Lấy phải vợ xấu, tôi không có dám dắt đi đâu!
Có vẻ như em cũng biết là tôi đang cố giấu em khỏi mọi người, như giấu một vết mực trên chiếc áo đẹp đẽ của mình. Thế nên hễ nhà có khách là em chỉ chuẩn bị nước nôi ở trong bếp rồi trốn ở dưới đó không dám lên.
Yêu nhau được 3 năm, người yêu tôi đùng đùng bỏ đi lấy chồng khi tôi đi công tác miền núi được vẻn vẹn 1 tuần. Chồng của nàng là con của giám đốc công ty. Tôi hận tình và hận đời nên cũng vơ bèo vạt tép kiếm lấy một em cho xong đời trai.
Hận người yêu xinh gái ngày trước đã phụ tình tôi lấy một gã chồng bất tài nhưng con nhà giàu có, tôi thề không cưới vợ xinh nữa. Tôi sẽ chọn vợ là người cực xấu để nhỡ có bỏ quên cũng không ai thèm nhặt. Lúc đó, vợ tôi chắc chắn sẽ là của riêng tôi vì không ai nhòm ngó đến.
Sau một thời gian mai mối, tìm kiếm tôi cũng tìm đúng được người theo tiêu chuẩn: Gái còn trinh nhưng xấu. Tôi biết là sống với người vợ như thế này dù “xấu vỏ” nhưng “cùi ngon”. Chắc chắn nàng sẽ hy sinh vì gia đình, không lăng nhăng hay chực cắm sừng lên tôi khi tôi đi công tác. Bởi nghề cầu đường của tôi nay đây mai đó, nếu không có người vợ tử tế cắm chốt ở nhà thì tôi sẽ không thể nào yên tâm nổi. Mà chẳng có gì an toàn hơn việc xấu gái khiến vợ không có cơ hội bay nhảy, ngoại tình.
Vợ tôi năm nay 29 tuổi. Ở vùng quê này, lứa tuổi ấy người trong làng đã gọi là &’gái ế’. Lấy được tôi có vẻ là may mắn nhất đời của nàng. Có lẽ vì thế mà em đồng ý lấy tôi rất dễ dàng. Đám cưới của tôi diễn ra đơn giản, cũng có thể gọi là bữa cơm đơn sơ của hai gia đình cũng được. Không lễ ăn hỏi, không rình rang nhạc nhẽo. Chỉ đơn giản vài mâm cơm và tờ giấy đăng kí kết hôn.
Tôi không dám đưa vợ đi gặp bất kì ai vì em quá xấu. (Ảnh minh họa)
Một phần của sự đơn giản ấy là vì tôi ngại phải giới thiệu em với mọi người, bởi tôi không muốn nghe tiếng xì xèo “vợ xấu thế”. Mỗi lần nhìn em, tôi lại nhớ đến dáng người thon thả, làn da trắng hồng, cái mũi cao và đôi môi xinh xinh của người yêu cũ. Tôi biết mình không yêu em, chỉ đơn giản tôi cần em như cái chốt an toàn cho cửa nhà tôi và đêm nằm cần một ‘cái gối’.
Video đang HOT
Em còn chưa chạm ngõ tuổi 30, nhưng dường như ánh nắng gay gắt của miền quê, cái lấm lem bùn đất của đồng ruộng khiến em già hơn tuổi rất nhiều. Có lần cầm vào đôi tay vợ, tôi giật mình vì nứt nẻ và thô ráp. Đêm nằm ôm em mà vòng bụng nhão như người đã chửa đẻ nhiều lần khiến tôi khá chạnh lòng.
Vì vợ xấu nên tôi hầu như không đưa vợ đi đâu. Mỗi lúc đứng bên cạnh vợ, tôi càng thấy sự chênh lệch đó càng tăng thêm. Tôi cao ráo, trắng trẻo đẹp trai, trong lúc vợ tôi lại da đen, miệng hô, thấp lùn lại còn béo nữa. Tôi chịu đựng những lời bàn tán, xì xào khi tình cờ gặp hai vợ chồng tôi đứng cạnh nhau. Mọi người rất ngạc nhiên khi đến nhà gặp vợ tôi. Thậm chí một số người còn tỏ vẻ thương cảm: “Mày bị nó úp sọt hay sao mà cưới đứa như ma thế!” Có người còn mỉa mai: “Tối ngủ với vợ có dám để đèn hay không?”
Tôi tuyệt nhiên không cho vợ đi đến chỗ đông người mà có bất kỳ bạn bè của tôi. Tôi hiếm khi mời bạn đến nhà khi có mặt vợ. Nếu tình cờ ai đến nhà tôi thì tôi toàn kiếm lý do để đuổi vợ ra khỏi nhà. Cơ quan bố trí đi nghỉ mát thì chưa năm nào tôi tham gia. Chẳng lẽ lại đem vợ xấu khoe cho toàn thiên hạ được biết! Vợ tôi chỉ biết tên bạn bè hay đồng nghiệp của tôi, chứ chưa bao giờ được gặp mặt.
Có vẻ như em cũng biết là tôi đang cố giấu em khỏi mọi người, như giấu một vết mực trên chiếc áo đẹp đẽ của mình. Thế nên hễ nhà có khách là em chỉ chuẩn bị nước nôi ở trong bếp rồi trốn ở dưới đó không dám lên.
Tôi biết cách đối xử như vậy là tàn nhẫn với em, nhưng tôi không chịu đựng nổi cảnh nhìn thấy vợ người thướt tha váy áo, rồi son phấn rực rỡ thơm tho, còn vợ mình thì lấm lem, nhếch nhác. Không phải tôi không đầu tư cho vợ được tử tế, tươm tất như người ta, nhưng cái móc áo xấu xí thì dù có khoác lên bao nhiêu lụa là cũng không thể nào che lấp nổi.
Chẳng lẽ muốn đưa vợ đi chơi đâu tôi lại phải đầu tư đưa vợ đi phẫu thuật thẩm mỹ. Nhưng liệu có chỗ nào có thể “tút tát” cho vợ tôi được ngon lành không? Bởi “ca” này nói thật là rất rất khó!
Dù em có đảm đang, thảo hiền thì cái vẻ bề ngoài của em cũng không thể nào khiến tôi rung động được. Nhiều lúc tôi thấy mình thật sai lầm khi trong lúc hận tình đã quyết định cưới vợ xấu như vậy. Tôi vẫn chần chừa chưa dám có con vì sợ sau này con tôi lại thừa hưởng nhan sắc từ mẹ nó.
Theo Afamily
Mệt vì người yêu Chí Phèo
Chưa kịp trình bày hay giải thích điều gì thì quần áo, sách vở, đồ đạc đã bay vèo vèo ra ngoài cửa.
Tôi là một đứa con gái xuất thân từ nông thôn lên thành phố trọ học. Ban đầu cũng tự nhủ với lòng mình rằng sẽ không yêu ai cho đến khi ra trường nhưng sự đời chẳng ai nói trước được điều gì.
Vừa về đến nhà anh đã quát tháo "Mày làm gì mà giờ này mới về", rồi văng ra những câu chửi tục tĩu, khó nghe
Ngay khi bước vào năm thứ 2 đại học tôi đã mang lòng yêu một người bạn trai. Anh là anh họ của đứa bạn cùng lớp. Thời gian trôi đi, khi tình cảm giữa hai người dành cho nhau đủ sâu đậm, cả hai đã thấy tình cảm chín mùi.
Anh đã đề nghị tôi "góp gạo thổi cơm chung" để tiện cho việc chăm sóc lẫn nhau, hơn nữa sống chung sẽ tiết kiệm được chi phí nhà trọ, điện, nước. Thấy điều đó cũng có lý, hơn nữa dọn đến sống chung cả hai sẽ có nhiều thời gian chăm sóc lẫn nhau, giúp đỡ nhau trong công việc học tập vì vậy mà tôi đã đồng ý.
Sống chung với nhau một thời gian anh mới lộ rõ bộ mặt thật, ghen tuông bóng gió vô cớ, lười lao động và rất Chí Phèo, nhiều khi dựng chuyện đặt điều không đúng sự thật. Khi biết mình sai thì tìm cách ăn vạ, chối bỏ hay tìm mọi cách để tôi rủ lòng thương hại.
Vì hoàn cảnh gia đình còn nghèo, hàng tháng bố mẹ gửi tiền lên không nhiều, trong khi sinh hoạt hàng ngày phải chi không biết bao nhiêu là khoản, tiền học, tiền quỹ trên lớp, rồi tiền ăn uống, sinh hoạt hàng ngày, để có tiền trang trải cho cuộc sống tôi phải ngược xuôi tìm kiếm công việc làm thêm. Sau nhiều ngày tìm kiếm tôi cũng được nhận vào làm phụ việc, bưng bê, rửa bát cho một quán phở.
Công việc tuy vất vả nhưng bù lại cuối tháng cũng có thêm chút thu nhập lo cho cuộc sống. Trong khi ấy người yêu tôi lười biếng chỉ ở nhà quanh quẩn, chơi bời, suốt ngày rủ mấy người bạn đi chơi game..., đến bữa cơm cũng chẳng giúp đỡ tôi được việc gì. Vậy mà khi tôi nấu cơm ăn muộn, hay không vừa ý điều gì là anh chì chiết, đay nghiến. Có hôm do có công việc đột xuất tôi phải ở lại làm thêm việc nên về muộn, vừa về đến nhà anh đã quát tháo "Mày làm gì mà giờ này mới về", rồi văng ra những câu chửi tục tĩu, khó nghe. Kèm theo câu chửi là cái tát khiến tôi nổ cả đom đóm mắt. Chưa kịp trình bày hay giải thích điều gì thì quần áo, sách vở, đồ đạc đã bay vèo vèo ra ngoài cửa.
Người yêu còn đặt điều cho tôi thế này, thế khác, rằng không chung thủy, anh ghen một cách vô cớ, rồi quy cho tôi đi với thằng này, thằng kia.
Không chỉ một lần diễn ra như thế mà đã rất nhiều lần anh chửi mắng tôi thậm tệ, kéo theo đó là cẳng chân, cẳng tay cũng không ngừng đập xuống cơ thể, khuôn mặt của tôi nữa.
Quá mệt mỏi với người yêu vũ phu, tôi quyết định nói lời chia tay. Đến lúc này thì anh lại quỵ lụy, níu kéo, nào là khóc lóc, van xin thảm thiết. Nếu tôi vẫn quyết ra đi thì anh tự lấy tay đấm vào đầu mình, hay bỏ đi uống rượu say khướt đến tận nửa đêm không về, thậm chí còn qua đêm đến cả sáng hôm sau.
Quả thực tôi đã mệt mỏi với con người này rồi. Tôi muốn chia tay để tập trung cho việc học, để đầu óc được thanh thản, nhẹ nhõm. Vậy mà lần gần đây nhất tôi nói chia tay, khóc lóc, van xin không thấy tôi mủi lòng, anh nói "một là yêu, không thì cả hai cùng chết"
Điều đó khiến tôi sợ hãi, đọc báo thấy không ít cặp đôi hận tình mà chém giết lẫn nhau. Tôi sợ nếu mình làm căng thì anh sẽ làm liều thật thì sao? Mà không chia tay, cứ sống trong tình cảnh thế này thì tôi cũng không còn cảm xúc nữa, tình yêu đã chết rồi. Rất cần những lời chia sẻ từ mọi người.
Theo Nguoiduatin
Có con với 2 anh em ruột để rửa hận tình? Hết hạn hợp đồng lao động 3 năm, cũng là lúc tôi có thai với anh, tôi lẳng lặng ghi lại tất cả những hình ảnh chung sống mặn nồng của chúng tôi trong những ngày tháng tại đây, giấu biệt anh chuyện mình đã mang thai và chia tay nhau như hai kẻ vô tình gặp nhau trên đường đời. Bố tôi...