổi, vẫn độc thân và có một công việc ổn định. Xung quanh tôi, rất nhiều cô gái chủ động nhưng tôi vẫn chưa tìm thấy được cảm giác hạnh phúc như ngày xưa. Mối tình đầu của tôi trong sáng và thật đẹp...
Ngày đó tôi rất nhát, hôm nào đi học tôi cũng chọn ngồi ở bàn thứ 2 để dễ nghe giảng. Ngày nào cũng vậy có một con bé đến lớp ném phịch cái túi sách vở xuống bàn trước mặt tôi, không thèm để ý xem cảm giác tôi thế nào. Cô ta chạy ngay đi theo mấy đứa bạn ra căng tin. Tôi khó chịu vì cô ta là con gái mà mấy cái ý tứ nhỏ thế cũng không biết. Nhưng cô ta không làm phiền gì tôi trong giờ học cả nên tôi cố bám trụ vị trí ngồi tốt của mình.
Hai năm sau tôi mới quen với tính cách của cô bạn ngồi bên. Và mong được đến lớp để nghe cô bạn nói chuyện, nói thật là chính cô bạn ấy đã bắt chuyện trước với tôi. Tôi nhận ra cô bạn ngồi bên thật đáng yêu, thân thiện. Rồi chính tôi bị thu hút bởi tính cách ấy, tôi tham gia đội tình nguyện cùng em. Tôi say sưa ngắm nhìn em chơi cùng các em nhỏ trong trại trẻ mồ côi. Em kéo tôi theo những hoạt động, theo lý giải của em là để giải ngố cho tôi. Còn tôi tình nguyện theo em để được gần em.
Tôi lấy hết mọi can đảm, mời em đi chơi riêng và mọi chuyện dễ hơn tôi tưởng. Hôm đó chúng tôi có một buổi thật vui. Rồi đi xem phim, đi sinh nhật... Cuối cùng tôi cũng tỏ tình với em trong sự giúp sức của mấy người bạn. Kỷ niệm đẹp nhất thời sinh viên với một buổi tỏ tình lãng mạn, đầy nến và hoa hồng trên sân trường... Chúng tôi thành một cặp, với tình yêu ngọt ngào kéo dài hết thời sinh viên...
Tôi choáng ngợp khi nghe em muốn có một đứa con... (Ảnh minh họa)
Ra trường, tôi và em ít được gặp nhau. Em về quê làm việc, còn tôi cố gắng bám trụ ở lại, đi làm để mong một ngày đưa em về sống cùng tôi. Nhưng rồi điều tôi không ngờ... Khi tôi lên nhà thưa chuyện bố mẹ em phản đối chuyện chúng tôi... Mọi chuyện xấu đi, cả hai chúng tôi đều mệt mỏi. Em nói lời chia tay...
Mối tình đầu khó quên bám theo tôi mãi tới tận bây giờ. Em cắt đứt mọi liên lạc, tôi đi hơn 200 cây số về quê tìm gặp em vài lần nhưng đều bị xua đuổi. Mối tình của tôi kết thúc... Sau nhiều năm, tôi bắt đầu cuộc sống cho riêng mình. Gần đây tôi nhận được một bức thư, thật ngạc nhiên đó lại là của em. Tôi phân vân vì em nói xuống chỗ tôi chơi và chỉ có một mình... Nhưng tôi nghĩ, có lẽ em cũng như tôi, vẫn vương vấn nên chưa yêu ai.
Ký ức tình yêu đầu ùa về, tôi nhớ em và không ngần ngại đồng ý và hẹn đón em. Mọi chuyện diễn ra như trong mơ và chúng tôi trong buổi tối tuyệt vời đó đã dành cho nhau. Những ngày đó tôi hạnh phúc có em trong vòng tay. Khi em trở về, tôi ngỏ ý cưới em, muốn đón em xuống với tôi nhưng sao em không trả lời... Tôi không thể để tuột hạnh phúc của mình lần nữa, nghĩ thế tôi điện cho người bạn quen trên chỗ em sinh sống. Nhờ tìm hiểu về cuộc sống của em.
Nhận tin tôi lo lắng và bất an. Em đã lấy chồng... được gần 1 năm. Tại sao em lại làm thế?... Điện thoại em tắt máy...
Bỏ mặc mọi thứ, để tìm gặp em, thì chính em hẹn gặp tôi... Em khóc thật nhiều, tâm sự với tôi... Em yêu chồng mình, và chồng đối xử rất tốt với em... Nhưng chồng em vô sinh...
Tôi choáng ngợp khi nghe em muốn có một đứa con.
Theo VNN
Đêm nay anh lại về muộn Chúng tôi đã có một tình yêu đằm thắm từ cái thời sinh viên... (Ảnh minh họa) "Em ngủ trước, đêm nay anh về muộn". Đọc những dòng tin nhắn quen thuộc đó, tôi bật khóc. Lại đợi anh về trong tiếng đồng hồ lách tách trên bức tường của bóng đêm hoang dại. Đã có nhiều đêm nước mắt chảy trào, tôi...