Lật lại kỳ án nổi tiếng “Mẹ kế đầu độc con chồng”
Sinh trưởng trong một gia đình bề thế, có tri thức, tốt nghiệp ĐHSP ngoại ngữ Hà Nội, Nguyễn Sĩ Bắc (SN 1971) không ngờ có ngày mình lại mang tội giết người.
Trung úy, cán bộ giáo dục Phạm Quốc Việt và phạm nhân Nguyễn Sĩ Bắc
Người bạn thân hai mặt
Tốt nghiệp ĐH sư phạm ngoại ngữ, với tấm bằng loại khá trên tay, Nguyễn Sĩ Bắc về giảng dạy môn tiếng Anh tại trường trung học cơ sở Hai Bà Trưng, thị xã Phúc Yên, tỉnh Vĩnh Phúc. Năm 1995, Bắc xây dựng gia đình, 3 năm sau thì hai cậu con trai lần lượt ra đời. Được sự giúp đỡ của cha mẹ, cộng với sự thông minh có sẵn, Bắc vừa dạy học, vừa kinh doanh nên cuộc sống dư giả, nếu không nói là giàu có. Nhiều người bạn học cùng trang lứa đều mơ ước có một gia đình như Bắc. Nhưng sự đời thật trớ trêu, chỉ vì có người bạn thân “hai mặt” nên cuộc đời Bắc đã rẽ sang một con đường tăm tối…
Tôi gặp Nguyễn Sĩ Bắc tại trại giam Vĩnh Quang, tỉnh Vĩnh Phúc, sau lời chào hỏi, câu đầu tiên mà Bắc dành cho tôi trong buổi tiếp xúc là: “Tôi là một trong những nhân vật của vụ án nổi tiếng, chắc chắn chị cũng đã biết? Đó là vụ mẹ kế đầu độc con chồng bằng chất độc Cyanua”. Từng là giảng viên đứng trên bục giảng, lại dạy ngôn ngữ nên Bắc luôn thể hiện sự mô phạm, nói năng nho nhã khi tiếp xúc với người đối diện.
Ngược dòng thời gian Bắc nhớ lại: Năm 1998, cha mẹ tôi sinh sống và kinh doanh tại Cộng hòa Séc. Mặc dù rất yêu nghề dạy học, nhưng vì muốn “giúp đỡ cha mẹ” nên tôi đã bỏ nghề dạy học (dạy 5 năm tại trường trung học cơ sở Hai Bà Trưng, Phúc Yên – PV) sang làm kinh doanh cùng cha mẹ tại Cộng hòa Séc.
Trong làm ăn, tôi có quen với Dương Quang Thao, con trai bí thư tỉnh ủy Thái Nguyên và nhanh chóng trở thành đôi bạn thân. Mọi thứ đều tốt đẹp nếu như không xảy ra chuyện người mẹ kế cố tình giết hại con chồng để tranh giành tài sản. Và người đàn ông si tình đến mù quáng (tức Dương Quang Thao – PV), bạn thân của tôi, lại chính là người tình của người mẹ kế độc ác.
Có vốn tích lũy được khi làm ăn ở Cộng hòa Séc, tôi trở về Việt Nam mở 2 nhà hàng ăn uống ở thị xã Phúc Yên. Ngoài kinh doanh nhà hàng, tôi còn kinh doanh bất động sản. Do phải làm giấy tờ sổ đỏ, tôi thường nhờ anh Nguyễn Văn N, ở Thái Nguyên, làm luật sư tư vấn và dịch vụ.
Biết tôi quen N, Dương Quang Thao đã đưa cho tôi một tấm chân dung của anh N và 2 số điện thoại để liên lạc. Sau đó Thao cùng Chinh đến đặt vấn đề với tôi. Do có hiểu biết về pháp luật nên anh N đã lập di chúc bất lợi cho người tình của Thao là Nguyễn Thị Chinh. Vì thế, anh ta nhờ tôi cùng nhóm bạn bắt cóc N về ký vào biên bản phân chia tài sản.
Video đang HOT
Vì tin lời Thao nên tôi sẵn sàng làm theo kế hoạch mà Thao đã định: Cho anh N uống thuốc ngủ để áp tải về nhà giải quyết dứt điểm việc phân chia tài sản thừa kế. Tôi nghĩ Thao là con trai một bí thư tỉnh ủy, có học thức, chắc chắn sẽ không dám cư xử điều gì vượt quá giới hạn. Ai ngờ đó là kế hoạch giết người dã man của người đàn bà độc ác (người tình của Thao). Thị không chỉ giết chết một mạng người mà còn đẩy 8 người vào tù trong đó có tôi.
Cái giá phải trả vì giúp bạn mù quáng
Vì quá si tình nên để giúp người tình, Thao đã nhờ người bạn thân đưa chai nước có Cyanua cho anh N uống. Bắc nhớ lại: “Đúng như kế hoạch, tôi và những người do Chinh và Thao thuê lên xe ô tô tới phố Trần Hưng Đạo, Hà Nội đón anh N. Đi được một lát, anh N kêu khát nước, tôi đưa chai nước cho anh N uống. Mới uống được vài ngụm, anh N đã sùi bọt mép. Linh tính mách bảo tôi có chuyện chẳng lành, quá hoảng trước sự việc, tôi đã rút điện thoại gọi khẩn cấp cho Dương Quang Thao hỏi: “Tại sao thuốc ngủ mà N lại sùi bọt mép?. Thao đáp: “Không sao đâu”".
Bắc cho biết, tại phiên tòa xét xử, anh ta cũng khai như vậy nhưng Thao không thừa nhận, biện minh rằng: Thao cũng không biết đó là chai nước có thuốc cực độc, mà chỉ nghe Chinh nói đó là chai thuốc ngủ.
Năm 2010, TAND thành phố Hà Nội xét xử vụ án mẹ kế đầu độc con chồng, cùng 7 bị cáo khác, Bắc bị kết án 18 năm tù.
“Khi bị bắt, tôi nặng hơn 80kg, sau tạm giam ở Hỏa Lò tôi sụt đi hơn chục kg, bây giờ chị nhìn tôi chỉ còn hơn 60kg”. Nói xong Bắc thần người im lặng một lát.
Nhưng hình như quá hận người bạn thân nên anh ta chủ động tiếp lời: “18 năm tù là cái giá mà tôi phải trả vì sự cả tin đến ngốc nghếch của mình. Đau đớn hơn là miệng lưỡi thế gian và búa rìu dư luận vẫn cho tôi là kẻ giết người thuê với giá 50 triệu đồng. Điều này đã gây cho tôi cú sốc vô cùng lớn.
Vì tin bạn, muốn giúp bạn mà tôi đã mất tất cả. Cha mẹ, vợ và những người bạn bè của tôi rất sốc trước sự việc này. Họ là những người thân thiết, quá hiểu hoàn cảnh của tôi nên thừa biết tôi không vì tiền mà làm như vậy. Một người làm ăn nửa vòng trái đất như tôi đâu có vì 50 triệu đồng để giết một mạng người.
Trước kia vợ chồng tôi có hai nhà hàng ăn uống tại thị xã Vĩnh Yên, tỉnh Vĩnh Phúc nhưng sau khi tôi vào đây, vợ tôi đã phải bán đi một cửa hàng vì không có người quản lý. Mọi chuyện đã quá muộn đối với tôi, nhưng vẫn còn may là ông trời không lấy đi của ai tất cả. Phúc phận còn lại đối với tôi hiện giờ là hai đứa con trai. Các cháu đều rất ngoan, học giỏi”.
Theo xahoi
Khi dì ghẻ ra tay hại con chồng
Chỉ sau vài giây, nạn nhân lên cơn co giật kinh hoàng, sùi bọt mép và tử vong.
Xác chết dưới mương
Trưa 25/8/2010, khi đi qua đoạn đường ngang nối từ Quốc lộ 2 sang Quốc lộ 3, hai bên toàn núi, thường gọi là dốc Cây Diều, người dân xã Nam Sơn phát hiện xác một người đàn ông nằm ngửa dưới mương thoát nước bên vệ đường, trên bụng có chiếc giày liền cấp báo lên chính quyền xã. Công an xã Nam Sơn nhanh chóng có mặt tại hiện trường, xác định nạn nhân có dấu hiệu bị sát hại và báo cáo lên Công an huyện Sóc Sơn, Phòng Cảnh sát điều tra tội phạm về trật tự xã hội (CSĐTTP về TTXH) Công an TP. Hà Nội. Đại tá Nguyễn Đức Chung (lúc đó là Trưởng phòng, hiện là Giám đốc Công an TP. Hà Nội) lập tức chỉ huy đội trọng án vào cuộc. Trên người nạn nhân vẫn còn đầy đủ giấy tờ tùy thân và không có thương tích gì bên ngoài. Xét nghiệm mẫu máu, kết quả âm tính với ma túy nên khả năng chết do sốc loại độc dược này được loại trừ.
Nguyễn Thị Chinh
Người chết được xác định là Nguyễn Văn Nhường, SN 1977, quê Thái Nguyên, hộ khẩu thường trú tại nhà riêng ở phố Bùi Xương Trạch, phường Khương Đình, quận Thanh Xuân, Hà Nội. Tấm thẻ nhân viên trên người cho biết anh là cán bộ Phòng Pháp chế Ngân hàng Techcombank (trụ sở tại Hà Nội). Kết quả giám định pháp y thấy hai lá phổi bị xung huyết và có dấu hiệu chết do ngộ độc. Giám định mẫu phẩm thu được cho thấy trong người nạn nhân có chất kịch độc cyanua.
Trinh sát đội trọng án và Công an huyện Sóc Sơn chia thành nhiều tổ xác minh. Được biết anh Nhường đã ly dị vợ, không còn ở tại phố Bùi Xương Trạch từ tháng 4/2010, nhưng cả gia đình vợ cũ không biết chính xác nơi anh ở hiện tại. Lãnh đạo và đồng nghiệp cho biết anh Nhường là người sống rất chan hòa, không có mâu thuẫn với ai trong cơ quan, một cán bộ có năng lực và đang được đào tạo để đề bạt lên cấp cao hơn, chỉ có điều anh rất kín tiếng về chuyện đời tư.
Bằng biện pháp nghiệp vụ, trinh sát xác định được cuộc gọi cuối cùng từ điện thoại di động của anh Nhường vào đầu giờ hành chính ngày 24/8/2010. Cùng với kết quả xác minh tại nơi làm việc của nạn nhân được biết khoảng 8 giờ ngày 24/8/2010, anh Nhường đi xe máy đến gửi ở phố Trần Hưng Đạo rồi đi bộ tới quán cà phê quen ở góc phố Ngô Văn Sở gần cơ quan và ngồi uống nước với hai đồng nghiệp cùng phòng. Khoảng gần 9 giờ, ba người rời quán vừa đi được mấy bước thì có ba đối tượng bám theo. Một người vỗ vai anh Nhường hỏi: "Anh có phải là Nhường không?". Khi anh vừa gật đầu thì lập tức ba người ép anh lên chiếc taxi đã chờ sẵn phóng đi. Hai đồng nghiệp nghi ngờ nên đã ghi lại biển số xe và gọi điện hỏi thì nghe anh Nhường trả lời: "Không có vấn đề gì, đi chút việc riêng". Khoảng hơn 9 giờ anh Nhường lại điện về cho lãnh đạo phòng xin nghỉ làm ngày hôm đó. Không yên tâm, gần trưa hai đồng nghiệp lại gọi vào máy di động của anh nhưng không thấy trả lời dù chuông vẫn đổ, đến chiều tối thì mất hẳn liên lạc. Sáng hôm sau không thấy anh Nhường đến làm việc, mọi người tá hỏa đi tìm và điện thoại cho vợ cũ của anh nhưng cũng chẳng biết thêm tin tức gì.
Đến lúc này, các trinh sát có thể sơ bộ khẳng định nhóm người bắt anh Nhường lên taxi có liên quan đến cái chết của anh. Nhưng nguyên nhân và phương tiện gây án vẫn là câu hỏi chưa có lời giải. Căn cứ vào số xe taxi mà hai đồng nghiệp của anh Nhường ghi lại, trinh sát đã triệu tập người tài xế hôm ấy. Lời khai cho thấy khoảng 7 giờ ngày 24/8/2010, có bốn người đứng bên đường vẫy xe nhưng chỉ ba người bước lên còn một người đi xe máy phía trước. Đến đường Trần Hưng Đạo, thấy anh Nhường gửi xe máy đi bộ, các đối tượng yêu cầu tài xế taxi bám theo, đỗ ở góc phố Ngô Văn Sở. Chờ một lúc khá lâu, họ bước ra và áp tải anh Nhường vào xe. Đến ngã ba Phạm Văn Đồng - Hoàng Quốc Việt sau khi nhận cái lọ nhỏ do một người khoảng 50 tuổi đi xe máy áp sát taxi đưa cho, các đối tượng yêu cầu tài xế chạy theo hướng đường cao tốc về phía huyện Sóc Sơn.
Các đối tượng trong băng côn đồ được thuê để sát hại anh Nhường.
Trên đường, anh Nhường kêu khát, họ đưa cho anh một chai nước. Trước đó, qua kính chiếu hậu, tài xế phát hiện một tên đã cho chất gì đó vào chai. Anh Nhường nhấp một ngụm và kêu mặn không uống nữa. Đến lối rẽ đi Thái Nguyên, tài xế được yêu cầu tạt vào dốc Cây Diều và dừng lại, các đối tượng cho thêm chất đó vào chai nước rồi giữ tay chân, bóp miệng anh Nhường đổ hết vào. Chỉ sau vài giây, nạn nhân lên cơn co giật, sùi bọt mép và bất động. Các đối tượng mở cửa xe, khiêng anh vứt xuống vệ đường rồi lên xe taxi ra Quốc lộ 3 sau khi cấm tài xế mở miệng về việc này. Ngay lúc ấy, một chiếc xe con Gentra màu đen đến đón các đối tượng. Người tài xế lúc đó rất hoảng hốt nên đã đem xe đi rửa và trả về công ty. Cơ quan điều tra tạm giữ chiếc taxi khám nghiệm kỹ để tìm các mẫu phẩm, chất độc có khả năng rơi rớt lại nhưng không thu được kết quả.
Theo lời khai của tài xế taxi, trên xe các đối tượng có hỏi anh Nhường: "Tại sao chị xinh và ngoan thế mà anh lại bỏ chị?" rồi bảo: "Bây giờ đưa anh về Thái Nguyên trao đổi công việc". Anh Nhường hỏi lại: "Việc gì đến nỗi gia đình tôi không điện thoại mà phải nhờ các anh?". Đối tượng không trả lời mà chỉ bảo: "Dạo này trông anh khác thế, hôm trước thấy anh về quê đeo kính đen trông ra dáng lắm". Anh Nhường lấy vợ ở Hà Nội và ở rể, nhưng về sau anh nảy sinh tình cảm với người phụ nữ khác và lơ là vợ con. Dù phía vợ anh Nhường và gia đình người phụ nữ đó hết lời khuyên ngăn nhưng cả hai vẫn quyết tâm đến với nhau và đỉnh điểm là việc anh Nhường ly dị vợ. Điều trớ trêu là cùng lúc yêu anh Nhường, người phụ nữ kia cũng có quan hệ tình cảm với nhiều người đàn ông khác. Điều này đặt ra giả thuyết về việc có thể anh Nhường bị giết do mâu thuẫn tình cảm nhưng hướng điều tra này không thu được chứng cứ nào.
Mũi trinh sát xác minh tại Thái Nguyên được biết anh Nhường có hai anh em trai, mẹ anh đã mất từ lâu, người bố lấy vợ hai là Nguyễn Thị Chinh (SN 1968) và mua được mấy mảnh đất ở thành phố Thái Nguyên. Năm 2007, bố anh Nhường chết dẫn đến mâu thuẫn trong việc chia tài sản thừa kế. Khi bà Chinh làm đơn yêu cầu Tòa án thành phố Thái Nguyên giải quyết cho bà được thừa kế toàn bộ tài sản do bố anh Nhường để lại, anh Nhường đã xuất trình bản di chúc người bố ký trước lúc mất về việc để lại tài sản cho ba con trai của ông mà không chia cho bà Chinh bởi đó là tài sản có trước hôn nhân. Các trinh sát cũng xác định được sau khi ly dị, anh Nhường cần tiền để mua nhà nên đã bàn với các em bán đất của bố để lại và đã thỏa thuận được với bà Chinh về việc chia thừa kế. Ngày 22/8/2010, anh Nhường về quê giải quyết việc này, lúc đó bà Chinh cũng tỏ ra hài lòng với việc tài sản chia làm bốn, trong đó mẹ con bà được hưởng một phần.
Lúc này, trinh sát nhận định nạn nhân tử vong do bị ép uống thuốc độc và việc giết anh Nhường là do mâu thuẫn liên quan đến vấn đề thừa kế tài sản, đối tượng chủ mưu có quan hệ gần gũi với nạn nhân.
Giải quyết mâu thuẫn bằng độc dược
Căn cứ lời khai nhân chứng, trinh sát phác thảo tương đối rõ nét nhân dạng của các đối tượng ép anh Nhường lên taxi. Tại cơ quan công an, chủ chiếc xe Gentra màu đen đón các đối tượng trên đường khai đã cho một người thuê trước ngày xảy ra vụ án. Tài liệu khác cho thấy nhóm này đã lái chiếc xe lên nghỉ qua đêm tại một nhà trọ ở Vĩnh Yên. Bằng biện pháp nghiệp vụ, trinh sát đã dựng được chính xác nhân thân, lai lịch của nhóm đối tượng khả nghi và tổ chức truy bắt nhanh để tránh đánh động kẻ chủ mưu, trong số đó có Dương Quang Thái (40 tuổi) ở xóm Đồi, Tân Quang, Sông Công, Thái Nguyên, gia đình rất khá giả. Sau khi xuất khẩu lao động ở nước ngoài về, Thái có quan hệ khá sâu đậm với Chinh, khi đó đang bán hàng nước. Chinh cho biết có mâu thuẫn trong việc phân chia tài sản với anh Nhường và nhờ tìm người giết. Thái nhận lời rồi liên hệ và được Nguyễn Duy Niêm (31 tuổi, ở Hải Phòng) đồng ý ra tay với số tiền Chinh thuê 100 triệu đồng. Niêm móc nối với các tên còn lại để hành sự. Chính Thái là kẻ cầm cyanua đưa. Chinh chuyển tiền, ảnh nhận dạng, số điện thoại và thông báo về thời gian đi lại của anh Nhường cho bọn sát thủ. Lời khai của các đối tượng cho thấy ngày 22-8-2010 chúng đã bám theo anh Nhường từ Thái Nguyên về Hà Nội, định giết trên đường đi nhưng vì xe đông khách nên không dám manh động. Qua theo dõi, biết nơi anh Nhường thuê trọ, sáng sớm 24-8 cả bọn đến phục trước ngõ để bám theo con mồi.
Sau khi có đủ tài liệu, chứng cứ, ngày 20/9/2010 trinh sát quyết định bắt Nguyễn Thị Chinh. Trung tá Nguyễn Ngọc Hà - Đội trưởng Đội trọng án - cho biết, sau khi bị di lý từ Thái Nguyên về trụ sở Phòng CSĐTTP về TTXH (số 7 phố Thiền Quang, Hà Nội), Chinh tỏ ra rất lỳ lợm và ngoan cố, các điều tra viên phải mất rất nhiều thời gian đấu tranh mới buộc đối tượng cúi đầu nhận tội.
Đây là vụ án đặc biệt nghiêm trọng, lần đầu tiên kẻ chủ mưu thuê người khác dùng chất độc cyanua giết người nhằm giải quyết mâu thuẫn. Lãnh đạo lực lượng cảnh sát hình sự CA Hà Nội cũng đánh giá đây là vụ án kinh điển cả về cách phá án của cơ quan điều tra lẫn tính chất và âm mưu, thủ đoạn phạm tội của các đối tượng.
Trong các ngày 25, 26 và 27/5/2011, Tòa án nhân dân thành phố Hà Nội đã mở phiên sơ thẩm xét xử vụ án nghiêm trọng này. Ngoài người mẹ kế chủ mưu trong vụ giết con chồng và hai đồng phạm Nguyễn Duy Niêm, Đặng Anh Cương (25 tuổi, cùng ngụ Hải Phòng) lãnh án chung thân thì các bị cáo khác cũng bị truy tố về tội "giết người" gồm Dương Quang Thái, Nguyễn Sỹ Bắc (39 tuổi, ở Vĩnh Phúc), Lê Nguyên Trưởng (25 tuổi, ở Bắc Ninh), Bùi Văn Ninh (53 tuổi) và Trần Quốc Việt (22 tuổi, cùng ở Hải Phòng) nhận mức án cao nhất từ 18 năm 6 tháng đến 12 năm tù giam. Riêng bị cáo Nguyễn Trọng Minh (26 tuổi, trú Quảng Ninh) bị truy tố về tội "không tố giác tội phạm" phạt 18 tháng tù nhưng cho hưởng án treo. Tại tòa, người mẹ kế độc ác vẫn gây khó khăn cho hội đồng xét xử khi tìm cách chối tội, khai báo quanh co, phản cung và trơ tráo đổ lỗi cho người khác. Trước những chứng cứ không thể chối cãi, cuối cùng thị cũng phải nhận tội trước vành móng ngựa. Lẽ ra với tội ác tày trời, Nguyễn Thị Chinh phải bị loại bỏ khỏi đời sống xã hội với bản án cao nhất, nhưng do bị cáo có nhân thân tốt, đặc biệt là thời điểm phạm tội đang nuôi con nhỏ (dưới 36 tháng tuổi) nên pháp luật đã mở lượng khoan hồng.
Vụ án đã khép lại nhưng nỗi đau về tình đời, tình người vẫn còn đó. Hơn một năm sau ngày xét xử, dư luận tại Thái Nguyên vẫn lên án người mẹ kế nhẫn tâm đầu độc con chồng. Đây cũng là bài học sâu sắc cho những ai đang manh nha tội ác.
Theo 24h
Rộ chuyện vợ bạo hành chồng: Đòn độc của "phái yếu" Thời gian gần đây, hàng loạt các vụ vợ bạo hành chồng bằng nhiều cách dã man như cắt "của quý", đánh đập, thậm chí giết hại cả "đức lang quân" của mình... liên tục xảy ra đã khiến nhiều người phải rùng mình, khiếp sợ trước những "đòn độc" của phận "liễu yếu đào tơ". Điều đáng nói là, dù càng ngày...