Lâu rồi không nghe chồng nói lời yêu
Anh thắc mắc vì sao mỗi khi anh nói chuyện điện thoại thì em lại nghiêng tai lắng nghe. Em chỉ cười mà không trả lời. Lần sau, em vẫn thế…
Chẳng phải em nghi ngờ anh hoặc tò mò, hóng chuyện. Nếu em không nói thì sẽ chẳng bao giờ anh biết được em thèm được làm người ở phía bên kia đầu dây biết mấy. Em chẳng biết người ấy bao nhiêu tuổi, già hay trẻ, đẹp hay xấu, có chồng hay chưa… nhưng giờ khi nói chuyện với họ, anh rất dịu dàng. Nụ cười cũng túc trực trên môi anh, những câu nói đùa thật dễ thương, thật cởi mở. Em thấy anh cứ như một người khác chứ không phải là người chồng lúc nào cũng nói năng cụt ngủn với vợ con. Chính vì vậy mà em cứ thích nghe, thích nhìn mỗi khi anh nói chuyện điện thoại với ai đó.
Không phải một lần mà trăm ngàn lần em ước ao mình được làm người ở phía bên kia chiếc điện thoại. Em thích được nghe chồng mình nói “em ngủ ngon nhé”, “đi đường cẩn thận nghe chưa”, “nhớ mang áo mưa, hình như trời sắp mưa rồi đấy”, “chừng nào xong việc, anh sẽ gọi cho em…”.
Chúng mình còn phải sống với nhau rất nhiều ngày tháng nữa, em muốn chúng ta cùng chung tay vun đắp cho tổ ấm của mình. (Ảnh minh họa)
Ôi, những lời nói ngọt ngào của chồng em nhưng sao chỉ dành cho người khác? Em cũng cần được chúc ngủ ngon, cần được dặn dò chuyện đi đứng để thấy mình được quan tâm; cần được cảm ơn, xin lỗi để thấy mình được trân trọng…
Video đang HOT
Thế nhưng, chẳng có gì cả. Những câu nói tốt đẹp nhất có lẽ anh đã dành cho người ngoài nên về nhà với em, anh chỉ có những lời cộc cằn, không đầu không cuối. Có lẽ anh sẽ bảo đã là vợ chồng thì cần gì phải khách sáo; phải lựa lời, phải này nọ… Nhưng em cần như thế và thèm được như thế.
Chúng mình còn phải sống với nhau rất nhiều ngày tháng nữa, em muốn chúng ta cùng chung tay vun đắp cho tổ ấm của mình. Một câu nói yêu thương, một nụ cười ấm áp, một tiếng cảm ơn… chính là những viên gạch để xây ngôi nhà hạnh phúc của chúng mình ngày càng bền chặt…
Theo Khám Phá
Nằm vật vã sau cánh cửa phòng hộ sinh, tôi chết điếng khi nghe chồng bàn kế "bán con"
Khi tôi lên cơn đau âm ỉ và nằm trong phòng hộ sinh, tôi nghe chồng tôi đứng nói chuyện ngoài hành lang. Tôi lắng tai nghe thì hốt hoảng nhận ra chồng mình đang tìm kế "bán con"...
Người ta bảo vợ chồng với nhau một ngày cũng nên nghĩa, nhưng câu chuyện của tôi sắp kể ra đây lại cay đắng vô cùng. Cũng có thời gian yêu đương mặn nồng đó, cũng lấy nhau được 3 năm chứ không ít ỏi gì. Vậy mà chồng tôi lại tạt một xô nước lạnh vào mặt tôi đúng ngày tôi vật vã trên bàn đẻ để sinh con cho anh.
Vợ chồng tôi biết nhau từ khi tôi học năm cuối đại học, ra trường được 1 năm thì chúng tôi quyết định làm đám cưới. Nhưng sau khi cưới được 6 tháng thì bố tôi bị đồng nghiệp chơi xấu, bị mất chức và phải đền bù một số tiền khá lớn. Sau đợt đấy, bố tôi suy sụp rất nhiều. Ông bị bệnh và khoảng 2 năm sau thì mất. Mọi việc trong nhà tôi bị đảo lộn sau sự kiện đó. Và dường như chồng tôi cũng ít quan tâm đến tôi hơn sau khi bố tôi mất.
(Ảnh minh họa)
Cho đến giờ, tôi mới biết được lý do vì sao anh ta lại đồng ý lấy tôi, bởi theo như nhiều người nhận xét, chồng tôi cao ráo, điển trai còn tôi thì không có nét gì nổi bật. Đợt đấy anh đang kinh doanh và bố tôi làm trong ngành hải quan, có lẽ anh nghĩ nếu bố vợ còn đương chức thì dễ dàng hơn cho anh trong mọi việc. Nhưng bố tôi nổi tiếng là người chính trực, ông không bao giờ làm điều gì trái với lương tâm nghề nghiệp. Thế nên khi bị đồng nghiệp chơi xấu, ông đã bị sốc rất nặng.
Khi bố tôi mất thì tôi đang mang bầu ở tháng thứ 5. Lúc đó chồng tôi vì công việc buôn bán nên vắng nhà thường xuyên. Tôi có bầu nhưng anh chưa bao giờ hỏi han tôi một câu tử tế, tôi thích ăn gì thì tự mà đi mua, đi khám tôi cũng bắt taxi đi, tôi bảo sinh con gái, anh chẳng thèm nói một câu, chỉ thở dài thườn thượt.
Tôi thấy rõ sự thay đổi của chồng, nhưng lúc đó, tôi không nghĩ được sâu xa. Tôi chỉ nghĩ rằng anh khó chịu vì vợ mang bầu, không đáp ứng đủ nhu cầu của anh mà thôi. Tôi nào đâu có biết rằng, kể từ giây phút đó chồng mình đã mưu tính một việc tày trời khác.
Đợt đó, tôi nhớ có một cô gái hay lui tới nhà tôi chuyển hàng hóa. Chồng tôi bảo đó là cô em kết nghĩa của anh, cô ấy biết mối lấy hàng và rất nhanh nhẹn. Cô ấy giúp anh rất nhiều trong việc làm ăn. Tôi nhìn dung mạo của cô ấy thì thấy không phải dạng vừa. Trực giác mách bảo tôi rằng, cô ta và chồng tôi có cái gì đó không bình thường.
Hôm tôi vào bệnh viện để sinh, chồng tôi đưa tôi đi vì mẹ tôi bị ốm, bố mẹ anh lại không lên được. Người ta đưa vợ đi đẻ hỏi han, chăm sóc này nọ còn chồng tôi chỉ đứng cầm điện thoại bấm bấm. Anh bảo anh bận giao dịch làm ăn. Tôi đành phải đi ra mua bánh mỳ ăn tạm rồi nằm chờ.
Khi tôi lên cơn đau âm ỉ và nằm trong phòng hộ sinh, tôi nghe chồng tôi đứng nói chuyện ngoài hành lang. Tôi lắng tai nghe thì hốt hoảng nhận ra chồng mình đang tìm kế tẩu tán hết tài sản rồi đẩy mẹ con tôi ra đường. Mà người đồng lõa với anh chính là cô em kết nghĩa đáng quý ấy chứ không ai khác.
Chồng tôi nói với cô ta rằng, đợi tôi sinh xong thì đẩy tôi về nhà bố mẹ đẻ và nói rằng, nhà cửa đều đã bị xiết nợ vì anh ta làm ăn thua lỗ. Anh ta bảo anh ta không cần con, vì đó là con gái, nếu ai cần nuôi thì anh ta cho luôn. Anh ta đâu có yêu gì tôi, lấy tôi chẳng qua chỉ vì địa vị của bố tôi mà thôi. Thế mà tôi ngu ngốc, tôi tin rằng tình yêu của chồng dành cho mình là thật. Con tôi còn chưa sinh ra mà anh ta đã bàn kế tẩu tán hết tài sản, không để lại cho nó một chốn dung thân thế này khác gì "bán con" cho người khác cơ chứ.
(Ảnh minh họa)
Nước mắt tôi chảy ròng ròng, tôi không ngờ cuộc đời mình lại đau khổ tột cùng đến vậy. Con tôi còn chưa ra đời mà chồng đã nỡ tước bỏ hết quyền được hạnh phúc của nó. Tôi gượng dậy, chạy ra ngoài hành lang chỉ vào mặt chồng. Lúc đó, chồng tôi chỉ hốt hoảng một lúc rồi bỏ đi.
Cuối cùng, mặc dù anh ta không thực hiện được kế hoạch của mình nhưng chúng tôi đã ly hôn. Tôi ôm con về nhà mẹ ở, bán căn nhà đứng tên của mình và chấp nhận cảnh làm mẹ đơn thân. Tôi nghe nói chồng tôi bỏ đi với cô em kết nghĩa, họ cùng làm ăn buôn bán với nhau được 2 năm thì anh bị bắt vào tù vì gian lận kinh tế. Lúc đó, tôi chỉ thở phào nhẹ nhõm. Tôi nghĩ, với loại chồng không có nhân tính như anh ta thì đó là một kết cục vẫn còn quá nhẹ.
Theo Một Thế Giới
Bật khóc khi nghe chồng nói: 'Xem cô ta phục vụ tôi mà học hỏi' Chồng dẫn tôi đến nhà nghỉ để xem cảnh anh ân ái với người khác. Chồng tôi diễn đủ trò với nhân tình và không quên nói với vợ: 'Xem cô ta phục vụ tôi mà học hỏi'. Trước khi về nhà chồng, tôi được bố mẹ nhắc phải biết nhẫn nhịn, bao dung với chồng thì gia đình mới có thể êm...