Lấy chồng được vài tháng, tôi bị chồng đánh trên chục lần
Mỗi ngày, tôi sợ phải đối mặt với chồng mình, một kẻ “cáo đội lốt người”. Đôi khi tôi phải nghĩ đến những người phụ nữ khổ hơn mình để có động lực mà sống.
Tôi năm nay 23 tuổi, ở Quận Ba Đình, Hà Nội. Chồng hơn tôi 3 tuổi và anh là một người làm kinh doanh.
Trước khi cưới tình cảm của hai vợ chồng tôi khá vui vẻ, Chồng tôi là một người ít nói nhưng biết quan tâm và tôn trọng tôi. Bạn bè luôn nói tôi có phúc mới gặp được người tốt như anh. Lúc yêu nhau, anh chiều chuông tôi đủ thứ và chưa hề làm một điều gì gây tổn thương cho tôi cả.
Tôi là một người kém may mắn, sinh ra trong gia đình không trọn vẹn và gặp rất nhiều bất hạnh trong cuộc sống. Chính vì thế tôi hay tủi thân và khóc. Những lần như thế anh luôn chiều chuộng, vỗ về và chăm chút cho tôi nhiều hơn nữa…. Còn rất nhiều điều tốt của anh mà tôi không tiện kể nữa.
Lấy chồng được vài tháng, tôi bị đánh trên chục lần, ảnh minh hoạ
Tính tôi tuy là con gái nhưng lại rất nóng tính, bướng và gan lỳ. Nhưng bù lại rất biết thương chồng, chung thủy và biết cư xử với gia đình chồng sao cho có lề, có phép.
Có lẽ niềm hạnh phúc ấy sẽ mãi trọn vẹn nếu như không có ngày ấy, ngày mà tôi phát hiện gia đình chồng, chồng mình không tốt đẹp như những gì tôi vẫn nghĩ.
Tôi thấy sốc vô cùng khi ở với nhà chồng tuần thứ 2, tôi chứng kiến cảnh bố mẹ chồng cãi nhau với đủ thứ lời lẽ bậy bạ góp nhặt được ở những hàng mắm, hàng muối ngoài chợ.
Còn chồng tôi, anh ấy khác hoàn toàn so với những gì trước đó. Tất cả những gì không vừa ý, anh đều đập phá. Anh nói với bố mẹ anh những lời mà chỉ có những kẻ vô học, bằng vai phải lứa nói với nhau như: “Ông im miệng đi!”, “Ông câm mồm lại!”,…hay “Bà điên thật rồi!”…
Video đang HOT
Tôi thực sự choáng váng với kiểu nói năng như vậy của chồng mình. Chưa bao giờ tôi nghĩ anh ấy lại lừa dối tôi đến như vậy. Sống với tôi, một tuần đầu anh cứ xử tử tế nhưng sau đó chỉ cần không vừa ý điều gì, anh sẵn sàng chửi té tát vào mặt tôi. Khi tôi vùng vằng không chịu được anh nhảy bổ vào tát tôi và dùng những lời lẽ cay nghiệt dành cho gia đình tôi.
Anh còn luôn huyênh hoang rằng anh là người có học thức, biết rộng, còn tôi chỉ là một người có bằng cấp thấp, chỉ học cao đẳng sư phạm. Tôi về nhà mẹ đẻ mình thì anh lại chửi tôi là đồ thiếu trách nhiệm, trốn việc nhà.
Gần đây anh ngày càng quá quắt hơn, anh hành hạ tôi cả về thể xác lẫn tinh thần. Tôi có lên tiếng và đòi bỏ về nhà đẻ thì anh quay ra đánh đập tôi như đánh đồ vật rồi nằng nặc đuổi tôi ra khỏi nhà, may có mẹ chồng bênh vực nên tôi mới tiếp tục ở lại.
Lần mới đây nhất, anh uống rượu về rồi ngồi tranh luận với bố chồng về chuyện làm ăn. Anh ấy nói những câu khó nghe và tôi cảm thấy xấu hổ trước bố mẹ. Tôi ngại quá rồi nói: “Xin lỗi bố mẹ, anh ấy uống say không biết gì nên nói lung tung bố mẹ đừng để ý”. Thế là anh chửi tôi ngu, sau đó lao vào đánh tôi tới tấp trước mặt bố mẹ chồng. Tôi buồn và chán nản vô cùng, sau đó càng ngày anh ấy càng hay sinh sự và nhục mạ tôi bằng những câu rất khó nghe.
Nhiều khi tôi phải giả điếc để cố giữ cho mình một gia đình nhưng càng ngày anh ấy càng lấn tới, anh ấy cho rằng tôi phải bám lấy anh ta mới sống được.
Mỗi ngày, tôi sợ phải đối mặt với chồng mình, một kẻ “cáo đội lốt người”. Đôi khi tôi phải nghĩ đến những người phụ nữ khổ hơn mình để có động lực mà sống. Tôi phải làm sao bây giờ, mới cưới được hơn tháng mà ôm đồ về nhà thì tôi cũng rất xấu hổ? mọi người hãy cho tôi một lời khuyên.
Theo VNE
Tha tội ngoại tình, chồng hành hạ đủ đường cay đắng
Chuyện xảy ra đã hơn hai năm, tôi không hề còn muốn nhớ đến hay nhắc lại, nhưng chính chồng tôi đã khiến tôi từ lòng biết ơn chuyển sang sự căm ghét và oán hận. Tôi không biết mình sẽ còn chịu đựng được cảnh này đến bao giờ nữa.
Vợ chồng tôi lấy nhau tính đến giờ là được hơn 5 năm, chúng tôi có một con gái vừa tròn 4 tuổi. Ngày tôi nhận lời yêu anh, cả nhà tôi đều vun vén vào cho hai đứa, chỉ có duy nhất bà nội tôi gọi cháu gái vào phòng, bảo "nó cũng là đứa tốt thôi, nhưng bà nhìn khuôn mặt nó không phải là đứa lành tính đâu, con yêu nó thì liệu đường mà ăn ở".
Nghe bà nội nói, tôi cười xòa trấn an bà và quên ngay những lời bà nói vì mải vui với tình yêu mới vừa bừng nở.
Yêu được gần một năm khi tôi tốt nghiệp đại học đi làm được 4 tháng thì chúng tôi tổ chức đám cưới.
Ảnh minh họa: Internet.
Chồng tôi là nhân viên kỹ thuật của công ty điện lực, còn tôi làm ở phòng giao dịch của một ngân hàng lớn. Kinh tế của gia đình khá ổn, vợ chồng trẻ như chúng tôi đã có nhà riêng là niềm ao ước của không ít bạn bè cùng trang lứa.
Khi con gái đầu lòng chào đời, niềm hạnh phúc trong căn nhà nhỏ của hai vợ chồng như nhân lên nhiều lần. Chồng tôi đi làm thì thôi, về đến nhà là ùa vào chơi với con, rồi quay ra chăm chút công việc gia đình, chẳng nề hà gì hết.
Cuộc sống cứ bình yên như thế trôi đi cho đến ngày tôi được cơ quan cử đi học một lớp tập huấn nghiệp vụ kéo dài một tháng ở một thành phố cao nguyên.
Tôi chần chừ không muốn đi vì thời gian tập huấn khá dài, con gái lại chưa đầy hai tuổi, nhưng chồng tôi động viên tôi yên tâm đi học để cho có tương lai thăng tiến sự nghiệp sau này, anh sẽ ở nhà thu xếp công việc để chăm con ổn thỏa.
Mấy ngày đầu đi học, tôi nhớ con đến quay quắt, khó ngủ, trằn trọc suốt đêm. Đến đêm thứ 4 hay thứ 5 gì đó, khó ngủ, tôi dậy đi dạo trong khuôn viên khách sạn, nơi lớp tập huấn diễn ra.
Đang lặng bước dạo trong vườn, tôi giật mình bởi một giọng đàn ông trầm ấm vang lên bên cạnh "đêm ở đây nhiều sương, lạnh lắm chứ không như ngoài bắc đâu em". Tôi ngẩng lên nhận ra anh cũng là học viên trong lớp, ngồi ngay trên tôi một bàn. Cùng với lời nói, anh cởi áo khoác ngoài đang mặc rồi choàng lên vai tôi.
Chúng tôi cứ đi bên nhau như thế đến gần sáng, với những câu chuyện không đầu không cuối về cuộc sống, về gia đình, con cái...
Sau buổi đi dạo đó, tôi và anh thân nhau hơn, thường ăn chung và ngồi uống cà phê hay đi dạo cùng nhau.
Thế rồi trong buổi tối mưa lạnh, chẳng hiểu ma dẫn lối quỷ đưa đường thế nào mà tôi đã mở cửa cho anh vào phòng tôi lúc nửa đêm, và chúng tôi đã phản bội gia đình...
Hết lớp tập huấn, mỗi người về một địa phương nhưng tôi và anh vẫn liên lạc với nhau. Một trong những tin nhắn tình cảm của anh đã vô tình bị chồng tôi đọc được. Anh chẳng nói chẳng rằng đập tan cái điện thoại của tôi rồi vào xếp quần áo của hai bố con vào va li.
Tôi gần như quỳ xuống, khóc nức nở xin lỗi chồng và kể lại cho anh nghe toàn bộ câu chuyện. Chồng tôi như hóa đá ngồi nghe từ đầu đến cuối, sau đó anh nói gằn từng tiếng một "vì con, anh chấp nhận tha thứ cho em một lần duy nhất trong đời. Sẽ không bao giờ có lần thứ hai đâu".
Biết ơn chồng vì điều đó, tôi gần như trở thành một người đàn bà khác hẳn, từ bỏ hết mọi quan hệ bạn bè, vui chơi, toàn tâm toàn ý cho gia đình.
Thế nhưng đổi lại những cố gắng của tôi, chồng tôi hành hạ vợ đủ đường. Đến bữa ăn, anh sai tôi lấy hết thứ này đến thứ khác, chê món này mặn, món kia nhạt, có khi mới ngồi vào mâm anh đã bê cả đĩa thức ăn đổ toẹt ra nền nhà với lý do món ăn có mùi là lạ khiến tôi sững người rồi chỉ biết cúi mặt đi lau dọn.
Anh cũng không hề động chân mó tay gì vào việc nhà nữa, tất tật đều trút lên vai tôi, từ việc nhỏ đến việc lớn. Anh đi làm về chỉ nằm xem ti vi, chơi với con rồi ra ăn cơm. Quần áo thay ra anh vứt mỗi nơi một chiếc, thậm chí nhét luôn cả quần áo bẩn vào tủ quần áo của hai vợ chồng, rồi xốc tung tóe lên.
Không chỉ có vậy, chuyện quan hệ vợ chồng anh cũng biến tôi trở thành như một trò chơi tình dục. Anh bắt tôi chiều anh đủ các tư thế, các kiểu quái đản, nếu tôi im lặng chịu đựng thì không sao, còn nếu lên tiếng đề nghị anh đừng bắt tôi phải làm như thế, anh sẽ thẳng tay đánh tôi không thương tiếc.
Tôi không biết mình sẽ còn chịu đựng được cảnh này đến bao giờ nữa.
Theo Vietnamnet
Quái chiêu hối lỗi để trả thù vợ của chồng cũ Những ngày tháng bình yênthù nhanh chóng trôi qua, anh lại trở về với con người thật của anh. Anh thường xuyên bới móc tôi vì tội lăng nhăng hết người nọ người kia, thậm chí anh còn cho rằng tôi là người phụ nữ chẳng ra gì. Tôi lấy chồng được 10 năm, có một con gái. Nhìn chung tôi không phải...