Lấy chồng nửa năm nhưng tôi vẫn không quên được tình cũ
Sau chia tay 1 tháng, tôi nhanh chóng lấy người đàn ông bố mẹ đã mai mối cho tôi. Cứ nghĩ sẽ nhanh chóng quên được anh. Nào ngờ, tuy ở với chồng, đi chơi với chồng nhưng lúc nào tôi cũng nghĩ đến người yêu cũ
Sau chia tay 1 tháng, tôi nhanh chóng lấy người đàn ông bố mẹ đã mai mối cho tôi, cứ nghĩ sẽ nhanh chóng quên được anh (ảnh minh họa)
Tôi và anh yêu nhau đã 5 năm. Bao nhiêu sóng gió, hạnh phúc chúng tôi đã cùng nhau trải qua. Tôi vẫn chọn cùng anh nắm tay sau những lần tưởng chừng như không còn ở bên nhau được nữa. Cứ ngỡ, tôi đã chọn được người đàn ông của cuộc đời. Thế mà, chỉ vì một lần lầm lỡ, tôi đã để vuột mất anh khỏi vòng tay mình.
Trước đây, lúc mới yêu nhau, chúng tôi chỉ nghĩ cứ yêu thôi, bên nhau ngày nào là hạnh phúc ngày đó. Cùng nhau đi qua biết bao nhiêu con đường của Hà Nội, dường như chỗ nào cũng có bóng dáng của tôi và anh. Kỷ niệm thì biết kể bao giờ cho hết.
Từ ngày ra trường đi làm, suy nghĩ của tôi và anh chín chắn hơn. Chúng tôi bắt đầu nhắc đến chuyện kết hôn. Tôi cùng anh vẽ ra bao nhiêu điều tốt đẹp, thống nhất sinh bao nhiêu đứa con, con gái trước hay con trai trước. Con lớn chúng tôi sẽ đưa con cùng nhau đi du lịch, giúp con trải nghiệm và vui vẻ. Tương lai tốt đẹp mà chúng tôi vẽ ra dường như ngay ngày mai đã đến.
Video đang HOT
Cho đến lúc, hai bên gia đình gặp gỡ nhau. Bố mẹ tôi có ý muốn hai đứa về quê, ở cùng với bố mẹ tôi. Nhà tôi có 6 chị em gái, tôi là con út. Các chị đã lập gia đình và ở riêng hết cả nên tôi nghĩ mong muốn của bố mẹ là chính đáng. Nhưng khi nghe tôi nói về chuyện đó, anh đã một mực không đồng ý. Anh muốn chúng tôi tự đứng lên bằng đôi chân của mình. Anh hứa sẽ cho tôi một gia đình hạnh phúc và một tương lai tốt đẹp.
Áp lực từ bố mẹ quá lớn. Tôi quyết định chia tay với anh. Giờ nghĩ lại, tôi cũng không hiểu lúc đó mình đã đưa ra quyết định bằng tình cảm hay lý trí. Chỉ biết rằng, tôi đã rất hối hận.
Sau chia tay 1 tháng, tôi nhanh chóng lấy người đàn ông bố mẹ đã mai mối cho tôi. Cứ nghĩ sẽ nhanh chóng quên được anh vì anh đã không tôn trọng tôi và bố mẹ. Nào ngờ, tôi đã sai lầm quá lớn. Tuy ở với chồng, đi chơi với chồng nhưng lúc nào tôi cũng nghĩ đến anh. Đi qua từng con phố, từng hàng cây, tôi đau đáu nhớ về những kỷ niệm.
Anh biết tôi lấy chồng, chắc là buồn lắm. Trước đây thuyết phục thế nào, anh cũng nhất quyết không về quê ở rể. Vậy mà mới nghe tin tôi lấy chồng, anh đã về quê lập nghiệp. Nhớ anh vô vàn, tôi hỏi han bạn bè tình hình của anh, theo anh về quê để mong được gặp anh.
Tôi như mù quáng chạy theo tiếng gọi của tình yêu. Những tình cảm cứ ùa về, tôi không thể ngăn cản con tim mình. Biết rằng sẽ có lỗi với chồng nhiều nhưng tôi vẫn ra sức tìm kiếm anh. Anh từ chối gặp tôi, không nghe điện thoại, không trả lời tin nhắn của tôi. Càng ngày tôi càng điên cuồng khi anh khước từ mọi nỗ lực níu kéo. Tôi muốn được ngủ với anh, được nằm trong vòng tay anh, được anh vuốt ve, ôm ấp. Tôi thèm cảm giác được nũng nịu với anh, thứ mà tôi không thể làm với chồng. Mặc dù đã cố nhưng tôi chẳng thể có tình cảm với chồng.
Ước gì, tôi quay lại mấy tháng trước, để tôi được quyết định lại. Tôi sẽ lựa chọn ở bên anh, cùng anh nắm tay đi hết cuộc đời. Tôi sai rồi, tôi đã sai khi để anh ra đi. Tôi sai khi không nhận ra tình cảm 5 năm của chúng tôi là biết bao cố gắng của cả hai đứa. Tôi vẫn còn yêu anh lắm, chỉ muốn quay về bên anh.
Theo Phununews
Lặng người khi đọc tin nhắn tình cũ gửi vợ
Tôi vô tình phát giác một tin nhắn ai đó gửi cho vợ tôi với nội dung "Anh về nước, em có thể cho anh gặp mặt con một lần được không?".
Sự thật khiến niềm tin của tôi dành cho cô ấy bao năm nay vụn vỡ (Ảnh minh họa).
Từ lúc biết sự thật, tôi đã tìm mọi cách để gạt bỏ những suy nghĩ xấu xa về vợ ra khỏi tâm trí, nhưng rồi mỗi lần tôi tỉnh dậy, tôi lại mường tượng ra khuôn mặt hai đứa con mình, rồi tờ giấy ghi kết quả xét nghiệm... Tới đây, tôi lại ôm mặt khóc nức nở, tôi cảm thấy chán nản tuyệ.t vọn.g.
Tôi và cô ấy quen nhau được 3 năm thì đi đến kết hôn. Tính tới nay, hôn nhân của chúng tôi đã được 18 năm. Đứa con lớn của tôi hiện đang học lớp 9, còn đứa nhỏ đang học lớp 6. Tôi đã từng rất hãnh diện với mọi người vì tôi có một gia đình hạnh phúc, con cái ngoan ngoãn học giỏi.
Hiện tôi đang là phó giám đốc của một công ty xây dựng, còn vợ tôi là nhân viên kinh doanh cho một công ty bảo hiểm. Vì công việc linh động nên vợ tôi vắng nhà thường xuyên, do đó, việc bếp núc, cơm nước gần như do tôi đảm nhiệm. Dù thế, tôi chưa bao giờ than trách vợ một câu.
Lẽ ra tôi sẽ tiếp tục sống cuộc sống hạnh phúc như trong mơ ấy, cho tới tuần trước. Khi đó, cơ quan tôi có buổi khám sức khỏe định kỳ 6 tháng. Cũng vì thời gian vừa rồi tôi thấy vùng nhạy cảm của mình có đa.u đớ.n, nhân tiện tôi đã kiểm tra luôn thì vô tình phát hiện một sự thật đa.u đớ.n.
Khi bác sĩ nói tôi bị viêm tin.h hoà.n tôi vô cùng ngỡ ngàng. Bác sĩ còn hỏi rõ, tôi từ nhỏ có bị quai bị bao giờ không? Ông còn nhấn mạnh: "Anh thuộc nhóm người hiếm muộn, thậm chí là vô sinh".
Nghe xong, tôi như người mất hồn, tôi không nghĩ rằng mình có thể bị căn bệnh như thế. Tôi đã không nghi ngờ gì vợ mình và hai đứa con cho tới 1 tuần sau đó, tôi vô tình phát giác một tin nhắn ai đó gửi cho vợ tôi với nội dung: "Anh về nước, em có thể cho anh gặp mặt con một lần được không?".
Bán tín bán nghi, tôi đã lấy mẫu tóc của hai đứa con tôi mang đi xét nghiệm kết quả ADN. Tôi đã rất hy vọng mọi thứ chỉ là sự nhầm lẫn. Nhưng không, khi cầm kết quả trong tay, tôi như chế.t lặng, cả hai đứa con không có đứa nào là con tôi. Không những vậy đứa lớn, đứ.a b.é đều có hai kết quả khác nhau.
Tôi rất yêu vợ nên tôi đã không làm ầm lên khi chưa có bằng chứng rõ ràng. Nhưng hôm nay, khi có bằng chứng rành rành trong tay, tôi đã đem chuyện hỏi cô ấy. Cô ấy cũng nói, việc có con cũng vì bất đắc dĩ, cô ấy mong tôi hãy tha thứ, bởi cô ấy rất yêu tôi. Dù thế, trái tim tôi đã tan nát, tôi không thể nào tiếp tục cuộc hôn nhân với người vợ phản bội mình, tôi quyết định chia tay. Tôi đã tổn thương lắm rồi...
Theo PLVN
Lấy chồng 10 năm vẫn trong trắng, vợ rủ tình cũ vào nhà nghỉ để được làm đàn bà Em cứ tưởng mọi việc sẽ trót lọt vì dẫu sao chồng em cũng đã chẳng quan tâm đến em quá lâu rồi. Nào ngờ, trời tính không bằng người tính, em đụng mặt mẹ chồng ngoài đó các mẹ ạ... Chia tay mối tình đầu trong đau khổ và tuyệ.t vọn.g, em đã nghĩ rằng tình yêu là một cái gì đó...