Lấy một người, mang thai với một người
Câu chuyện của tôi thật là bi đát, tôi không ngờ cuộc đời mình lại có ngày rơi vào vòng xoáy đau khổ như thế. Khi tôi nhận ra lỗi lầm của cuộc đời thì mọi thứ cũng đã muộn, tôi buộc phải chấp nhận số phận, không dám oán thán nửa lời.
Tôi đã từng yêu một người đàn ông, cuộc tình ấy kéo dài suốt 3 năm. Hạnh phúc có, buồn khổ có, nói chung đó là tất cả những cung bậc của tình yêu. Chúng tôi đã từng hứa hẹn rằng hai đứa sẽ là một gia đình hạnh phúc, ấm cúng. Chẳng ai có thể khiến tôi yêu hơn nữa, tôi thề nguyện cuộc đời này chỉ có mình anh.
Nhưng ông trời trêu người khiến tôi và anh ly tan. Lý do của cuộc chia tay ấy thật lãng xẹt. Anh đi du học 4 năm và khi đó, bố mẹ anh cũng chẳng muốn có một đứa con dâu ở nhà quê như tôi. Còn anh, 4 năm quá dài nên cũng không dám hứa hẹn gì. Tôi thì đành ngậm ngùi nói lời chia tay. Thật ra tôi còn yêu anh nhiều lắm nhưng tôi không thể nói sẽ đợi anh. Anh không cho tôi một lời hứa thủy chung, gia đình anh cũng ngăn cấm chúng tôi, vậy tôi nói đợi anh để làm gì. Tôi chỉ biết sống những ngày tháng đau khổ mà thôi.
Video đang HOT
Khi tôi nhận ra lỗi lầm của cuộc đời thì mọi thứ cũng đã muộn, tôi buộc phải chấp nhận số phận, không dám oán thán nửa lời. (Ảnh minh họa)
Trước ngày anh đi, chúng tôi đã làm một việc tày đình. Tôi đã trao thân cho anh. Cho đến bây giờ tôi cũng không hiểu tại sao mình lại dại dột như thế. Phải chăng tình yêu đã khiến tôi không kìm được lòng. Tôi quyết định liều lĩnh vì đã quá yêu anh, muốn được là người con gái của anh.
Sau đêm đó, anh đã ra đi. Còn tôi ở lại một mình gặm nhấm nỗi nhớ nhung đau khổ. Tôi không biết nên làm thế nào nữa, cứ cố gắng sống những ngày tiếp theo cho thật tốt, hi vọng anh sẽ bình yên. Nhưng số phận trớ trêu, chỉ sau lần đầu tiên ấy, tôi đã có bầu. Khi biết mình có thai, tôi như chết lặng. Tôi chờ tin từ anh, mong anh biết được chuyện này. Nhưng từ ngày sang nước bạn, anh đã biệt tích. Tôi nhắn tin trên yahoo để mong anh liên lạc với tôi, nhưng anh không có động tĩnh gì. Tôi cứ nhắn và đợi chờ trong vô vọng. Tôi cũng không dám nói với bố mẹ anh chuyện này vì họ sẽ chẳng đời nào tin tôi. Và dù có tin, họ cũng không thể chấp nhận chuyện này, có khi còn có cớ coi thường tôi hơn.
Thời gian đó, tôi đã mệt mỏi vô cùng. Có quá nhiều đàn ông tớ theo đuổi tôi nhưng tôi không nhận lời. Nhưng sau đó, vì lo cái bụng bắt đầu to lên, tôi sợ hãi quá. Tôi đã đánh liều số phận, nhắm mắt đưa chân, quyết định lấy một người đàn ông vô cùng yêu thương tôi, đã theo đuổi tôi suốt mấy năm qua. Tất nhiên, cái lý do người yêu đi du học 4 năm, cái lý do ở nhà một mình và bị gia đình anh ngăn cấm hoàn toàn thuyết phục khi tôi đồng ý lời cầu hôn của anh. Anh cũng không nghi ngờ gì, thậm chí còn tỏ ra rất hạnh phúc. Tôi cũng vì lo lắng cho bản thân mà đành liều, lừa dối anh. Thật tình, tôi cũng áy náy lắm nhưng biết làm sao được.
Không sao cả, tôi đành chấp nhận số phận vì duyên trời không cho tôi và anh ở cạnh nhau.(ảnh minh họa)
Vậy là tôi đã mang thai với một người và đi lấy một người. Tôi đã lừa dối người đàn ông chung tình với tôi để báo đáp lại người đàn ông tôi yêu thương tha thiết. Biết làm sao được. 4 năm, đâu phải thời gian ngắn để một đứa con gái như tôi có thể chờ đợi trong vô vọng. Tôi phải đi lấy chồng vì cái thai trong bụng. Nhưng anh có biết chuyện này không, hay anh chỉ nghe bố mẹ anh nói tôi quên anh ngay lập tức, và đi lấy chồng. Hay anh chỉ khinh bỉ tôi vì đã không chờ đợi anh.
Không sao cả, tôi đành chấp nhận số phận vì duyên trời không cho tôi và anh ở cạnh nhau. Sau này anh sẽ hiểu, những gì tôi nói là thật vì dù sao anh cũng biết, anh chính là người đàn ông đầu tiên của tôi.
Theo Eva
Có bầu trước, tôi bị mẹ anh đuổi khỏi nhà
Tôi đã có bầu và giờ, nếu phá thai, tôi sẽ là cô gái như trước kia nhưng tôi không đành lòng.
Còn nhớ lại kỉ niệm đau buồn ấy, đó cũng là lần đầu tiên tôi về ra mắt gia đình anh. Những tưởng sẽ được sự tiếp đón nhiệt tình, chu đáo của bố mẹ anh, nào ngờ, ngay cả nhà anh ra sao tôi cũng chưa được bước vào.
Ngày đó, chúng tôi yêu nhau và xác định cưới nhưng không tính có bầu trước. Định hai đứa công việc ổn định rồi mới tính tới chuyện này. Nhưng chẳng biết vì không dùng biện pháp cẩn trọng nên tôi đã dính bầu. Khi cái bụng lùm xùm 2 tháng, tôi mới biết vì trước đó kinh nguyệt của tôi không đều. Hoảng hồn, gác tất cả mọi việc lại tôi với anh tính chuyện cưới xin vì không thể để cái bụng to quá cỡ. Tôi cũng mang theo nỗi lo lắng về gia đình anh, tôi cũng nói với anh về chuyện sợ bố mẹ anh không đồng ý. Nhưng anh nói, thời đại này chuyện đó có quan trọng gì, có bầu trước còn tốt hơn là không có được. Bây giờ người ta mong có con còn chẳng được nói gì bị mắng, ngăn cấm. Nghe lời anh nói tôi thấy yên tâm lắm và có đủ dũng khí về nhà anh ra mắt, thưa chuyện với bố mẹ.
Chẳng thể ngờ, ngày về nhà anh, khi tôi chưa kịp mở miệng mẹ anh đã hỏi: "Có bầu rồi hả, có bầu rồi định vác bụng về đây ăn vạ à? Đừng hòng tôi cho cưới nhé, thích đưa nhau đi đâu sinh con thì đi. Nhà tôi không chứa kiểu con gái hư hỏng, dễ dãi như thế".
Chẳng thể ngờ, ngày về nhà anh, khi tôi chưa kịp mở miệng mẹ anh đã hỏi: "Có bầu rồi hả, có bầu rồi định vác bụng về đây ăn vạ à? (ảnh minh họa)
Cuối cùng thì điều tôi lo lắng cũng đã xảy ra. Thật sự mẹ anh không ưng tôi, không hiểu mẹ anh không ứng cái đứa con gái có bầu trước hay mẹ anh sợ tôi mang trong mình đứa con của người khác và không loại trừ khả năng con trai mẹ bị lừa. Mẹ nghĩ như vậy tôi đâu dám trách mẹ, chỉ là tôi thật lòng khổ tâm. Nếu như không được mẹ chấp thuận, tôi biết ứng phó sao với cuộc sống của mình đây. Rồi còn tương lai, sự nghiệp, nếu không có một đám cưới mà tôi sinh con, liệu tôi còn dám nhìn bà con lối xóm và bố mẹ mình không.
Thật tình, đâu phải tôi không nghĩ tới chuyện này nhưng việc này xảy ra hoàn toàn nằm ngoại dự tính. Tôi đã có bầu và giờ, nếu phá thai, tôi sẽ là cô gái như trước kia nhưng tôi không đành lòng. Đó là con của tôi và anh, người tôi yêu thương, tại sao tôi phải bỏ con?
Anh nói tôi chờ đợi anh thuyết phục bố mẹ, nhưng thú thực tôi đâu có nhiều thời gian. Tôi biết, mẹ anh không sai gì cả, chỉ là mẹ còn chưa sẵn sàng chấp nhận chuyện này. Nếu anh đồng ý chấp nhận tôi, sống cùng tôi, có thể tôi cũng đành lòng rồi chờ một đám cưới sau. Nhưng anh chưa nói gì, anh đang đợi mẹ anh đồng ý. Còn tôi, tôi không còn thời gian nữa, đã muộn quá rồi, tôi chỉ sợ bụng to quá thì mọi chuyện vỡ lở ra, lúc đó tôi khó đối diện với mọi người. Thật sự tôi vô cùng đau khổ và bế tắc, tôi phải làm sao đây?
Theo Eva
Dụ người yêu có bầu để bố mẹ cho cưới Vậy là cách cuối cùng, tôi và em đã bàn với nhau chuyện có bầu trước khi cưới. Chúng tôi đã dọn ra sống thử suốt mấy tháng. Tôi yêu em, tình yêu của chúng tôi đã gắn bó 3 năm rồi. Tuy nhiên, trong suốt thời gian ấy, chúng tôi chưa từng ra mắt gia đình hai bên. Vì ngày ấy chúng...