Lấy chồng nghèo không khổ, lấy chồng “yếu” mới khổ!
Cô có chồng mà vẫn chẳng được hưởng hạnh phúc của ái ân.
Hạnh lấy chồng được 1 năm, mà lòng cô vô cùng buồn bã. Chồng cô cái gì cũng tốt chỉ có “chuyện ấy” là không. Trước khi lấy nhau, cả hai cũng giữ gìn cho nhau đến tận lúc kết hôn nên cô không hề biết chồng có vấn đề trong chuyện chăn gối.
Lúc đầu cô cũng tặc lưỡi nghĩ thôi thì vợ chồng thương nhau, chuyện đó có thiếu thốn cũng không quan trọng. Nhưng nhiều lúc ở gần chồng, mà chồng không có phản ứng hứng thú gì cũng khiến cô buồn lòng. Cô cũng thử mọi cách mà chồng vẫn nằm yên như khúc gỗ khiến cô nản hết cả lòng.
Ảnh minh họa
Chồng cô ngoài chuyện yêu sinh lý ra thì vẫn yêu thương cô, thật lòng quan tâm, yêu chiều, hỏi han. Cô cũng yêu thương chồng, cũng chẳng bao giờ nghĩ đến chuyện chia tay hay đi ra ngoài. Chỉ có điều nếu chồng cô cứ hờ hững trong chuyện phòng the thì cô sợ là cuộc sống gia đình sẽ có vấn đề.
Video đang HOT
Người ngoài nhìn vào thì ai cũng nghĩ hai vợ chồng cô hạnh phúc lắm nhưng đâu biết sự tình ở bên trong. Cô rất mong muốn chồng mình có thể như bao người khác, có thể mặn nồng, hứng thú với chuyện ái ân. Vậy mà cô có làm gì thì anh vẫn không có cảm hứng. Anh nói cũng không có nhu cầu. Thậm chí nhiều lúc cô đành phải tự làm hết mọi việc, chồng chỉ việc nằm đó. Nhưng mãi rồi cô cũng thấy chán nản, bỏ cuộc.
Cô cần chồng ở bên để âu yếm, vỗ về chứ đâu phải nằm yên không phản ứng gì. Cô thì vừa thương chồng, vừa thương mình, chẳng biết phải làm sao với tình huống khó xử như vậy. Dù cô không phải kiểu phụ nữ tha thiết chuyện ấy quá mức nhưng mà vợ chồng sống với nhau thì cũng cần phải có chuyện gối chăn mới bền chặt được. Đặc biệt khi cô còn rất trẻ chứ có phải già nua, yếu ớt gì đâu.
Nhiều lần cô cũng khuyên chồng đi khám thử bác sĩ xem có chuyện gì không. Mà chồng cô cứ ngại ngần, không đi khám. Khuyên bao lần, anh cũng khất hết lần này đến lần khác. Cô biết đàn ông chẳng ai muốn người khác biết chuyện đó nhưng đi khám thì mới biết bị bệnh gì để mà còn khám chữa kịp thời.
Người ta cứ nói lấy chồng nghèo thì khổ, chứ cô thấy lấy chồng như cô còn rầu lòng hơn gấp vạn lần. Nghèo thì người ta vẫn tối lửa tắt đèn có nhau, vợ chồng âu yếm mặn nồng. Đằng này cô có chồng mà vẫn chẳng được hưởng hạnh phúc của ái ân.
Theo Leanh/24h
Trai trẻ hết đường về vì 'nợ' tình bà chủ cô đơn
Tôi run rẩy trong vòng tay nồng ấm của bà chủ, nước mắt bà ướt vai áo tôi khi bà nức nở rằng hôm nay là sinh nhật của bà mà bà phải âm thầm, cô đơn vì bà vừa nhận được tin chồng bà cùng cô bồ nhí đã bay sang trời Tây du lịch...Cái gì đến phải đến, tôi trở thành người tình nhỏ bé của bà chủ có tuổi đời gần gấp đôi mình.
Ảnh minh hoạ: Internet
Mấy đứa bạn cùng thi trượt đại học với tôi đã lần lượt rời làng ra thành phố kiếm việc làm nuôi thân, riêng tôi mấy lần khăn gói định theo chân chúng bạn, nhưng nghe mẹ sụt sùi lo lắng, rồi bố nuôi dự định truyền nghề sửa máy bơm, máy công cụ cho tôi để tôi an bài sống ở làng, tôi lại nao núng.
Đúng là dứt áo ra đi thì thương bố, mẹ, thương hai đứa em chưa đủ khôn để tự lực, mà bỏ lỡ ước mơ đổi đời khi mình phơi phới tuổi xuân, tràn đầy sinh lực thì quả là đáng tiếc! Dằng dai mãi cuối cùng sau 2 năm giúp mẹ ruộng vườn, cố gắng đến mức cao nhất để theo học nghề của bố nhưng không thành, tôi mới quyết định lên đường ra chốn phồn hoa để bước vào cuộc sống tự lập theo ý muốn của mình.
Có ra đến thành phố, có vào guồng quay của nơi lấp lánh sắc màu này mới thấy thấm câu "Không ai đánh thuế giấc mơ". Khi mà tôi dè sẻn đến mức tối thiểu nhu cầu ăn, ở của mình để tìm việc làm, vậy mà đi rạc cẳng cũng chẳng có ai ngỏ ý muốn thuê. Chán nản, thất vọng, tôi định quay trở về nơi mình vừa hào hứng bước chân ra đi thì may mắn tôi nhìn thấy tấm biển treo trước một quán karaoke cần tuyển nam bảo vệ. Nghĩ giản đơn như công việc của bác bảo vệ ở trường tôi từng học là sắp xếp cho ngăn nắp xe cộ, nhắc nhở trật tự học sinh...nên tôi mạnh dạn bước vào quán xin việc.
Bà chủ quán trạc ngoài 40 tuổi, thơm nức mùi nước hoa, son phấn, váy áo là lượt như đi hội tiếp tôi thật chu đáo, cởi mở. Sau khi xem giấy tờ, hỏi han cặn kẽ hoàn cảnh, quê quán bà gật đầu ưng thuận nhận tôi vào làm với mức lương ngoài sự mong đợi của tôi. Ngoài việc sắp xếp xe cho khách đến quán giải trí, bà chủ ưu ái cho tôi thêm nhiệm vụ pha café sáng cho bà và kiểm tra đèn, quạt, dọn dẹp phòng riêng của bà chu tất rồi mới được đóng cửa quán.
Không biết nhà bà chủ cách quán karaoke bao xa, nhưng thường khuya muộn bà mới sai tôi khóa cửa phòng. Tôi mới vào làm lại là nhân viên quê mùa, nhỏ tuổi nhất nên tôi tự biết là ai và an phận với công việc được giao để có tiền nuôi thân giữa chốn thị thành không người quen biết này.
Tưởng rằng tôi cũng như bao chàng trai nghèo làm thuê khác chỉ mong đủ ăn đủ mặc, đừng làm phiền đến cha, mẹ còn thiếu thốn, vất vả ở quê, nào chỉ trong phút chốc cuộc đời tôi lật sang trang mới. Đó là dịp cách đây gần nửa năm, thấy quán đã hết khách, nhân viên đã ra về hết mà bà chủ chưa gọi tôi lên dọn dẹp cho bà như mọi khi: Lo lắng có sự chẳng lành, tôi đóng cửa quán rồi gõ cửa phòng riêng của bà chủ...
Tôi run rẩy trong vòng tay nồng ấm của bà chủ, nước mắt bà ướt vai áo tôi khi bà nức nở rằng hôm nay là sinh nhật của bà mà bà phải âm thầm, cô đơn vì bà vừa nhận được tin chồng bà cùng cô bồ nhí đã bay sang trời Tây du lịch...Cái gì đến phải đến, tôi trở thành người tình nhỏ bé của bà chủ có tuổi đời gần gấp đôi mình. Chắc để bù cho sự thiệt thòi của tôi, hay để giữ chân tôi bên bà, bà chủ không tiếc tiền cung phụng tình trẻ, còn tôi nghĩ mình chẳng mất gì ngoài sức trai nên tôi cũng hết lòng "phục vụ" khi bà chủ "cần".
Sống cảnh mèo mả, gà đồng, lén lén, lút lút khi màn đêm xuống khiến tôi cảm thấy mình như một tội đồ, nghe người ngoài nhỏ to, xì xầm chuyện gì tôi cũng nghĩ họ nói về mình, tôi thấp thỏm lo sợ một ngày bị lộ, nhất định sẽ khó trụ lại thành phố nên có ý ngãng ra. Không ngờ bà chủ cao tay đoán được, bà bật camera quay lại những cảnh ái ân giữa tôi và bà, nhiều đến nỗi tôi sợ hãi muốn xỉu. Bà chủ tuyên bố nếu tôi bỏ bà lập tức cả làng của tôi sẽ biết chuyện...
Theo NGỌC HÀ/Tienphong
Được tặng giỏ quả ngày mùng 8/3, em chồng tôi giãy nảy vì tủi thân Chông tôi nôi giân, lơn tiêng quat em gai. Anh ây không kim chê đươc, suyt chut nưa con muôn đuôi em gai minh ra khoi nha. Ngay Quôc tê phu nư la thơi điêm ma bât ki chi em phu nư nao cung muôn đươc nhân sư quan tâm đăc biêt. Tôi cung không ngoai lê. Tôi la tuyp ngươi sông năng...