Lấy người đã có vợ là cái tội hay sao?
Khi tôi đến bên anh, anh chưa ly hôn. Có lẽ đó là sai lầm lớn nhất trong cuộc đời tôi. Nhưng lẽ nào, chỉ vì tôi đến với anh khi anh và vợ chưa chính thức ra tòa mà cả đời này tôi mang tội cướp chồng người?
Đã gần 5 năm qua đi kể từ ngày tôi và anh là vợ chồng. 5 năm là một chặng đường chưa dài so với một đời phu thê nhưng với tôi là quãng thời gian quá cơ cực. Nỗi khổ của tôi không phải đến từ việc nghèo túng hay vợ chồng cãi lộn mà tất cả chỉ vì tôi là vợ hai, là người đến sau trong cuộc đời anh ấy.
Tôi lấy chồng khá muộn. Ở tuổi 33 tôi mới chính thức lên xe hoa cùng anh. Thực ra trước đó tôi cũng đã từng yêu nhưng tôi thất bại. Tôi cảm thấy mất lòng tin vào đàn ông chứ không phải vì tôi không thể yêu ai được nữa. Tôi được mọi người đánh giá là xinh xắn, giỏi giang, nữ công gia chánh cũng không hề kém cỏi. Tôi tự tin để nói rằng mình có thể lấy một tấm chồng đàng hoàng chứ không phải loại người ế chỏng chơ không ai ngó tới. Chỉ là duyên phận chưa tới thì tôi đành chấp nhận…
Tôi là người đến sau nhưng không phải kẻ thứ ba phá hoại gia đình người khác (Ảnh minh họa)
Chồng tôi hơn tôi 4 tuổi. Anh lập gia đình khá sớm, từ năm 23 tuổi, khi anh vừa tốt nghiệp đại học xong. Cuộc hôn nhân đầu của anh được tác thành bởi bố mẹ hai bên gia đình. Vợ cả của anh là con gái bạn thân của bố mẹ anh. Vì tình cảm đôi bên tốt đẹp mà bố mẹ đã vun vén vào. Vậy là ở tuổi 23, anh chính thức trở thành chồng, trở thành người đàn ông trụ cột trong gia đình.
Video đang HOT
Nhưng có lẽ đúng như anh nói, hôn nhân vội vàng, xuất phát điểm không phải là tình yêu nên hai người có nhiều điểm bất đồng, không hòa hợp. Hơn nữa, đôi bên lấy nhau khi còn quá trẻ nên cả hai nảy sinh nhiều mâu thuẫn. Sau hơn chục năm sinh sống, có hai mặt con nhưng vợ chồng anh không tìm được tiếng nói chung nên đành chia tay.
Thời điểm vợ chồng anh ly thân cũng là lúc tôi quen anh. Thực ra khi đó, không phải vì anh và vợ còn đang băn khoăn chuyện ly hôn mà vì họ chưa biết phải làm thế nào để nói với bố mẹ hai bên gia đình. Anh khẳng định với tôi rằng tình yêu trong họ đã không còn và ly hôn là điều giải thoát. Tôi nín lặng chờ đợi anh. Tôi không hề chen ngang vào hôn nhân của họ.
Tôi tự hỏi tôi mang tội gì? Tội yêu anh ấy, mang tới cho anh ấy hạnh phúc dẫu muộn màng hay tôi đã đến sau trong cuộc đời anh ấy? (Ảnh minh họa)
Nhưng khi anh và vợ chính thức ly hôn, bố mẹ anh biết chuyện anh đang yêu tôi liền nhìn tôi như kẻ thù. Bố mẹ anh cho rằng chính tôi chứ không phải điều gì khác khiến vợ chồng họ chia tay. Bao năm qua, vợ chồng anh không một lần cãi lộn, chỉ đơn giản là không thể hòa hợp nên hai người chia tay trong hòa bình. Điều đó càng làm bố mẹ hai bên nghĩ rằng tôi là con “hồ ly tinh” cướp chồng người.
Thật may chồng tôi vẫn quyết bảo vệ tôi đến cùng. Nhưng khổ thay, khi anh chính thức muốn ly hôn, khi anh xác định sẽ đến bên tôi thì vợ anh bắt đầu hối hận. Chị ấy muốn cùng anh làm lại một lần nữa… Anh kiên quyết từ chối. Sự hối hận của vợ anh càng khiến cho sự xuất hiện của tôi trong đời anh trở thành một cái gai trong mắt, khó chấp nhận.
Tới giờ, đã hơn 5 năm qua đi. Tôi sống trong nhà chồng mà như một kẻ bị hắt hủi. Tôi sinh con nhưng vẫn đảm nhiệm nuôi con chồng, vậy mà tôi vẫn không được đón nhận. Chồng càng yêu thương, chiều chuộng tôi bao nhiêu thì tôi lại càng là cái gai trong mắt mọi người bấy nhiêu. Mọi người yêu quý vợ trước của anh tôi không trách. Nhưng không thể vì vợ chồng họ không sống hạnh phúc bên nhau mà tội lỗi lại thuộc về tôi? Tôi tự hỏi tôi mang tội gì? Tội yêu anh ấy, mang tới cho anh ấy hạnh phúc dẫu muộn màng hay tôi đã đến sau trong cuộc đời anh ấy?
Theo VNE
Lòng dạ đàn ông thật... khó lường
Tôi cứ nghĩ anh sẽ là người đàn ông mang đến ánh sáng cho cuộc đời tôi. Nhưng thực tế, sự xuất hiện của anh đã đẩy tôi vào địa ngục của tình yêu.
Tôi quen anh khi đưa em gái mình đi thi đại học. Anh đã hướng dẫn chị - em tôi làm thủ tục thi. Kể từ cái ngày ấy, tôi yêu anh. Dù không biết vì lí do gì. Anh đẹp trai, cao ráo, cái đó thì ai cũng thích. Nhưng điều duy nhất tôi cảm nhận được từ anh chính là sự ấm áp trong trái tim và tâm hồn.
Tôi thích anh trước, bởi vậy tôi đã tán anh. Với sự kiên trì của mình, anh chấp nhận làm người yêu tôi. Điều đó làm tôi hạnh phúc lắm, vì tôi biết rằng rất nhiều cô gái đã phải nhìn tôi với ánh mắt ghen tị. Anh ở kí túc xá trong trường, bởi vậy cứ khi nào rảnh, tôi thường nấu ăn, làm bánh trái rồi mang đến phòng cho anh và các bạn của anh ăn. Đó là lí do vì sao mà tất cả bạn bè anh đều rất quý tôi.
Yêu nhau được một thời gian khá lâu, anh dẫn tôi về nhà chơi. Chúng tôi chưa dám công khai tình cảm trước gia đình nên anh giới thiệu tôi là bạn. Nhưng với người nhiều trải nghiệm như mẹ anh, mẹ anh thừa hiểu con trai đang dẫn bạn gái về ra mắt. Tôi cứ nghĩ mình không phải là một người "tồi" trong con mắt của các vị phụ huynh. Thế nhưng theo những gì anh nói lại thì mẹ chê nhà tôi xa, chê tôi bị cận...
Đàn ông đa tình biến mình thành gã sở khanh (Ảnh minh họa).
Mẹ anh nói không sai, tôi cận nặng lắm. Mà mẹ anh bảo, cận thì sau này có con, con rơi xuống đất lại mò mẫm đi tìm mà không biết ở đâu. Tôi nằng nặc đòi bố phải cho mình đi mổ mắt, bằng giá nào cũng phải mổ. Tôi tìm đến một bệnh viện chuyên khoa về mắt, đăng kí và làm thủ tục để mổ. Nhưng trước khi mổ, họ yêu cầu kí cam kết nếu có xảy ra chuyện gì thì cá nhân, gia đình phải tự chịu trách nhiệm, không liên quan đến bệnh viện vì màng mắt của tôi khá mỏng, yếu. Tôi đã kí, vì tôi nghĩ chỉ có như thế mới rút ngắn khoảng cách giữa tôi và mẹ anh.
Trước khi lên bàn mổ, tôi nhắn tin cho cô bạn thân của mình: Sau tin nhắn này, nếu một vài ngày nữa tớ phẫu thuật thành công thì tớ sẽ nhắn tin cho cậu, còn nếu không nhận được tin nhắn của tớ thì đồng nghĩa với việc mắt tớ không còn nhìn thấy gì nữa. Và như một sự diệu kì, ca phẫu thuật đã thành công, tôi nhìn mọi thứ xung quanh và cảm thấy cuộc sống thật tuyệt vời.
Anh và tôi cùng ra trường một thời điểm. Anh về quê công tác còn tôi ở lại Hà Nội. Công việc của tôi khá tốt với mức thu nhập ổn, nếu không nói là cao. Tôi dồn dạy, chắt bóp với hi vọng sẽ mua được một mảnh đất ở quê nhà anh. Chỉ còn có điều này nữa thôi, mẹ anh sẽ chẳng còn lí do gì để từ chối tôi và bảo nhà tôi xa nữa. Dù làm trên Hà Nội điều kiện rất tốt, nhưng tôi vẫn bảo anh và nhờ bạn bè tìm kiếm cho mình một công việc ở quê để có thể gần gũi anh. Anh có rất nhiều người theo đuổi, bám càng. Vì thế, yêu xa với tôi nhiều nỗi lo lắm.
Yêu nhau cũng lâu và xác định là sẽ đi đến một cái kết có hậu. Hôm anh say, chúng tôi đã đi quá giới hạn. Sau lần ấy, tôi dính bầu. Sức khỏe của tôi không được tốt, vì thế có thai được 4 tháng, tôi đã bị sẩy. Tôi đã phải nằm viện sau cú sốc này. Nhưng tôi đau đớn, quằn quại hơn khi biết rằng lúc tôi đang nằm viện thì anh ở quê lại đang rục rịch chuẩn bị đám cưới với một cô gái khác. Cô gái ấy thích anh nhưng anh không yêu cô ta. Nhưng vì anh cũng làm cho cô ta có bầu nên anh phải cưới.
Đằng sau rất nhiều sự hi sinh, đánh đổi trong tình yêu, những gì tôi nhận được chỉ là trái đắng. Tôi điên cuồng, tôi hận. Đàn ông nhiều kẻ thật không bằng... cầm thú.
Theo VNE
Hoảng loạn chạy khỏi phòng ngủ của sếp nữ Anh càng cố giằng ra thì sếp càng ôm chặt lấy anh, thậm chí tay chị ta còn sờ soạng khắp người. Sếp ép quan hệ tình dục Tốt nghiệp một trường trung cấp nghề đã một năm rưỡi nhưng anh Thảo vẫn không xin được việc làm, cứ vất vưởng làm thợ hồ rồi thợ xây. Cách đây mấy tháng, anh Hải...