Lấy được chồng giàu, tôi vẫn thấy mình trăm đường bất hạnh
Sống trong gia đình giàu có, mà tôi khóc nhiều hơn cười. Nghĩ mà thấy tủi cho mình.
Tôi 28 t.uổi, chồng hơn tôi 4 t.uổi, anh là một người đàn ông thành đạt, giàu có, ga lăng và là niềm mơ ước của rất nhiều cô gái. Ai cũng nói tôi tốt số được anh để mắt tới. Tôi cũng từng nghĩ như vậy, và tự hào vì có được anh.
Chúng tôi đã từng có thời gian hẹn hò rất thú vị và một đám cưới đẹp như mơ, tôi tràn ngập trong hạnh phúc vì đã lấy được một người chồng giỏi giang, giàu có, ga lăng. Cưới xong, anh đưa tôi đi tận hưởng tuần trăng mật ở Châu Âu, bạn bè nhiều người ghen tỵ với hạnh phúc của tôi.
Nhưng hạnh phúc thật ngắn ngủi vô cùng. Kết thúc tuần trăng mật, chồng tôi bắt đầu lao vào công việc, anh đi công tác triền miên, hết tỉnh này đến tỉnh khác, và chuyến đi nào cũng kéo dài ít nhất là nửa tháng hoặc cả tháng trời.
Tôi ở nhà một mình với mẹ chồng, nhà chồng tôi có 2 chị gái đã đi lấy chồng nhưng thứ 7, chủ nhật nào cũng qua chơi, bố chồng tôi mất sớm. Mẹ chồng tôi chưa bao giờ cảm thấy hài lòng từ khi tôi và chồng yêu nhau, nên cưới nhau về bà luôn tỏ thái độ không hài lòng với tôi, bà luôn chê trách tôi vụng về và đoảng tính. Bà liên tục kêu rằng, chồng tôi ăn phải bùa bả gì mà lại lấy tôi làm vợ, những người chị nhà chồng cũng không thích tôi, nên thường xuyên gây khó dễ cho tôi mỗi khi họ đến nhà.
Mẹ chồng và các chị chồng còn luôn tìm cách nói xấu tôi với chồng, chồng tôi lại nóng tính, nên lần nào về nhà anh cũng chẳng thèm hỏi xem có đúng hay sai mà chỉ quay sang c.hửi rủa tôi, thậm chí đ.ánh tôi.
Video đang HOT
Mọi chuyện càng trở nên tệ hại khi tôi sinh được một đứa con gái, vốn đã không thích con trai cưới tôi, nên khi tôi sinh đứa con gái mẹ chồng tôi lại càng khó chịu ra mặt. Sinh con được hai ngày, chồng tôi thì đi làm xa, mẹ chồng thì bỏ đi chùa từ sáng đến tối mới về, ô sin mẹ chồng cũng không cho thuê. Mẹ đẻ tôi chưa kịp lên chăm con, nên cả ngày hôm đó tôi nhịn đói và nằm khóc trong hờn tủi.
Hôm sau, mẹ đẻ tôi lên chăm tôi, mẹ tôi làm giáo viên dạy cấp 2 ở quê. Mẹ xin nghỉ việc, dự định sẽ ở lại chăm sóc con một tháng trời, nhưng mẹ tôi không thể ở được vì thái độ của mẹ chồng. Có lẽ mẹ chồng không thích mẹ đẻ tôi ở đó, nên bà liên tục quát mắng bâng quơ, rồi trách móc nhà vệ sinh bẩn thỉu, ai dùng mà không chịu cọ để mùi hôi thối, bà còn xách mé tôi và mẹ là lũ nhà quê này nọ. Tôi thì đã quá quen với những kiểu c.hửi đó rồi, còn mẹ tôi, bà không chịu được. Mẹ tôi tự ái rớt nước mắt, nên chỉ chăm sóc tôi một tuần rồi bỏ về. Mẹ bảo, mẹ không chịu đựng được sự xúc phạm.
Tôi bàn với chồng và xin mẹ chồng cho thuê ô sin, nhưng mẹ chồng tôi không đồng ý, chồng tôi thì không dám trái ý mẹ bao giờ. Bà bảo để đấy bà làm, nói vậy nhưng bà cứ bỏ đi tối ngày, hôm thì đi chùa, hôm thì đi chơi. Bà cố tình làm vậy để không chăm sóc tôi, rồi lần nào bà giặt giũ cho tôi được là bà lại c.hửi rủa, “bây giờ phải gọi là mẹ dâu chứ con dâu gì”.
Không chịu nổi những lời ám chỉ, tôi đành phải tự dậy nấu ăn và giặt giũ lúc mới sinh được nửa tháng trời. Mỗi lần mẹ tôi điện thoại lên, hai mẹ con lại khóc, nhưng mẹ cũng không dám lên chăm tôi, vì không chịu được những lời lẽ độc địa, xúc phạm từ mẹ chồng.
Chồng tôi không bao giờ hiểu được những điều đó, vì tôi không muốn kể. Bởi tôi biết, có kể ra thì anh cũng không bao giờ tin những điều tôi nói, bởi đối với anh, mẹ là một người phụ nữ tuyệt vời, nhân hậu và yêu thương con cháu vô bờ.
Bây giờ con tôi đã được gần 2 t.uổi, chồng tôi vẫn đi tháng ngày, không mấy khi ở nhà với mẹ con tôi. Nhưng mỗi lần về thì anh lại nghe mẹ chồng nói xấu tôi và hai vợ chồng lại cãi nhau. Nhiều khi tôi cứ nghĩ, giàu để làm gì, chồng làm lương mỗi tháng hàng trăm triệu thật, nhưng thay vì cảm thấy hạnh phúc thì tôi thấy mình bất hạnh.
Theo Tintuc
Chồng sỉ nhục chỉ vì đã từng sống thử
Lấy nhau, có với nhau 2 mặt con nhưng ngày nào anh cũng đay nghiến tôi chuyện đã từng sống thử.
Tôi đang sống trong một cuộc hôn nhân mà với tôi đó là một địa ngục đày đọa về tinh thần. Nhiều lúc tôi chỉ muốn vất bỏ tất cả, mang theo con và rời xa nơi này. Nhưng tôi không làm nổi vì thương con, vì mỗi lần tôi muốn dứt áo ra đi thì anh níu kéo. Nhưng sống bên nhau như thế này tôi cũng đau khổ vô cùng.
Tôi đã từng có thời gian nghĩ mình là người đàn bà may mắn khi gặp và lấy được chồng tôi. Anh yêu tôi, chấp nhận cưới tôi khi biết rõ quá khứ của tôi. Tôi đã từng lưỡng lự không muốn cưới vì anh quá "hoàn hảo", ít ra là so với tôi anh đáng có được nhiều điều hơn là tôi có. Nhưng chính tình cảm của anh, cách mà anh thuyết phục tôi nên tôi đã đồng ý cưới anh dù trong lòng ngổn ngang bao mối lo.
Về sống cùng nhau, ngay đêm tân hôn anh đã bắt đầu phàn nàn về chuyện anh thấy thiệt thòi như thế nào khi lấy người vợ không còn trong trắng như tôi. Tôi buồn nhưng không trách anh vì tôi nghĩ với đàn ông đó là một sự ấm ức thực sự nên tôi cũng muốn anh nói ra cho nhẹ lòng. Tôi chấp nhận và nín nhịn để cho anh càu nhàu nếu điều đó khiến anh thấy được an ủi phần nào. Nhưng khi những điều đó diễn ra thường xuyên và trở thành điều mà anh dùng để h.ành h.ạ tôi thì tôi không còn sức để chịu đựng được nữa.
Mỗi lần vợ chồng gần gũi, anh lại đay nghiến tôi chuyện sống thử (Ảnh minh họa)
Tôi từng sống thử với một người đàn ông mà tôi tin chắc rằng sẽ lấy anh làm chồng. Đó là mối tình mà tôi khắc cốt khi tâm. Nhưng rồi một tai nạn đã cướp anh đi khi mà chúng tôi chuẩn bị làm đám cưới. Tôi trở nên bơ vơ giữa cuộc đời. Đó cũng là lúc chồng hiện tại của tôi đến. Tôi không giấu giếm anh mà nói cho anh hết mọi sự tình. Anh quả quyết rằng không quan tâm chuyện quá khứ, sẽ yêu thương và đón nhận tôi. Hơn 1 năm sau tôi mới nhận lời yêu và cưới anh.
Nhưng từ khi lấy anh, tôi giống như một kẻ chịu ơn không được hé miệng nói bất cứ điều gì trong nhà. Anh giống như một người đã ban ơn, cứu rỗi cuộc đời tôi nên tôi phải phục tùng anh mọi thứ. Nhưng đó chưa phải là tất cả. Mỗi khi hai vợ chồng gần gũi, anh đều đay nghiến tôi chuyện quá khứ, nhắc tới người quá cố với một giọng ghen tức, hằm hè. Tôi không ngờ anh lại là con người ích kỉ và ấu trĩ đến như vậy khi mang chuyện ra đi của một người ra để mà ghen tức.
Năm xưa tôi không phải là người chủ động tiến tới tình cảm này. Chính anh là người đã theo đuổi tôi trước và tôi cũng hoàn toàn không giấu giếm. Anh đã tự chọn lựa lấy tôi vậy mà giờ đây anh cứ coi tôi như người đã lừa anh vào cuộc hôn nhân này. Khi hai đứa con lần lượt ra đời, cuộc sống vợ chồng rất ổn định thì anh lại càng h.ành h.ạ tôi bằng những lời nói về quá khứ. Nhiều lần trước mặt các con anh ta cũng nhắc về việc "mẹ mày đã ngủ với người đàn ông khác trước bố". Anh ấy mắc chứng ghen tuông bệnh hoạn.
Tôi cảm thấy mệt mỏi quá rồi, tôi muốn Ly hôn thì anh lại dùng các con để níu kéo. Tôi phải làm gì đây, tôi có nên ly hôn hay ly thân không? (Ảnh minh họa)
Đã có một vài lần tôi nói anh không chịu được thì ly hôn. Khi nghe tôi nói thế anh lại xuống nước nói rằng vì yêu tôi quá nên anh mới như vậy. Vì thương con, thương chồng tôi lại cố gắng gượng sống cùng anh. Thực sự tôi không muốn các con phải khổ vì anh là một người bố rất tốt. Anh chăm sóc và yêu thương các con thậm chí còn nhiều hơn tôi. Nhìn các con quý bố đến như vậy tôi không lỡ để chia lìa gia đình này. Nhưng nỗi khổ tâm của tôi không ai có thể thấu hiểu được.
Hiện giờ anh vẫn như vậy,vẫn đay nghiến tôi về chuyện tôi từng sống thử vớ người tình cũ đã mất. Tôi cảm thấy mệt mỏi quá rồi, tôi muốn ly hôn thì anh lại dùng các con để níu kéo. Tôi phải làm gì đây, tôi có nên ly hôn hay ly thân không?
Theo Khampha
Đau đầu vì chồng an phận Con đi học gần 1 năm trời, chị vẫn thấy anh dửng dưng, thậm chí không một lần nào chủ động nói đến chuyện đi làm và ngao ngán với cảnh chồng ăn bám vợ. Anh Quân - chồng sắp cưới của chị được bạn bè khen là rất tốt tính, lại hiền lành thật thà. Qua những lần tiếp xúc, chị cũng...