Lấy chồng nghèo tôi thấy “nhục” nhiều hơn là “hạnh phúc”
Lấy chồng nghèo tôi thấy mình “nhục” nhiều hơn là “hạnh phúc” đong đầy như xưa tôi từng nghĩ. Mọi ước muốn, mơ mộng đều bị dập tắt hết bởi hiện thực phũ phàng và đau lòng.
Ngày xưa có ai nói với tôi rằng “lấy chồng nghèo khổ lắm”, tôi sẽ không ngần ngại mà nói với họ rằng “giàu nghèo quan trọng gì, miễn sao vợ chồng yêu thương nhau là được rồi. Chứ lấy chồng giàu rồi về dăm bữa nửa tháng lại cãi vã, không thì lại ngoại tình đủ kiểu”. Ấy vậy mà bây giờ lấy chồng rồi, tôi mới chồng giàu chồng nghèo sướng khổ như thế nào.
Tôi lấy chồng tôi được 3 năm nay rồi. 2 vợ chồng tôi yêu nhau từ thời sinh viên, nên ra trường 2 đứa sống chết lấy nhau bằng được ,mặc cho gia đình tôi có ngăn cấm đủ kiểu. Vì tình yêu tôi bất chấp tất cả để được làm vợ anh. Khi ước vọng đã được thỏa mãn, tôi đã được về làm vợ người mình yêu thương suốt cả cuộc đời này. Tôi mới chợt nhận ra rằng mình thật ngu muộn và trẻ con khi bất chấp tất cả để tin vào tình yêu.
Nghĩ lại bây giờ mới thấy ân hận vì hành động ngu xuẩn nhất thời, bồng bột của tuổi trẻ (ảnh minh họa)
Dù biết trước gia đình chồng thuộc dạng nghèo khó trong xã, nhưng tôi vẫn can tâm tình nguyện về ở ngôi nhà chật hẹp với anh. Thời gian đầu tôi vẫn chịu được và cảm thấy thoải mái vì được ở bên người mình yêu. Tôi luôn cố động viên mình cố gắng phấn đấu, ngày mai thôi vợ chồng tôi sẽ khá giả hơn. Nhưng đến lúc mang bầu và sinh con gái đầu lòng tôi mới hiểu được nỗi khổ của lấy chồng nghèo là thế nào.
Ngày tôi mang bầu sắp đến tháng đẻ chồng tôi chạy vạy khắp nơi, sắm được cho tôi ít đồ sơ sinh rẻ tiền chuẩn bị cho tôi vượt cạn. Vì chồng đi làm công nhân thu nhập thấp, mà tôi lại đang bầu bí không làm ăn được gì. Nên đến hộp sữa mua cũng đắn đo không biết mua hay không, vì nếu mua thì không biết lấy tiền đâu ra mà ăn tiêu nữa. Không ít lần tôi nuốt nước mắt vào trong vì thấy tủi cho mình có bầu mà phải khổ sở, thiếu thốn thế này.
Video đang HOT
Đến ngày sinh con, mà tôi lại khó sinh nên bắt buộc phải mổ. Nghe vậy, chồng tôi lại tức tốc chạy đi khắp nơi vay tiền. Anh hỏi ai cũng chỉ nhận được cái lắc đầu của họ. Bí quá chồng tôi phải đem bán của hồi môn mà mẹ tôi cho ngày cưới. Nhưng bao nhiêu ấy cũng chỉ đủ tiền mổ đẻ cho tôi, còn tiền viện phí các khoản nữa vợ chồng tôi cũng
không biết lấy tôi ra. Nhờ hết người này đến người kia cũng không được, tôi lại phải măt dày cất lời lên vay ba mẹ. Ba mẹ tôi đồng ý cho mượn, nhưng trước đó bố mẹ cũng xả cho tôi một tràng bảo rằng “tôi ngu, thấy hối hận chưa? Đến sinh con mà cũng không có tiền để lo cho nó” và rất nhiều lời lăng mạ vì ngày xưa tôi chống đối không nghe lời ba mẹ.
Vợ chồng lại đâm ra mâu thuẫn cãi vã nhau chỉ vì không có tiền và khổ cực quá(ảnh minh họa)
Ngày về nhà ở cữ, lại là những ngày tủi hờn của tôi khi lúc nào mẹ con cũng ở nhà ôm nhau, trong khi con mình mới sinh mà thiếu thốn đủ đường. Chẳng có gì để tẩm bổ cả, nhìn vậy mà tôi xót xa bao nhiêu. Túng bấn quá tôi làm liều sang vay chị dâu chút tiền về mua sữa cho cháu, nhưng chị ấy đã không cho vay lại còn nói tôi không ra gì: “Cho nhà cô vay để mọt kiếp cũng không trả được à. Tôi không dại, mà thằng chồng cô nó giỏi giang thế mà không nuôi nổi 2 mẹ con cô à. À mẹ đẻ cô giàu thế sao không về nhà mà xin, làm sao phải vay mượn gì”.
Đi về nhà ôm con vào lòng mà tôi khóc nức nở, nghĩ mà tội cho cái thân tôi. Lấy chồng nghèo sướng chẳng thấy đâu mà chỉ thấy tủi nhục bủa vây. Bị người ta khinh thường, dè bỉu suốt ngày. Nhiều khi cả nhà chỉ còn vài đồng bạc để tiêu, không có tiền sinh hoạt vợ chồng lại đâm ra mâu thuẫn cãi vã nhau chỉ vì không có tiền và khổ cực quá.
Bây giờ tôi mới hiểu tại sao ngày trước bố mẹ không muốn tôi lấy anh vì anh nghèo là như vậy. Sống trong “một túp lều tranh 2 trái tim vàng” mà người ta thường nói mà tôi thấy chán nản quá. Nghĩ lại bây giờ mới thấy ân hận vì hành động ngu xuẩn nhất thời, bồng bột của tuổi trẻ. Cứ nghĩ chỉ cần tình yêu thôi là sẽ có tất cả, tình yêu sẽ vượt qua mọi khó khăn gian khổ. Vậy mà…
Tôi không nghĩ mình sẽ bỏ chồng để chạy theo một ai đó giàu có hơn. Tôi sẽ và vẫn phải ở bên cạnh chồng con, vì đơn giản “đâm lao rồi thì phải theo lao”. Tôi sẽ phải cố gắng đi làm thật nhiều việc để con tôi được đầy đủ như những đứa trẻ khác. Đời bố mẹ nó đã khổ rồi, thì đời con không được thế nữa.
Đến bây giờ con tôi đã được gần 2 tuổi mọi thứ khó khăn lúc mới sinh con đã dần qua đi, nhưng cái nghèo, cái khó vẫn luôn thường trực bủa vây lấy gia đình tôi. Tôi không biết mình phải làm gì để gia đình đỡ khổ hơn. Cứ như này, ra đường tôi chẳng dám nhìn mặt ai, chẳng dám mua sắm gì cho bản thân vì không có tiền.
Lấy chồng nghèo tôi thấy mình “nhục” nhiều hơn là “hạnh phúc” đong đầy như xưa tôi từng nghĩ. Mọi ước muốn, mơ mộng đều bị dập tắt hết bởi hiện thực phũ phàng và đau lòng. Lấy chồng nghèo không phải là cái tội, mà chỉ là tự làm khổ mình và con cái thôi.
Theo Motthegioi
Mơ mộng trên mạng, thất vọng... ở trên giường
Ngày cô bạn trở về, chị nôn nóng dò hỏi về niềm hạnh phúc vụng trộm của bạn. Sau một lúc tránh né, bạn chua chát nói: "Biết vậy thà không gặp còn hơn"...
Anh chị quen biết nhau qua mạng xã hội. Ban đầu chỉ là vài câu xã giao thông thường, chút cảm mến từ những dòng tâm trạng ý nghĩa hay những tấm ảnh đẹp đi cùng những bình luận bông đùa. Chị bật cười vì sự vui nhộn của anh, còn anh thấy thú vị trước cách trả lời đầy chất thơ ca của chị.Thế rồi những cuộc trò chuyện qua chat mỗi ngày một dài hơn, lấn ra khỏi tám tiếng văn phòng. Qua những câu trao đổi đầy vẻ thật thà, chị biết anh đang có một cuộc sống ổn định, với vợ đẹp, con ngoan. Anh cũng biết chị có một cuộc sống nhàn rỗi. Ngày nào chị cũng mỗi điệp khúc sáng tiễn chồng đi làm, đưa con đi học rồi chiều đón con về, cơm nước, đợi chồng. Vòng quay đó chị không thấy đơn điệu, cuộc sống gia đình đó chị không thấy tù túng, tình cảm vợ chồng đó chị không thấy tẻ nhạt, cho đến khi chị quen biết anh.
Mạng ảo và đời thực khác nhau rất nhiều...
Những giấc mơ về nhau càng thêm rõ nét, dù chỉ nhìn thấy ảnh của nhau trên mạng. Những nỗi nhớ về nhau không còn vu vơ. Từ câu chào tạm biệt "hôn môi xa", theo ngày tháng, thật tự nhiên, biến thành biểu tượng nháy mắt, trái tim, nụ hôn và rồi được thay thế bằng những câu yêu thương chất ngất mà hai người trong cuộc không còn kiểm soát được khao khát muốn nhìn thấy con người bằng xương bằng thịt của nhau nữa. Đôi khi đang trò chuyện, chị chỉ muốn tắt máy, phóng xe đến một quán cà phê nào đó để gặp anh. Và chị biết ẩn sau những con chữ cuồn cuộn dâng trào kia, anh cũng có một ước muốn như thế.
Thật bất ngờ khi cô bạn thân của chị cũng đang có những... lăn tăn trên mạng. Cô bạn kết nối được với "người xưa" qua mạng xã hội, nên chẳng mấy chốc mà tình cũ không rủ cũng đến. Từ lúc biết đang đồng cảnh ngộ, cả hai thường xuyên cập nhật tin tức của nhau, thậm thụt khuyên nhủ nhau: "Nên dừng lại!". Hai người phụ nữ ngoài ba mươi ấy hiểu rõ đó chỉ là chút lãng mạn, thêm lá thêm hoa cho cuộc hôn nhân đang dần trở nên nhàm chán của họ, nhưng không ai đủ can đảm để khước từ những khao khát sâu kín...
Dịp cuối năm, chồng cô bạn có chuyến công tác dài ngày nên bạn nghĩ kế gửi con về ngoại và bay ra thành phố biển, nơi người xưa của bạn đang sống. Cùng thời điểm, anh báo với chị sẽ đi dự Festival ở đó để thỏa sở thích nhiếp ảnh của mình. Bạn và chị bàn với nhau sẽ đi cùng như trong một chuyến du lịch bình thường để che mắt gia đình. Ra tới nơi, họ sẽ xé lẻ để cùng với "người tình trên mạng" của mình biến những ngọt ngào, say đắm bấy lâu trên thế giới ảo thành sự thật.Đêm trước ngày hẹn, con của chị bất ngờ bị sốt cao. Thế là chỉ mình bạn chị âm thầm thực hiện "kế hoạch".
Ngày cô bạn trở về, chị nôn nóng dò hỏi về niềm hạnh phúc vụng trộm của bạn. Sau một lúc tránh né, bạn chua chát nói: "Biết vậy thà không gặp còn hơn". Hóa ra người xưa đã trở thành người đàn ông bụng phệ, đầu hói chứ không phong độ ngời ngời như trên hình. Cô bạn không thể chấp nhận thái độ vồ vập của người ấy. Ê chề hơn, còn phải chứng kiến cảnh người ấy hộc tốc chạy vào toilet khách sạn để lập cập trả lời điện thoại vợ liên tục gọi đến... Nghe bạn kết luận: "Chỉ nên trên mạng vậy thôi chứ đừng nên... trên giường" mà lòng dạ chị rối bời. Từ hôm chị không... trốn được để đi dự Festival với anh, có vẻ anh buồn nên lơi dần những câu mời mọc.
Mấy ngày sau, khi chị vẫn còn đang tự hỏi mình nên làm gì, mãi chỉ là "trên mạng" hay nên gặp một lần rồi vỡ mộng và "chia tay sớm bớt đau khổ", thì chị nhận được cuộc gọi hốt hoảng của bạn. Bạn kể vừa phát hiện chồng bạn đang "nuôi" tình ảo: "Khi mình... hoa lá cành trên mạng với người này, trớ trêu thay, chồng mình cũng hoa lá cành trên mạng với người khác!" Câu nói rút ra từ sự lẫn lộn giữa thế giới ảo và đời thực của người bạn thân, âm vang mãi trong chị, khi chị lặng lẽ nhìn lại những kỉ niệm với anh lần cuối cùng rồi quyết định sẽ khóa luôn Facebook...
Theo PNO
Những bí mật dù yêu đến đâu cũng phải giữ kín với bạn đời Từng lén lút theo dõi người bạn đời, tin nhắn của người yêu cũ, ác cảm với gia đình nhà chồng (vợ)... đều là những bí mật mà chỉ mình bạn biết. ảnh minh họa Người ta vẫn nói sự trung thực, thành thật là nền tảng của một cuộc hôn nhân bền vững. Tuy nhiên trung thực không có nghĩa là tiết...