Lấy hiếu làm trinh
Bố đẻ Mị ép cô bỏ học đi lấy giám đốc Hoàng – một kẻ đầy quyền thế (Ảnh minh họa)
Trước ngày cưới, nàng định đứng nơi đây gieo mình xuống ngã ba sông, để không phải sống kiếp bạc tình.
Cái thị xã nhà không số, phố không tên, u ám vì khí thải, bụi than của nhà máy nhiệt điện Ninh Bình, nay đã nâng cấp lên thành phố, thật sầm uất khang trang. Riêng ngọn Thúy Sơn vẫn kiều diễm như xưa, vẫn muôn thuở chung tình non nước, nơi ngã ba dòng sông Đáy, ngọn nước xô vào vách đá, thành nhánh sông Vân, nơi sơn thủy hữu tình kỳ ngộ, rồi biệt ly đôi ngả. Dòng xoáy của nước như lưu luyến, không nỡ rời nhau, tạo thành những âm thanh thống thiết, như tình người sinh ly tử biệt, muốn được quấn lấy nhau một lần nữa bằng nụ hôn cuồng nhiệt hoặc siết chặc bằng vòng tay nóng bỏng, trao nhau tiếng của nhịp tim thổn thức và những lời trăng trối, ghi trong bộ nhớ đến trọn cả cuộc đời.
Lịch tản bộ trên bờ đê, xuôi về bến cảng Ninh Phúc, để tận hưởng cảm giác lành lạnh, đón hơi nước theo ngọn gió đông nam dìu dịu, dưới ánh hoàng hôn nhè nhẹ. Ôi! Quê hương anh mây nước dịu hiền, giao hòa nắng gió… Lịch bỗng chạnh lòng, tự trách mình kẻ nỡ tha phương.
Trên mảnh đất như hình bán đảo, bên khúc lượn đỏng đảnh của dòng sông, bụi tầm xuân rực rỡ bên bờ trúc xanh, ôm lấy căn nhà Mị đang sống, thừa kế của cha mẹ ruột. Nhìn căn hộ như một dấu chấm hết trang cuối thiên tình sử đau lòng! Đó là suy nghĩ của 10 năm về trước, trước khi lên tàu Thống Nhất, anh ngoảnh lại ngắm căn hộ này. Còn giờ đây, mảnh đất ấy như một dấu điểm xuyến, trên bức họa thiên nhiên kỳ diệu, giống như cái mắt sần sùi trên thân cổ thụ trong vườn cảnh, uốn sửa theo thế “văn nhân”, là dấu ấn bề dày của thời gian và sức sống mãnh liệt của nghệ thuật chân chính, thể hiện nhân bản tuyệt vời, tâm hồn phong phú của tác giả.
Con đê này, nơi anh và Mị sánh bước bên nhau, cắp sách tới trường. Vào năm học lớn 12, Mị lớn nhanh như cây lúa chiêm, gặp sấm động mưa rào. Mỗi lần bắt gặp ánh mắt Mị lúng liếng, ngời ngời như có lửa, Lịch thẹn thùng đỏ mặt, thấy chân tay mình như lúng tùng, thừa thãi, vụng về. Dần dần, Lịch cũng nghiền cái nhìn là lạ đó. Mỗi ngày, không gặp, anh nhớ Mị vô cùng. Sau này. Lịch mới biết mình đã yêu từ đấy!
Bỗng tin sét đánh: Ông Đình – bố Lịch bị công an bắt khẩn cấp tại nhà riêng của một người tên là Thân, khi ông trao tay hắn một gói hàng phong kín nhiều lượt nilon màu, bọc thuốc phiện bên trong. Mẹ con Lịch kinh hoàng, không dám tin vào sự thật vì bố anh xưa nay chúa ghét những chuyện làm ăn phi pháp. Số là ông Đình vào Nghệ An thăm con gái mới sinh cháu ngoại.. Chàng rể Vũ Đoán gửi bố gói “cao xương tổng hợp” nhờ chuyển tới nhà Thân – người bạn ở ga Ninh Bình. Biết mình bị lừa, nhưng chẳng thể nào thanh minh vì tình ngay lý gian. Bà Hiên – mẹ Lịch phát bệnh não nằm liệt giường. Lịch bỏ học đi làm mướn lấy tiền nuôi mẹ trên giường bệnh, chăm sóc cha trong tù. Mị thường đến phục vụ cơm cháo, cùng với Lịch an ủi bà Hiên. Bên người yêu, trong con sóng gió cuộc đời, Lịch nghiền ngẫm câu ông nội thường dạy cháu con: “Vợ chung thủy, không khó nghèo, chưa biết – con hiều hiền, có oan nghiệt mới hay”.
Chàng thanh niên chân thật đến dại khờ khuyên người yêu bỏ ý quyên sinh (Ảnh minh họa)
Thế rồi, ông Viễn, bố đẻ Mị ép cô bỏ học đi lấy giám đốc Hoàng – một kẻ đầy quyền thế đã có ý cầu hôn từ lâu. Nhận được thư tuyệt mệnh của người yêu, Lịch kịp thời đến gốc cây bằng lăng trên sườn núi Thúy, nơi từ thuở học ghép vần, hai đứa thường dẫn nhau tìm bóng mát yên tĩnh làm bài. Sau buổi lễ bế giảng năm học lớp 11, Lịch và Mị ngồi tâm sự bên sườn núi. Cơn gió vô tình thổi mái tóc của Mị tung bay xõa vào vai Lịch. Giây phút đó làm anh ngây ngất.
Video đang HOT
Trước ngày cưới, nàng định đứng nơi đây gieo mình xuống ngã ba sông, để không phải sống kiếp bạc tình. Lịch đã kịp thời xuất hiện . Lau giọt nước mắt tủi hờn trên má Mị, anh khuyên nàng: Thông cảm nỗi đau lòng của cha mẹ, khi cực chẳng đã phải ép duyên con mình. Bởi cha nàng có tên trong danh sách “giảm biên chế” mà chưa đủ năm công tác về hưu. Mị chấp nhận lấy Hoàng, ông Viễn sẽ được che chở, tiếp tục làm việc. Đó là cái giá mà Hoàng đã mặc cả khéo với gia đình nàng như vậy. Nàng phải ráng sống dù phải sống như nàng Kiều “lấy Hiếu làm trinh”.
Chàng thanh niên chân thật đến dại khờ khuyên người yêu bỏ ý quyên sinh. Bởi sự dại khờ cửa chàng, đêm ấy nàng không thực hiện nổi ý định: “… Nhị đào thả bè cho người tình chung…”(ND) Mị trở thành con chim có bộ lông tuyệt đẹp bao bọc bởi một trái tim đau đớn, cuộc sống thừa thãi thừa phẩm quý trong cái lồng son của Hoàng.
Nhờ tích cực cải tạo, ông Đình đã được giảm án về với gia đình. Sau đám tang mẹ, Lịch thắp hương tạ tội, xin phép gia tiên anh đưa bố vào nơi ông Trụ – chú ruột ở Bình Phước sinh sống, mua đất, trồng café. Khi cuộc sống ổn định, Lịch lại tiếp tục tới trường. Giờ đây anh đã là một kỹ sư nông nghiệp. Về thăm quê, Lịch được tin Hoàng lãnh án 15 năm tù vì can tội lợi dụng chức quyền để nhận hối lộ. Vũ Đoán cũng bị bắt vì cùng đường dây với Hoàng. Tòa biệt thự của chồng bị tịch thu, Mị trở thành quả phụ tay trắng, trở về căn nhà cũ bên khúc quẹo của con sông Đáy, bốn mùa nhận nước sông Hồng, trao cho biển cả.
Lau dòng nước mặt, giọt tủi hờn, giọt mừng trên gò má Mị, đã ửng hồng trở lại tuổi hồi xuân, Lịch nghe tiếng thổn thức của lòng mình và tiếng nói nghẹn ngào của Mị:
- Dù em không yêu Hoàng nhưng bố đã lĩnh được sổ hưu. Nếu em ly hôn với chồng trong lúc tù tội, có phải là người bội ước không anh?
Nhìn thẳng vào ánh mắt buồn trên gương mặt phúc hậu của người yêu, Lịch nói:
- Em chăm nuôi Hoàng 3 năm nữa, tới khi hắn được trả tự do. Mọi việc đã sòng phẳng. Em có quyền đòi trả tình yêu về với vị trí của nó.
Thay cho câu trả lời, nước mắt Mị chảy tràn thánh thót, truyền cảm hơi ấm trên vai Lịch.
Đêm tháng tám, trời mưa tầm tã, tiếng sóng xô bờ ngoài sông Đáy dữ dội vì con nước đang sôi sục đòi về với biển cả.
Theo HPGĐ
Em buông tay rồi đó, anh đi đi...
Sẽ có một ngày... anh quay lại và nắm lấy đôi bàn tay em chứ?
Đây là bài viết của một người bạn, mình đọc thấy hay nên gửi lên cho mọi người cùng đọc.
Em đã sẵn sàng buông tay anh ra... Thực sự phải buông thôi bởi vì em đã mệt nhoài, bước chân em nặng trĩu, cánh tay em đã mỏi nhừ, theo những ngày tháng chạy theo cái bóng của anh, và giờ đây em đã tự nhủ với mình rằng em đã sẵn sàng rồi... sẵn sàng cho cái việc mà em nghĩ em sẽ chẳng bao giờ làm được đâu, đó là buông tay và ra đi ...
Cái cảm giác mất mát này đã thực sự đau đớn, em bật khóc, những giọt nước mắt mặn chát và cay nồng xộc lên sống mũi, tuôn sâu vào tận từng thớ thịt trên cơ thể, đau và nhức, như hàng ngàn hàng vạn mũi kim đâm, nhưng anh có hiểu cho em?
Buông tay anh ra là sẽ không nắm tay anh nữa, cũng có nghĩa là mất đi chỗ dựa, như thế em sẽ ngã, nhìn em ngã anh có xót xa không? Buông tay anh ra nghĩa là không còn có anh, mất đi cái hơi thở của những ngày qua. Có lẽ sẽ chết trong cái nỗi đau đang dày vò bản thân. Nếu em chết anh sẽ khóc chứ?
Buông tay anh ra nghĩa là khi em quay sang bên cạnh để tìm kiếm một bờ vai, một vòng tay trong cái mùa đông giá rét này thì em sẽ chỉ nhận được sự trống trải và hơi thở lạnh mà thôi, anh sẽ chạnh lòng khi em co ro chứ?
Buông tay anh ra là để anh ra đi. anh sẽ rời xa em, không còn là của riêng em, sẽ không bao giờ được nhận cái linh thiêng mà con người ta gọi là tình yêu của anh nữa, anh sẽ đem cho người khác đúng không?
Từ bây giờ ... em sẽ học cách chịu đựng một mình, những nỗi đau, những trăn trở. Em sẽ học cách bước đi một mình, không có chỗ dựa nào cả. Em sẽ học cách tự đứng dậy bằng đôi chân, bằng sức lực của chính em. Sẽ lấy những khoảnh khắc ngắn ngủi được bên anh làm động lực, em sẽ không cô độc trong những kí ức đó đâu.
Sẽ có một ngày ... anh quay lại và nắm lấy đôi bàn tay em chứ? Sẽ có một ngày... anh giật mình và anh sẽ đuổi theo em chứ? Sẽ có một ngày... anh nhận ra anh không thể sống mà không có em chứ? Sẽ có một ngày nào đó... anh hiểu rằng anh đã làm tổn thương em chứ? Khi đó anh hãy tự nhủ với mình rằng em buông anh ra để anh đi tìm hạnh phúc thực sự của mình và em đã đau đớn biết chừng nào khi nhận ra rằng hạnh phúc không ở nơi em!
Em biết mà, cái gì vốn không thuộc về mình thì sẽ chẳng bao giờ là của mình cả, nhưng em vẫn cố chấp nghĩ rằng mọi cố gắng của mình sẽ xoay chuyển tất cả, em ngu ngốc lắm mà. Hết rồi... hết thật rồi... tất cả đã kết thúc như một giấc mơ thật dài vậy...
Người ta nói trong mỗi con người đều có một trái tim được chia làm nhiều phần, một phần để yêu thương và một phần nữa để thù hận và cũng bởi người ta đã quá yêu nhau nên mới thù hận lẫn nhau...
Phải chăng khi không thể có được tình yêu, người ta mới thù hận để xóa nhòa cái gọi là yêu thương??? Sợ lắm cái cảm giác phải ghét một ai đó, nhưng vì quá yêu mà thế thì càng đáng sợ hơn ...
Anh sẽ ghét em chứ? Sẽ căm ghét em? Em chẳng thế biết được nữa, em đã rất yêu anh cơ mà, yêu hơn mọi thứ em có, mà đúng hơn: "ANH LÀ TẤT CẢ NHỮNG GÌ MÀ EM CÓ"!
Em sợ rằng phải sống trong cái quay cuồng của hạnh phúc hôm qua. Sợ lắm những đêm nhớ anh, nước mắt lại ràn rụa lại choàng tỉnh sau những cơn ác mộng về anh. Sợ lắm khi mà đau đớn của em hòa cũng với nhớ thương, để mỗi lần nhớ thương vô vọng lại là một lần đau đớn đến xé lòng.
Hạnh phúc là gió cứ phảng phất. Hạnh phúc là cỏ mềm xanh mướt dưới chân ai đó. Em sẽ nhớ bao nhiêu cái cảm giác ôm anh trong lòng và cảm nhận hơi ấm của anh, nó làm em mềm nhũn, làm em tan chảy trong niềm hân hoan rằng anh đang là của em, em sẽ nhớ từng lời nói yêu thương và ngọt ngào nơi em ...
Thế anh có nhớ không? Tại sao lại cho em hi vọng rồi lại tước đoạt? Tại sao cho em hạnh phúc rồi lại rời bỏ hạnh phúc ấy khi mà nó chưa một lần trọn vẹn? TẠI SAO? TẠI SAO LẠI NHƯ VẬY? HÃY TRẢ LỜI EM ĐI?
Nói nữa, nói mãi cũng chẳng bao giờ biết được câu trả lời đâu ... nhưng ít ra bây giờ em cũng đã có đủ can đảm để đối diện với chính mình rồi.
Nhìn anh bước đi và ngửa mặt lên trời cho nước mắt chảy ngược vào lòng nhé anh ... EM ĐÃ BUÔNG TAY RỒI ĐÓ, ANH ĐI ĐI ...
Mình đã từng yêu nhau. Một thời sánh bước bên nhau, những tưởng chững sẽ là vĩnh cửu và không gì có thể chia cắt được, thế mà ... Những lời hứa hẹn chỉ như gió thoáng bay ... Những lời yêu thương chỉ còn lại là dĩ vãng. Tất cả chỉ là kỉ niệm, rồi buồn rồi hận thế nào thì cũng là CHIA LY ...
Chào anh! Người em yêu!!!
Nguyễn Ngọc Ánh
Theo PLXH
Mối tình đầu dang dở... Khi hiến dâng cho anh tất cả sự trắng trong của người con gái, em đã không hề ân hận... (Ảnh minh họa) Khi hiến dâng cho anh tất cả sự trắng trong của người con gái, em đã không hề ân hận... Phải chăng lúc ấy em còn quá trẻ nên chưa biết trân trọng những giá trị của bản thân mình?...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Ngày mẹ vợ nằm viện, tôi biếu 50 triệu nhưng bà không nhận mà cầu xin tôi buông tha vợ khiến mọi người đổ dồn ánh mắt về tôi

Bố tôi ốm nặng, chồng vẫn tiếc hơn 1 triệu đồng tiền taxi không chịu về thăm

Ly hôn rồi vẫn không yên vì mẹ chồng cũ liên tục hỏi vay tiền, lý do thật ngỡ ngàng

30 tuổi vẫn ế, tôi "mê như điếu đổ" chàng đối tác công ty nhưng càng tiếp xúc với anh tôi lại càng lo sợ

Vợ ở nhà kinh doanh kiếm nhiều tiền nhưng lời đề nghị ngọt ngào của cô ấy khiến tôi rối bời

Giao con cho mẹ chồng trông, tôi thấp thỏm, lo sợ mỗi ngày

Chồng hốt hoảng vì vợ trầm buồn, khóc và không muốn ở nhà sau khi sinh con

Xem phim "Sex Education", tôi uất hận nhìn sang chồng, sau đó cởi tạp dề ném xuống đất rồi tuyên bố ly hôn, giải thoát cho chính mình

Đến thăm nhân viên bị gãy chân, tôi bất ngờ chạm mặt một người phụ nữ, quá tức giận, tôi đã đập vỡ chiếc cốc rồi bỏ về

Mức lương hưu 20 triệu/tháng nhưng bố chồng còn phải bán cả vàng để chi tiêu, khi biết việc ông làm, vợ chồng tôi bất ngờ xen lẫn hoang mang

Mẹ ruột đòi tôi bán đất cho 2 đứa cháu nội đi... sửa răng

Em trai mang xe máy của tôi đi bán chỉ để nhậu nhẹt, đàn đúm với đám bạn, thế nhưng bố mẹ tôi lại bênh quý tử chằm chặp
Có thể bạn quan tâm

Phim Hàn hot rần rần khắp MXH Việt: Kịch bản cười lộn ruột, chỉ tức nữ chính đơ như tượng đá ngàn năm
Phim châu á
23:48:33 15/04/2025
Bé Bo nói 4 chữ với bố, cư dân mạng ào vào khen lia lịa: Chứng tỏ Hoà Minzy dạy con xịn cỡ này!
Sao việt
23:41:31 15/04/2025
Chàng trai vừa gặp đã quỳ gối cầu hôn, thành công chinh phục bác sĩ thú y
Tv show
23:35:07 15/04/2025
Khán giả bình phim Việt: 'Địa đạo: Mặt trời trong bóng tối' có xứng dự Oscar?
Hậu trường phim
23:32:49 15/04/2025
Tom Cruise lộ ảnh bên Ana de Armas giữa tin đồn hẹn hò
Sao âu mỹ
23:30:17 15/04/2025
Nạn nhân nữ trong vụ cháy 2 người tử vong là do quay lại lấy tài sản?
Tin nổi bật
23:27:56 15/04/2025
Sau loạt biến cố, NewJeans có thể trở lại thời kỳ đỉnh cao?
Nhạc quốc tế
23:26:06 15/04/2025
Đại úy công an hy sinh khi truy bắt người đánh bắt thủy sản trái phép
Pháp luật
23:25:33 15/04/2025
Xe động cơ đốt trong hỏng nhiều gấp đôi xe điện, có một điểm chung bất ngờ
Ôtô
23:23:12 15/04/2025
Khối tài sản ấn tượng của Park Bo Gum "Khi cuộc đời cho bạn quả quýt"
Sao châu á
23:19:51 15/04/2025