‘Lấy chồng rồi, mày phải thờ chồng, thờ bố mẹ chồng’
Ngay cả khi rất thương mẹ, tôi cũng không thể bênh được bà. Vợ tôi sai vì em cố cãi mẹ chồng, mẹ tôi cũng sai vì xúc phạm gia đình nhà vợ. Phải tôi là vợ tôi, tôi cũng không chịu được.
ảnh minh họa
Chào bạn Phương Hạnh và các anh chị em!
Tôi quyết định viết bài chia sẻ này sau khi đọc bài viết “Chọn chồng và mẹ, mình sẽ chọn chồng” của bạn Phương Hạnh. Tôi chẳng có ý định tranh cãi gì với bạn Hạnh, chỉ muốn chia sẻ câu chuyện đại chiến giữa vợ tôi và mẹ tôi mà gia đình tôi đã trải qua. Đúng là nhớ đời.
Tôi sinh ra trong gia đình khá giả, bố tôi mất khi tôi đang học ở nước ngoài nghành Hóa sinh. Mẹ tôi là một người phụ nữ phong kiến và hơi khó tính, chắc tại mẹ tôi cũng già rồi.
Ngay khi tôi về nước và có công việc ổn định với mức lương cao, mẹ tôi quyết định mai mối tôi với con của một bác là bạn của mẹ. Vấn đề là tôi đã có người yêu trước đó, em cũng là người Việt Nam nhưng học ở Pháp từ cấp 2, sau đó em cũng về nước và đã có việc làm.
Kể cả tôi chưa có người yêu thì tôi cũng không đồng ý với cô gái mẹ định chọn. Bởi mặc dù tôi cũng chẳng tài giỏi bằng ai nhưng tôi cũng gọi là có tí tri thức. Thế mà mẹ định mai mối tôi với một cô mà mới chỉ học hết lớp 11 vì mẹ tôi bảo cô ấy có vẻ hiền.
Tôi không khinh, nhưng tôi thấy không phù hợp. Tôi đã từ chối và nói với mẹ về người yêu tôi. Mẹ tôi chẳng vui vẻ gì, rồi bảo “Để xem có khá hơn được đứa tao chọn không?”.
Về phần gia đình nhà bạn gái tôi (vợ tôi sau này), thì tôi rất quý bố mẹ vợ vì hai bác làm kinh tế giỏi và cũng tốt bụng. Nhà vợ tôi theo đạo Phật nên hai bác hiền lành. Thêm nữa là gia đình nhà vợ tôi rất hạnh phúc, hai con (vợ tôi và một anh trai) rất quý bố mẹ. Cả nhà ở cùng nhau là vui vẻ rộn ràng lắm.
Vì không phải là người mẹ chọn trước nên mẹ tôi có sẵn định kiến với con dâu. Ngay từ khi dắt cô ấy về mẹ tôi đã nói: “Cưới người có học vấn về thì nó cưỡi cổ mày”. Nhưng với tôi thì tôi và vợ cũng khá tương xứng. Kinh tế hai gia đình cũng vậy nên tôi khăng khăng quyết tâm, cuối cùng mẹ cũng hậm hực đồng ý.
Vợ tôi thì do sống ở nước ngoài từ nhỏ nên tư tưởng khá Tây, đặc biệt là vấn đề bình đẳng. Nên nói đến vụ “hầu hạ nhà chồng” hay “thờ chồng” hay gì gì đấy là vợ tôi nhảy xổ lên (vợ tôi cũng thẳng tính) rồi bắt đầu nói về việc sau này cưới đừng hòng nhắc mấy câu ấy trước mặt vợ. Tôi cũng đồng ý. Tôi có mẹ, vợ tôi cũng thế, sao lại cưới mà bắt vợ tôi phải bỏ bố mẹ đi lo cho nhà chồng được?
Cũng từ đấy mà nảy sinh chuyện. Ngay từ lúc mới cưới, mẹ tôi rất hay nói mát mẻ em. Ví dụ như hôm đầu tiên đi làm lại, thấy em mặc váy, mẹ tôi đã bảo: “Chắc vẫn muốn đi theo trai nên mới phải ăn mặc đẹp thế”. Vợ tôi lại vô tư: “Con xinh mà, lại làm ra tiền, ăn mặc xấu người ta cười cho, cười cả anh Minh”.
Về việc nấu ăn, mẹ tôi hôm nào cũng đi ăn sáng bên ngoài với các bác già cùng khu, nên hai vợ chồng tôi thỏa thuận là ai dậy sớm hơn thì nấu ăn sáng. Bình thường mẹ tôi đi thể dục sớm, lại về muộn nên không để ý vụ này.
Video đang HOT
Một hôm, mẹ về sớm, thấy tôi đang ở bếp nấu ăn sáng, thì mẹ vào tận giường lôi vợ tôi dậy, bắt nấu ăn cho chồng. Vợ tôi kêu buồn ngủ, mẹ nói: “Lấy con tao thì phải hầu con tao”. Vợ tôi ngái ngủ lý lẽ: “Lương anh ấy làm một tháng bao nhiêu tiền, con làm đâu có kém hơn. Anh ấy đi làm cả ngày, con đâu có làm nửa ngày đâu. Hôm qua con nấu rồi, hôm nay đến lượt anh ấy chứ mẹ” làm mẹ tôi càng ghét.
Tôi với vợ phải bàn nhau, cứ khóa trái cửa lại, khi nào mẹ về sớm mà tôi đang nấu thì tôi gọi vợ dậy giả bộ, chuyện cũng êm êm.
Cuộc đại chiến là, hôm vợ tôi đang nấu ăn (vợ tôi và gia đình vợ có thói quen là ăn nhạt), lúc mẹ tôi thử canh thì mẹ tôi phàn nàn. Nhưng phải đến lúc bà nói “Nấu ăn chẳng ra gì như cái thằng bố mày ấy” thì vợ tôi bắt đầu tức.
Vợ tôi hỏi lại là “Mẹ vừa nói gì đấy?”. Chính câu hỏi lại đấy nên chắc mẹ thấy khiêu khích nên bà quát to lên “Tao nói là mày với nhà mày nấu ăn như cho con … ăn ấy” (lại phải kể là nhà bố mẹ vợ tôi ăn chay. Hôm hai bên gặp nhau, bố vợ tôi đích thân xuống bếp nấu ăn đãi thông gia bên cạnh việc mua thêm món thịt).
Thế là vợ tôi không chịu được nên nói luôn: “Con nấu nhạt thì mẹ bảo cho thêm muối, chứ đừng có nói về nhà con như thế”. Mẹ tôi nói luôn: “Tao là mẹ chồng mày, tao thích tao cứ nói, mày lấy chồng rồi mày phải thờ chồng, thờ bố mẹ chồng. Để hôm nay tao dạy mày” thì vợ tôi nói luôn: “Con không thờ ai cả, mẹ tôn trọng nhà con thì con tôn trọng mẹ, không thì con không tôn trọng mẹ được đâu”.
“Mày ăn cơm nhà tao, uống nước nhà tao mà mày dám mở mồm nói mất dạy thế à?”. “Con ăn cơm, uống nước nhưng không ăn không của ai. Mẹ đừng quên tiền biếu mẹ hàng tháng là của anh Minh, còn tiền điện nước nấu ăn là tiền con. Con không ăn xin của ai, cũng không ăn không đâu mà mẹ lấy cái đấy ra dọa con”.
Ôi trời, lúc này ngồi viết mà tôi vẫn còn thấy sợ, phụ nữ cãi nhau là chẳng biết phải làm gì luôn. Tôi không chen vào nói được gì vì định nói thì mẹ tôi quát im mồm. Cuối cùng bà nói: “Mày cút xéo nhà tao, nhà tao không chứa chấp loại như mày”, vợ tôi lập tức lên phòng thu dọn quần áo rồi đi luôn.
Sau vụ đấy tôi cũng hỏi ý kiến của mấy thằng làm cũng chỗ. Bọn nó đòi túm tóc, bạt tai vợ bắt đi xin lỗi mẹ. Tôi nghe cười mà trong lòng cũng khinh bọn đấy, hở ra là đánh đập, cái kiểu chưa phân biệt đúng sai mà đã dùng vũ lực là kiểu của bọn vô học.
Ngay cả khi rất thương mẹ, tôi cũng không thể bênh được bà. Vợ tôi sai vì em cố cãi mẹ chồng, mẹ tôi cũng sai vì xúc phạm gia đình nhà vợ (Ảnh minh họa)
Vợ tôi sai vì em cố cãi, mẹ tôi cũng sai vì xúc phạm gia đình nhà vợ. Phải tôi là vợ tôi, tôi cũng không chịu được nên tôi không trách em nhiều. Anh trai tôi nói tôi như thế là bất hiếu. Tôi không đồng ý.
Cái chữ Hiếu, không phải hở ra là bênh chằm chặp mà không biết nhận thức đúng sai. Đúng thì bảo là đúng, sai thì nói là sai. Đúng sai còn lẫn lộn với nhau thì hóa ra là con người chẳng biết nhận thức.
Hiện giờ anh trai tôi cùng vợ anh đang ở với mẹ, chúng tôi đã dọn ra ở riêng. Vợ chồng tôi cũng thường về thăm bà vì ở cùng thành phố. Tôi nghĩ là, mấy cái chữ “Tam tòng tứ đức”, thờ chồng, thờ nhà chồng, đã là phong kiến lắm rồi.
Chẳng có một xã hội nào có thể chưa được mấy cái chữ đấy lâu dài, những người phụ nữ nào mà họ chấp nhận, thì họ khổ. Cả những người đàn ông cũng vậy, anh có chịu được kiểu này không mà anh bắt vợ anh phải chịu, rồi lại đem vũ lực ra làm công cụ? Như tôi đã nói, chỉ có những thằng nào vô học mà không biết lấy gì bảo vệ mình thì mới dùng đến nắm đấm thôi.
Theo VNE
Rùng mình với quái chiêu của mẹ chồng tương lai
Cô có ngờ đâu, tất cả chỉ là một màn kịch do mẹ chồng tương lai dựng lên để chia rẽ 2 người khi mà bà không muốn thẳng thừng nói ra lời phản đối.
Ngày Lâm dẫn Tuyết về nhà ra mắt, nhìn Tuyết cũng xinh xắn, ngoan ngoãn, công việc tử tế nhưng mẹ Lâm vẫn không sao ưng được. Chung quy cũng chỉ vì cô là dân tỉnh lẻ, mà nhà anh lại gốc thủ đô chính hiệu.
Nhưng mẹ anh vốn là người kín đáo, khéo léo có tiếng nên có mặt Tuyết ở đó, bà không biểu lộ gì cả. Cả sau khi Tuyết về, chỉ còn Lâm nhưng bà cũng không lên tiếng phản đối. Bà chẳng hơi đâu làm việc dại dột đó, để mang tiếng chia uyên rẽ thúy. Rồi có khi đôi trẻ bị ngăn cấm lại càng yêu đương cuồng nhiệt hơn ấy chứ!
Chủ nhật tuần ấy, đích thân mẹ Lâm gọi điện mời Tuyết đến chơi. Nhưng bà cũng gọi thêm vài người anh em họ hàng trạc tuổi Tuyết và Lâm cùng đến. Theo như lời bà là để giới thiệu Tuyết với mọi người, nhưng lại chỉ có mỗi Tuyết là con gái.
Thành ra, một mâm tiệc đầy chỉ có mình cô đứng ra nấu nướng, bày biện. Mẹ chồng đứng bên cạnh chỉ cái nọ, trỏ cái kia chứ không có ý định giúp đỡ. Mà cô cũng chẳng dám để bà mó tay vào. Ăn xong, cánh con trai tụ tập đánh tá lả, một mình Tuyết dọn rửa bãi chiến trường, lau dọn bếp.
Tiện thể, mẹ Lâm lại nhờ cô lau luôn mấy tầng nhà, giặt hộ bà chậu quần áo vì bà đang đau lưng. Tuyết mệt phờ người nhưng mẹ chồng tương lai đã lên tiếng nhờ vả, cô sao dám nói không. Là con dâu chính hiệu rồi chưa chắc đã dám, huống chi cô còn đang trong giai đoạn cần ghi điểm với bà.
Từ ấy, cứ cuối tuần bà lại gọi điện rủ Tuyết đến chơi với bà. Bà rủ tha thiết, nồng nhiệt lắm. Lần nào cô đến là bà giữ cô lại chơi từ sáng tới tối mới cho về. Nhìn bề ngoài ai cũng tưởng bà quý hóa, yêu mến Tuyết vô cùng. Nhưng thực chất là bà đang âm mưu hành hạ Tuyết để cô thấy chán mà tự động lui, buông con trai bà ra.
Nhà cửa bà cố ý bày bừa, để vài ngày không lau dọn. Quần áo bà cũng chất đống, còn cố tình mang đám chăn gối, rèm cửa ra nhờ Tuyết tổng vệ sinh hộ. Trong khi cô làm thì bà đứng bên ngọt ngào: "Nhà bác ưa sạch sẽ, thằng Lâm cũng thích sạch sẽ. Cháu xem góc nhà kìa, có nên phải lau lại không?".
Mỗi tuần Tuyết và Lâm gặp nhau một lần nhưng lần nào đến nhà anh chơi, cô cũng phải quay cuồng với công việc chẳng phải của nhà mình nhưng lại không từ chối được.
"Thằng Lâm từ bé chưa phải động tay làm việc gì, nên vợ nó phải đảm đang, chăm chỉ thay nó! Sau này cháu về làm dâu, nhà có vài người thôi, những việc này phải phiền cháu đấy! Nhà bác lại không có thói quen thuê ôsin..." - Lời bà nói mới chân thành và đầy tình cảm làm sao, nhưng vào tai Tuyết thì như sét đánh ngang tai.
Tuyết không dám nói thẳng với Lâm, chỉ ướm hỏi nhẹ nhàng thì anh bảo: "Nguyện vọng của mẹ là có được một nàng dâu đảm mà thôi. Những việc đó cũng đều là việc phụ nữ mà, sao em lại không thể làm được?".
Tuyết yêu Lâm nhưng nghĩ đến viễn cảnh khi lấy được anh, ngày nào cũng như ngày nào, đi làm trên công ty cả ngày về phải hùng hục làm việc nhà, phục tùng sự sai khiến của bà như vậy cô cũng hãi hùng. Mà cô không làm được thì gia đình chắc gì đã được yên ổn. Trong khi đó Lâm vừa lười biếng lại chẳng chịu thông cảm cho nỗi khổ của người yêu.
Tuyết nản dần dần và cuối cùng, cô đành đau khổ nói lời chia tay khi nghĩ đến tương lai với Lâm chỉ là một màu xám xịt. Và mẹ Lâm đã được như ý mà không phải phải ra mặt đóng vai ác...
Mẹ Lâm đã được như ý mà không phải phải ra mặt đóng vai ác... (Ảnh minh họa).
Ngày Quyên về ra mắt nhà Vũ, được bố mẹ anh chấp thuận, cô vui lắm. Vậy là một "ải" quan trọng đã vượt qua, cô cũng nhẹ nhõm cả người. Nhất là mẹ Vũ, một người dịu hiền, hiểu biết và khá hiện đại khiến Quyên rất quý bà, thầm cảm ơn trời phật đã cho mình người mẹ chồng tương lai lý tưởng như vậy.
Thế nhưng, sau lần cô về ra mắt đó, Vũ của cô lại có "vấn đề". Lần nào 2 người hẹn hò cũng có những cuộc gọi lạ tới máy anh. Mà lại đều là phụ nữ, nói nào là yêu đương, nhung nhớ, sao anh nỡ bỏ em đi yêu người khác. Vũ bực lắm, không thèm nghe máy nữa thì cô ta chuyển qua nhắn tin, lại là những lời tình tứ sướt mướt và đau khổ.
Quyên hỏi thì anh nói không quen, không biết cô ta. Nhưng làm sao Quyên tin được khi cô gái kia biết tường tận mọi chân tơ kẽ tóc về Vũ như thể cô ta đã từng có mối quan hệ mật thiết với anh. Quyên tra đến tận cùng vấn đề thì Vũ gắt gỏng, bực tức ra vẻ mình vô tội, không việc gì phải thanh minh nhiều. Thái độ đó của anh càng khiến Quyên nghi ngờ.
Quyên bèn lấy số điện thoại để liên lạc với cô gái kia. Không ngờ được là cô ta cũng biết Quyên. Nói chuyện với cô ta, Quyên mới té ngửa: Vũ đã bắt cá hai tay, còn hứa sẽ bỏ Quyên để cưới cô ta. Nhưng thực ra Vũ chỉ lừa thôi, anh dẫn Quyên về gia đình ra mắt và định cưới Quyên, sau đó phũ phàng đòi chia tay cô ta.
Không chỉ gọi điện, Quyên còn có cuộc gặp mặt trực tiếp cô gái ấy. Cuộc gặp đã cho cô thêm một tin động trời: cô gái đó từng có thai với Vũ nhưng vì anh chưa muốn cưới nên đã phá bỏ.
Quyên choáng váng, không ngờ được người yêu mình lại có bộ mặt thật ghê tởm như vậy. Cô không thể tiếp tục tình yêu với người đàn ông lăng nhăng, lừa dối và nhẫn tâm, vô trách nhiệm như vậy. Biết đâu một ngày nạn nhân sẽ là chính cô thì sao?
Nhưng điều khiến Quyên còn áy náy là bố mẹ Vũ rất quý cô. Tối qua mẹ anh còn gọi điện hỏi han: "Hai đứa có chuyện gì à mà thằng Vũ về mặt mũi xầm xì thế cháu?". Đến khi có quyết định trong lòng mình rồi, Quyên đến thăm mẹ Vũ. Cô kể mọi chuyện cho mẹ anh nghe và nói lời xin lỗi bà.
Nhưng không ngờ bà lại khóc, nói với cô: "Bác phải xin lỗi cháu mới đúng. Chuyện của Vũ, 2 bác đều biết, nhưng vì quá quý cháu, muốn cháu về làm dâu mà giấu không cho cháu biết. Giờ cháu biết rồi thì bác không còn mặt mũi nào giấu cháu nữa. Vũ nó không xứng đáng với cháu đâu... Cháu không cần áy náy...".
Quyên cũng buồn và rất thương mẹ Vũ, nhưng chuyện liên quan đến tương lai cả đời cô. Cô không thể yếu lòng nên cô vẫn quyết đoán dứt tình.
Cô có ngờ đâu, tất cả chỉ là một màn kịch do mẹ chồng tương lai dựng lên để chia rẽ 2 người khi mà bà không muốn thẳng thừng nói ra lời phản đối. Bà cho Quyên quá sắc sảo, giỏi giang, lấy về dễ "cưỡi cổ" chồng nên đã thuê cô gái kia diễn một câu chuyện y như thật...
Theo VNE
Yêu lâu cũng "next" 3 tháng sau khi dứt bỏ tình yêu lâu năm, Hà kết hôn với một anh đồng nghiệp cùng công ty. Dứt tình 6 năm, kết hôn với chàng vừa yêu 3 tháng Yêu nhau đã 6 năm nhưng không chịu được tình yêu lâu dài đã quá tẻ nhạt của mình, Hà bỏ người yêu và lấy chồng chỉ sau đó 3...