Lấy chồng Hà Nội, nàng dâu khổ sở vì phải dấm dúi tiền biếu Tết nhà ngoại
Sau khi cưới, chồng tôi bắt tôi ghi chép từng khoản chi tiêu trong tháng rồi mở sổ tiết kiệm vì sợ…tôi tiêu mất.
ảnh minh họa
Tôi quê ở Nghệ An, gia đình tôi cũng bình thường, đủ ăn đủ tiêu chứ không quá dư dả. Vài năm ở Hà Nội, tôi có yêu 2 chàng trai ở quê nhưng duyên chưa tới nên đành phải chia tay. Cuối cùng, tôi phải lòng một chàng trai gốc Hà Nội, anh làm việc ở gần công ty tôi.
Mang tiếng là trai Hà Nội nhưng gia đình anh khá phức tạp, lại thiếu thốn chứ không giàu có như mọi người vẫn tưởng tượng. Bố mẹ anh chia tay từ khi anh còn nhỏ, chồng tôi ở với bố còn mẹ anh ấy đi lấy chồng mới, giờ bà cũng có 2 người con với người đàn ông này.
Lần đầu về nhà chồng, tôi choáng ngợp trước căn nhà mái bằng 16m2 trong ngõ sâu hun hút ở phố Hàng Trống. 2 vợ chồng tôi định bụng sẽ sửa căn nhà này thành 2 tầng để về ở nhưng mẹ chồng tôi khuyên rằng, bố chồng tôi rất kiệt sỉ và bảo thủ nên ở chung sẽ không ổn.
Sau đám cưới, 2 vợ chồng tôi ở nhờ nhà một người bác chồng ở phố Hoàng Hoa Thám. Căn nhà cũng chỉ 12m2 khiến gia đình tôi đến thăm con gái ai cũng ngả ngửa. Nếu khi yêu nhau, anh rất xởi lởi, sẵn sàng bỏ ra vài triệu để mua áo, váy, son cho tôi thì đến khi cưới, anh trở thành một kẻ keo kiệt thực sự.
Video đang HOT
Chồng tôi đi làm văn phòng, đến buổi trưa, anh ấy mang cơm đi mà không đi ăn hàng vì sợ tốn. Buổi sáng anh ấy dậy sớm ăn mì tôm để tiết kiệm tiền. Chưa kể anh ấy còn bắt tôi mua gì phải xin phép rồi ghi vào sổ để tiện theo dõi chứ không được mua sắm tùy tiện. Sau cưới, tôi được bố mẹ, họ hàng cho được ít vàng và ít tiền mặt, chồng tôi cũng bắt tôi mở sổ tiết kiệm vì sợ để tiền ở nhà tôi sẽ tiêu mất.
Lương 2 vợ chồng tôi rất thấp, tôi được 7 triệu còn anh ấy được 6 triệu. Vậy mà chồng tôi cứ bắt mỗi tháng tôi đóng cả 7 triệu để chi tiêu cho gia đình còn anh thì chỉ đóng 4 triệu. Vì chuyện tiền nong, chi tiêu mà vợ chồng tôi cãi nhau không biết bao nhiêu lần.
Vừa rồi, bố tôi bị tắc mật do sỏi, phải vào bệnh viện Việt Đức cắt bỏ túi mật. Chồng tôi trước mặt bố mẹ vợ thì tỏ ra rất xởi lởi, anh thanh toán hết tiền viện phí cho bố tôi. Tuy nhiên, sau đó thì anh nhắn tin cho tôi rằng: “Em đưa hóa đơn cho mẹ để mẹ trả tiền nhé, mình mới cưới nên không có tiền mà”. Khi tôi nói rằng mình là con cũng cần biếu bố mẹ ít nhiều tiền viện phí thì chồng tôi chỉ muốn biếu bố mẹ 5 triệu. 2 vợ chồng cò kè “bớt một thêm hai” mãi thì chồng tôi mới chịu bỏ ra 7 triệu.
May mắn rằng bố tôi được ra viện trước Tết 10 ngày. Năm nay, vợ chồng tôi được thưởng Tết gần 20 triệu. Tôi định biếu bố mẹ 2 bên mỗi bên 7 triệu, số tiền còn lại để sắm sửa đào quất, bánh kẹo, nước ngọt.
Khi nghe thấy số tiền biếu, chồng tôi giãy nảy, anh bảo rằng vì 2 vợ chồng đã biếu tiền khi bố tôi đi bệnh viện rồi nên không biếu tiền Tết nữa, còn nhà nội thì phải biếu 10 triệu kẻo người ta cười cho.
Khi tôi bảo rằng tiền nào đi tiền nấy, tiền biếu bố đi viện khác còn Tết nhất mình vẫn phải đưa bố mẹ ít nhiều thì anh ấy vẫn không nghe. Chỉ vì tiền bạc mà vợ chồng tôi cãi nhau suốt mấy ngày hôm nay.
Nếu Tết này tôi không biếu được tiền cho bố mẹ thì tôi thương bố mẹ quá. Nghĩ đến bố tôi nằm ở nhà một mình, đau vết mổ mà tôi chảy cả nước mắt. Tôi thấy, sau đám cưới, cái Tết trở nên nặng nề và khổ sở quá. Tiền tôi làm ra nhưng tôi chẳng thể biếu bố mẹ mình, tôi cũng không được chăm sóc ông bà khi ông bà đau đớn, bệnh tật.
Có phải tất cả các nàng dâu đều phải chịu cảnh như tôi?
Theo Dân Việt
Chết sững khi biết vợ có "quỹ đen" chi cho nhà ngoại
Đang lúc tìm tài liệu cũ, tôi vô tình thấy cuốn sổ nhỏ ghi các khoản chi tiêu, mà càng đọc tôi càng sững người khi phát hiện sự thật về con người vợ.
Vợ chồng tôi lấy nhau đã được 7 năm, con cái và kinh tế gia đình đã ổn, tuy chưa giàu có gì bằng thiên hạ nhưng cũng có chút dư dả. Cả tôi và vợ đều làm nhà nước nên số tiền tích cop hàng tháng không nhiều, đều đặn khoảng đôi ba triệu 1 tháng. Kiến tha lâu cũng có ngày đầy tổ, tôi ước tính cũng có vài trăm triệu trong nhà, tất cả tiền nong tay hòm chìa khóa vợ tôi đều giữ cả, tôi cũng không mấy để tâm chuyện đó.
Trong khi cằn nhằn tôi cho tiền bố mẹ thì vợ lại dấm dúi bỏ quỹ đen chi cho nhà ngoại (Ảnh minh họa: IT)
Hàng tháng, chúng tôi có trích một khoản gần 2 triệu để đưa bố mẹ tôi sinh hoạt, chi tiêu thêm. Tôi là con trưởng trong nhà, nuôi bố mẹ cũng là chuyện hợp lý, vì ông bà không có lương hưu, thuốc thang bệnh tật lại nhiều, tôi bảo vợ hàng tháng chủ động đưa cho bố mẹ kẻo bố mẹ hết mà không dám nói lại thiếu thốn.
Trước đây vợ tôi cũng vui vẻ đồng ý, vì khi đó chỉ dăm ba tháng mới biếu, nhưng bây giờ thì vợ tôi có vẻ khó chịu ra mặt, cô ấy hay nói ra nói vào với tôi rằng: "Ở thì ở chung, ăn uống đã lo hết rồi, có gì mà phải bày đặt biếu xén, nhà mình còn lo con cái học hành bao nhiêu thứ chứ đã dư dả gì mà bây giờ bầy đặt đều như vắt chanh đưa 2 triệu mỗi tháng". Mỗi lần thế là tôi phải quát lớn để dẹp bỏ cái tính ích kỷ của vợ, nếu không bố mẹ tôi nghe thấy lại tự ái, khổ các cụ già sức khỏe yếu lại lo nghĩ thêm thì ốm người.
Hôm trước, tôi bảo vợ đưa thêm tiền để tôi đi mua ít thực phẩm chức năng cho bố mẹ nhưng cô ấy ra chiều khó chịu, vẫn ca cẩm cái giọng ích kỷ cũ. Tôi và vợ có to tiếng trong phòng một lúc mà không để ý là bố mẹ tôi ở ngoài đã nghe thấy hết. Sau bữa ấy, không khí trong nhà trùng xuống, bố mẹ tôi rất buồn và không nhận bất cứ đồng tiền nào chúng tôi biếu. Tôi day dứt quá, đang tính xem phải làm tâm lý sao để vợ xin lỗi ông bà cho nhà cửa êm ấm.
Vô tình chiều nay, tôi tìm trong tủ cũ ít tài liệu từ đầu năm để làm báo cáo tổng kết ở cơ quan thì nhặt được cuốn sổ nhỏ. Lật từng trang từng trang mà lòng tôi uất nghẹn, mặt sầm xuống vì những con số nhảy nhót trước mắt. Thì ra, từ nhiều năm nay, vợ tôi vẫn giấu giếm mang tiền tiết kiệm của cả hai vợ chồng lo cho nhà ngoại. Rất nhiều khoản được vợ tôi ghi ra, nào là nồi cơm điện tử: 2 triệu, tủ lạnh: thêm 5 triệu, sơn nhà: 20 triệu, bộ bàn ghế nhà bếp: 10 triệu, ... và còn rất nhiều khoản nữa tôi biết vì nhà ngoại tôi mới xây nhà, thời gian và các mục chi đều rất khớp.
Mà phải nói công bằng rằng, nhà ngoại tôi không phải khó khăn gì, bố mẹ vợ tôi về hưu và lương khá, kinh tế vững hơn nhà tôi, thế nhưng vợ tôi bao nhiêu năm vẫn chỉ chăm chăm vun vén về ngoại mà không biết lo cho tổ ấm hiện tại của chúng tôi, lại còn ghẻ lạnh, tính toán thiệt hơn với bố mẹ chồng từng đồng từng cắc.
Tôi buồn quá, chẳng biết phải làm sao cho vợ tỉnh ngộ, làm to chuyện ra thì bố mẹ vợ có khi lại tự ái, mà không làm gì thì ức chế quá.
Theo 24h
Câu nói của nàng dâu 'mắt xanh mỏ đỏ' khiến mẹ chồng 'sốc tận óc' Không chịu được những lời nói hỗn hào của cô con dâu, tôi buông tay bạt tai nó một cái, nhưng liền sau đó tôi lại dằn vặt vô cùng, không biết tôi có phải là một bà mẹ chồng ghê gớm hay không. Tôi năm nay đã hơn 60 tuổi, chồng mất sớm. Chúng tôi chỉ có mình thằng Huân là mụn...