Lấy chồng hơn nửa năm tôi vẫn là gái… còn trinh
Nhiều đêm nằm ôm mặt khóc, tôi khao khát được một lần yêu thương nhưng mọi thứ dường như thật xa xỉ. Lấy chồng hơn nửa năm nhưng tôi vẫn là cô gái… còn trinh.
Tôi – một cô gái tỉnh lẻ lên thành phố ăn học. Nhà tôi nghèo nên mọi khoản chi tiêu cho cuộc sống bản thân đều do tôi tự thân vận động. Sáng tôi đi học, chiều đến tối tôi đi làm thêm ở quán cà phê. Công việc của tôi là bồi bàn và lau dọn quán.
Mọi người ở đây khá quí mến tôi vì tôi chăm chỉ và không hay đòi hỏi nhiều. 4 năm trôi qua tôi vẫn là cô sinh viên cần mẫn, tôi không có thời gian để yêu ai. Tôi may mắn thừa hưởng ở mẹ làn da trắng và vóc dáng cao ráo dễ nhìn. Cũng có nhiều chàng trai tán tỉnh nhưng tôi đã khước từ tất cả mặc dù đôi lúc tôi cũng muốn như bạn bè, muốn có người để thương yêu, dựa dẫm.
Năm cuối đại học lúc tôi chuẩn bị ra trường thì mẹ tôi đổ bệnh phải lên thành phố chữa trị. Bố tôi đã bán hết những tài sản quý giá để chạy chữa cho mẹ nhưng không đủ. Cạnh giường mẹ có 1 bác cũng nằm gần đó, hôm bác ấy ra viện có kéo tôi ra ngoài hành lang và nói:
- Bác quan sát con đã lâu, bác thấy con rất chu đáo, ân cần lại dễ thương. Thế con có bạn trai chưa?
Tôi thành thật trả lời:
- Dạ con chưa, con không có thời gian để yêu vì còn bận đi làm thêm.
Bác ấy nói:
- Vậy con có muốn có một công việc và có tiền chữa bệnh cho mẹ con không?
Tôi như người chết đuối vớ được phao, tôi gật đầu rồi bác ấy nói tiếp:
- Nếu con đồng ý lấy con trai bác, bác sẽ cho con mọi thứ con muốn.
Tôi sửng sốt trước lời đề nghị đó.
Video đang HOT
- Con có thể suy nghĩ thêm, ta cho con 1 tuần để suy nghĩ. Đây là số điện thoại của bác, bao giờ con đồng ý thì hãy liên lạc cho ta.
Tôi cầm lấy tờ giấy và lững thững bước đi. Mẹ tôi sắp phải phẫu thuật nhưng giờ chúng tôi lại không có tiền. Tôi cầm tờ giấy lên và gọi cho người phụ nữ đó. Tôi đến chỗ bà ấy và thực sự tôi thấy choáng váng vì nhà bà ấy rất giàu có. Tôi thầm nghĩ: “ Sao bà ta giàu thế này mà lại muốn gả con cho một đứa như mình nhỉ”.
Và sau này khi làm dâu của bà rồi tôi mới hiểu được lý do. Chồng tôi bị bệnh tự kỷ, căn bệnh đó khiến anh ta ít nói và cũng không muốn tiếp xúc với ai. Anh ấy như 1 cái bóng vật vờ trong nhà. Đến tắm còn phải giục mãi mới chịu tắm và hầu như anh ta chỉ thích ngủ. Gia đình chồng tôi giàu có nhưng chỉ có 1 cô con gái và 1 người con trai – người đó chính là chồng tôi.
Mẹ tôi đã được mổ thành công, nhưng đổi lại cuộc đời này tôi sống trong cảnh cô đơn, hiu quạnh. Lấy chồng hơn nửa năm nhưng tôi vẫn là gái… còn trinh. Tôi chưa từng được nếm mùi vị yêu đương lẫn chuyện ấy. Bỗng dưng tôi kháo khát của được một người đàn ông yêu thương mình thực sự. Tôi thèm được yêu thương, chở che và hẹn hò. Tôi thấy sợ cảm giác cô đơn mỗi đêm về, nhìn người chồng nằm cạnh mình tôi vừa thương, vừa thấy sợ. Nhiều đêm tôi nằm ôm mặt khóc, cuộc hôn nhân nghiệt ngã này rồi đến bao giờ mới kết thúc.
Giờ đây tôi đã có tiền gửi về cho gia đình vì tôi có một công việc như đã hứa và mẹ chồng cũng khá thương tôi. Đôi khi tôi còn có ý định ngoại tình và thậm chí muốn trốn thoát khỏi gia đình đó. Nhưng không thể, vì giữa tôi và mẹ chồng đã có 1 giao kèo. Nếu tôi bỏ đi bà sẽ đến nhà tôi đòi lại số tiền mà bà đã chu cấp bấy lâu nay.
Tôi như 1 con chim trong lồng, thèm khát sự tự do nhưng bất lực. Xin hãy cho tôi lời khuyên, tôi phải làm gì đây?
Theo Motthegioi
Đàn ông phải giỏi, đàn bà mới yêu!
Đối với đàn ông lắm tiền, nhưng họ chọn lầm văn hoá sống, họ chỉ cần những người phụ nữ đẹp vây quanh họ, đó là tất cả, và những người phụ nữ đó họ chỉ nghĩ rằng họ đẹp, coi như bước đầu thành công để chinh phục loại đàn ông này.
Gửi Em...
Có nhiều khi anh hỏi em rằng tại sao em từng không tin đàn ông, cụ thể là đàn ông Việt. Em nói rằng đàn ông Việt bây giờ thi nhau mốt lăng nhăng, và không tôn trọng phụ nữ. Anh suy nghĩ : "Ủa anh cũng là đàn ông Việt mà!?" Em nói rằng:"Nhưng anh khác họ, vì anh không ở đây!???"
Anh không khác, mà chỉ là anh sống theo ý thức của riêng bản thân anh mà thôi. Anh không bênh vực ai trong chuyện này, cả phụ nữ hay đàn ông Việt, bởi vì khi đàn ông lăng nhăng thì chắc chắn phải có một người phụ nữ lăng nhăng cùng họ. Không có người đàn ông lăng nhăng thì cũng không có ngừoi phụ nữ lăng nhăng, và ngược lại. Dẫn đến việc này cũng chỉ là vì văn hoá sống và làm việc của toàn bộ thanh niên Việt hiện nay mà thôi.
"Phụ nữ ham tài, đàn ông ham sắc. Để chinh phục được một người đàn ông lắm tiền không khó, để chinh phục một người phụ nữ đẹp cũng không khó. Nhưng để chinh phục được một người đàn ông lắm tiền, người phụ nữ đẹp và họ có bộ não với nhiều nếp nhăn thì là cả một kỳ công."
Anh còn nhớ một lần khi anh trở về Việt Nam và anh có nói chuyện với mẹ, người phụ nữ sinh năm 1972, sống giữa 2 nền văn hoá cuối phong kiến và hiện đại. Mẹ có nói với anh một điều là: "Thanh niên Việt bây giờ không như trước, phần lớn làm ít chơi nhiều, yêu đương lăng nhăng, nên mẹ mới cho anh em mày đi sang đó từ sớm, chứ có ở đây, mẹ sợ có giữ thế nào thì chắc con và Long cũng sẽ vẫn chết tươi." Anh bảo "Chắc gì?" Mẹ bảo "Giờ thì nói làm gì!? Không ở bên kia lâu thì sao dám nói câu đấy! Tinh tướng!"(-.-")
Điều tuyệt vời nhất trong cuộc đời phụ nữ mà họ làm được đó là sở hữu được một người đàn ông giàu có, nhưng chưa chắc bạn đã tự hào, nhưng chồng hoặc người yêu là một người tài giỏi, có văn hoá, thì đó mới là một điều tuyệt vời và đáng hãnh diện nhất của một người phụ nữ.
Đối với đàn ông lắm tiền, nhưng họ chọn lầm văn hoá sống, họ chỉ cần những người phụ nữ đẹp vây quanh họ, đó là tất cả, và những người phụ nữ đó họ chỉ nghĩ rằng họ đẹp, coi như bước đầu thành công để chinh phục loại đàn ông này.
Nhưng đối với những người đàn ông khôn ngoan và tài giỏi, thứ họ cần ở người phụ nữ không chỉ là sắc đẹp, mà còn rất nhiều yếu tố khác nhưng khôn ngoan, tính cách, và biết sử dụng quyền của một người phụ nữ nữa. Em nhớ anh giải thích cho em về người phụ nữ quyền lực đúng không?
Ở phụ nữ, thứ có giá trị nhất người ta vẫn thường hay đánh giá thời nay có lẽ là sắc đẹp, nhưng riêng đối với đàn ông, thì trí tuệ là thứ người ta thường đánh giá cao nhất. Đôi khi cũng có người bảo là túi tiền của họ, nhưng riêng anh thấy thì điều đó không đúng, vì những thứ lấp lánh như tiền thì không có được sự kính trọng của phụ nữ lắm nếu thiếu đi trí tuệ, và đôi khi còn bị ngược lại, đàn ông lắm tiền thiếu trí tuệ thì cuối cùng cũng bị gọi là "trọc phú" dù họ có mang danh "triệu phú" hay là "tỷ phú".
Phụ nữ, đàn ông cũng chỉ có thể chia ra hai loại:
Một là những người nhìn đời bằng con mắt màu hồng, ra đường đàn ông diêm dúa, hoa mỹ, thu hút bằng cách đi xe gì, mặc áo gì, túi bao nhiêu tiền, được sánh đôi với nhau đó đúng là một niềm tự hào. À, anh có cái câu mẹ bảo như này: "Thanh niên bây giờ, thành phố hay tỉnh lẻ cũng như nhau, ăn ngon, mặc đẹp, thích nhìn ngắm gái đẹp, trai trẻ hòa hoa phong nhã, chứ mẹ gọi họ là hào hoa phóng đãng giống lũ khùng."
Hai là những người không còn mơ mơ mộng mộng, sống điềm đạm hơn một chút. Họ là những người tinh tế và sâu sắc, yêu những thứ có giá trị ý thức, đàn ông khôn ngoan, và phụ nữ trí tuệ . Những người này anh thấy khá nhiều. À, mà chắc có lẽ tại nhóm nào chơi nhóm đấy nên mới thấy nhiều. Anh học được ở họ những người giàu cả về kinh tế lẫn tài năng tri thức, hình thức lúc này đối với họ là số không, chẳng mang một ý nghĩa gì cả. Nhưng những người đàn ông thế này, họ có suy nghĩ và lựa chọn rất đơn giản. Anh giải thích với em 2 hôm trước rồi.
Anh cho rằng, chinh phục mẫu người thế này đúng là cả một công trình vỹ đại, và người chinh phục được họ là một cao thủ.
Người ta bảo thanh niên thời nay ham tiền, ham sắc, điều đó đúng với một số ít thôi. Lúc trẻ có lẽ là vậy, nhưng càng về sau, chắc họ nhận thấy có nhiều giá trị khác tồn tại lâu hơn và đáng giá hơn. Anh không sống ở Việt Nam nhiều nhưng anh cũng có thể cam đoan rằng, những kiểu hào hoa phong nhã, xinh đẹp, hào nhoáng bên ngoài, thì tỷ lệ tan vỡ chắc gấp 3 lần bình thường. Không tin hôm nào anh và em cứ khảo sát quanh cái facebook này thì gặp nhiều lắm.
Anh chấp nhận: Phụ nữ khôn ngoan hơn đàn ông, vì họ biết chọn gì cho mình, cái gì tốt nhất cho họ. Còn đàn ông thì chỉ chọn một thứ: là đẹp. Dĩ nhiên cũng có ngoại lệ, nhưng anh không xét cái ngoại lệ ở đây. Còn đàn ông thì chắc tỷ lệ không tôn trọng phụ nữ thì chắc hơi nhiều, nhưng chắc cũng tuỳ!?
Tóm tắt lại thì anh chỉ hiểu thế này về văn hoá hiện đại mà mình đang sống như thế này
Chắc có lẽ những đàn ông khôn ngoan, thì gái đẹp có vẻ không hề hấn gì với họ. Phụ nữ khôn ngoan thế nào, thì bản chất vẫn là phụ nữ. Thứ phụ nữ ao ước trong cuộc đời là tìm một người đàn ông trụ cột theo nghĩa bóng lẫn nghĩa đen, nâng niu dìu dắt và dựa dẫm cho cuộc đời mình.
Còn đàn ông, thứ thành công của họ không phải lắm tiền, nhiều bạc, hay quyền này chức nọ, mà là có được sự kính trọng của phụ nữ. Đàn ông lắm tiền, phụ nữ thích, nhưng chưa chắc có được sự kính trọng, đàn ông đẹp, được phụ nữ mê, nhưng chưa chắc được phụ nữ thán phục...
Ra đường, đàn ông mà bị phụ nữ nhìn bằng con mắt dè bĩu, trêu chọc, coi thường thì đúng là nên coi lại ăn ở, hay tác phong sống của mình. Còn đàn ông đẹp, tài giỏi không phải không có, anh thấy cũng nhiều, những người phụ nữ bên họ cũng đẹp, nhưng lại rất dịu dàng, hiểu chuyện. Ai anh sẽ không nhắc đến ở đây, vì anh đã kể cho em rồi, em biết là đủ, còn ở đây anh không nói tới.
Đàn ông vẫn mê sắc
Đàn bà vẫn mê tài
Nhưng đàn ông phải giỏi, đàn bà mới yêu lâu.
Phụ nữ có sâu sắc, thì đàn ông giỏi mới bị chinh phục.
Anh yêu em cũng phải thôi mà
BiMeu
Theo Phunuvagiadinh
Nếu bạn là con gái, bạn nhất định phải nhớ Con gái sinh ra đã nhận về mình phần thiệt thòi hơn cả, vì thế nên để tự bảo vệ chính mình, con gái cần phải nhớ những điều sau để được hạnh phúc. Nếu bạn là con gái, bạn hãy nhớ tự chăm sóc mình trước tiên. Bởi vì con gái có thì, sẽ có lúc tuổi thanh xuân qua đi, khi...