Lấy chồng lần hai mà vẫn muốn bỏ
Chỉ vì cái tính hay ghen và hay đập phá, nóng giận vô cớ của chồng…
Mình 30 tuổi, làm viên chức. Mình có chồng từ năm 25 tuổi, mình và anh ấy quen nhau 5 năm mới kết hôn. Khi ra trường anh ấy làm việc lương cao, rồi thay đổi, gái gú. Cưới nhau được 3 năm, chồng cũ đơn phương li dị mình và mình chấp nhận (chúng mình có 1 đứa con trai chung lúc đó chưa đầy 2 tuổi mình nuôi). Hơn 6 tháng sau, mình lấy chồng, người chồng sau là bạn từ thời cấp 2 và yêu đơn phương mình từ năm lớp 9 đến hiện tại (anh ấy chưa có vợ, cũng chưa có bạn gái vì anh ấy luôn nghĩ đến mình).
Mình rất hạnh phúc với tình yêu người chồng sau dành cho mình, nhưng có điều mình rất buồn là chồng sau của mình rất hay uống rượu, đập đồ và hay ghen. Anh ấy đập đồ rất nhiều lần (có khi có rượu, có khi không có rượu cũng đập).
Đỉnh điểm lần cuối là tháng 3 rồi, anh đập tivi LCD mình mới mua chưa được 6 tháng, cửa tủ quần áo, tủ lạnh… và cả chiếc xe click của mình cũng bị anh đập… Lúc đó anh khá say, mình vì không muốn cãi vã nên muốn chở con về nhà mẹ ruột ngủ một đêm cho xong chuyện. Anh lồng lộn lên như con thú, anh gọi ra cho mẹ mình đòi đốt nhà, rồi hai mẹ con mình vào tới nhà, khi thấy mẹ mình vô anh khóa trái cửa đập đồ đạc, mình phải nhờ mẹ anh vào, anh mới ngừng lại và sau đó anh về nhà mẹ anh ngủ. Từ đó, anh đi Sài Gòn làm đến nay cũng không về.
Anh ấy rất hay ghen, mình là viên chức, luôn giữ thể diện cho gia đình, mình không thích những chuyện nam nữ, nói bao lần anh ấy cũng hoài nghi. (ảnh minh họa)
Mẹ mình rất buồn và thất vọng (chuyện anh đập đồ đã diễn ra nhiều lần), mẹ kêu mình phải chấm dứt với anh.
Video đang HOT
Anh ấy rất hay ghen, mình là viên chức, luôn giữ thể diện cho gia đình, mình không thích những chuyện nam nữ, nói bao lần anh ấy cũng hoài nghi. Mình và chồng cũ cũng rất hiếm, có thể nói là không hề liên lạc gì nhau, nhưng chồng sau mình vẫn sợ này nọ. Thậm chí nếu mình được cử đi học lên, chồng mình cũng tỏ vẻ không muốn, chồng mình nói là sợ đi học xa rồi lại rủ bạn bè (nam) uống cà phê hay đi ăn… Trong khi những chuyện như vậy, thực sự mình rất ghét, mình có nói với anh dù sao mình cũng phải giữ thể diện cho gia đình và con cái, với lại nếu làm vậy sao có thể nhìn mặt nhau khi đi làm? Anh nói chuyện đó thiếu gì trên báo?
Anh cũng thường ghen với con trai mình, nói mình thương con, và sợ mình dành tình cảm cho con nhiều vì mình còn tình cảm với người xưa? Mình giải thích nhiều lần, anh vẫn không tin.
Giờ anh vẫn đi làm xa và có liên lạc với mình, chúng mình chỉ lén lút liên lạc nhau vì mẹ mình đã cấm mình qua lại với anh. (ảnh minh họa)
Thực tình, anh rất hiền (lúc không có rượu), lương bao nhiêu đưa hết cho mình, thương và chiều con mình. Con mình kêu anh là ba và không biết cha ruột nó. Nhưng khi có rượu, anh không thể bình tĩnh và thường ghen bóng gió hoặc kiếm chuyện với mình. Mẹ nói sống với anh mình sẽ khổ suốt đời, có khi nóng tính anh sẽ đánh đập mình (mặc dù chuyện đó giờ chưa xảy ra). Nhưng mà mình cùng lo lắm, lúc có rượu vào không biết anh có làm gì mình không. Mình bây giờ tiến thoái lưỡng nan, vì nếu bỏ chồng một lần nữa thì không còn mặt mũi nào, cũng không có cơ hội xây dựng gia đình nữa. Đàn bà con gái ai lại đi lấy chồng lần 3? Nói chung, cuộc sống của mình bây giờ hoàn toàn bế tắc.
Giờ anh vẫn đi làm xa và có liên lạc với mình, chúng mình chỉ lén lút liên lạc nhau vì mẹ mình đã cấm mình qua lại với anh. Có lần anh đập đồ, mẹ đã giận anh, dù anh có năn nỉ (quỳ 1 tiếng đồng hồ) mẹ cũng không bỏ qua, nhưng mình đã tha thứ.
Mình bối rối quá không biết mình có nên tha thứ cho anh và tiếp tục với anh? Xin cho mình lời khuyên, mình cảm ơn!
Theo VNE
Chồng hiếm muộn nên ghen tuông bệnh hoạn
Đã rất nhiều lần tôi cố gắng nhẫn nhịn nhưng càng nhẫn thì anh càng lấn tới.
Anh gần như không biết giới hạn của mình nữa rồi, anh ghen tuông một cách bệnh hoạn, thái quá, khiến tôi cảm thấy ngột ngạt trong chính gia đình của mình.
Tôi lấy chồng được 3 năm, cuộc sống vợ chồng cũng trải qua nhiều sóng gió nhưng có lẽ, đây là cơn sóng dữ nhất từ trước tới giờ. Tôi sợ, nếu tôi không kìm chế cảm xúc của mình thì rất có thể, gia đình này sẽ tan nát. Tôi cố gắng là một người vợ tốt, một người con dâu hiền lành đã 3 năm qua rồi, vậy mà tới giờ phút này, tôi không đủ can đảm để bước tiếp.
3 năm lấy chồng, chúng tôi chưa có con. Phần vì công việc bận rộn, tôi kế hoạch hơn 1 năm đầu, phần vì chồng tôi hiếm muộn, khó sinh con. Tôi cũng đã từng tẩm bổ ăn uống, cố gắng thuốc men nhiều nơi nhưng kết luận, nguyên nhân do chồng tôi. Vậy mà khi biết kết quả, anh không hề tỏ ra có lỗi với tôi, cũng không động viên an ủi vợ, anh trút giận lên đầu tôi, đổ tội cho tôi vì công việc không sinh con nên giờ ra nông nỗi này.
Từ hôm đó, mỗi lần tôi đi đâu, anh cũng đều gọi điện. Anh gọi mà tôi không nghe máy thì về nhà chết với anh. (ảnh minh họa)
Chồng cau có, không nhận trách nhiệm về mình. Anh ghen tuông một cách quá đáng. Từ hôm biết mình hiếm muộn, anh quản thúc thời gian của vợ chặt chẽ từng tí một. Tôi đi đâu, làm gì, anh cũng hỏi cặn kẽ. Anh còn ra luật là phải báo cáo với anh về công việc của tôi. Anh cấm tôi đi tới 7h tối, phải về nhà trước giờ đó dù có việc gì đi chăng nữa. Trừ khi có việc đột xuất, tôi phải báo cáo với anh ngay.
Từ hôm đó, mỗi lần tôi đi đâu, anh cũng đều gọi điện. Anh gọi mà tôi không nghe máy thì về nhà chết với anh. Gọi điện giống như kiểu đánh ghen, bạn bè tôi biết ai cũng cười vì tôi đã già rồi mà còn bị quản thúc như trẻ con. Anh cấm các mối quan hệ của tôi với bạn bè. Những cuộc đi chơi nhậu nhẹt, cà phê cà pháo với bạn bè thì không có nhé, cắt hết từ đây.
Tôi có xin đi liên hoan công ty, anh cũng phải gọi điện, hoặc là cho anh đi cùng, không thì còn lâu anh mới tin. Bằng tuổi này rồi mà đi đâu chồng cũng bám theo, tôi cảm thấy chán nản vô cùng. Bây giờ, tôi như người bị trói buộc, cảm giác lạc lõng, cô độc hết chỗ nói.
Chồng tôi ghen tuông là bởi, anh biết mình khó sinh con, nên anh sợ tôi đi ra ngoài, ngoại tình rồi lại này kia. (ảnh minh họa)
Có hôm, đang ngồi nói chuyện với đối tác mà không hiểu chồng tôi theo dõi ở đâu, anh hùng hục chạy vào, lôi tôi như lôi một con ở. Tôi cảm thấy ái ngại với người ta nhưng chẳng còn lời nào giải thích. Tôi xấu hổ không biết chui đi đâu cho vừa. Anh đối tác cứ mắt tròn mắt dẹt nhìn tôi, anh ta còn tưởng tôi gây nên tội gì ghê gớm lắm chứ ai biết đó là chồng tôi. Đến vợ đi làm mà chồng còn lén theo dõi rồi đánh ghen thì có người đàn ông nào dám hợp tác với tôi nữa.
Từ cái ngày anh biết tin mình hiếm muộn, tính tình anh trở nên dở quẻ. Anh giống như một kẻ điên loạn, lúc thì nịnh vợ hết lời, khi thì lại quát tháo, bực bội, chửi bới. Tôi chưa từng thấy người chồng nào dở hơi như thế. Tôi cảm thấy chán lắm rồi, cảm thấy mệt mỏi, đau khổ và thú thực, thấy sống trong nhà giống như trong địa ngục.
Chồng tôi ghen tuông là bởi, anh biết mình khó sinh con, nên anh sợ tôi đi ra ngoài, ngoại tình rồi lại này kia. Anh sợ tôi sinh con với người khác, sợ tôi lăng nhăng vì anh bị như vậy. Tôi chưa từng có ý nghĩ như thế nhưng cứ cảnh này, khéo mà tôi cũng tính lăng nhăng cho xong, chứ thú thực, tôi chán ngấy cái cảnh sống với người chồng mà tôi bước đi một bước là hỏi &'đi đâu'. Bây giờ tôi khó chịu và bức bách lắm rồi, tôi phải làm sao đây?
Theo VNE
Phát sợ vì cơn cuồng ghen của chồng Vẫn biết ghen là biểu hiện chứng tỏ tình yêu, là gia vị để khẳng định tình cảm của những người đang yêu, hay các cặp vợ chồng. Nhưng việc chồng ghen tuông một cách mù quáng khiến cuộc sống của tôi ngày càng ngột ngạt. Tôi lấy chồng được 7 năm và có một cô con gái 6 tuổi. Tôi đi làm...