Lấy anh tôi sợ mình đánh bạc với số phận
Anh có ý định xây dựng gia đình với tôi nhưng tôi không biết có nên giao cuộc đời mình cho anh không, tôi thật sự thấy không an toàn chút nào. Nếu không cẩn thận, cái giá phải trả là hạnh phúc của đời tôi.
ảnh minh họa
Tôi là tác giả bài viết “Bạn trai thay đổi thái độ liên tục”, xin viết tiếp những dòng này với sự hoang mang vô cùng rằng nên tiếp tục hay dừng lại. Bài viết trước tôi đã kể về việc ban đầu để có được tình cảm của tôi, anh đối xử tốt, thậm chí tôi có cảm giác nếu bắt lên trời hái sao anh cũng làm. Sau khi tôi đã yêu và tin thật sự, anh lại quay ngoắt 180 độ, đối xử lạnh nhạt, tệ bạc. Một thời gian đau khổ cùng cực và chịu đựng kéo dài, tôi quyết định chia tay vì quá mệt mỏi, sợ hãi với cách đối xử của anh. Rồi anh quay lại năn nỉ, van xin, điều anh chưa bao giờ làm từ trước đến giờ khiến tôi xiêu lòng và quay lại.
Thời gian này anh đối xử rất tốt nhưng tôi vẫn dè chừng và không tin hoàn toàn, tôi sợ mình lại bị tổn thương một lần nữa. Chúng tôi lại như thuở mới yêu, anh nhắn tin, gọi điện, quan tâm tôi hàng ngày, gặp nhau anh âu yếm, chiều chuộng hết lòng, khác hẳn trước đây.
Cách đây vài hôm tôi mua một món quà, hẹn gặp nhau ăn sáng sẽ đưa anh rồi mới đi làm. Hôm đấy, anh làm tôi bất ngờ vì cũng có quà tặng tôi, món quà được gói cẩn thận, đẹp đẽ, trên đường chạy xe đi làm tôi cứ cười một mình mãi. Đến công ty mở quà, đó là một bình giữ nhiệt, mừng vì anh quan tâm đến tôi nhưng đọc dòng chữ “Kính tặng” tôi kịp nhận ra anh lấy quà khách hàng tặng để tặng lại tôi. Tôi hơi thất vọng.
Tình cờ lên mạng tìm mua cây để bàn cho thêm sinh khí, tôi đọc thấy thông tin bán lúa kiểng trong chậu hoặc ly, nghĩ đến khi xưa lúc mới quen anh tặng tôi cái ly đặt làm có ghi tên tôi trên đó, bên trong là những cây lúa xanh non mà anh nói đã tự tay gieo trồng chăm sóc từng ngày, chợt nhớ đến món quà sáng nay tôi nghĩ có lẽ xưa kia cũng vậy, anh cũng chỉ mua đại lúa tặng tôi. Anh bỏ ít công sức mà tôi đã mơ mộng hạnh phúc trên mây. Tối hôm đó về, tôi nhắn tin hỏi anh việc này, anh nóng giận nói tôi đem thành ý của anh ra chà đạp khi đã chán anh và hết yêu thương.
Qua ngày hôm sau, anh không thèm nói năng gì với tôi mặc dù trước đó tôi đã xin lỗi và nhận sai về mình (trong lòng tôi vẫn còn nghi ngờ). Tôi cảm thấy anh lại như trước, hồi đó có việc gì anh đều gắt gỏng với tôi rồi im lặng bỏ mặc, thậm chí tôi gọi anh còn khoá máy, chặn số. Một lần nữa, tôi bị ám ảnh, không muốn đau thêm. Tôi nhắn tin chia tay anh vì thái độ im lặng, tính khí thất thường đấy. Anh nói anh im để chờ lời xin lỗi và giải thích của tôi, tôi càng thấy bực vì ngay đêm hôm đó đã xin lỗi anh liền. Sau một hồi tranh cãi, anh xin lỗi và tìm mọi cách làm lành với tôi.
Video đang HOT
Từ đó anh nhường nhịn tôi hơn, không bắt bẻ hay lý lẽ nhiều nữa nhưng tôi vẫn không biết có nên tiếp tục không hay dừng lại trước khi quá trễ. Tôi là người biết nhận lỗi về mình, nếu sai tôi không ngại nói lời xin lỗi nhưng nghĩ bản chất đàn ông phải rộng lượng. Anh có ý định xây dựng gia đình với tôi nhưng tôi không biết có nên giao cuộc đời mình cho anh không vì có cảm giác như mình đang chơi một canh bạc, thật sự không an toàn chút nào. Nếu không cẩn thận, cái giá phải trả là hạnh phúc của đời tôi. Xin được chia sẻ với các anh chị và các bạn thêm vài điều như thế, chân thành cảm ơn.
Theo VNE
Bỏ bạn gái nghèo, tôi lấy vợ giàu để thay đổi số phận
Với tôi, cưới chồng nghèo hay giàu không phải là vấn đề, mà là người cùng tôi đi suốt cuộc đời là người như thế nào.
Với tôi, cưới chồng nghèo hay giàu không phải là vấn đề, mà là người cùng tôi đi suốt cuộc đời là người như thế nào.
Chào tác giả bài viết " Bỏ bạn gái nghèo, tôi lấy vợ nhà giàu để thay đổi số phận!"
Đọc bài viết của bạn và với những thứ vật chất mà bạn đang sở hữu, tôi không chỉ cảm thấy khinh thường bạn mà còn thấy ghê tởm những người đàn ông như bạn. Tôi muốn nói với bạn, tôi không khinh trai nghèo lấy vợ giàu, nhưng tôi khinh một con người mà không còn chút tình nghĩa nào.
Xin nhắc lại với bạn, những gì bạn đang tự tin, rằng bạn có chí tiến thủ, rằng trai nghèo lấy vợ giàu không có gì đáng trách, rằng bạn vẫn đi làm và cố gắng trong công việc như ai? Nếu chỉ thế thôi thì đúng là không có gì đáng nói.
Nhưng việc bỏ quách cô bạn gái 4 năm để lấy gái nhà giàu mong đổi đời thì đúng là việc đáng khinh bỉ. Bạn đừng nghĩ bạn cũng cố gắng, cũng đi làm hàng ngày. Xin thưa, đó chẳng phải là hệ quả từ việc trút bỏ tình nghĩa bao năm mà có hay sao? Vậy thì có gì đáng tự hào?
Tôi cũng là con gái nhà giàu và cũng đang yêu trai nhà nghèo. Nhà tôi đất đai từ Nam ra Bắc đều có nhưng chưa bao giờ tôi khinh trai nghèo
Tôi cũng là con gái nhà giàu và cũng đang yêu trai nhà nghèo đây. Nhà tôi đất đai từ Nam ra Bắc đều có. Hồi tôi đang là sinh viên, mỗi tháng bố mẹ đều gửi 20 triệu để tiêu, hết thì gọi ông bà. Còn bạn trai tôi, nhà không có điều kiện cho lắm, bố làm công nhận, mẹ làm giáo viên tỉnh lẻ và gia đình anh ấy sa sút một thời gian nên giờ đang nợ rất nhiều. Chúng tôi quen nhau 2 năm thì yêu, đến giờ được 5 năm nhưng chưa bao giờ tôi chê hay khinh vì gia cảnh của anh ấy.
Lương tháng 8 triệu thì 5 triệu anh ấy gửi cho bố mẹ trả nợ dần. 3 triệu còn lại thì để tiêu hoặc anh thường hỏi tôi là "Hay anh gửi cho em một ít để thích mua gì thì mua?". Tôi nghe thế thì chỉ thấy anh ấy ngốc vì thỉnh thoảng, anh ấy gửi qua thẻ ATM cho tôi 3 triệu để "Thích mua áo gì thì mua, vì con gái thích mua sắm lắm".
Trong khi tôi chắc mẩm là để 3 triệu ấy cho tôi, anh ấy cũng phải tằn tiện ghê ghớm nên tất nhiên là tôi không lấy. Nhưng cái đấy không quan trọng, anh ấy không bao giờ dùng tiền của tôi. Thậm chí cả những đồng tiền lẻ gửi xe anh ấy cũng tự bỏ ra.
Những lần mua áo tặng anh, tôi đều phải nói thấp giá đi, chiếc áo T-shirt hơn triệu tôi cũng nói là hơn trăm để anh ấy đỡ kêu. Anh ấy thường chỉ thích mặc quần áo hàng chợ mà nhìn ổn ổn. Trong khi anh luôn muốn tôi được mặc đồ đẹp, đắt tiền vì sợ đồ chợ nóng hoặc vải không tốt tôi khó chịu.
Bạn nói đúng, gái nhà giàu không hẳn là ngu dốt. Tôi cũng thi vào trường đại học danh tiếng nhờ chính năng lực bản thân và ngoại hình cũng không tồi. Nhưng tôi đặc biệt tính toán trong chuyện chi tiêu khi quen bạn trai để tránh lấy phải người chỉ biết đào mỏ và lợi dụng mình. Nhưng với một người như anh ấy thì tôi cũng hết cách.
Người yêu tôi vẫn thường nói, "Anh đi làm ra tiền thì tiêu được, chứ em giờ bố mẹ vẫn nuôi, chưa làm ra tiền thì đừng tiêu cho anh". Dùng tiền của anh thì anh bảo "Bọn mình sắp cưới rồi, tiền ai cũng như nhau". Nhưng dùng tiền của tôi, anh không chịu. Và tôi nể một con người như thế.
Một người đến từ vùng quê nghèo khó mà tới giờ, thu nhập 8 triệu chưa hẳn là cao nhưng quần áo hay đồ đạc gì cho mình anh cũng không mua, chỉ muốn trả hết số nợ cho bố mẹ rồi tính chuyện làm ăn. Trước giờ anh ấy đã từng yêu một người, nhưng trong một thời gian ngắn là họ chia tay vì không hợp. Còn chúng tôi quen nhau được một thời gian thì hai đứa yêu nhau không chút tính toán.
Trước đó anh cũng không biết điều kiện của gia đình tôi. Đến khi về nhà tôi, anh ấy mới biết nhưng chưa bao giờ ngỏ ý nhờ vả bạn gái. Bố mẹ anh ấy thì càng không, hai bác đều rất hiền. Nhà anh có nuôi một đàn lợn và mỗi lần tôi đến chơi đều được bác gái dẫn xuống xem "Lợn nhà bác nuôi lớn như thế nào".
Cá nhân tôi thấy, chuyện lợn hay gà, trâu bò của người dưới quê cũng chỉ là những con vật, không đến nỗi đáng sợ như các bạn gái nhà giàu ở thành phố kể. Đó là cách nhìn nhận của mỗi người. Là gái nhà giàu, ở nhà không phải làm gì nhưng xuống nhà anh, tôi cũng cùng với bác gái xả nước tắm cho đàn lợn hay bón phân cho rau.
Ban đầu tôi thấy cũng hơi khó như quan trọng là mình có thể thấy hòa nhập được. Cuộc sống ở quê đúng là không tiện nghi, không có điều hòa, siêu thị hay spa... nhưng những người ở đó sống được thì mình cũng sống được. Quan trọng là quan điểm của mình mà thôi. Nếu bạn nghĩ nó là bình thường thì nó là bình thường. Còn nếu cứ khinh, ghét hay khó chịu thì không thể nào hòa nhập được.
Còn 2 tháng nữa chúng tôi cưới nhau, tôi đang trong thời điểm rất hồi hộp và mong chờ của một người con gái. Và hơn cả là tôi hãnh diện có một người chồng như thế - một người mà tư cách của anh có tốt hay không, tôi không hề nghi ngờ.
Với tôi, cưới chồng nghèo hay giàu không phải là vấn đề, mà là người cùng tôi đi suốt cuộc đời là người như thế nào. Xin nhắc bạn rằng, luật nhân quả không chừa một ai. Bố chồng tương lai của tôi ăn chay niệm Phật nên tôi cũng có hiểu đôi chút. Khi bạn làm điều gì có lỗi với người khác, thì tức là bạn đã tự lấy đi phúc của bạn và tự rước nghiệp chướng vào mình.
Bỏ một người con gái không có lỗi với mình chỉ vì ham cuộc sống vật chất và tự hào về điều đó? Tôi nghĩ khi bạn sắp ra đi, có lẽ lúc đó bạn mới hiểu những thứ vật chất mà bạn được trải nghiệm, nó chỉ là hư vô mà thôi. Hãy sống để không phải hổ thẹn với ai cả.
Theo VNE
Nếu có sai lầm, đừng đổ lỗi do số phận Đành rằng xã hội luôn có nhiều cạm bẫy, ganh ghét nhưng cái gì giữ được hãy cố giữ, không giữ được thì đừng khiên cưỡng mà phải biết chấp nhận. Giải pháp ôn hòa, chia sẻ là cách tốt nhất của cả vợ và chồng. ảnh minh họa Tôi là phụ nữ 35 tuổi, chưa lập gia đình, làm công ty nhà...