Lấy chồng cuồng dâm, tôi đã ba năm không được mặc quần
Lần đầu tiên gặp anh tôi bị ấn tượng mạnh bởi vẻ ngoài nam tính, trông rắn rỏi nhưng lại có giọng nói rất ấm áp.
Cuộc đời người phụ nữ suốt đời quẩn quanh với chuyện chồng con, vẫn biết là thế, nhưng số phận lại cho tôi một người chồng khiếp đảm, đến mức mỗi khi nghĩ đến người đàn ông ấy tôi đều cảm thấy sợ hãi.
Tôi sinh ra trong một làng quê nghèo, học hành không đến nơi đến chốn, bù lại tôi cao đến 1m68, cũng thuộc dạng ưa nhìn, nên sau khi bỏ học năm lớp 11, tôi cũng xác định luôn là vài năm nữa đi lấy chồng, ổn định rồi sinh con đẻ cái, đời thiếu nữ kết thúc cũng đơn giản vậy thôi. Rồi khi tôi 20, được sự giới thiệu của người hàng xóm, tôi quen anh – chồng của tôi sau này. Anh có bố mẹ ở quê nhưng bản thân đã lên thành phố sinh sống từ lâu, thành đạt và có nhà riêng, anh hơn tôi 10 tuổi. Thỉnh thoảng anh có về quê thăm gia đình nên đôi bên có tạo điều kiện qua lại.
Cơn ác mộng giường chiếu…
Lần đầu tiên gặp anh tôi bị ấn tượng mạnh bởi vẻ ngoài nam tính, trông rắn rỏi nhưng lại có giọng nói rất ấm áp. Còn anh cũng nói rằng rất mến sự thật thà chân tình của tôi, chúng tôi có trao đổi số điện thoại và nhắn tin với nhau thường xuyên. Một thời gian sau anh ngỏ lời muốn cưới tôi làm vợ, và cũng sẽ chu cấp cho gia đình nhà ngoại, tôi lại càng có lý do để gật đầu. Trong khoảng thời gian đó, chưa bao giờ anh có ý định “sờ mó” gì, anh nói rằng anh muốn giữ gìn cho tôi,và vì thế tôi lại cực kì tôn trọng anh và nghĩ rằng đời mình cũng đến lúc gặp được may mắn, hạnh phúc.
Video đang HOT
Nhưng đêm tân hôn thật sự là một cơn ác mộng, lần đầu tiên của tôi diễn ra trong đau đớn, anh rất khỏe, cả đêm tôi không thể ngủ được chỉ vì nhu cầu của anh quá cao và luôn đề nghị tôi đáp ứng. Còn tôi thì dù rất đau nhưng nghĩ bụng là đêm tân hôn phải “hết mình” nên chiều chuộng anh đủ kiểu. Tưởng rằng sẽ chỉ có đêm đó thôi, nhưng ngày nào anh cũng yêu cầu tôi phải “hợp tác” cùng anh, tôi gần như kiệt sức và nói rằng không đáp ứng nổi thì anh tỏ ra bực tức, đáng thúng đụng nia rồi bảo vậy để anh ra ngoài “tìm cách khác”. Cưới nhau chưa lâu mà anh đã thể hiện điều ấy khiến tôi vô cùng nhục nhã và xấu hổ. Chuyện này mà lộ ra ngoài thì không biết phải chui vào cái lỗ nào nữa. Và tôi lại im lặng chiều chồng. Thậm chí chồng tôi bắt đầu học hỏi các “chiêu thức mới” để về áp dụng, làm tôi thấy khổ sở vô cùng. Nhưng kinh khủng nhất, anh ấy còn bắt tôi không được mặc quần, thậm chí về nhà không được mặc quần chip mà chỉ mặc váy để khi nào anh ấy cần là “hành sự” ngay.
Đến nay đã 3 năm kể từ ngày cưới, chúng tôi đã có 1 bé gái kháu khỉnh nhưng tình hình cũng vẫn thế, tôi cảm giác mình bị đối xử như một cái máy đẻ, một nô lệ tình dục thì đúng hơn là một người vợ. Mỗi lần thấy anh ấy bước chân vào nhà là tôi lại có cảm giác sợ hãi và sẵn sàng “chịu trận”. Bây giờ tuổi xuân của tôi vẫn còn, liệu tôi có nên tìm cho mình một cuộc sống khác hay không? Bởi vì nếu cứ sống thế này thì sớm muộn gì tôi cũng bị trầm uất, nhưng khi nghĩ đến đứa con và khoản chu cấp cho bố mẹ dưới quê, tôi lại nuốt nước mắt vào trong…
Theo PNT
Khó khăn khi "phục vụ" chồng "cuồng dâm"
Khi trên giường chiếu anh chẳng khác gì con thú dữ đang vồ vập con mồi tự nguyện, ngoài đời thực anh lại hiền chẳng khác gì một ông tiên... Tôi gọi anh là người đàn ông "cuồng dâm" nửa mùa cũng vì lẽ đó...
Nhiều lần tôi hỏi nhỏ anh vì sao lại quá "hăng" trong "chuyện ấy", anh chỉ cười hiền rồi bảo tôi: "Đó là vấn đề sinh lý mà em. Bình thường mà."
Anh bảo là bình thường!? Vâng! Là bình thường với anh, còn với một "con mồi" thụ động như tôi thì lại khác. Tôi cảm thấy đau rát không chỉ nơi nhạy cảm ấy mà còn ê ẩm quanh người. Từ bắp tay, bắp chân, cổ cho đến từng chân tơ kẽ tóc của tôi như đều "chịu trận" bởi khả năng khác người của chồng. Sau những "trận chiến" dài hơi, anh nằm ngủ ngáy còn tôi thở hỗn hễn như vừa trãi qua một đêm kinh hoàng.
Anh nằm ngủ ngáy sau trận cuồng dâm - (Hình minh họa)
Không "hâm nóng" thì khổ, "hâm nóng" rồi lại càng khổ hơn. Nhiều lúc tôi khuyên chồng đi gặp bác sĩ phụ khoa để xem có bệnh gì không là y sì bị chồng mắng: "Anh có bệnh gì đâu mà bắt anh đi khám?". Trước mặt chồng tôi tội nghiệp, tôi không dám thốt lên câu: Anh bị bệnh cuồng dâm đấy!...
Âm thầm chịu đựng, nhiều lúc trên giường chiếu tôi cố gắng né tránh anh. Vì 2 vợ chồng cũng gần 40 tuổi nên 1 tuần tôi chỉ "cho" anh 1 lần. Có tuần vì không chịu đựng được, anh đã đẩy tôi lên giường, vạch áo tôi mặc sức la liếm... Tôi thấy sợ hãi anh từ đó.
Vậy mà, trước bản mặt hiền khô của anh, tôi không thể kể tội. Nhiều lần anh hỏi những câu như: "có vấn đề gì sao em? Thấy em bữa nay lơ anh nhiều" hay "làm gì mà thấy anh như con mồi thấy cọp vậy?", tôi lại thấy áy náy trong lòng. Nhiều đêm tôi chỉ biết khóc và khóc...
Tôi thu mình một góc và khóc vì đau đớn - (Hình minh họa)
Một lần, trên giường chiếu, tôi nhắm mắt, thu hết dũng khí để cắn vào vai anh thật mạnh. Muốn anh "tỉnh" cơn mê nhưng hóa ra cách tôi làm chỉ khiến anh đau rát sau khi thực hiện "màn yêu". Vừa băng bó, cầm máu cho chồng, vừa khóc. Khi chồng bảo vì sao khóc, tôi đã thú thật với chồng: "Em nghĩ anh nên đi khám bác sỹ. Trong chuyện vợ chồng, anh làm dữ quá. Nhiều lúc em thấy đau đớn. Nếu không tin anh hãy xem đoạn băng em ghi lại". Tôi đưa đoạn băng tôi ghi lại cảnh anh "hành hạ" tôi trên giường chiếu trong một đêm lén quay để thuyết phục anh đi khám bác sỹ.
Anh xem đoạn phim không rời mắt, ngỡ ngàng như đang nhìn thấy người đàn ông "cuồng dâm" trong từng thước phim không phải là mình. Sau đêm hôm đó, chồng phải "nhận tội" và chịu đi khám. Quả nhiên, bác sỹ đã khẳng định chồng tôi bị cuồng dâm. Nghe lời khuyên của bác sỹ, chồng chăm chỉ uống thuốc và cố gắng kiềm chế bản thân để "đuổi" chứng cuồng dâm ra khỏi người.
Bạn bè không ít người khuyên tôi: "sao sống nổi được với người chồng cuồng dâm như thế" hay "bỏ nó đi mày ơi. Đàn ông thiếu gì. Cần gì một người đàn ông bất tài trong sự nghiệp lại hùng hổ trong chuyện phòng the...". Nếu không cẩn trọng, tôi đã lầm tin bạn bè để mất đi hạnh phúc có được trong tay.
Hãy cố gắng nắm bắt hạnh phúc đời mình, đừng vội gục ngã bởi 2 chữ "cuồng dâm" - (Hình minh họa)
Đến nay, tôi vẫn biết ơn những lời nói của vị bác sỹ: "Cuồng dâm là một căn bệnh liên quan đến tâm sinh lý nên rất cần đến sự thấu hiểu và thông cảm từ đối phương. Nhiều người vợ có chồng mắc chứng cuồng dâm, vì không hiểu rõ bệnh lý đã vội bỏ chồng. Tôi thấy chị là người vợ can trường, chịu đựng chồng mình hơn cả năm trời. Điều đó chứng tỏ tình cảm hai người dành cho nhau rất sâu đậm. Hãy cố gắng sát vai chồng, cùng chồng chị vượt qua khó khăn này, chị sẽ có được hạnh phúc...". Những lời chia sẻ ấy đã giúp tôi "tỉnh" rất nhiều...
Theo NLĐ
Bạo hành tình dục đến mức không cho vợ mặc quần Chị Thùy Linh bị chồng bạo hành tình dục suốt 7 năm qua. Người chồng thậm chí không cho vợ mặc quần để có thể chiều mình bất cứ lúc nào."Chúng tôi cưới nhau 7 năm, có 2 con 1 trai, 1 gái. Cuộc sống gia đình tôi nhìn bề ngoài rất hạnh phúc, chồng tôi là chủ tịch xã, tôi có một...