Lấy nhau hơn 20 năm, chồng vẫn không nhớ tên họ của vợ
Câu chuyện chồng quên tên họ của vợ xảy ra trong phòng bán vé máy bay khiến chính cô bán vé không khỏi chạnh lòng. Rốt cục phụ nữ là ai với chồng và con?
ảnh minh họa
Câu chuyện này có thật và xảy ra ở một phòng vé máy bay. Khi kể lại câu chuyện này trên trang mạng xã hội với bạn bè thì cô bán vé đã dán cho mình cảm xúc: “Cảm thấy hoang mang!”. Mà đúng là hoang mang thật!
Sáng sớm vừa mở cửa phòng vé, một khách hàng quen là giảng viên một trường đại học lớn ở Hà Nội bước vào mở hàng. “Anh vẫn đặt vé đi công tác như mọi khi hả anh?” – cô bán vé hỏi. “Không, anh đặt vé giúp vợ đi công tác” – vị khách hàng trả lời. “Anh cho em xin tên đầy đủ của chị ấy”. “Úi, tên đầy đủ ấy à, là Lan, mà cái gì Lan nhỉ, để anh nhớ lại đã” – khách hàng ấp úng. “Anh ơi, em cần tên theo đúng chứng minh thư để xuất vé, chứ thiếu hoặc không chính xác họ, đệm sẽ không được lên máy bay đâu”. “Thế thì đợi anh tí, anh gọi điện cho vợ đã”.
Video đang HOT
Sau một hồi chuông đổ, chắc người vợ bận nên không nghe máy, người khách hàng đành quay số gọi điện cho con. “Alo, con à. Con có biết tên đầy đủ của mẹ là gì không?”. “Mẹ tên là Nguyễn Thị Lan, nhưng con cũng không chắc lắm đâu nhé, sao bố không hỏi thẳng mẹ luôn?”. “Bố gọi rồi, mẹ không nghe máy, Nguyễn Thị Lan à, hình như bố nhớ đúng là vậy. Mà con có chắc không đấy, mẹ con liệu còn tên đệm nào khác không nhỉ?”.
Nghe đoạn hội thoại giữa hai bố con, cô nhân viên bán vé ngước lên nhìn kỹ lại vị khách hàng quen của mình. Chắc anh ta cũng phải ngoài 50 tuổi, có con đang học đại học, có nghĩa là cuộc hôn nhân đã kéo dài tầm hai chục năm.
“Chả nhẽ trong ngần ấy năm anh ta chưa bao giờ lưu tên vợ mình vào bộ nhớ? Chả nhẽ lúc đăng ký kết hôn anh ta không thèm xem mình đã lấy ai? Chả lẽ lúc đăng ký khai sinh cho con, anh ta không biết ai là mẹ của con mình? Chẳng lẽ hai bố con nhà đấy một chưa già và một còn rất trẻ lại mắc cùng một chứng bệnh – lãng quên tên người phụ nữ của mình trong gia đình?”… Bộn bề những câu hỏi không lời đáp trong đầu cô nhân viên bán vé máy bay buổi sáng hôm ấy.
Theo Vietnamnet
Hôm nay anh lại nhớ em rồi
Em à hôm nay ngày chủ nhật anh lại nhớ em. Trời mua phùn lạnh, lòng nôn nao lại nhớ tới kỉ niệm chúng mình đã có nhưng giờ đó cũng chỉ là quá khứ, anh đã cố gắng quên em, không nhớ, không thương, không buồn, không trách
ảnh minh họa
Gửi người con gái anh yêu!
Em à hôm nay ngày chủ nhật anh lại nhớ em. Trời mua phùn lạnh, lòng nôn nao lại nhớ tới kỉ niệm chúng mình đã có nhưng giờ đó cũng chỉ là quá khứ, anh đã cố gắng quên em, không nhớ, không thương, không buồn, không trách nhưng sao anh càng cố thì điều đó lại ngược lại. Anh nhớ hôm đấy ngày mà em rời xa anh, anh không thể tin được cái ngày hôm đấy là anh mất em.
Lỗi tại anh do anh, cũng vì lúc do nóng giận anh đã không kiềm chế được lời nói của mình làm cho em tổn thương, em ra đi với những căm ghét oán hận khinh bỉ và coi thường, để lại anh với những ngày tháng cô quạnh ôm nỗi đau, sự ân hận, từng ngày nó vẫn dày vò anh đến tận bây giờ. Những hôm mưa gió rét như hôm nay là những hôm anh đau ngồi nhớ những kỉ niệm. Cái thời tiết này như cái mùa đông năm trước, cái ngày mà anh và em vẫn còn hạnh phúc, em còn nhớ không hay đã quên, cái mùa đông ấy kỉ niệm về anh và em anh nhớ nhất là lúc chúng mình chơi viết chữ lên trán.
Cái trò đấy là anh nghĩ ra nhưng em lại là người chơi giỏi nhất, nhớ lúc đấy anh viết chữ "anh yêu em nhiều Lắm" em biết em ngại ngả đầu vào ngực anh em tủm tỉm cười. Anh biết em vui lắm nhìn em lúc đó đáng yêu, lúc đấy anh hạnh phúc lắm. Khi thấy em cười, anh lúc nào cũng nghĩ anh là người hạnh phúc nhất khi có em bên cạnh là nguồn động lực, là nguồn cảm hứng để anh cố gắng học tập, cứ những lúc buồn hay nặng tâm trí vì áp lực nghĩ đến em là hết thoải mái vui tươi tiếp tục cố gắng.
Lúc trước mình đi bên nhau như hình với bóng dù có mưa nắng bão bùng anh vẫn qua chở đi học hay đón về chỉ vì sợ em đi xe bus bị mất đồ, nóng lực không an toàn. Em có nhớ câu nói "anh sẽ đi với em trên hết con đường đầy nắng và gió" không, em trả lời em sẽ đi cùng anh trên hết cuộc đời rồi em ôm anh, lúc đấy anh hạnh phúc lắm anh vừa đi vừa nói chuyện làm em cười vì lúc đó anh rất vui. Em cứ kêu anh điên nhưng anh vui lắm lên cứ điên vậy thôi. Có lần em về trọ anh chơi hôm đấy em buồn đi vệ sinh mà phòng vệ sinh anh lại dùng chung với phòng khác và có người trong đó. Lúc đấy nhìn mặt em buồn cười thế, anh lại lấy xe chở em ra Lotte, may mà cái Lotte gần nhà, lúc nhìn em mặt em nhìn đáng yêu lắm .
Em ơi giờ chúng mình đã xa nhau cũng lâu rồi em còn nhớ một chút gì về anh không? Anh biết em vẫn còn căm hận anh lắm nhưng anh biết lỗi rồi ân hận lắm, vẫn chờ em quay về, vẫn chờ em muốn cùng em đi hết con đường dài của cái cuộc đời này vì em đã ăn sâu trong lòng anh tâm trí của anh rồi. Anh mong một điều gì đó xảy ra hàn gắn tình yêu của chúng ta lại với nhau.
Theo blogtamsu
Em buông tay anh rồi đấy, anh đi đi Anh biêt không t buông tay rôi, t đa hưa vơi trai tim răng không nhơ, không yêu, không lăng le vao trang ca nhân anh môt lân nao nưa nhưng, nhưng anh ơi! T không lam đươc, t nhơ anh nhiêu va yêu anh nhiêu hơn trươc. Ảnh minh họa Đ nhơ nhiêu, gân môt thang trôi qua rôi anh à, t...