Lấy chồng lấy luôn cả… nợ
Ai ngờ, chỉ sau 1 đêm, anh ấy đã phá hơn 200 triệu đồng, toàn tiền vay nặng lãi. Một tuần anh ấy nghỉ việc, trốn chui lủi.
Khi em đi làm, đã cảm nắng một anh cùng cơ quan, rồi lấy anh ấy. Thời gian trước khi cưới, em biết một số chuyện của anh và đã muốn chạy trốn. Anh ấy từng làm chủ cá độ và nợ rất nhiều. Ban đầu, anh nói với em nợ 70 triệu đồng nhưng đến gần ngày cưới, có người đòi 50 triệu đồng nên anh ấy đã cắm con xe đang đi. Hồi đó, em thương nên gọi điện vay chị anh và hứa sau này sẽ trả. Thế là cưới xong một thời gian, chị anh ấy lấy ngay một cái họ ở quê và hàng tháng bắt bọn em đóng 2,3 triệu đồng tiền họ.
Tưởng thế đã khó khăn, ai ngờ sau này lại thêm một đống nợ nữa. Tiền cưới, vàng trong nhà cũng không còn tí nào. Em cứ nghĩ đơn giản: Trả thì sau này sẽ được yên nên nhờ mẹ anh ấy lấy thêm 1 cái họ nữa để trả nợ. Tổng cộng hàng tháng em phải đóng 4,3 triệu đồng. Hai vợ chồng chi tiêu một lương, nếu tiết kiệm cũng đủ sống. Nhưng mọi chuyện không như em nghĩ….
Không biết anh lấy tiền ở đâu mua được 1 cái SH. Một lần, vô tình vào face của anh, em đọc được anh chat với cô bé cùng cơ quan. Anh ấy cho cô này vay tiền trong khi gia đình em nhiều khi tiền điện nước cũng không có đóng. Cô bé đó đã có gia đình nhưng trước khi bọn em cưới cô này tỏ ra thích và tán tỉnh chồng em. Nghĩ đến những hi sinh, chịu đựng bấy lâu em đã đuổi anh ấy ra khỏi nhà và nghĩ đến li hôn.
Tối hôm đó, chồng em về lấy thẻ ATM nhưng em không mở cửa, anh ấy nói em không ra gì. Sau đó em cũng gọi anh về vì thấy mình hơi quá. Ai ngờ, chỉ sau 1 đêm, anh ấy đã phá hơn 200 triệu đồng, toàn tiền vay nặng lãi. Một tuần anh ấy nghỉ việc, trốn chui lủi. Cuối cùng chị cùng cơ quan trả số nợ kia cho nhưng thẻ lương của anh chị ấy giữ để trừ nợ dần.
Thời gian trôi qua, em hi vọng chồng thay đổi. Nhưng ngày cưới em gái em, là ngày vui của gia đình vậy mà anh ấy cắm xe của em để trả nợ. Em đã mất hết niềm tin, em muốn dừng lại.
Còn một tháng nữa em sinh con, 6 tháng không lương, tiền bảo hiểm còn lâu mới lĩnh, em không biết mình sẽ sống như thế nào… Em hoang mang quá…
Video đang HOT
Ngọc Hoa
Ngọc Hoa thân mến!
Chồng em khiến chị nghĩ đến 3 từ “vô trách nhiệm”. Dường như từ sau đám cưới, cuộc sống của em chỉ gắn chặt với việc trả nợ. Nợ cũ chưa hết, nợ mới lại dồn lên… Chị thấy em đã huy động hết mọi nguồn lực để gồng gánh, không biết những ngày sau này em còn “nguồn” nào để trông vào, tiếp tục chống chọi nữa không?
Em ạ, người ta có thể nghèo, nợ nhưng phải biết điểm dừng, biết hối lỗi và sửa đổi nhưng chồng em thì sao? Trước khi cưới đã đành là lừa gạt em chuyện nợ nần, sau khi cưới lại ngang nhiên phá hoại, vậy yêu thương, tôn trọng vợ ở đâu?
Chị không biết chồng em có những ưu điểm gì để em lựa chọn. Nhưng em phải suy nghĩ cho thật kỹ, nếu ở lại, việc thay đổi chồng là rất khó. Phải vừa mềm vừa rắn, tác động tâm lý từ nhiều phía, quản lý chặt chẽ kinh tế và dứt khoát nói “không” với việc trả nợ thay. Còn nếu đã quá đau khổ và muốn thoát ra thì em nên quyết định. Có thể là bây giờ hoặc đợi sau khi con sinh ra… Mặc dù những tháng cận trước và sau sinh có thể em không đi làm, không có thu nhập nhưng không có nghĩa em không có người thân, bạn bè. Đừng ngại cất lời nhờ cậy, hãy ghi nhớ và hồi báo về sau.
Điều quan trọng lúc này là em phải giữ tinh thần, không được suy sụp ảnh hưởng đến sức khỏe bản thân và đứa trẻ. Cứ nghĩ em có con đó là cái được lớn nhất trong những mất mát và xui xẻo đã qua.
Theo Phụ nữ Việt nam
Tôi đã tự giết chết đứa con của mình
Người ta nói "mấy ai đoán được lòng dạ con người" quả không sai. Tôi đã yêu và tin lầm người. Giờ tôi đang phải chịu hậu quả.
Chính tôi đã giết chết đứa con của mình. Tôi nên làm gì để thoát khỏi cuộc sống bế tắc này? Ảnh minh họa
Tôi và hắn (tôi muốn gọi thế vì giờ hắn không đủ tư cách để tôi gọi là anh) quen nhau trong bữa tiệc sinh nhật một người bạn chung cách đây gần một năm. Nhà tôi cách nhà hắn gần 50 cây số. Tôi làm việc tại Hà Nội còn hắn làm trên tận Lào Cai.
Ban đầu, tôi ngại khoảng cách nên không nhận lời yêu. Nhưng sau đó cũng mềm lòng trước sự tấn công mãnh liệt của hắn. Hắn nói với tôi sẽ cố gắng thu xếp công việc để về Hà Nội làm, để được gần tôi. Tôi tin hắn và cứ yêu mà không chút mảy may nghi ngờ. Mỗi tuần, hắn về thăm tôi vào hai ngày thứ 7 và chủ nhật. Cũng có lúc, tôi bắt xe lên thăm hắn.
Yêu xa nên tôi trân trọng những phút giây được bên hắn. Hắn hứa hẹn với tôi đủ điều, thậm chí, tính chuyện sau khi có việc làm ở Hà Nội, hắn sẽ dẫn tôi về ra mắt bố mẹ để bàn chuyện lâu dài cho hai đứa. Dĩ nhiên, tôi tin tình cảm của hắn đối với tôi là chân thành nên không ngần ngại dâng hiến cái quý giá nhất của đời con gái cho hắn. Cứ đều đặn như thế, tôi trở thành "món đồ chơi" của hắn.
Sau khi đã chiếm đoạt được thân xác tôi, hắn dần thay đổi thái độ, cuối tuần cũng ít về thăm tôi vì viện lý do bận việc. Những tin nhắn, cuộc điện thoại hỏi thăm cũng thưa dần. Cũng đúng lúc này, tôi phát hiện ra mình đã mang thai đứa con của hắn được 5 tuần. Bốc máy gọi thông báo cho hắn với tâm trạng rối bời nửa mừng nửa lo, tôi nhận được câu trả lời chưng hửng từ hắn: "Anh đang bận, có gì cuối tuần về mình giải quyết".
Buổi tối tôi nhắn tin cho hắn, mãi gần 2 tiếng sau mới nhận được hồi âm. Vẫn là ngữ điệu lạnh lùng, không tỏ vẻ hào hứng với chuyện đứa con của chúng tôi. Tôi bắt đầu nghi ngờ, cố tìm cho ra lý do cho sự khác thường trong thái độ của hắn. Rồi tôi lục lọi Facebook của hắn, dò tìm các mối quan hệ mới và "chết điếng" khi phát hiện ra, hắn đang qua lại với một người con gái khác.
Cơn ghen nổi lên, tôi bắt đầu đào xới thông tin xem kẻ thứ 3 kia là ai, quê quán ở đâu, hắn và đứa con gái này quen nhau như thế nào...Cứ thế, tôi như người mất hồn cộng với việc bắt đầu bị nghén, người mệt mỏi, chán ăn. Tôi đành phải xin nghỉ việc ở công ty vài ngày.
Cuối tuần đó, hắn về gặp tôi. Thay vì hỏi han tình hình sức khỏe của tôi, hắn nhìn tôi rồi nói thẳng vào vấn đề: "Giờ chưa phải lúc để có con. Mai anh đưa em đi bỏ cái thai nhé. Rồi sau này mình tính tiếp".
Nước mắt tôi bắt đầu rơi. Tôi hỏi như gào lên: "Vì đứa con gái kia đúng không. Anh là đồ tồi. Tại sao lại đối xử với tôi như thế".
Ban đầu, hắn chối nhưng khi tôi giơ trước mặt hắn những bức ảnh chụp màn hình lời lẽ thân mật, ong bướm của hắn với cô ta rồi cả ảnh hai người đi chơi tình tứ với nhau, hắn mới bắt đầu im lặng. Suy nghĩ một hồi, hắn nhìn tôi rồi thằng thừng: "Nếu em đã biết thì anh cũng nói luôn. Anh hết tình cảm với em rồi. Anh đã yêu cô ấy. Mình chia tay đi. Em nên giải quyết đứa bé sẽ tốt cho cuộc sống của em sau này".
Tôi như hiểu ra vấn đề. Hắn về gặp tôi không phải để tính chuyện cưới xin mà chỉ với mục đích bóp nghẹt quyền sống của đứa con trong bụng tôi rồi rũ bỏ trách nhiệm. Tôi thấy mình quá ngu. Tôi đã yêu hắn, tin hắn để rồi giờ đây, hắn sẵn sàng quay lưng, "đá" tôi không thương tiếc kể cả khi tôi đang mang giọt máu của hắn.
Tôi đã đọc nhiều bài báo kể về những cô gái vì nhẹ dạ cả tin nên bị đàn ông lợi dụng, đến khi có con thì bị rũ trách nhiệm, nhưng tôi không ngờ, giờ chính mình cũng đang trong hoàn cảnh như vậy.
Giờ đây, có lẽ niềm ân hận lớn nhất của đời tôi là đã không giữ được con mình. Chính tôi đã giết chết đứa con của mình. Chỉ vì quá căm phẫn hắn, sau khi chia tay, tôi hầu như không ăn uống gì, không ra ngoài, cả ngày nhốt mình trong phòng. Rồi tôi mượn rượu giải sầu. Uống đến đâu tôi khóc đến đấy và gào lên như một kẻ bất mãn với cuộc đời.
Đến khi tôi bị đau bụng quằn quại và ra máu, tôi mới tá hỏa gọi hàng xóm đưa đi cấp cứu nhưng không kịp. Tôi đã bị sảy thai. Hiện tại, tôi không còn thiết sống nữa, tôi không còn mặt mũi về gặp bố mẹ, không còn đủ tư cách để tiếp tục làm một người mẹ. Tôi nên làm gì để thoát khỏi cuộc sống bế tắc này?
Theo Giadinh.net
'Mất anh rồi, giành được thế giới thì đã sao?' Giữa dòng người tấp nập, đông đúc nhưng em cảm thấy như thế giới này trơ trọi chỉ mình em. Mọi thứ xung quanh như bị vô hình, cuốn hút vào trong không gian, chỉ còn em với em với những kí ức như ùa về. Mỗi khi em nhớ về anh...người đã cho em cả thế giới! Không có anh thế giới...