‘Lấy chồng thì phải tìm hiểu cho thật kĩ, đừng như chị, khổ một đời!
Tôi vẫn biết, việc lấy chồng, sinh con để dựng xây một gia đình nhỏ là mong muốn của hầu hết phụ nữ. Tôi năng động, có học thức, công việc ổn định nên nghĩ mình hoàn toàn xứng đáng…
Tôi vừa bước sang tuổi 30 đã được hơn một tháng. Đại đa số những người bạn gửi lời chúc mừng sinh nhật đều kèm theo ‘khẩu hiệu’: “Nhanh lấy chồng để cho tao ăn cỗ với mày…”. Tôi chỉ biết cười trừ, cũng chẳng sốt ruột, mặc dù mình là người “độc thân” duy nhất còn lại trong số những người bạn nữ học cùng lớp Đại học.
Tôi sinh ra và lớn lên ở một vùng quê nghèo, hầu hết các bạn cùng trang lứa đã yên bề gia thất. Đã mấy năm nay, cứ mỗi lần về quê thăm bố mẹ, tôi đều là tâm điểm của cả khu, thậm chí cả xã bàn tán về chuyện “ế” của tôi. Nào là cũng lớn tuổi rồi chứ có ít nữa đâu mà kén chọn? Rồi thì chắc là đang trong thời gian “ủ mưu” để kiếm lấy anh nào giàu có để đổi đời đấy? Hay là lớn tuổi rồi nên “hâm hâm”, khó tính nên chả ai rước?
Thời gian đầu bố mẹ tôi nghe người ta bàn tán xôn xao sốt ruột lắm, hễ tôi về nhà là lại giục nhanh lấy chồng đi cho ông bà có cháu ngoại, để người trên xóm dưới đỡ để ý. Nhưng thấy tôi chần chừ, im lặng, dần dần bố mẹ tôi cũng chặc lưỡi: “Thôi kệ, duyên số rồi, ép cũng chả được”. Thú thực, không phải tôi không muốn tìm cho mình một bờ vai vững chắc để tựa nương cả cuộc đời, tôi cũng khao khát một mái nhà bình yên với tiếng cười đùa con trẻ. Nhưng tôi cũng sợ mình không may mắn khi tham gia vào “canh bạc cuộc đời”, lỡ chẳng may lại “thua cuộc” như một số người chị, người bạn của tôi.
Chị gái tôi là một trong số những người gặp thất bại thê thảm đó. Chị yêu và lấy chồng khi đã tốt nghiệp Đại học, đi làm trái ngành ở Hà Nội. Anh rể tôi tốt nghiệp Cao đẳng, ăn nói khéo léo, lại nhanh nhẹn, hoạt bát nên mới đầu cả gia đình tôi đều cảm thấy mừng cho chị. Nhưng rồi, hạnh phúc của chị ngắn chẳng tày gang khi chính những “ưu điểm” ngày nào của anh lại khiến chị tôi phiền muộn, đau khổ.
Video đang HOT
Sau khi kết hôn, anh chị về quê chồng ở Đông Anh làm việc. Tận dụng “nhà mặt tiền” gần ngã ba, anh chị quyết định mở cửa hàng giải khát. Vậy là hai tấm bằng Đại học, Cao đẳng của vợ chồng đành cất vào ngăn tủ. Theo chồng, đối mặt với cuộc sống mưu sinh, chị tôi cũng từ bỏ giấc mơ đứng trên bục giảng, thích nghi dần dần với việc thức khuya dậy sớm, với những con số lãi lời, với khách khứa đủ các tầng lớp. Khách ngày càng một đông, chị cứ ngỡ cuộc sống từ đây sẽ đỡ vất vả hơn nhưng đến một ngày, chị phát hiện anh sa vào thói hư tật xấu. Nào cờ bạc, cá độ và cả… cặp bồ.
Té ra, quán bia của chị là nơi tụ hội của những thành phần “bất hảo”. Một trong số ấy lại là bạn cấp ba của chồng chị. Lúc đầu chỉ là bạn cũ gặp gỡ, rồi dần dần, anh trở thành thành viên của nhóm ấy. Như con thiêu thân, anh lao vào các cuộc chơi thâu đêm suốt sáng. Một mình chị xoay sở với cửa hàng, thuê thêm người làm, đầu tắt mặt tối, còn anh cứ về nhà được một lúc, chuông điện thoại lại reo, lại phóng xe đi. Tiền của trong nhà rồi cũng “đội nón” theo chồng chị vào các sới bạc. Nhiều khi thua bạc, anh ta về nhà, dồn tất cả sự tức giận lên đầu chị. Những trận đòn vô cớ tăng dần. Không ít lần, tôi sang chơi, bắt gặp đôi mắt chị vẫn sưng mọng, hai má tím bầm, nhưng khi hỏi, chị chỉ im lặng hoặc bảo, “nhà nào chả có chuyện, rồi đâu lại vào đấy thôi”.
Cũng một đôi lần, chị nhắn tin nói chuyện, qua những chuyện vu vơ, chị dặn: “Lấy chồng thì phải tìm hiểu cho kĩ, đừng như chị, khổ một đời”. Khuyên chồng mãi chẳng được, chị quyết định li hôn, mang đứa con gái mới ba tuổi về nhà ông bà ngoại.
Còn bạn thân của tôi, cũng đã từng hạnh phúc khi lấy được chồng Hà Nội. Cả làng, cả họ hàng rất mừng khi bạn ấy quyết tâm thoát ly khỏi lũy tre làng, học hành đến nơi đến chốn, rồi làm dâu của một gia đình khá giả. Chồng bạn học hành bình thường nhưng cũng chí thú làm ăn. Nhà chồng xin việc cho bạn ở UBND phường, vừa gần nhà, lại có lương tháng ổn định. Bạn từng bảo tôi, cuộc đời bạn chỉ cần như thế thôi là hạnh phúc lắm rồi. Tôi cười, mừng cho bạn.
Thoắt đi thoắt lại hai năm không gặp, bạn bận rộn công việc, gia đình, con nhỏ. Còn tôi cũng tất bật với những chuyến hành trình khắp mọi miền đất nước với chuyên ngành du lịch của mình. Một hôm, mẹ tôi gọi điện: “Bố cái Dung ốm lắm, mà chẳng thấy nó về thăm được lần nào”. Tôi nóng ruột, cuối tuần về nhà, dành cả buổi sang thăm bố bạn thì thấy mẹ bạn nước mắt ngắn dài: “Buồn lắm cháu ạ, từ ngày lấy chồng, cái Dung chỉ được về có hai lần, lần nào về cũng sáng về chiều lại đi, mẹ con, chị em có khi còn chưa nói xong câu chuyện”.
Bố mẹ chồng và chồng cái Dung kĩ tính, lại không ưa nhà ngoại vì chê thông gia nghèo, nên chẳng mấy khi muốn cho con dâu và cháu về thăm. Chồng Dung là con trưởng nên khi Dung sinh con, ông bà nội quý cháu, giữ gìn cẩn thận quá mức. Chồng cái Dung lại cho rằng, về quê ngoại chẳng có điều kiện mà chăm lo cho con lại có trâu bò, gà lợn mất vệ sinh nên nhất định không cho con về thăm ông bà ngoại. Ông bà ngoại mong cháu nhưng cũng chẳng dám nói ra bởi sợ con gái mình khó xử, tủi thân. Mãi đến khi thằng bé được một tuổi, hai vợ chồng Dung mới đưa con về quê ngoại, mà cũng chỉ là sáng về chiều đi. Mới đây, bố Dung mất, nhà chồng cũng chỉ cho hai vợ chồng Dung về lo tang ma, còn thằng bé con không được đi đưa tang ông vì ông bà nội nó sợ nó bị “nhiễm” hơi lạnh.
Tôi nhìn thấy sự đau khổ đến tuyệt vọng trong ánh mắt của Dung, và cũng hiểu phận gái theo chồng vất vả, nhưng có lẽ với tính cách ngang bướng từ nhỏ của mình, tôi nghĩ mình sẽ không chấp nhận được sự “quản lý” chặt chẽ tới mức vô lý như thế. Nói ra với Dung, bạn chỉ cười buồn: “Bạn cứ nghĩ thế, chứ khi đã tiến tới hôn nhân, với cái đăng ký kết hôn và những đứa con ràng buộc, thì vẫn phải chấp nhận”. Tôi liên tưởng tới tính cách của tôi, nghĩ tới bố mẹ già ở quê suốt ngày quanh quẩn, lại thấy sợ cảnh đi lấy chồng mà thất bại.
Tôi vẫn biết, việc lấy chồng, sinh con để dựng xây một gia đình nhỏ là mong muốn của hầu hết phụ nữ. Tôi không phải là mẫu người thích phụ thuộc vào người khác. Tôi năng động, có học thức, công việc ổn định nên nghĩ mình hoàn toàn xứng đáng để có một cuộc sống ấm êm, hạnh phúc. Nhưng càng đi nhiều, tìm hiểu nhiều, tôi lại thấy xã hội ngày nay ngày càng nhiều những câu chuyện, những bi kịch, những nỗi đau đớn mà người phụ nữ phải gánh chịu từ khi bước vào cuộc sống hôn nhân. Chứng kiến nhiều những chuỗi bi kịch ấy, bản thân tôi thấy sợ, nên cứ chần chừ, cứ từ chối tình cảm mà nhiều người bạn trai dành cho mình. Điều này thật khó để chia sẻ với gia đình nên tôi chỉ đành “im lặng”…
Theo Thế giới trẻ
Chồng chỉ hưởng thụ chứ không hề chiều tôi chuyện chăn gối
Chuyện vợ chồng toàn là tôi chủ động, anh rất lười, tôi cũng chăm tìm hiểu những điều mới để chiều chồng, còn anh thì không.
Tôi có 2 con nhưng chỉ mới 25 tuổi, lấy chồng năm 20 tuổi, chồng hơn tôi 10 tuổi. Tôi sinh ra và lớn lên tại một vùng quê nghèo nhưng khá yên bình, cuộc sống tuổi thơ vất vả, tôi phải đi trông em cho hàng xóm khi mới 6 tuổi để có cơm ăn và tiền đóng học phí. Nhà nghèo nên tôi luôn có ý thức tự giác, không để mẹ phải lo nhiều. Tôi học lớp 7 thì chị gái (đã lấy chồng) đi làm ăn xa, không có người trông con, chị nói tôi đi theo trông con cho chị. Tôi vì thương cháu còn nhỏ không gửi nhà trẻ được nên bỏ học đi theo chị, sau này mới thấy sai lầm về quyết định của mình nhưng đã muộn.
Ảnh internet.
Khi con chị lớn, tôi đi làm giúp việc ở Hà Nội, sau đó vừa làm việc nhà vừa học thêm nghề tóc (miễn phí). Vì không mất tiền học nên họ không hướng dẫn tôi nhiều, thời gian làm việc nhà cũng nhiều nữa. Cuối cùng tôi theo bạn vào Sài Gòn, năm đó tôi 18 tuổi, làm phục vụ cho mấy quán cà phê rồi làm PG cho một hãng bia và gặp anh, là chồng tôi bây giờ. Xin nói thêm là từ khi đi làm, được bao nhiêu tiền tôi đều gửi về cho mẹ mà không xài gì cho bản thân nhiều. Tuy làm trong mấy môi trường cũng khá phức tạp nhưng tôi không cho phép bản thân sa ngã. Quay lại chuyện chồng tôi, hồi đó anh là khách hay tới quán tôi nhậu, lần đầu gặp tôi anh đã khá say mê. Tuy tôi không được cao nhưng có khuôn mặt ưa nhìn và vóc dáng cân đối. Sau đó anh theo đuổi tôi khá mạnh.
Anh đẹp trai, công việc ổn, lúc đó tôi thấy anh khá nghiêm túc nên đồng ý yêu. Tôi tuy tuổi còn nhỏ nhưng suy nghĩ chín chắn, không hề bồng bột. Chúng tôi đều quyết định sẽ có con mà không cưới vì tôi nghĩ cưới xin cũng tốn kém, gia đình lại xa nữa. Sinh con xong chúng tôi đi đăng ký kết hôn. Nói về gia đình anh, mẹ anh là người rất khó tính, tôi sống chung 3 năm mà cảm giác như địa ngục. Bà không ưa tôi nên tôi làm gì bà cũng không hài lòng, luôn tìm cách soi mói, đến lúc không chịu nổi tôi đòi ra ngoài thì anh đi theo, lúc này tôi đã sinh thêm một bé nữa. Trong thời gian chung sống với chồng, anh làm kinh tế tốt nên không để mẹ con tôi phải suy nghĩ về "cơm áo gạo tiền" gì nhiều. Anh cũng là người hay nhậu, đã nhiều lần tôi bắt gặp anh nhắn tin tán tỉnh những người con gái khác, tôi cũng làm um lên nhưng rồi lại bỏ qua.
Thời gian gần đây anh hay cáu gắt và chê bai tôi, tôi nói lại là cãi nhau, cuộc sống khá căng thẳng. Xin nói thêm là từ khi sinh con đến giờ tôi vẫn ở nhà chăm con và nội trợ, tôi nấu ăn khá ngon và dù không đi làm nhưng tôi cũng biết chăm sóc cho ngoại hình của mình nên đi ra ngoài không ai biết tôi có con và cũng rất nhiều người tán tỉnh. Tôi chẳng quan tâm đến mấy người đó. Từ lúc có con tôi cũng rất ít gặp bạn bè, một năm chắc được 1-2 lần, còn anh thì khác, có vợ con nhưng mối quan hệ ngày càng rộng. Tôi biết anh đi tiếp khách vẫn thường xuyên vào quán bia ôm nữa nhưng nghĩ đó cũng là một phần công việc nên tôi không trách anh. Những hôm anh gặp bạn thân, đi đến 4-5h sáng mới về, tôi cũng nói vài câu rồi bỏ qua.
Chuyện bồ bịch tôi nghĩ là anh không có vì bây giờ anh lo 2 con nhỏ rồi tiền nợ mượn mua nhà nên cũng không có thời giờ để nghĩ mấy chuyện đó. Về chuyện vợ chồng thì tôi toàn chủ động, anh rất lười, tôi cũng chăm tìm hiểu trên mạng để chiều chồng mà anh chỉ nằm hưởng thụ, không chiều chuộng lại tôi. Tôi cảm thấy giờ chỉ có tôi cố gắng và yêu anh, còn anh ngày càng dửng dưng, ai gặp cũng nói đùa rằng chồng tôi lấy được vợ trẻ chắc cũng tán dữ lắm. Vậy mà chồng tôi toàn nói bị tôi dụ. Tôi cũng muốn đi làm để chủ động về kinh tế nhưng con mới đi học nên bệnh suốt, cứ học một tuần lại nghỉ một tuần nên tôi có đi làm cũng không ai nhận kiểu đó. Giờ anh viện cớ vì con nhỏ quấy đêm không ngủ được nên ra ngủ riêng. Tôi thấy cuộc sống ngày càng nhạt nhẽo và không muốn cố gắng nữa. Có ai chung hoàn cảnh giống tôi không, xin cho lời khuyên. Tôi thật sự bế tắc lắm. Xin cảm ơn.
Theo Vnexpress
Đàn bà đừng bao giờ để mình là sự lựa chọn của đàn ông Phụ nữ hơn nhau, chính là có thể tự trở thành nữ hoàng, ngay cả khi không cần là vợ của hoàng tử Người ta thường bảo, đàn bà hơn nhau ở tấm chồng, xinh đẹp hay thế nào cũng không bằng lấy được chồng giỏi giang, biết nghĩa tình. Nhưng thực tế chút nào, trên đời này sẽ không có chuyện hoàng...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Nhìn con rể mặt bơ phờ mệt mỏi, mẹ vợ ngỏ ý cho 3 tỷ, ngờ đâu con cao tay "bẻ lái" khiến bà nể phục

Đi làm về muộn, nhìn mâm cơm thừa trên nền nhà, tôi tức giận đá văng nồi cơm điện để rồi tá hỏa khi biết vợ con không ở nhà

Tôi 38 tuổi mọi thứ bình thường nhưng chỉ thích các cô gái giỏi giang và xinh xắn

Ở tuổi 55, mẹ tôi có 1 căn nhà và 3 mảnh đất cùng 20 cây vàng dù cả đời bà chưa bao giờ đầu tư hay kinh doanh gì!

Nửa đêm xem phim "Sex Education", tôi xấu hổ nhận ra chính mình đang đẩy con trai ra khỏi nhà: Yêu con nhưng bị con ghét vô cùng

Con dâu nấu cho bố chồng bát cháo yến nhưng ngồi 30 phút kể lể công trạng, cuối cùng con trai hỏi một câu mà tôi nghẹn đắng cổ họng

U70 về quê xây biệt thự, ở chưa được nửa năm đã vội quay lại thành phố: Tôi hối hận vì đã về quê!

Thấy con dâu nằm ngủ dưới đất, bố chồng tức tối gọi con trai ra nói chuyện, khi biết sự thật, ông nói một câu khiến các con cúi đầu xấu hổ

Phát hiện ra tôi có miếng đất tiền tỷ, bố dượng xúi mẹ ép tôi bán đi để con trai ông ta lấy tiền cưới vợ

Mẹ chồng đột ngột họp gia đình, công khai 2 chuyện quan trọng cùng tờ đơn ly hôn

Xem phim "Sex Education", tôi hoảng hốt nhớ đến mảnh giấy của con gái: Cứ ngỡ thương con, đâu ngờ dẫn đến cơ sự tệ hại này

Chị gái tôi sau khi thoát khỏi mối quan hệ độc hại với bạn trai cũ: Yêu đương với 1 người "ái kỷ" giống như sống chung với virus gây bệnh!
Có thể bạn quan tâm

Phim Hàn mới chiếu 1 ngày đã chiếm top 1 Việt Nam, nam chính bị ghét nhất showbiz nhưng diễn hay xuất thần
Phim châu á
23:45:02 23/03/2025
IU tham gia "Khi cuộc đời cho bạn quả quýt" vì Park Bo Gum
Hậu trường phim
23:42:02 23/03/2025
'Chàng quýt' Park Bo Gum: 15 tuổi gánh nợ thay bố, bị đồn hẹn hò Song Hye Kyo
Sao châu á
23:21:56 23/03/2025
MC Đại Nghĩa U50 vui đời độc thân, tậu nhà vườn tiền tỷ nghỉ dưỡng
Sao việt
23:19:09 23/03/2025
Từ ca hát đến diễn xuất đều thành công rực rỡ, đây là nữ nghệ sĩ khiến cả Kbiz phải thán phục
Nhạc quốc tế
22:26:47 23/03/2025
Không chỉ Sự Nghiệp Chướng, Pháo sẽ ra hẳn album về người yêu cũ?
Nhạc việt
22:16:29 23/03/2025
Kiều Oanh tiết lộ người 'se duyên', giúp cô từ cải lương sang đóng hài
Tv show
21:56:44 23/03/2025
Nợ công của Mỹ có thể vượt 200% GDP
Sức khỏe
21:42:12 23/03/2025
Thủ tướng Lý Cường: Quan hệ Trung - Mỹ tiến tới bước ngoặt quan trọng
Thế giới
21:40:48 23/03/2025
Tài xế lao ô tô vào hàng cây khiến 3 người bị thương có nồng độ cồn rất cao
Tin nổi bật
21:39:04 23/03/2025