Lấy phải chồng lười, thà ở giá còn hơn
Càng buồn tủi tôi lại càng nhớ về thời còn độc thân, thèm khát cuộc sống tự do, không lo lắng. Thiệt, lấy phải chồng lười, tôi thà “ở giá” còn hơn!
Tôi và anh gặp, yêu và cưới nhau chỉ vỏn vẹn trong 4 tháng. Và thấm thoát cũng đã 3 năm kể từ ngày chúng tôi cưới nhau. Thời gian không dài nhưng vừa đủ để tôi nếm trải được nỗi khổ của một người lấy phải chồng lười.
Thời ấy, tôi ở ngưỡng “băm” nên ba mẹ ở quê cứ thúc hối làm tôi không dám về nhà. Khi gặp anh – vừa đẹp trai vừa hiền lành – tôi đồng ý cưới dù chưa tìm hiểu kỹ.
Đám cưới diễn ra trong sự vui mừng của hai bên gia đình, mừng nhất là mẹ tôi vì bà đã tống được “quả bom nổ chậm”. Tôi cảm thấy nhẹ lòng vì xem như mình đã hoàn thành nghĩa vụ với gia đình và cũng hãnh diện với bạn bè khi “chống lầy” thành công.
Ngày mới cưới, chúng tôi vẫn ở nhà thuê. Cùng là công nhân viên chức nên lương của hai vợ chồng chỉ vừa đủ trang trải cuộc sống.
Tôi vốn dĩ siêng năng, tằn tiện nên từ lúc đi làm cũng để dành được ít tiền. Sau đám cưới, sẵn có ít tiền mừng nên chúng tôi quyết định mua căn hộ tiện nghi dù cách xa trung tâm thành phố gần 20 km.
Mọi chuyện thay đổi kể từ khi tôi sinh con đầu lòng. Những cuộc cãi vả giữa chúng tôi diễn ra như cơm bữa vì cái tính lười biếng, cẩu thả và hay cằn nhằn của anh.
Dù là phụ nữ nhưng mọi việc lớn nhỏ trong nhà đều do một tay tôi làm, anh chỉ “phụ họa” cho vui những việc vặt vãnh như đi siêu thị, chơi với con…, phần lớn thời gian còn lại anh dành lướt web, chơi game.
Lúc đầu nghĩ chắc do chồng làm về mệt nên tôi cũng gắng cho qua ngày, nhưng “bệnh lười” của chồng tôi ngày càng “nặng”.
Video đang HOT
Từ khi tôi đi làm trở lại thì càng vất vả hơn. Vừa làm về đã mệt, tôi còn phải chăm con, nấu nướng, giặt giũ… Công tắc điện hư, cánh cửa trốc sơn tôi đều tự làm hoặc nhờ đứa em họ. Tôi lo lắng cho kinh tế gia đình còn anh cứ vô tư như một người hàng xóm.
Tôi đã nhiều lần khóc vì tủi thân. Sau đó, chồng tôi cũng cải biến nhưng chỉ được vài ngày rồi đâu lại vào đấy.
Mỗi ngày trôi qua tôi cảm thấy mình như già trước tuổi, không còn thời gian để trau chuốt bản thân, cà phê với bạn bè. Không những thế chồng tôi còn vô trách nhiệm với vợ con. Mỗi lần đi đâu xa không bao giờ gọi điện về hỏi thăm vợ con. Lúc tôi gọi thì bị anh cằn nhằn không muốn nghe máy.
Tôi cũng không được sự chia sẻ từ phía nhà chồng vì anh là con út nên được cưng chìu từ nhỏ. Mẹ anh lúc nào cũng nói với tôi: “Con may lắm mới gặp được một người chồng hiền như nó, không rượu chè, cờ bạc…” nhưng bà đâu biết rằng chồng tôi mắc “bệnh lười” mãn tính.
Nhiều lúc tôi muốn bỏ chồng ra đi nhưng sợ một mình không lo nổi cho con nên dằn lòng ở lại. Càng buồn tủi, tôi lại nhớ về thời độc thân, thèm khát cuộc sống tự do, không lo lắng. Thiệt, lấy chồng như tôi “thà ở giá còn hơn”!
Thấy bạn bè cùng trang lứa được chồng chiều chuộng, kinh tế khá giả… nhìn lại mình, tôi thấy tương lai sao mù mịt.
Đã có lúc tôi nghĩ đến chuyện ly hôn nhưng vì con và sĩ diện nên đành thôi. Mong sao chồng tôi đọc được dòng tâm sự này và sẽ thay đổi phần nào để cùng vun đắp cuộc sống gia đình êm ấm!
Theo Người lao động
Vợ gọi nhân tình của chồng đến nhà nghỉ: 'Em thèm khát chồng chị thì dâng cho em đó'
Sau hôm đó, tôi vẫn còn thấy cô ta nhắn tin tán tỉnh anh. Tôi tức điên người, không ngờ lại có người đàn bà trơ trẽn như vậy. Một hôm, trong bữa tiệc họp lớp, tôi cố tình chuốc say anh rồi đưa đến nhà nghỉ.
Tôi không phải là người phụ nữ mạnh mẽ nhưng cũng không quá yếu đuối và ngu ngốc để người khác có thể chà đạp, dối lừa. Chồng tôi là một người đàn ông thành đạt. Tất nhiên, anh ấy có tất cả, tiền tài, danh vọng và cả những cô em xinh đẹp nữa.
Ngày biết anh ngoại tình, cuộc sống của tôi từ một màu hồng ngọt ngào lại chuyển sang màu xám xịt. Cảm giác bị phản bội suốt cuộc đời tôi chẳng thể nào quên và tha thứ được. Tôi đã khóc, đã cười, đã làm đủ thứ trò để níu kéo anh nhưng vô ích. Vậy là tôi quyết định tìm gặp ả nhân tình kia. Dung cá tính, ăn mặc cũng rất phong cách. Vừa thấy tôi, cô ta đã lên tiếng.
- Có chuyện gì chị nói nhanh đi. Tôi không có thời gian đâu.
Ngày anh ngoại tình, cuộc sống gia đình tôi có rất nhiều thay đổi - Ảnh minh họa: Internet
Nhìn thái độ kiêu ngạo của cô ta, tôi chỉ cảm thấy buồn cười, tự nghĩ không biết tôi hay cô ta là nạn nhân trong chuyện này nữa. Tôi nhẹ nhàng lên tiếng.
- Ngồi trước đi. Chúng ta nói chuyện đàng hoàng. Chị không muốn làm lớn chuyện.
Dung ngoan ngoãn ngồi xuống nhìn tôi chằm chằm. Tôi nhoẻn miệng cười.
- Vẻ hổ báo hồi nãy biến đi đâu mất rồi. Sao như con mèo ngoan vậy em? Trước mặt chồng chị, em cũng làm dáng vẻ này đúng không?
Cô ta không nói gì, vẻ mặt có phần hơi lúng túng. Tôi tiếp tục nói.
- Khôn ngoan thì rời khỏi anh ấy đi. Em còn trẻ, có thiếu gì đàn ông theo đuổi, sao cứ ngu ngốc đâm đầu vào yêu người đã có vợ vậy.
Dung bắt đầu giở thói chua ngoa.
- Nhưng anh ấy yêu tôi. Anh ấy nói không còn yêu chị nữa mới đến tìm tôi. Chị nhìn lại chị đi, vừa già, vừa xấu, anh ấy bỏ là phải.
Tôi điên tiết nhưng vẫn giữ bình tĩnh để nói hết những điều mình muốn nói. Đến khi thấy thái độ không hợp tác của cô ta, tôi mới cười nhạt nghĩ mình thật ngốc khi nói chuyện với người đẹp chân dài nhưng não thì ngắn. Vậy là tôi quyết định kết thúc cuộc nói chuyện, mặc kệ chuyện đến đâu thì đến.
Tôi quyết định lên kế hoạch dạy cho ả nhân tình một bài học - Ảnh minh họa: Internet
Sau hôm đó, tôi vẫn còn thấy cô ta nhắn tin tán tỉnh anh. Tôi tức điên người, không ngờ lại có người đàn bà trơ trẽn như vậy. Một hôm, trong bữa tiệc họp lớp, tôi cố tình chuốc say anh rồi đưa đến nhà nghỉ. Mọi việc sắp xếp xong xuôi, tôi lấy điện thoại của anh nhắn tin cho ả ta.
- Anh nhớ em lắm. Anh mới nhận được hợp đồng tiền khá lắm. Em đến nhà nghỉ nhé.
Nhắn xong, tôi để điện thoại lại chỗ cũ rồi núp vào nhà tắm. Khoảng 20 phút sau, Dung hí hửng đến, vừa thấy anh nằm lõa lồ trên giường, cô ta liền nhảy vào cởi phăng chiếc áo của mình rồi hôn tới tấp vào mặt anh. Bỗng thấy ánh đèn chớp nháy, Dung giật mình nhìn sang thì thấy tôi từ phòng tắm bước ra. Tôi giơ điện thoại lên làm vẻ mặt khiêu khích.
- Em thèm chồng chị quá thì chị dâng cho em đó. Còn tấm hình này thì đêm nay thôi sẽ xuất hiện dày đặc trên mạng. Rồi sau đó thì hậu quả em đã biết rồi đúng không?
Dung hoảng sợ, mặc vội chiếc áo rồi quỳ xuống xin tôi tha thứ và hứa sẽ không qua lại với anh nữa. Sau một hồi năn nỉ, tôi đồng ý xóa tấm hình lúc nãy. Xem như lần này tôi làm phước mà tha thứ cho một người chẳng ra gì như cô ta.
Theo PNSK/Gia đình Việt Nam
Vì vô sinh, tôi mất luôn chồng vào tay người đẻ thuê Thương chồng vẫn luôn mong có con, tôi tìm người đẻ thuê để cả gia đình sớm được bế bồng con cháu. Ai ngờ, người chồng tôi luôn tin tưởng đã sớm phản bội lại tôi. Tôi và anh kết hôn cũng gần ba năm mà chưa có con. Gia đình nội ngoại mong cháu ẵm bồng lắm, nhưng chúng tôi vẫn khất...