Lấy nhau chưa được 1 năm, vợ trẻ đã bị chồng bỏ vì một câu nói vô lễ với mẹ chồng
Hôm đó, mẹ chồng Chi nấu cho cô một bát lươn om chuối đậu nhưng thay vì lời cảm ơn bà, cô lại hét lên: “Trời ơi mẹ nấu kiểu gì vậy? Kinh quá!”.
Chi sinh ra và lớn lên ở thành phố. Nhà cô không phải quá giàu có là nhưng con một nên cô được bố mẹ cưng như trứng mỏng. Không những thế, ngày đó cô còn học tốt tất cả các môn, luôn được bầu làm lớp trưởng ở tất cả các bậc học. Xinh xắn, học giỏi, ăn mặc thời trang, được mọi người cưng chiều nên có thể nói Chi khá ngạo mạn.
Tính ngạo mạn đó được duy trì khi lên đại học, Chi gặp mối tình đầu của cô. Đó là Mạnh, hơn cô 8 tuổi và là một trong những giảng viên trẻ giỏi nhất khoa. Vì vậy mà Mạnh cũng là mẫu hình lý tưởng của không ít nữ sinh trong trường. Mối tình thầy trò của họ kết thúc sau 4 năm giấu giếm bằng một đám cưới hạnh phúc. Khi đó cô chỉ mới 22 tuổi.
Cứ ngỡ sau khi về chung một nhà, không còn phải e ngại chuyện gì sẽ khiến cho cuộc sống của cả hai hạnh phúc hơn. Nhưng nào ngờ ác mộng bây giờ mới thực sự bắt đầu.
Như đã nói ở trên, Chi quen được nuông chiều nên có thể nổi đóa với bất cứ ai làm trái ý cô. Không chỉ có thể, cô cũng sống theo kiểu không có một chút nguyên tắc nào bởi từ trước đến nay, chẳng cần nguyên tắc, cô vẫn luôn là số 1. Trong khi đó Mạnh lại hoàn toàn trái ngược. Anh quen tự lập, quen với những kỷ luật hay nguyên tắc bởi nếu không có chúng chắc chắn anh sẽ không có được ngày hôm nay.
(Ảnh minh họa)
Vì vậy mà chính sự ngạo mạn, suy nghĩ nông cạn của cô cùng với sự đối lập nhau về tính cách đã nói ở trên khiến Chi liên tiếp mắc sai lầm. Nhất là những lần hai vợ chồng đưa nhau về quê nội.
Video đang HOT
Hai vợ chồng cô ở thành phố nên thường chỉ có dịp ma chay, giỗ chạp thì mới về quê. Chi vụng về nên cô không bao giờ vào bếp còn Mạnh thì lại muốn cô xuống bếp làm cùng mọi người để gần gũi hơn và biết nề nếp nhà anh. Đương nhiên điều đó làm cho cô vợ trẻ bực bội ra mặt.
Bên cạnh đó, ở quê chồng, mọi người nấu ăn không được như ở thành phố nên Chi lại càng khó chịu hơn. Và quen thói được chiều, cô hạch sách, bắt chồng phải nấu đúng kiểu cô thích, nếu không cô sẽ nhịn ăn. Dù không ai nói gì, cô vẫn biết mọi người ở quê chồng không ưa gì đứa con dâu thành phố như “búp bê trong tủ kính” là cô.
Đỉnh điểm là trong một lần về quê, mẹ Mạnh – một người phụ nữ nông thôn chất phác nấu cho cô món lươn om chuối đậu vì trước đó cô than thở bị nhiệt miệng. Nhưng lúc ăn được miếng đầu tiên thì cô hét lên: “Trời ơi mẹ nấu ăn kiểu gì vậy? Kinh quá!”, vừa nói Chi vừa phun miếng lươn trong miệng ra.
(Ảnh minh họa)
Mẹ chồng cô rất hiền nên bà không nói gì mà chỉ tỏ vẻ buồn rầu, nhưng Mạnh thì đanh mặt lại. Anh bảo: “Em không ăn thì thôi. Việc gì phải thái độ như thế?”. Lúc đó Chi không hề biết rằng câu nói của cô đã thành mũi dao, găm vào lòng anh một vết thương mãi không lành. Hơn thế nữa, tính ngạo mạn khiến cô không chịu nhận mình sai mà vẫn vùng vằng bỏ vào phòng nằm.
Kể từ lần đó, dù vẫn thường xuyên nấu cơm, dọn nhà cho vợ nhưng dường như Mạnh bắt đầu thay đổi. Từ một người hay nói, hay cười, anh ít nói hẳn và trầm ngâm nhiều hơn. Còn Chi thì vẫn vô tư đến vô tâm mà không hề nhận ra tình yêu anh dành cho cô đang vơi đi cùng với cách đối xử của cô với bố mẹ chồng và chồng.
Rồi chuyện gì phải đến cũng đến. Một hôm Chi trở về nhà sau giờ làm thì thấy chồng đang ngồi hút thuốc lá ở cầu thang. Mạnh bảo cô ngồi xuống và đưa ra đề nghị chia tay. Khỏi phải nói cô choáng váng như thế nào. Mọi thứ quanh cô quay cuồng và chực đổ ập xuống trước mặt. Anh bảo:
“Anh không đủ kiên nhẫn đợi em thay đổi, anh thèm được cảm giác chia sẻ, anh thèm dư vị mỗi bữa cơm gia đình. Anh từng yêu em rất nhiều nhưng anh cũng yêu cả gia đình anh, bố mẹ anh nữa. Bởi anh sinh ra từ đồng ruộng và anh trân quý họ, anh không chấp nhận được vợ mình coi thường bố mẹ mình…”
Cuối cùng cuộc hôn nhân của họ kết thúc sau 4 năm yêu nhau và 1 năm chung sống.
Theo docbao.vn
Nhìn con riêng của chồng đánh con mình mà tôi bất lực không thể trách mắng được
Cái quan niệm "mẹ ghẻ con chồng" thật sự đáng sợ hơn tôi tưởng. Nhìn mặt con gái bị chính anh trai cùng cha khác mẹ đánh sưng vù, tôi chỉ biết ôm lấy con mà khóc cùng.
Khi quyết định làm vợ anh, tôi đã rất đắn do. Thứ nhất, nhà anh rất giàu có, mẹ anh lại khó tính, hà khắc với con dâu. Thứ hai, chồng tôi đã có một đời vợ và một đứa con trai riêng. Vì mẹ anh quá cay nghiệt mà vợ cũ anh không ở được, phải ly hôn. Con trai duy nhất của chị ấy bị mẹ chồng tôi giữ lại nuôi dưỡng. Không chỉ chồng tôi, cả nhà anh đều rất thương chiều đứa bé. Tôi sợ mình lặp lại bi kịch của vợ cũ anh. Nhưng khi đó, anh đã hứa hẹn rất nhiều. Vì yêu, tôi buông xuôi suy nghĩ, bước chân vào cửa nhà anh với vai trò vợ hai.
Đám cưới, con trai anh mới 10 tuổi mà đòi uống bia. Mọi người ngăn lại, nó lớn giọng nói: "Từ nay bố không cần con nữa, con muốn uống cho say chết đi". Thế đấy, ngay trong ngày trọng đại nhất đời tôi, con riêng của chồng đã phản kháng mạnh mẽ như vậy mà.
Vì đã chuẩn bị sẵn tinh thần đối phó với con riêng của chồng nên tôi cố gắng hết sức làm hài lòng nó. Sáng, tôi lo đồ ăn cho nó rồi mới đi làm. Nhưng nó chê bai đủ điều. Tôi mua bún bò, nó nói thèm phở tái. Tôi mua xôi, nó chê khô như cơm rang rồi không ăn. Tôi nấu ăn, nó cầm đũa lật tới lật lui rồi buông đũa chê không ngon mắt. Mẹ chồng tôi lại chiều cháu nên bảo tôi nấu ăn phải chú ý pha trộn nguyên liệu, nấu cho đẹp mắt, ngon miệng vào. Tôi tức lắm mà không thể nói được gì.
Vì yêu, tôi buông xuôi suy nghĩ, bước chân vào cửa nhà anh với vai trò vợ hai. (Ảnh minh họa)
Khi có bầu, tôi cũng chẳng vui vẻ là bao. Mang tiếng có chồng giàu mà tôi phải tự đi khám thai. Mỗi khi tôi báo ngày khám, chồng đều nói sẽ đưa tôi đi. Nhưng rồi tới lúc đi, con trai anh lại đòi ba chở đi học thêm, đưa đi chơi công viên, thế là anh bảo tôi tự đi. Có lần tôi buồn tủi quá, hỏi anh: "Tuấn là con trai anh, vậy đứa bé trong bụng em là gì của anh?".
Anh bình tĩnh nói rằng: "Hai đứa là con anh cả. Nhưng con chúng ta chẳng phải có đủ bố mẹ sao? Còn Tuấn chỉ có anh thôi nên anh không bỏ rơi nó được". Trên đường đi, tôi khóc sưng mắt. Cuối cùng, dù tôi có đối xử tốt với con anh thế nào thì vẫn chỉ là người dưng.
Hiện giờ, con tôi đã được 2 tuổi. Mối quan hệ giữa tôi với con riêng của chồng vẫn không chuyển biến nhiều dù tôi đã cố gắng hết sức. Thằng bé đang 13 tuổi, lứa tuổi nổi loạn nên càng chống đối tôi nhiều hơn. Tôi cố dịu dàng với nó, nó liền nói tôi đang có âm mưu gì đó mới dịu dàng như thế. Có lần tôi còn vô tình đọc được những lời cay nghiệt mắng chửi tôi trong vở học của nó.
Mối quan hệ giữa tôi với con riêng của chồng vẫn không chuyển biến nhiều dù tôi đã cố gắng hết sức. (Ảnh minh họa)
Nhưng mọi chuyện vẫn không khiến tôi buồn bằng cách đối xử của thằng bé với con tôi, cũng là em nó. Nó xem con bé như kẻ thù. Tôi biết, nó sợ con bé cướp mất bố nên mới tỏ thái độ như vậy. Tôi buồn mà không giận, không trách nó.
Cho đến khi nó tát con tôi một cái, sưng vù một bên mặt chỉ vì con bé nghịch ngợm xé mất một trang vở học của nó. Khi nghe con khóc thét lên, tôi chạy lên lầu. Nhìn má con, tôi giận quá định đánh nó. Không ngờ nó chạy xuống phòng mách nội.
Mẹ chồng tôi hầm hầm đi lên. Bà chỉ tay mắng tôi là đồ mẹ ghẻ, không biết thương con chồng. Tôi bất lực chỉ biết ôm con bé về phòng ngồi khóc. Tôi mệt mỏi quá. Sống trong gò bó, làm dâu mẹ chồng, làm dâu cả con riêng của chồng thật sự là một gánh nặng quá lớn. Từ lúc có chồng, tôi chưa được một ngày vui vẻ. Tôi có nên cắt đứt những gánh nặng đó để sống cho chính mình và con không?
Theo Afamily
Mẹ chồng nhờ cơm nước hộ vì bận vụ mùa, con dâu bầu 7 tháng trốn về nhà ngoại nghỉ ngơi và cái kết Gần tháng sau Thy mới về, nhà chồng đã xong đợt bận rộn, Thy thở phào nhẹ nhõm. Cuối tuần chồng Thy về, bố mẹ chồng gọi 2 vợ chồng cô đến nói chuyện... Sau khi kết hôn, vì có bầu ngay mà chỗ làm lại xa nhà chồng nên Thy bàn với chồng xin nghỉ làm, sau này con cứng cáp lại...