Lấy được chồng giàu, tôi vẫn thấy mình trăm đường bất hạnh
Sống trong gia đình giàu có, mà tôi khóc nhiều hơn cười. Nghĩ mà thấy tủi cho mình.
Tôi 28 tuổi, chồng hơn tôi 4 tuổi, anh là một người đàn ông thành đạt, giàu có, ga lăng và là niềm mơ ước của rất nhiều cô gái. Ai cũng nói tôi tốt số được anh để mắt tới. Tôi cũng từng nghĩ như vậy, và tự hào vì có được anh.
Chúng tôi đã từng có thời gian hẹn hò rất thú vị và một đám cưới đẹp như mơ, tôi tràn ngập trong hạnh phúc vì đã lấy được một người chồng giỏi giang, giàu có, ga lăng. Cưới xong, anh đưa tôi đi tận hưởng tuần trăng mật ở Châu Âu, bạn bè nhiều người ghen tỵ với hạnh phúc của tôi.
Nhưng hạnh phúc thật ngắn ngủi vô cùng. Kết thúc tuần trăng mật, chồng tôi bắt đầu lao vào công việc, anh đi công tác triền miên, hết tỉnh này đến tỉnh khác, và chuyến đi nào cũng kéo dài ít nhất là nửa tháng hoặc cả tháng trời.
Tôi ở nhà một mình với mẹ chồng, nhà chồng tôi có 2 chị gái đã đi lấy chồng nhưng thứ 7, chủ nhật nào cũng qua chơi, bố chồng tôi mất sớm. Mẹ chồng tôi chưa bao giờ cảm thấy hài lòng từ khi tôi và chồng yêu nhau, nên cưới nhau về bà luôn tỏ thái độ không hài lòng với tôi, bà luôn chê trách tôi vụng về và đoảng tính. Bà liên tục kêu rằng, chồng tôi ăn phải bùa bả gì mà lại lấy tôi làm vợ, những người chị nhà chồng cũng không thích tôi, nên thường xuyên gây khó dễ cho tôi mỗi khi họ đến nhà.
Mẹ chồng và các chị chồng còn luôn tìm cách nói xấu tôi với chồng, chồng tôi lại nóng tính, nên lần nào về nhà anh cũng chẳng thèm hỏi xem có đúng hay sai mà chỉ quay sang chửi rủa tôi, thậm chí đánh tôi.
Mọi chuyện càng trở nên tệ hại khi tôi sinh được một đứa con gái, vốn đã không thích con trai cưới tôi, nên khi tôi sinh đứa con gái mẹ chồng tôi lại càng khó chịu ra mặt. Sinh con được hai ngày, chồng tôi thì đi làm xa, mẹ chồng thì bỏ đi chùa từ sáng đến tối mới về, ô sin mẹ chồng cũng không cho thuê. Mẹ đẻ tôi chưa kịp lên chăm con, nên cả ngày hôm đó tôi nhịn đói và nằm khóc trong hờn tủi.
Video đang HOT
Hôm sau, mẹ đẻ tôi lên chăm tôi, mẹ tôi làm giáo viên dạy cấp 2 ở quê. Mẹ xin nghỉ việc, dự định sẽ ở lại chăm sóc con một tháng trời, nhưng mẹ tôi không thể ở được vì thái độ của mẹ chồng. Có lẽ mẹ chồng không thích mẹ đẻ tôi ở đó, nên bà liên tục quát mắng bâng quơ, rồi trách móc nhà vệ sinh bẩn thỉu, ai dùng mà không chịu cọ để mùi hôi thối, bà còn xách mé tôi và mẹ là lũ nhà quê này nọ. Tôi thì đã quá quen với những kiểu chửi đó rồi, còn mẹ tôi, bà không chịu được. Mẹ tôi tự ái rớt nước mắt, nên chỉ chăm sóc tôi một tuần rồi bỏ về. Mẹ bảo, mẹ không chịu đựng được sự xúc phạm.
Tôi bàn với chồng và xin mẹ chồng cho thuê ô sin, nhưng mẹ chồng tôi không đồng ý, chồng tôi thì không dám trái ý mẹ bao giờ. Bà bảo để đấy bà làm, nói vậy nhưng bà cứ bỏ đi tối ngày, hôm thì đi chùa, hôm thì đi chơi. Bà cố tình làm vậy để không chăm sóc tôi, rồi lần nào bà giặt giũ cho tôi được là bà lại chửi rủa, “bây giờ phải gọi là mẹ dâu chứ con dâu gì”.
Không chịu nổi những lời ám chỉ, tôi đành phải tự dậy nấu ăn và giặt giũ lúc mới sinh được nửa tháng trời. Mỗi lần mẹ tôi điện thoại lên, hai mẹ con lại khóc, nhưng mẹ cũng không dám lên chăm tôi, vì không chịu được những lời lẽ độc địa, xúc phạm từ mẹ chồng.
Chồng tôi không bao giờ hiểu được những điều đó, vì tôi không muốn kể. Bởi tôi biết, có kể ra thì anh cũng không bao giờ tin những điều tôi nói, bởi đối với anh, mẹ là một người phụ nữ tuyệt vời, nhân hậu và yêu thương con cháu vô bờ.
Bây giờ con tôi đã được gần 2 tuổi, chồng tôi vẫn đi tháng ngày, không mấy khi ở nhà với mẹ con tôi. Nhưng mỗi lần về thì anh lại nghe mẹ chồng nói xấu tôi và hai vợ chồng lại cãi nhau. Nhiều khi tôi cứ nghĩ, giàu để làm gì, chồng làm lương mỗi tháng hàng trăm triệu thật, nhưng thay vì cảm thấy hạnh phúc thì tôi thấy mình bất hạnh.
Theo Tintuc
Yêu anh rất hết mình nhưng nhà anh chửi rủa
Em yêu anh hết mình, làm mọi việc vì anh nhưng cuối cùng gia đình, bạn bè anh chửi rủa, khinh bỉ em.
Chị Thanh Bình thân mến !
Em đang gặp chuyện khó xử, mong nhận được lời khuyên của chị.
Em đang yêu một người, người mà em đã thích từ 4 năm trước, đã chờ đợi anh ấy đáp lại tình yêu suốt ba năm. Cũng tròn một năm yêu nhau, và chúng em đã trải qua thật là nhiều sóng gió. Có lẽ vì anh ấy nhận được xét nghiệm dương tính HIV và khi đó em ở bên, không ruồng rẫy mà còn yêu thương, chăm sóc cho anh nên chuyện tình của bọn em mới bắt đầu sau ba năm em yêu đơn phương anh ấy.
Chuyện giống như trong phim vậy, khi hai tháng sau anh đi xét nghiệm lại được kết quả âm tính. Chúng em ở bên nhau và đã có chữ x thứ ba. Đối với mọi người thì như vậy là quá hấp tấp, nhưng chúng em thì đã xác định sẽ là vợ chồng nên cũng cảm thấy rất bình thường. Do vậy mà em có thai ngoài ý muốn rồi mẹ anh, bạn anh đều chửi rủa em, xỉ vả em, gọi em là loại gái không ra gì. Anh cũng sợ sết rồi nghe lời mẹ mà chia tay với em, trong khi sức khỏe yếu cộng với áp lực tinh thần, em đã bị sảy thai.
Sau đó em đã tha thứ hết, quay lại với anh. Nhưng anh ấy lại bắt em yêu trong lén lút và thường muốn đưa em đi nhà nghỉ. Em thấy mình bị lợi dụng nên đã quyết định chia tay dứt khoát sau cả chục lần chia tay không thành. Chặn tin nhắn, điện thoại, facebook. Vậy mà anh ấy vẫn tìm đến em, núi kéo em: "Anh thật sự yêu em, nhớ em điên dại, đi đâu cũng thấy em", chỉ vì câu nói đó vì những hành động yêu thương của anh ấy mà em đã quay lại.
Nếu như mọi thứ suôn sẽ thì em thật hạnh phúc. Nhưng khi chỉ có hai người, anh rất quan tâm, chiều chuộng em, còn khi anh giới thiệu em với sáu người bạn của anh, anh ấy thật sự bỏ rơi, không thèm nhìn hay nói vài câu với, để em giữa đám người xa lạ. Không những vậy mà hai cô bạn gái thân của anh liên tục bông đùa trên mạng, nhắn tin điện thoại tình cảm khi biết hai chúng em đi chơi với nhau, công khai gọi em là loại gái hư hỏng, rồi chị A rủ anh tán chị B còn chị B lại rủ anh tán chị A.
Giữa lúc anh đau khổ nhất em vẫn ở bên anh, yêu thương anh vậy mà anh không dám bảo vệ em trước gia đình anh, để cho họ xúc phạm em (Ảnh minh họa)
Em cũng có phần ích kỷ , cũng ghen nên nhắn tin để nói rõ với các chị ấy một cách bình thường, nhưng lại bị bạn của các chị ấy gọi điện nhắn tin chửi mắng thậm tệ, dùng từ ngũ lời lễ vô cùng bậy bạ thô tục. Thật sự mệt mỏi, khó chịu với thái độ cố ý "vô tình làm em buồn" của hai chị ấy. Em đã góp ý với anh nói khéo hai chị bớt lại để hai đứa tụi em không mâu thuẫn cãi vã. Nhưng người yêu của em lại cho rằng em muốn ly gián anh với bạn bè anh, không tin em, la mắng em. Em thật sự muốn bỏ mặc bọn họ, em cảm thấy người đó không còn xứng đáng với những gì em dành cho, không biết dung hòa giữa người yêu và bạn bè và mẹ của anh ấy nữa, em càng không muốn thấy mặt hai bà chị ranh mãnh đó. Nhưng sợ mình lại yếu lòng quay lại khi em rất yêu anh ta. Em phải làm sao? (Em gái)
Trả lời:
Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư chị hiểu rằng em là cô gái chịu nhiều thiệt thòi, yêu một người chân thành, vì anh ta mà làm tất cả nhưng đáp lại tình cảm đó em lại bị đối xử không ra gì. Bạn trai em hèn nhát vì gia đình ngăn cấm mà chia tay với em, coi trọng bạn bè, để họ xúc phạm em. Em cảm thấy mệt mỏi nhưng lại không thể chia tay vì quá yêu.
Thực sự đọc xong lá thư của em chị cảm thấy rất bức xúc. Một cô gái tốt, biết yêu thương và hi sinh như em nhưng lại nhận về quá nhiều sự xúc phạm, xem thường và nhất là em không được coi trọng từ người bạn trai mà em đã vì anh ta quá nhiều. Nhưng đúng là để rơi vào hoàn cảnh này thì lỗi của em cũng không hề nhỏ. Lỗi của em chính là đã tự hạ thấp chính mình để cho họ xem thường và khinh bỉ em như vậy.
Đáng lẽ ra, ngay khi anh ta buông tay em vì gia đình ngăn cấm, em đã cần phải nhận thức được rằng người đàn ông đó không đáng để em yêu. Không phải cô gái nào cũng dám chấp nhận ở bên một người nghi ngờ bị HIV, sẵn sàng yêu và hi sinh vì anh ta mọi điều như thế. Nhưng đáp lại tình cảm đó của em, anh ta lại hèn nhát đầu hàng. Khi ấy, lẽ ra em cần phải kiên quyết chấm dứt với anh ta.
Nếu như em không tự cảm nhận thấy rằng mình cần phải tự trân trọng chính mình, không được để cho họ trà đạp mình thì sẽ không thể nào tự thoát ra. (Ảnh minh họa)
Riêng với việc em cam chịu khi bạn bè anh ta xúc phạm em, gọi em là con nọ, con kia cũng là lỗi của em. Nếu như chính ta không biết trân trọng mình, để mặc cho họ trà đạp lên danh dự, nhân phẩm của mình thì chắc chắn họ sẽ càng xem thường em. Và đau đớn hơn là khi người yêu em - người mà em hi sinh cho anh ta rất nhiều lại không hề cảm thấy rằng sự xúc phạm của bạn bè anh ta với em là điều không thể chấp nhận được. Anh ta không bênh em không chỉ đơn thuần là như vậy mà còn cho thấy rằng anh ta cũng không trân trọng những gì em làm cho anh ta. Chỉ có thế anh ta mới mặc nhiên để cho gia đình, bạn bè của anh ta lăng mạ em như vậy.
Em biết anh ta không xứng đáng với mình nhưng không thể dứt bỏ thì sẽ không ai có thể giúp em được. Nếu như em không tự cảm nhận thấy rằng mình cần phải tự trân trọng chính mình, không được để cho họ trà đạp mình thì sẽ không thể nào tự thoát ra. Chị chỉ có thể khuyên em nên chấm dứt với anh càng sớm càng tốt và điều đó có làm được hay không tùy thuộc ở chính bản thân em.
Chúc em có nghị lực để vượt qua chuyện này và tìm được hạnh phúc cho mình.
Theo Khampha
Chồng sỉ nhục chỉ vì đã từng sống thử Lấy nhau, có với nhau 2 mặt con nhưng ngày nào anh cũng đay nghiến tôi chuyện đã từng sống thử. Tôi đang sống trong một cuộc hôn nhân mà với tôi đó là một địa ngục đày đọa về tinh thần. Nhiều lúc tôi chỉ muốn vất bỏ tất cả, mang theo con và rời xa nơi này. Nhưng tôi không làm...