Lấy chồng qua mạng
“Dân ta phải biết sử ta. Cái gì không biết hỏi anh Google”, câu nói bông đùa ấy xem ra ngày càng đúng trong một nhịp sống hiện đại gói gọn với từ “Internet”. Bởi thế cho nên chẳng có gì là lạ khi nhiều cô gái bây giờ xem chuyện tuyển chồng qua mạng như một cách khỏi mang tiếng ế.
Tuy nhiên, làm thế nào để có một tấm chồng như ý trong thế giới ảo nhiều hơn thực quả là nan giải. Cùng Laurie Davis, người sáng lập trang hẹn hò trực tuyến eFlirt Expert đặt viên gạch đầu tiên cho nấc thang tìm chồng trên mạng: Lập hồ sơ cá nhân (Profile).
1. Chọn các website đáng tin cậy
Trước khi đưa hồ sơ của bạn lên mạng, bạn phải tìm kiếm và lựa chọn những trang web uy tín. Có thể lấy ý kiến từ những người đã thành công trong lĩnh vực này. Bởi nếu là người thường xuyên sử dụng Internet, chắc chắn bạn hiểu rõ những rủi ro gì có thể xảy đến.
2. Tạo tên độc đáo
Điều này có nghĩa là bạn không nên dùng tên thật của mình. Tại sao ư? Bởi vì bạn thực sự muốn chồng tương lai của mình ấn tượng về mình chứ sao. Và tất nhiên, một cái tên ít người dùng sẽ dễ dàng được Google tìm thấy. Chàng của bạn cũng không phải mỏi mắt tìm bạn trong hàng nghìn kết quả trả về.
3. Không bắt chước dập khuôn hồ sơ của người khác
Đừng đọc quá nhiều hồ sơ của các cô gái khác để tìm cảm hứng hay nhằm mục đích tham khảo. Bởi viết gì trong hồ sơ chính là sự phản ánh chân thực nhất cá tính và con người bạn. Còn nếu cần một ý kiến nhận xét, hãy hỏi một người bạn thân thiết. Tuy nhiên, phải đảm bảo rằng người này không thuộc nhóm mục tiêu bạn nhắm đến.
4. Tổ chức thông tin một cách hợp lý
Đừng đưa thông tin quá chi tiết về nghề nghiệp của bạn, chỉ lướt qua thôi. Vì những thông tin dạng này đôi khi sẽ làm cho hồ sơ của bạn trở nên khô khan, nghiêm túc quá mức cần thiết.
5. Cẩn thận khi chọn đại từ xưng hô
Video đang HOT
Nếu bạn đang mô tả những yêu cầu mong muốn về bạn đời lý tưởng, hãy gọi là “anh” thay vì “bạn”. Bởi vì từ “anh” thể hiện cả thái độ kính trọng, đề cao của bạn với người ấy.
6. Tránh dùng những sáo ngữ hẹn hò trực tuyến
Dù là hẹn hò trực tuyến nhưng thông qua ngôn ngữ giao tiếp, người kia cũng đoán được thái độ của bạn. Những lời nói không tự nhiên, lặp đi lặp lại chỉ ra bạn đang thiếu tự tin về bản thân mình và chắc chắn bạn sẽ mất điểm trong mắt chàng.
7. Đừng liệt kê danh sách những điều bạn không muốn
Nghe chúng như thể một tối hậu thư vậy. Những yêu cầu bắt đầu bằng “Không nên” hay “Không bao giờ” sẽ đem đến cho người đọc cảm giác nặng nề. Và chắc chắn chàng cũng không đủ kiên nhẫn để đọc hết danh sách đó của bạn đâu.
8. Viết đủ ý
Một hồ sơ đầy đủ sẽ bao gồm tên, tuổi, thông tin về sở thích, mong muốn về chồng tương lai. Để kiểm tra xem hồ sơ của bạn có quá dài hay không thì sau khi hoàn thành, hãy dành thời gian đọc lại. Nếu bạn mất đến hai phút để đọc thì hãy xem nên bỏ bớt phần nào. Một hồ sơ trực tuyến vừa phải chỉ mất khoảng vài chục giây cho đến một phút.
9. Sử dụng hình ảnh mới nhất của bạn
Đính kèm trong hồ sơ là 4-6 bức ảnh mới nhất của bạn, nên là bức ảnh chụp toàn thân và một mình. Đặc biệt, nhất thiết trong đó phải có những bức hình chụp rõ nét khuôn mặt bạn.
10. Tránh lặp lại thông tin
Điều này vừa gây ra sự nhàm chán, mất thời gian cho người đọc mà trong một số trường hợp, bạn còn bị đánh đồng với tính luộm thuộm, cẩu thả.
Theo Bưu Điện Việt Nam1
Tìm chồng qua mạng
Em đã nhận ra một sự thật phũ phàng, ấy là em đang ế thật, 29 tuổi rồi đấy, mà sao chồng ở chỗ nào chẳng tìm đến thật nhanh với em, để chúng mình ghép lại thành một hình tròn vừa khít?
Chồng yêu quý của em ơi, hôm nay, trong tâm trạng vô cùng bức xúc, em phải viết bức thư này gửi chồng, tất cả sự chịu đựng của vợ rút cục cũng đã lên tới đỉnh điểm. Qua 30 năm, không, chính xác là khoảng 1/10 thời gian ấy, tức là 3 năm nay, vợ của chồng đã phải chịu một áp lực vô cùng nặng nề.
Nếu như cách đây 5 năm vợ thường xuyên phải nghe một cái điệp khúc "Có người yêu chưa con? (cháu, mày, bà già, chị gái... và vô vàn các mỹ từ khác)?", thì một năm sau, nó được chuyển thành: "Có gì mới không?". Một năm tiếp: "Vẫn thế à?". Và một năm nữa: "Sao vẫn chưa lấy chồng hả, định xây khu liên hợp miếu à?"
Và đến chiều nay, khi vợ lang thang trên phố, có một thằng bé, không, cũng chẳng bé nữa, cái mặt già đanh... như mặt vợ ý, lướt đến trước mặt vợ và thả ra một câu hỏi, một câu vô cùng nhẹ nhàng với nó nhưng với vợ, nó như ngàn mũi dao đâm thấu tim: "Cô ơi, cô cho con hỏi, đi phố xyz đi thẳng hả cô?".
Mặt vợ từ màu trắng tinh khiết chuyển sang màu tím của mận chín chồng ạ. Vợ gật đầu một cách vô thức, mặc kệ cho thằng bé xấu người xấu nết đó có đi lạc chăng nữa, rồi vợ tự nhìn lại vợ, và thầm hỏi cái cô nàng mà mọi người vẫn khen là trẻ hơn tuổi (là vợ ấy) đã chạy mất dép đi đâu rồi, để lại một "bà cô" ở đây thế chứ? Nhưng vợ tự an ủi, chấp làm gì cái tên trẻ người non dạ ấy chồng nhỉ? Nhưng chao ôi, vợ vẫn buồn ơi là buồn.
Chưa hết một ngày xui xẻo của vợ đâu. Đứa bạn thân nhất đời của em, sau vụ mai mối không thành cho em, vừa nhìn thấy vợ nó đã hét một cách dịu dàng vào tai em rằng: "Mày thì không thích yêu, ông kia thì không biết tán gái. Ế chồng rồi đấy, cứ liệu thần hồn!".
Hôm nay là một ngày đen đủi nhất trong các ngày đen đủi của vợ hay sao ấy. Khi về tới nhà, cái điệp khúc ở trên mà vợ vẫn được nghe ấy, bỗng nhiên được mẹ yêu và chị gái đáng mến rót vào tai, với một cường độ vô cùng nhiệt tình, với một công suất không ngơi nghỉ, trừ mỗi lúc quay ra bình phẩm về các món ăn trong bữa tối thôi.
Sức chịu đựng của con người có hạn, nhất là đối với một trái tim mỏng manh dễ vỡ như của vợ. Thế là với một khí thế quyết tâm hừng hực, vợ quyết định phải đi tìm chồng. Nhưng mà vợ biết tìm ở đâu cơ chứ, khi trong đầu vợ, cứ văng vẳng câu nói của mẹ: "Cố mà lấy chồng đi chứ, Cố! Cố!Cố! Rõ chưa con???"
Đúng là em đã nhận ra một sự thật phũ phàng, ấy là em đang ế thật chồng ạ, 29 tuổi rồi đấy (em sẽ không cộng tuổi mụ đâu nhé), mà sao chồng ở chỗ nào chẳng tìm đến thật nhanh với em, để chúng mình ghép lại thành một hình tròn vừa khít? Sao chồng cứ lang thang ở nơi nảo nơi nào, chiều chiều chắc lại tụ tập bia bọt tán gẫu sự đời với mấy ông bạn cũng ế kềnh như chồng, tối tối thì chúi mũi vào HBO hay xem mấy giải bóng đá nhà nghề quanh năm suốt tháng không bao giờ thấy ngơi nghỉ? Chồng có biết là em nhớ và mong chồng lắm không?
Em vừa đọc một bài viết của một người trong một diễn đàn của phụ nữ chồng ạ. Bạn ấy gọi những cô nàng U30 như em là các bà cô già khó tính, khó gần, và bạn ấy khoe cô vợ trẻ trung, đáng yêu của bạn ấy. Sao lại có người nỡ giẫm đạp lên nỗi đau của người khác thế? Đành rằng bọn em cũng không tật nọ thì ách kia (cái này em công nhận cả hai chân và hai tay luôn) nhưng nếu muốn góp ý để cải tạo bọn em thì cũng không nên dùng những lời lẽ chua cay như măng Lạng Sơn thế chứ. Người già hay chạnh lòng và lẩn thẩn mà. Như em chẳng hạn, em hay nghĩ ngợi lắm, đọc xong, em cứ ngồi lặng hàng giờ rồi đi đến một quyết định... trút nỗi buồn vào một cơ số hoa quả và sữa chua trong tủ lạnh!
Chồng à, thôi bỏ qua cái con người đáng ghét đó đi. Bây giờ em tập trung chuyên môn nói chuyện với chồng về chúng mình đây. Chồng hãy bỏ qua một số thứ mà chồng đang làm để nghe em nói nhé, như là mấy cái ảnh nong nóng hay mấy cái tin tức bóng đá vô thưởng vô phạt đi. Vợ yêu với chồng chẳng quan trọng hơn những thứ ấy sao?
Thứ nhất là em viết thư này cho chồng vì em mong chồng lắm rồi. Chồng đừng vội vênh mặt lên: A, ế sưng rồi chứ gì, sợ cuống lên rồi chứ gì? Vâng thì em công nhận là cũng hơi ê ế, cũng hơi lo lo, nhưng mà vẫn chưa phải là diện bó tay toàn tập đâu, mà nói đi nói lại thì chồng cũng chẳng như em là gì.
Em xin công nhận là em có một cơ số khuyết điểm, kể ra thì hơi tốn giấy mực, nếu chồng cần em sẽ gửi bản chi tiết cho chồng sau, ở đây em chỉ xin nêu một số khuyết điểm hơi to to thôi chồng nhé:
Thứ nhất, do sự bao che và dung túng của cấp trên, là mẹ hiền yêu dấu, là nhạc mẫu tương lai của chồng đấy, nên đến giờ những món ăn em biết làm là đếm trên đầu ngón tay, không, như thế thì hơi khiêm tốn, cả ngón chân nữa chồng ạ. Nhưng mà chồng ơi, các cụ nhà ta đã dạy "Quý hồ tinh bất quý hồ đa" cơ mà, trong những cái hồ ấy, cô vợ đảm đang này của chồng nấu hơi bị ổn món thịt lợn kho tàu và giá đỗ xào thịt bò, riêng cái món canh cua thì vẫn là ám ảnh của em.
Tiếp nữa, có thể là em là tuýp phụ nữ trái tim băng chồng ạ, em thấy em khó yêu lắm, ngoài một số mối tình bọ xít theo kiểu thinh thích và rất thích ra thì em vẫn chưa thấy cái gọi là true love xuất hiện gì cả. Chồng đừng sợ và nghĩ là em bất ổn, em sẽ khóc thét đấy. Em cũng có muốn thế đâu, mà chắc là cái quả tim ngang ngạnh và lạnh như kem Tràng Tiền của em nó cứ bắt em phải đợi em gặp chồng, nó sẽ biến em sẽ thành mùa đông không lạnh của chồng đấy, chồng hãy can đảm lên, choàng thêm mấy cái áo phao chống rét vào là sẽ bình tĩnh tự tin thôi, em luôn ủng hộ chồng yêu hết mình mà!
Một điều nữa là, mà thôi, em mà kể hết ra, sau này chồng lại thắng thế em trong các trận "tranh luận nóng" của chúng mình thì sao nhỉ. Em thì là em cứ lo xa như thế, chứ em cũng biết nhẫn nhịn lắm đấy, tại em là em gái mà, em đã được bà chị thân yêu tôi luyện ít nhất là 10 năm áp bức và khổ sai rồi chồng ạ.
Nhưng em cũng có vô vàn những điểm đáng yêu đấy, nhưng mà ai lại tự nói ra, ngượng chết đi được, em tin là nếu chồng thật sự yêu em, chồng sẽ nhìn thấy hết thôi, đừng có hoa mắt chóng mặt vì nhiều quá đấy! Em chỉ dặn dò thế này để chồng yêu yên tâm: Nếu chồng yêu có mê bóng đá, thì đến mùa bóng đá, em hứa sẽ xem hết các trận với chồng, nhưng với điều kiện đó là những phút đá penalty thôi chồng ạ, em thiếu kiên nhẫn mà!
Vì em hoàn toàn nghiêm túc khi viết bức thư này, vì em tin và hy vọng nó sẽ đến được tay người nhận là chồng yêu của em, một nửa thật sự của em nên em đã ngồi hì hụi viết cho chồng yêu với một quyết định vô cùng táo bạo, pha lẫn chút tuyệt vọng: tìm được một nửa của mình ở trên mạng - nơi mà người ta vẫn nói là "ảo tung chảo". Nhưng em vẫn muốn thử, đơn giản vì... chưa thử bao giờ. Cái này đúng là hên xui phải không chồng?
À, còn lý do nữa làm em nôn nóng muốn gặp chồng đó là vì em muốn không phải ở lại cơ quan sau 8 tiếng vàng ngọc nữa, em sẽ vênh mặt lên với ông sếp khó tính: "Em về đón... chồng", thay vì cảnh lủi thủi nhìn mấy cô nàng đồng nghiệp ít tuổi hơn tót về sớm với cái lý do vô cùng vĩ đại của họ là đi đón con chồng ạ. Chồng nhớ hồi âm sớm cho em đấy!
Tạm biệt và mong sớm gặp chồng!
P/s: Em yêu anh, chồng ạ!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Gửi anh người thuỷ thủ thân yêu Vậy là đã 5 năm rồi phải không anh? 5 năm từ ngày chia tay, 5 năm chưa một lần gặp lại. Không biết anh có còn nhớ em là ai nữa không nhỉ? Em tự hỏi nếu bây giờ gặp lại, anh có còn nhận ra em không? Còn em, em cũng đã nghĩ rằng mình quên anh rồi. Tự dưng đứa...