Lấy chồng đi, đừng yêu anh nữa nhé!
Anh không muốn trở thành gã đàn ông khốn nạn trong mắt em, bởi anh hiểu, bản thân anh đã có gia đình, vợ con.
Anh xin lỗi vì đã trót kéo em vào cuộc tình ngang trái này. Anh là kẻ không ra gì cho tới khi anh nhận ra mình thực sự yêu em mất rồi.
Em à, khi gặp em trong buổi tiệc rượu ấy, anh đã không rời mắt bởi thân hình uyển chuyển của em. Tính anh lại thích chinh phục phụ nữ và anh cũng tin mình có thể tiếp cận được em. Điều anh dự liệu đã đúng. Nhưng gã đàn ông như anh chỉ giỏi khua chân múa tay, chỉ giỏi võ mồm chứ nào có làm được cái tài cán gì. Anh có vợ con nhưng lại giấu em chuyện chưa có vợ, anh lén cất cái nhẫn cưới đi để tán tỉnh em chỉ với mục đích chơi bời. Nhưng anh nhận ra, em là cô gái khá thông minh. Càng tiếp cận em, anh càng thấy điều đó. Em lanh lợi hơn anh tưởng rất nhiều.
Anh có cảm tình với em và tình cảm ấy ngày càng tiến triển. Anh muốn gặp em thường xuyên hơn. Anh bắt đầu thích ánh mắt của em mê hồn và càng thế anh càng thấy mình có lỗi với em. Vì anh đã yêu em thật rồi.
Anh chỉ nghĩ em cũng là những cô gái chơi bời như bao cô gái khác anh gặp trong tiệc rượu. Nào ngờ, em là một con người thông minh, đàng hoàng. Em ngoại giao tốt, em xinh đẹp lại có bằng thạc sĩ, tiếng anh nói như gió. Công việc của em hơn hẳn anh. Không phải anh sợ thua kém em vì anh không muốn, mình đùa giỡn một người con gái có quá nhiều cơ hội như em.
Anh chỉ nghĩ em cũng là những cô gái chơi bời như bao cô gái khác anh gặp trong tiệc rượu. (ảnh minh họa)
Và anh đã nói hết sự thật khi anh nhận ra, anh cần bảo vệ người anh yêu là em. Em đã khóc suốt mấy ngày không điện cho anh, anh biết mình mất em thật rồi nhưng lại thở dài vì cảm thấy thật may mắn vì em đã không liên lạc. Nào ngờ, một ngày cuối tuần anh nhận được điện thoại của em, em nói đồng ý yêu anh, đồng ý chờ đợi anh và cứ yêu như thế dù anh đã có vợ. Vì em không thể chịu được nỗi đau đớn khi phải xa anh. Mấy ngày qua em đã nếm trải đủ cả rồi và khó quá để vượt qua.
Em à, không được đâu em. Với anh, gia đình là tất cả. Anh tự nhận mình là gã khốn nạn. Nhưng em lại không phải cô gái hợp với những gã như anh. Em là của người đàn ông tử tế, yêu thương em, chỉ mình em thôi. Anh không có tư cách gì để được em yêu cả. Còn quá nhiều đàn ông trên đời khát khao có được em. Anh sai rồi khi đã làm yêu si mê và tổn thương thế này. Em hãy nhắm mắt lại, nghĩ về tương lai, quên anh đi và tìm một tình yêu mới. Anh yêu em, thật lòng yêu em nên mới làm như vậy, nhưng anh cũng không thể bỏ được người vợ của anh, cô ấy không có lỗi gì cả. Còn cả con anh nữa.
Em à, hãy đi lấy chồng đi em nhé, hãy yêu người khác và quên anh đi. Xin em đấy. Chỉ như thế anh mới cảm thấy mình còn một chút tử tế với em. Vì anh đã thấy ân hận lắm rồi. Ngàn lần xin lỗi em, người yêu của anh!
Theo Eva
Chịu nhục để được làm người thứ ba
Khi đã trao cho anh 'cái ngàn vàng', tôi phát hiện ra anh càng ngày càng xa lánh tôi.
Nếu nói tôi là người phụ nữ đang yêu người có gia đình, chắc chắn một số người sẽ bĩu môi mà quay đi, họ thậm chí không thèm hỏi tôi một lời nào nữa. Tôi cũng cảm thấy tự xấu hổ với bản thân mình. Nhưng xấu hổ là người thứ ba thì ít, xấu hổ vì không được anh yêu nhiều, thậm chí bị anh lợi dụng tình cảm mà tôi vẫn lao vào như con thiêu thân thì nhiều hơn.
Và nếu ai không ở trong hoàn cảnh của tôi, các bạn sẽ không thể hiểu được sự mệt mỏi của tôi lúc này. Than thân trách phận thì người ta nói là quả báo. Nên cái việc tôi trót yêu đàn ông có vợ, tôi nào dám nói ra, chị câm lặng, cam chịu một mình.
Ngày ấy, anh buông lời tán tỉnh tôi. Tôi nào hay biết anh có gia đình. Thế là, sự từng trải và cả ga lăng, hiểu chuyện và nắm bắt tâm lý con gái của anh đã khiến tôi chết mê chết mệt. Tôi yêu anh như chưa từng được yêu, nguyện hi sinh hết mình vì anh.
Khi đã trao cho anh 'cái ngàn vàng', tôi phát hiện ra anh càng ngày càng xa lánh tôi. Tôi đã nghĩ, nếu anh có gia đình thì không biết tôi phải làm thế nào, vì khi ấy tôi hơi nghi ngờ anh. Khi sự nghi ngờ chưa nguội, tôi bị sốc nặng vì biết anh có vợ con. Tôi đau khổ vô cùng tưởng chừng chết đi được. Tôi hận bản thân mình, hận anh, chua chát và khổ đau, cảm thấy nhục nhã ê chề. Nhưng tôi không thể nào từ bỏ anh vì tôi đã yêu anh quá rồi. Chỉ cần anh không gọi điện hay nhắn tin cho tôi là tim tôi đau buốt. Và khi ấy, tôi nào dám gọi cho anh vì sợ anh đang ở gần vợ. Nếu bị vợ anh phát hiện, mà đó lạ là người đàn bà ghê gớm thì tôi đeo mo vào mặt. Chỉ cần thế là tôi lại run lên vì sợ hãi.
Khi sự nghi ngờ chưa nguội, tôi bị sốc nặng vì biết anh có vợ con. Tôi đau khổ vô cùng tưởng chừng chết đi được. (ảnh minh họa)
Giá như anh có thể cho tôi cảm giác hạnh phúc như ngày đầu thì tốt biết mấy. Giờ đây, mỗi khi anh cần tôi chiều chuộng, anh mới tìm đến tôi rồi lại về ngay với vợ. Tôi như cô gái qua đường, anh muốn đến thì đến, muốn đi thì đi. Anh còn đưa tiền cho tôi. Thật sự tôi cay đắng quá. Nhưng đứa con gái mê muội như tôi vẫn hi vọng một ngày anh sẽ cảm nhận được mối chung tình của mình và chấp nhận tôi, dù làm vợ bé.
Đó, tôi là thế đó, người thứ ba đáng thương. Nhưng tôi vẫn nhịn nhục, vẫn chấp nhận vì tôi đã không còn đường nữa. Tôi sợ, nếu từ bỏ anh, tôi không thể tự tin để yêu người đàn ông khác. Tôi đáng trách hay đáng thương? Các bạn hãy giúp tôi lúc này!
Theo Eva
Tôi muốn làm mẹ đơn thân Tôi mong có đứa con là minh chứng cho tình yêu của tôi và anh nhưng làm vậy lại mắc tội với vợ con anh. Tôi là một cô gái mới lớn và chưa trải qua mối tình nào. Còn anh là người đàn ông đã có vợ con. Tôi năm nay 27 tuổi và anh hơn tôi 14 tuổi. Tôi và anh...