Lấy chồng lãi mỗi một đứa con
Nhiều lúc cảm thấy hết sức mệt mỏi, chán chường, muốn buông xuôi tất cả, thì tôi lại nghĩ đến nụ cười rạng rỡ của con khi nhìn thấy bóng mẹ là lòng lại chùng xuống. Tôi cố gắng chống chọi và đương đầu với mọi thứ chỉ vì giữ lấy nụ cười của con.
Bé Ngà đã ngủ say, miệng thỉnh thoảng lại nhoẻn cười. Tôi thơm vào má con, mùi sữa vẫn còn phảng phất mà lòng chùng lại. Đấy là niềm vui là hạnh phúc mỗi ngày của tôi. Sau một ngày rã rời với bao nhiêu là việc cơ quan rồi việc nhà không tên, tôi chờ đón giây phút này. Được nằm bên con, được ôm con vào lòng và thơm lên má chúm chím của con.
Với tôi, con bé là tất cả những gì mà tôi có được. Cuộc hôn nhân đầy trắc trở mà tôi đang phải gồng mình để vượt qua, phần thưởng và cái đích mà tôi đang cố để đạt được là cho con tôi một cuộc sống hạnh phúc.
Chỉ cần nhìn con bé cười là mọi mệt mỏi trong tôi dường như tan biến hết. Ngay cả khi con khóc, hờn, giận cũng cực kỳ đáng yêu. Tôi chờ đợi để tối về được hưởng niềm vui đơn giản là được ngắm con ngủ, được nghe con cười chào đón mẹ mỗi khi đi làm về. Mặc dù có nhiều khi công việc dồn đống, rã rời lê thân về đến nhà mà đến ở đầu cửa đã không muốn vào vì biết cả một đống việc đang chờ đón mình ở nhà. Thế nhưng cứ nghĩ đến việc bé Ngà đang ngồi ngóng mẹ ở cửa là tôi lại lao hộc tốc về nhà. Chỉ đơn giản được bế con, thơm con 2 phút rồi lại quay cuồng với cả núi việc nhà.
Tôi vừa mới lấy chồng được 2 năm. Hiện nay tôi đang sống cùng với bố mẹ chồng. Mặc dù lúc lấy chồng vẫn xác định là ở với bố mẹ chồng sẽ vất vả, nên tôi cũng đã chuẩn bị tâm lý. Song không ngờ sống chung nhiều va chạm đến thế. Dù bố mẹ chồng tôi không phải là người cay nghiệt hay tìm cách xét nét, xoi mói con dâu, nhưng do tuổi cao và vất vả từ trẻ nên quan niệm của ông bà cũng hoàn toàn khác hẳn với gia đình tôi. Có vẻ như với mẹ chồng tôi thì tôi làm dâu như thế này là quá sướng rồi!
Còn bố mẹ tôi thì chỉ có tôi là con gái. Từ nhỏ tôi được chăm sóc và chiều chuộng lắm. Hầu như tôi chỉ có biết mỗi ăn rồi học thôi, còn việc nhà thì thi thoảng lắm mới phải động tay, động chân. Khi biết con gái lấy chồng phải ở với bố mẹ chồng già, mẹ tôi nước mắt ngắn dài vì thương con.
Lấy chồng rồi tôi mới thấy thương bố mẹ mình hơn. Từ nhỏ không phải làm gì, nên chưa bao giờ tôi phải dậy sớm để chuẩn bị ăn sáng cho cả nhà. Thế mà từ ngày lấy chồng, tôi phải dậy từ 5 giờ sáng để lo dọn dẹp nhà cửa, rồinấu ăn sáng. Bố mẹ chồng tôi dậy đi tập thể dục từ sáng sớm, nên ăn sáng cũng sớm hơn vợ chồng tôi. Chẳng lẽ lại nằm ngủ nướng đợi bố mẹ về, nên lúc bố mẹ khóa cửa đi tập thể dục là tôi lại phải dậy nấu nướng. Nhiều lúc con bé nhà tôi ốm, khóc cả đêm, vừa mới đặt lưng chưa kịp nằm nghỉ thì trời đã sáng. Tôi bơ phờ dậy làm việc nhà.
Video đang HOT
Bố mẹ chồng tôi không đồng ý cho thuê giúp việc vì bảo là nhà có 4 người lớn mà không phục vụ được mỗi đứa trẻ con à? Rồi người lạ vào nhà sống không quen. Thế nên việc lớn, việc nhỏ gì trong nhà rồi cũng đến tay tôi. Thức ăn cho con tôi phải chuẩn bị từ sáng sớm. Ở nhà bố mẹ chồng tôi cho bé Ngà ăn thì hâm lại cho nóng, vì bà bảo là nấu nướng lách cách như thế bà không biết làm.
Còn tối đi làm về, tôi lại quay cuồng với vũ điệu làm ô sin từ nấu nướng, lau dọn nhà cửa, giặt giũ rồi cho con ăn. Nhiều lúc tắt đèn đi ngủ thì đồng hồ cũng đã đến 11h giờ đêm. Quay qua, quay lại thấy chồng vẫn ngồi ôm máy tính lướt Facebook rồi chơi game.
Tôi thấm thía câu mà bạn tôi thỉnh thoảng lại đùa nhau: “Độ sướng ở mỗi gia đình đều không đổi. Nó chỉ chuyển từ người này sang người khác mà thôi. Chồng lấy hết phần sướng rồi thì hẳn nhiên là khổ vợ phải ôm lấy!”.
Không biết các ông chồng khác đi làm về có đỡ đần được vợ con tí nào không. Chứ chồng tôi đi làm về việc nặng nhọc nhất là cất được đôi giày vào đúng vị trí và lấy được quần áo đi tắm mà thôi. Còn lại ti tỉ mọi thứ trong nhà đều dồn lên đầu tôi. Bình thường con khỏe mạnh thì không sao, con ốm thì tôi lại còn bị cằn nhằn là “Mẹ không biết nuôi con”, rồi thì “Ngủ say như chết nên để con bé bị nhiễm lạnh. Mẹ đâu mà có thứ vô tâm như thế!”
Tôi chưa bao giờ nghe được lấy một lời thông cảm hay đỡ dần nào trong việc nuôi con, hay làm việc nhà. Trong nhà này cứ như tôi là ô sin không công. Đúng thật nhiều khi nhìn lại tôi thấy cuộc hôn nhân của mình lãi được mỗi một đứa con.
Vì thế mà nhiều lúc cảm thấy hết sức mệt mỏi, chán chường, muốn buông xuôi tất cả, thì tôi lại nghĩ đến nụ cười rạng rỡ của con khi nhìn thấy bóng mẹ là lòng tôi lại chùng xuống. Tôi cố gắng chống chọi và đương đầu với mọi thứ chỉ vì giữ lấy nụ cười của con.
Theo VNE
Gia đình bất hòa vì vợ mê phim
Những bộ phim cô ấy xem, và cho cả con xem cùng thì toàn là cảnh đánh ghen, bắn giết, rồi thủ đoạn, lừa lọc đánh đập nhau...
Tôi năm nay 30 tuổi, đã kết hôn được 4 năm và đã có một con trai lên 3 tuổi. Mặc dù trước khi cưới chúng tôi cũng có quãng thời gian dài hơn hai năm yêu đương, tìm hiểu nhau, tuy vậy khi về sống chung, vợ chồng tôi cũng không ít lần xảy ra tranh luận, xung đột. Có điều những xích mích đó đều có thể cho qua được.
Trước kia ngoài việc làm toàn thời gian cố định cho công ty, tôi còn tham gia làm thêm, tư vấn, thiết kế, vẽ vời cho những công ty nho nhỏ khác, nên cũng có thêm đồng ra đồng vào thu nhập.
Tức tiết tôi lôi ngay cô ấy vào trong phòng tát cho cái bạt tai, thế là cô ấy gào khóc ầm ĩ lên.- Ảnh minh họa
Khoảng một năm trở lại đây, do kinh tế suy thoái toàn cầu khiến cho các công ty nhỏ lâm vào khủng hoảng. Chính vì vậy mà những công việc trước kia tôi nhận làm ngoài giờ thì nay không còn chỗ nào nhờ nữa, đồng nghĩa với việc thu nhập của tôi cũng giảm xuống đáng kể. Cho dù chỗ làm cố định giờ hành chính vẫn bảo đảm nhưng chỉ đủ chi tiêu cá nhân hàng ngày và phụ giúp vợ được phần nào để nuôi con cái. Tiêu pha vì thế cũng phải chi ly hơn trước.
Đúng trong thời điểm này vợ chồng tôi có ý định sinh thêm đứa nữa nên càng khiến tôi buồn chán và căng thẳng. Thiếu tiền, cũng có ngày nghỉ chủ nhật tôi đi theo người bạn làm thuê những công việc lao động chân tay, phụ hồ, xách vữa, hay phụ lắp ghép cửa, cầu thang... mong kiếm được đôi ba đồng thêm thắt mua cho con hộp sữa.
Tôi thì làm cật lực như vậy, tìm mọi cách để kiếm thêm chút tiền phụ giúp vợ con cho gia đình đỡ vất vả, ngược lại vợ tôi ngày càng trở lên lười biếng, ỷ lại. Ngoài thời gian đi làm 8 tiếng ra là cô ấy ôm ngay lấy con và chiếc tivi. Đi làm về là vợ tôi đưa con đi tắm rồi mang cháo mua sẵn trên đường về bón cho con ăn. Vừa cho con ăn, cô ấy vừa mở tivi để xem phim truyền hình, mặc cho tôi về cơm nước hay bố mẹ nấu nướng bữa tối thế nào thì tùy. Nấu cơm ăn xong là vợ tôi lại ôm lấy thằng bé cho ăn hoa quả, hoặc uống sữa, vừa cho con ăn vừa cầm điều khiển để theo dõi những bộ phim dài tập.
Nếu việc chỉ diễn ra đến đấy thôi thì cũng chưa có gì là quá bức xúc. Có điều những bộ phim cô ấy xem, và cho cả con xem cùng thì toàn là cảnh đánh ghen, bắn giết, rồi thủ đoạn, lừa lọc đánh đập nhau...
Thấy thế tôi liền góp ý cho cô ấy, con đang trong thời kỳ phát triển và hình thành nhân cách, nó như tờ giấy trắng ấy thấy gì ngoài đời hay trên phim ảnh là bắt chước nên em đừng cho con xem cảnh này cả con bị nhiễm, lớn lên sẽ bạo lực, hư hỏng.
Thế nhưng cô ấy không nghe mà bỏ ngoài tai những góp ý của tôi. Thậm chí nhiều hôm làm việc căng thẳng tôi muốn xem thời sự để cập nhật tin tức vậy mà vợ tôi cũng làm um xiên lên, rồi giữ khư khư cái điều khiển bắt tôi và cả bố mẹ tôi phải xem theo ý cô ấy.
Tức tiết tôi lôi ngay cô ấy vào trong phòng tát cho cái bạt tai, thế là cô ấy gào khóc ầm ĩ lên, rồi vợ tôi chạy ngay sang nhà mẹ đẻ kể lể, chửi bới tôi đủ điều. Mẹ vợ tôi nghe con gái, bà liền gọi ngay tôi sang giảng giải, diễn thuyết, giáo huấn yêu cầu tôi nghe như nghe giảng kinh Phật.
Quả thực qua mấy năm chung sống, kinh tế thì ngày càng khó khăn, thu nhập kém dần trong khi đó vợ thì cứ õng ẽo. Con cái thì theo tính mẹ hư đốn, ăn nói xấc xược, thỉnh thoảng không hài lòng ai điều gì cháu còn chĩa súng, kiếm đồ chơi vào bố, mẹ, ông, bà bắn bằng cho chết...khiến tôi thực sự cảm thấy bế tắc, chán chường. Tôi không biết nên phải làm gì để giải thoát, cứu vãn gia đình mình bây giờ. Có người khuyên tôi nên bỏ người vợ ương bướng, ngang ngạnh. Nhưng tôi lại nghĩ làm như vậy thì con tôi sẽ chịu khổ, cháu sẽ thiếu sự uốn nắn, dạy dỗ của cha mẹ, sau này cháu lớn lên sẽ khó trở thành người tốt, có ích cho xã hội được.
Tôi viết lên đây những dòng này mong nhận được sự đồng cảm, chia sẻ của nhiều người. Nhất là vợ tôi, và những người bên nhà mẹ đẻ cô ấy đọc được sẽ suy nghĩ lại mà ăn nói, hành động đúng mực hơn.
Theo Nguoiduatin
Cám cảnh người vợ có chồng thích bạo dâm Tôi như đang sống trong địa ngục tại chính ngôi nhà của mình. Mỗi lần chồng về nhà, nhìn thấy chồng, người ta thấy hạnh phúc còn tôi thấy sợ hãi và ghê tởm người đàn ông sống chung nhà với mình. Cuộc sống của tôi từ ngày lấy anh đã luôn phải trải qua sự rùng rợn khi phải sống trong cảnh...