Lấy chồng giàu lại nhớ thương tình nghèo
Phía sau ánh hào quang lấp lánh của kim cương, vàng bạc là nỗi đau của người con gái còn quá trẻ. Kể từ ngày lấy chồng giàu, sống cuộc sống khổ nhục, không một ngày nào chị nguôi nhớ về anh…
Con gái ai cũng mong muốn kiếm được tấm chồng tử tế, chăm lo được cho gia đình, vợ con. Nhưng duyên phận là cái trời cho, khéo thì giữ lấy, không khéo thì tuột mất. Chị là một cô gái trẻ, tốt nghiệp đại học được hơn một năm, xinh đẹp, đảm đang, học hành giỏi giang, lại là con gái quê chân chất nên có nhiều người theo đuổi. Nhưng từ sớm chị đã có người thương nơi quê nhà.
Chị và anh yêu nhau từ thời sinh viên, hai người là thanh mai trúc mã, lớn lên cùng nhau trên mảnh đất quê nghèo. Chị vốn học giỏi nên thi đậu đại học, còn anh phần vì sức học kém, lại thêm hoàn cảnh gia đình khó khăn nên học xong cao đẳng anh bước chân vào cuộc sống mưu sinh, kiếm thêm tiền nuôi chị ăn học tiếp.
Lấy chồng giàu nhưng chưa bao giờ chị nguôi nhớ về tình cũ (Ảnh minh họa)
Nhưng với tấm bằng cao đẳng, không tiền, không quan hệ anh chẳng thể tìm cho mình được một công việc tốt, anh đành ngậm ngùi lao động chân tay trong các nhà máy, xí nghiệp ở Hà Nội một thời gian. Cuối cùng anh tự hiểu, nếu cứ tiếp tục bám trụ ở mảnh đất này, với đồng lương ít ỏi thì chỉ đủ tiền ăn đạm bạc, tiền thuê trọ và xe cộ đi lại mỗi khi về quê. Biết chẳng thể nuôi chị ăn học với đồng lương công nhân, anh quyết định về quê lập nghiệp. Ít nhất thì về nơi đây anh không mất tiền trọ, tiền xe cộ đi lại, và mỗi bữa cũng chỉ thêm bát thêm đũa cùng bố mẹ. Đến cuối tháng anh vẫn có chút tiền gửi lên thành phố cho chị.
Làm gì, quyết định bất cứ điều gì anh đều nghĩ đến chị đầu tiên. Ngỡ tưởng chờ đến khi chị tốt nghiệp đại học anh chị sẽ có một đám cưới viên mãn. Nào ngờ xa mặt cách lòng, thêm phần khó khăn trong cuộc sống, cái nghèo khiến tình cảm cũng nghèo đi. Chị muốn thoát ra khỏi cái nghèo nên quyết phụ tình anh để theo một anh chàng giàu có. Yêu đại gia chị được yêu thương, chiều chuộng, được lo cho một công việc ổn định, chỗ ăn ở sang trọng.
Còn anh nơi quê nghèo chỉ biết nín lặng nỗi đau cầu chúc cho chị hạnh phúc, mặc cho những tiếng chửi mắng của gia đình, những lời an ủi, thương cảm của bạn bè anh vẫn đứng vững trên đôi chân của mình, cặm cụi làm ăn để quên đi nỗi đau mất người yêu.
Ngày chị lên xe hoa làm dâu phố thị cũng là ngày anh lên đường nhập ngũ. Anh tin chỉ ở nơi đó trái tim anh mới bình yên trở lại. Thậm chí chưa một lần anh trách chị “tham phú phụ bần” mà chỉ trách mình bất tài, vô dụng không lo được cuộc sống tốt đẹp, hạnh phúc cho người con gái mình yêu.
Nửa năm làm dâu phố thị chị mới thấm được nỗi đau khi “đũa mốc chòi mâm son”. Ở nhà chồng chị bị bố mẹ chồng coi thường, thậm chí ngay cả người đàn ông ngày ngày chị gọi là chồng cũng coi chị không ra gì, là thứ thích thì để lại, chán ghét thì mắng nhiếc. Nửa năm chị ngậm đắng nuốt cay sống cảnh osin không công trong gia đình chồng, chứng kiến không biết bao lần chồng dắt gái về nhà.
Nhưng chị lại không thể thốt nên lời với những người xung quanh, chị sợ họ sẽ cười vào mặt chị, nói chị “đáng đời, tham phú phụ bần”… Mỗi khi ra đường, khi về quê, chị cố gắng chứng tỏ mình đang sống hạnh phúc, sung sướng. Nhưng phía sau ánh hào quang lấp lánh của kim cương, vàng bạc là nỗi đau của người con gái còn quá trẻ. Kể từ ngày lấy chồng giàu, sống cuộc sống khổ nhục, không một ngày nào chị nguôi nhớ về anh, về những ngày tháng cùng anh trải qua mưa nắng dãi dầu, nhưng nụ cười ngày ấy dường như đã tắt từ lâu trên đôi môi chị…
Video đang HOT
Theo Blogtamsu
Lấy chồng nghèo sướng hơn nhiều
Không phải ngẫu nhiên mà tôi nói như vậy, bởi tôi đã trải qua hai đời chồng.
Và thật sự, tôi đang có một mái ấm hạnh phúc với người chồng hiện tại, có con ngoan và lúc nào cũng cảm nhận được tình yêu thương của chồng.
Mối tình đầu với người đàn ông giàu có
Ngày đó, tôi nổi tiếng là một cô gái xinh đẹp nên được rất nhiều đàn ông theo đuổi. Người nào cũng khá giả, giàu có. Khi đó, vốn nhìn cuộc sống sang trọng của các cô gái xinh đẹp nên tôi mơ ước lắm. Vả lại, gia đình tôi cũng không giàu có gì nên lúc nào tôi cũng mơ được như chúng bạn, được sống cuộc sống sang trọng và khoác lên mình những bộ quần áo đắt tiền.
Rất nhiều người đến bên tôi, đều là giàu có và đẹp trai nhưng tôi còn kén chọn. Đến cuối cùng, tôi chọn một người hơn tôi 7 tuổi, đó là người giàu có, từng trải. Mẹ tôi bảo, lấy chồng nhiều tuổi sẽ tốt cho tôi hơn và tôi cũng sẽ được chiều chuộng hơn. Mấy người trẻ thường chỉ dựa thế bố mẹ để giàu có và ít có trách nhiệm với gia đình. Tôi nghe lời mẹ, bản thân tôi cũng thấy anh cực kì giàu có nên quyết định tìm đến cuộc hôn nhân này sau hơn 3 tháng yêu nhau.
Anh chiều chuộng tôi hết mực. Những ngày tháng yêu nhau, tôi nhận thấy rõ giá trị của người có tiền. Đàn ông có tiền có tiếc vung tay cho người yêu bất cứ thứ gì đâu, tôi đòi gì cũng được, anh đều tin tưởng tôi cả. Tôi nhận được tình yêu của anh, cảm thấy hạnh phúc hơn cùng. Thời gian sau đó chúng tôi cưới nhau. Hôn lễ tổ chức ở khách sạn sang trọng, ai cũng phải ngưỡng mộ vì tôi vừa xinh đẹp lại lấy được chồng giàu. Anh đã cho tôi mọi thứ tôi cần, cuộc sống đúng là quá viên mãn...
Chúng tôi có một gia đình hạnh phúc thời gian đầu. Tuần trăng mật ở nước ngoài là điều tôi ao ước nhất. (ảnh minh họa)
Với tôi, một người chồng giàu cho tôi nhà lầu xe hơi là điều tôi cần nhất. Vả lại, anh còn yêu tôi nữa thì chẳng cần nói cũng biết được, tôi sung sướng nhường nào...
Chúng tôi có một gia đình hạnh phúc thời gian đầu. Tuần trăng mật ở nước ngoài là điều tôi ao ước nhất. Anh cho tôi đi khắp nơi, dùng tiền tiêu xài không biết chán tay. Anh cung phụng tôi giống như bà hoàng. Cuộc sống như vậy có ai mà không thích chứ?
Nhưng, gần nửa năm không thấy tôi mang bầu, anh bắt đầu tỏ thái độ. Anh bảo, anh đã nhiều tuổi rồi, chỉ mong muốn có con mà nhất định phải là con trai. Anh không muốn kéo dài thời gian thêm nữa, càng lâu càng mất cơ hội. Anh muốn tôi sinh cho anh một đứa con trai, rồi sau này cha con anh quấn quýt với nhau. Tôi bảo con gái thì sao thì anh phản ứng, anh bảo, bằng giá nào cũng phải sinh được một thằng cu...
Bẵng đi một thời gian cũng không thấy tôi mang bầu, có vẻ anh sốt ruột lắm. Anh tìm mọi cách tẩm bổ, cho tôi ăn uống đủ thứ. Anh không quan tâm tôi có thích thái độ của anh không. Anh bảo tôi nhất định phải làm theo lời anh thì mới có con. Chính sự gấp gáp của anh khiến tôi bị áp lực, khó lòng mà có bầu được. Anh còn bảo tôi, nếu không sinh được con thì anh cắt viện trợ. Lấy vợ về sinh con mà lại không sinh được thì lấy làm gì. Tiền anh cũng không cho tôi nữa, cũng không đưa tôi đi mua sắm hay đi chơi nữa. Anh muốn tôi hiểu, đồng tiền anh bỏ ra là phải có mục đích, không thể bỏ không được...
Bẵng đi một thời gian cũng không thấy tôi mang bầu, có vẻ anh sốt ruột lắm. Anh tìm mọi cách tẩm bổ, cho tôi ăn uống đủ thứ. (ảnh minh họa)
Từ đó, anh chẳng cung phụng tôi như trước, cũng không chiều theo ý tôi. Anh bảo, có nhiều tiền tôi chỉ tập trung tiêu pha, không nghĩ gì đến chuyện con cái. Đợi khi nào tôi có con, anh sẽ tính tiếp...
Mãi hơn 1 năm sau, đúng là số tôi không tốt, tôi không thể nào có bầu. Anh cũng không cần tôi đi khám xét gì cả. Anh đâm thờ ơ với tôi, không nói năng gì, suốt cả ngày anh chán tôi, anh mặc kệ cứ lao vào các mối quan hệ của anh. Và trong số đó, tôi cũng không biết là anh đã có bao nhiêu cô bồ. Lòng tôi trĩu nặng. Nói ra thì anh bảo &'cô yêu tiền của tôi chứ yêu gì tôi. Tưởng cô biết đẻ, hóa ra là không. Tôi hơi đâu mà đi cung phụng một người đàn bà chỉ biết tiêu tiền mà không biết đẻ'. Những câu nói của anh khiến tôi cảm thấy nhục nhã vô cùng. Đúng, người đàn ông như anh, dù là bỏ tôi, anh cũng có thừa cơ hội để yêu những người khác. Anh cũng có thể cưới ngay một cô vợ khác sau khi tôi ra đi...
Tôi quyết định ly hôn vì sống như vậy, chỉ có tôi là người chịu nhục, được lợi lộc gì đâu. Tôi ở với anh ngày nào thì chỉ như kẻ ăn người ở ngày đó. Tôi ra đi có vẻ anh mừng lắm... Hai người đã chấm dứt chuyện hôn nhân này, anh không hề do dự. Được 4 tháng sau, anh cưới vợ mới, lại là một cô vợ xinh đẹp...
Lấy chồng nghèo lại hạnh phúc...
Tôi sống cô độc suốt thời gian dài. Vượt qua miệng lưỡi của thiên hạ, tôi cố gắng hoàn thiện bản thân. Ở nhà, không mơ tưởng tới những chàng trai giàu có nữa dù rằng khi đó tôi cũng đẹp chẳng khác gì thời con gái. Tôi cũng không muốn yêu ai, chỉ chăm chỉ đi làm, kiếm tiền phụng dưỡng cha mẹ.
Tôi sống cô độc suốt thời gian dài. Vượt qua miệng lưỡi của thiên hạ, tôi cố gắng hoàn thiện bản thân. (ảnh minh họa)
Rồi có một người họ hàng mai mối tôi gặp anh. Họ nói, anh là người đàn ông cực kì tốt, chân chất, dù chỉ làm công việc khá bình thường nhưng thu nhập cũng ổn... Nghe nói tôi đã bỏ chồng nên họ cũng có ý mai mối. Anh cũng từng lấy vợ, cũng qua một đời vợ, công việc cũng khá bận nên không có thời gian tán tỉnh nhiều... Tôi cưới anh về thì sẽ có cuộc sống hạnh phúc.
Tôi cũng không tin lắm, nhưng sau thời gian dài gặp gỡ, chẳng hiểu tại sao người đàn ông này lại gây cho tôi ấn tượng mạnh như vậy. Bố mẹ tôi cũng quý mến anh, nói anh là người có đạo đức, biết cư xử, biết kính trên nhường dưới không giống mấy gã có tiền...
Không định lấy chồng nữa nhưng mà, gặp được người đàn ông như ý, dù rất sợ mạo hiểm, tôi quyết tâm lao vào cuộc chiến hôn nhân này với anh. Hi vọng, lần này ông trời sẽ mỉm cười với tôi, vì tôi đã chọn một người bình thường, bỏ qua chuyện tiền bạc. Tôi ân hận vì trước đây mình quá thực dụng, chỉ nghĩ đến việc làm sao kiếm được nhiều tiền để sống. Càng ngày tôi càng cảm thấy mình là người đáng trách. Sau thời gian, tôi nhận ra, tình yêu chẳng thể mang tiền bạc vào cân đông đo đếm, tất cả là do hai trái tim đồng điệu có thực sự dành cho nhau hay không...
Anh đối xử với tôi rất tốt, với gia đình tôi, anh cũng hết sức quan tâm. Coi bố mẹ vợ như bố mẹ mình, chẳng có việc gì là an không giúp đỡ. Anh quan tâm mẹ tôi như mẹ đẻ anh vậy, dù mẹ bệnh hay ốm đau, anh cũng hết lòng đưa mẹ đi khám. Bố tôi có việc gì là anh nhanh nhẹn lắm, không biết từ chối...
Lấy chồng, một lần nữa người ta tò mò nhìn tôi. Lần này, tôi muốn mang hạnh phúc của mình ra đánh cược. Nhất định phải là tình yêu chân thành, nhất định phải cho anh hiểu, tôi yêu anh nhiều như thế nào và cũng hi vọng, anh nhận ra sự chân thành từ trái tim tôi...
Chồng lúc nào cũng chiều tôi, quan tâm tôi. Những bữa cơm đạm bạc nhưng không bao giờ vắng bóng 1 người. Chúng tôi luôn tâm niệm, dù có chuyện gì thì hai vợ chồng cũng ăn cùng nhau, để một người ăn sẽ buồn tẻ vô cùng. Anh bận và không có nhiều thời gian đưa tôi đi chơi nhưng bù lại, anh luôn mang những món quà bất ngờ về cho tôi, khiến tôi cảm thấy yên tâm lắm...
Lấy chồng, một lần nữa người ta tò mò nhìn tôi. Lần này, tôi muốn mang hạnh phúc của mình ra đánh cược. (ảnh minh họa)
Điều làm tôi hạnh phúc nhất chính là việc, tôi đã có bầu. Cũng lạ, lấy người chồng trước, chuyện bầu bí với tôi quá khó khăn. Vậy mà bây giờ, chỉ sau 3 tháng, tôi mang thai. Khỏi phải nói chồng tôi hạnh phúc thế nào khi biết tin này. Từ ngày hôm đó, anh đã chiều vợ lại còn chiều hơn. Anh quan tâm, lo lắng cho vợ. Bằng mọi cách anh phải tẩm bổ cho vợ con mình. Nhìn cách anh ôm vợ, nói chuyện với con, tôi mới thấy rằng, mình đã quá hạnh phúc vì cưới được anh...
Bây giờ, con đã lớn, được 2 tuổi, bi bô gọi bố mẹ, cảm giác ấy thật là ấm cúng. Ngày nào anh cũng gọi điện hỏi thăm hai mẹ con khi đi làm. Rồi tối nào khi về nhà, anh cũng chạy vào ôm con, hôn con, mua quà cho con. Anh lo lắng mọi việc trong nhà, từ việc nhà để bớt gánh nặng cho vợ. Hạnh phúc là đây chứ đâu...
Lấy anh, tôi đã rủ bỏ hoàn toàn những bộ quần áo đắt tiền, cũng không ăn mặc sành điệu, sexy, cũng đã trở thành người vợ đảm đang của chồng. Tôi tiết kiệm từng đồng để lo mua sữa cho con. Thiên chức làm mẹ khiến tôi có động lực làm mọi điều tốt đẹp... Đúng là, cuộc sống không ai nói trước được điều gì, chồng nghèo, chồng giàu thật khác nhau.
Không ai nói tất cả người giàu đều xấu, nhưng tình yêu nhuốm màu vật chất thường không bền. Chồng tôi bây giờ nghèo nhưng lại cho tôi hạnh phúc. Thật may tôi đã gặp được anh. Dù đã lầm lỡ một lần nhưng không quá muộn, tôi cám ơn ông trời đã mang anh đến bên tôi. Chồng nghèo còn hạnh phúc gấp vạn lần người chồng giàu trước đây của tôi...
Theo Khampha
Cám ơn chồng đã đồng hành cùng em Có nhiều lúc em đã so sánh chồng mình với chồng người khác, rằng chồng em không được như chồng họ, rằng chồng em không cho em có được cuộc sống ấm no như cuộc sống của người khác. ...Nhưng rồi, ngay lập tức, em lại tự vả vào miệng mình để cảnh bảo rằng, không nên có những suy nghĩ như vậy....