Lao vào hôn sếp cho tình cũ biết mặt thì anh thủ thỉ: Không diễn đâu, mình làm thật nhé
Hơn 3 năm yêu, Hân đã cùng Nam thề non hẹn biển với không biết bao nhiêu hứa hẹn cho tương lai vậy mà đùng một cái Nam nhắn tin nói chia tay với cô mà chẳng một lời giải thích.
Đau khổ vật vã, Hân gọi điện tìm Nam khắp nơi nhưng anh ta đều tránh mặt. Cho tới khi cô tận mắt chứng kiến Nam tay trong tay ôm hôn cô gái kia trong quán cà phê lúc đó tim Hân vỡ vụn thành trăm mảnh.
- Anh nói đi? Tại sao anh lại đối xử với em như thế?
- Đơn giản lắm, vì anh chán em rồi. Quan trọng hơn là cô ấy giàu hơn em rất nhiều.
Tình đầu của Hân vậy là tan như bong bóng xà phòng. Hơn một tuần nay cô đau khổ vật vã như người mất hồn.
- Mấy bữa nay em làm sao thế? Mặt mày ủ rũ quá?
Nghe Lâm – giám đốc hỏi, Hân giật mình quay lại.
ảnh minh họa
- Dạ, em không sao.
- Nếu vậy thì chiều chuẩn bị cùng anh đi ký hợp đồng nhé.
- Vâng.
Cả một buổi ngồi đàm phán cùng sếp, cuối cùng hợp đồng cũng đã ký, Lâm thở phào nhẹ nhõm nhìn Hân.
- Anh mời em bữa tối để ăn mừng thắng lợi nhé.
- Thôi anh ạ, hôm nay em…
- Không được, hôm nay anh em mình rất định phải đánh chén tưng bừng.
Chẳng để Hân nói hết câu, Lâm đã kéo một mạch cô lên xe rồi nhấn ga phóng thẳng. Khoảng 30 phút sau, xe của Lâm dừng lại trước cửa một nhà hàng sang trọng.
- Đến nơi rồi, vào đi em.
Lâm lịch sự xuống mở cửa xe đỡ Hân xuống. Nhưng vừa đi vào bên trong sân thì chân cô bỗng nhiên khựng lạị.
- Sao lại đứng ngây người ra thế em?
Lâm ngạc nhiên hỏi Hân, rồi anh đưa mắt theo hướng nhìn của cô. Đó là cảnh một người đàn ông đang ôm hoa, cầm nhẫn cầu hôn giữa bàn tiệc lung linh ánh nến cách chỗ đứng của anh với Vy chỉ vài bước chân.
Video đang HOT
Lâm ớ người.
- Kia chẳng phải…
Câu nói ấy bị ngắt quãng khi Lâm chợt hiểu ra vấn đề. Đúng lúc ấy, Hân quay lại quàng tay lên cổ anh.
- Sếp giúp em một chút.
Chẳng đợi anh trả lời, Hân đã kiễng chân lên hôn vào môi anh đắm đuối.
Ở bàn bên, Nam nhìn thấy người yêu cũ đang ngây ngất trong vòng tay người đàn ông khác không mà ngây người. Anh ta không ngờ chỉ trong vài ngày ngắn ngủi như vậy mà Hân lại có thể kiếm được người đàn ông giàu có, thành đạt như vậy
Còn Hân, cứ tưởng chỉ môi chạm môi một cái cho tình cũ biết rằng sau khi chia tay anh ta cô vẫn sống tốt mà ngờ đâu sếp lại “diễn thật” đến vậy.
Gỡ mãi Lâm không chịu buông tay khỏi người mình, Hân đành nói nhỏ:
- Sếp ơi, diễn thế đủ rồi.
Hân vừa nói dứt câu thì Lâm càng siết chặt cô vào người anh.
- Không diễn đâu em, là thật đó chứ.
Câu nói của Lâm khiến Hân mắt tròn mắt dẹt nhìn anh.
- Anh đừng đùa nữa, buông em ra đi.
- Anh không đùa mà.
Lâm cúi xuống nhìn Hân với ánh mắt dịu dàng.
- Thật ra ngay từ ngày đầu em vào công ty anh đã thích em rồi, nhưng khi ấy em đã có bạn trai nên anh đành trôn giấu tình cảm ấy tận đáy lòng. Giờ thì khác, người đàn kia đã phụ em, anh không phải là kẻ cơ hội, song thật lòng anh không muốn nhìn em đau khổ như những ngày qua. Xin em hãy cho anh cơ hội được chăm sóc thương yêu em được không?
- Em… em..
Lời đề nghị bất ngờ của Lâm khiến Hân bối rối, cô còn đang lắp bắp chẳng biết nói sao thì Lâm nắm tay cô âu yếm.
- Anh biết lúc này em chưa sẵn sàng đón nhận anh. Nhưng anh sẽ đợi bởi anh tin vào tình cảm của chính mình.
Nói rồi, Lâm dắt cô vào bên trong dùng bữa tối. Dưới ánh nến lung linh của nhà hàng, mỗi lần ngước lên nhìn Lâm, Hân lại thấy tim mình loạn nhịp. Cô thầm nghĩ, có thể cuộc đời đang mỉm cười lại với cô.
Theo WTT
Đang nhiếc tình cũ chửa hoang thì bất ngờ y tá cúi đầu: 'Mời phu nhân vào phòng VIP'
Vốn xinh xắn lại nhanh nhẹn nên xung quanh Lam có không ít vệ tinh theo đuổi. Vậy nhưng cô nhất quyết chỉ yêu Tuấn.
- Một anh chàng tỉnh lẻ, đã vậy còn nghiện ngập cơ bạc lô đề.
- Con có làm sao không thế? Bao nhiều người hẳn hoi tử tế không yêu, lại cứ yêu cái thằng cờ bạc hả? Lấy nó rồi sau chỉ có chết rũ xương thôi con ạ.
Bố mẹ Lam cương quyết phản đối chuyện tình cảm của con gái, thậm chí họ còn dọa sẽ từ mặt cô nếu còn tiếp tục qua lại với Tuấn. Nhưng vì yêu, Lam bất chấp tất cả.
Thật ra không phải Lam không nhận ra những thói hư tật xấu của bạn trai bởi những ngày bên Tuấn, cô không ít lần phải chạy vạy ngược xuôi lo xoay tiền trả nợ lô đề, cá độ cho anh. Thậm chí có lần Tuấn còn bị xã hội đen rượt đuổi và Lam cắm xe của mình để cứu. Bao lâu nay Lam vẫn hi sinh quên mình vì anh như thế chỉ với hi vọng duy nhất là mong anh một ngày kia sẽ thay đổi.
Ảnh minh họa
Nhưng thật tiếc, tới khi Lam mang thai giọt máu của Tuấn thì cô mới nhận ra những suy nghĩ của mình là quá non nớt, mù quáng.
- Bỏ cái thai đi em, bác sĩ nói nó dị tật rồi.
- Không, bác sĩ chỉ nói là có nguy cơ thôi. Còn phải qua nhiều vòng kiểm tra xét nghiệm nữa mới kết luận chính xác được.
- Em có điên không? Bây giờ mà làm hết những thủ tục ấy thì tốn không biết bao nhiêu tiền?
- Anh đừng lo, em sẽ đi vay bạn bè em.
- Em muốn người ta nghĩ anh là thằng vô dụng hả? Tóm lại anh nói bỏ là bỏ. Bây giờ muộn rồi cứ về đã. Mai anh sẽ đưa em đến cơ sở khám chui để bỏ cho rẻ chứ trong viện đắt lắm!
Nói rồi Tuấn kéo Lam lên xe về thẳng, mặc cho cô ngồi sau khóc lóc van xin.
Sáng hôm sau, đúng như lịch hẹn, Tuấn đợi Lam mãi chẳng thấy cô đến liền đỏ mặt tía tai gọi điện.
- Rút cục em có đi không thì bảo?
- Em thương con lắm. Mình đừng bỏ nó đi, phải tội anh ạ.
- Cô muốn giữ thì sau này tự đi mà nuôi nó một mình đi nhé. Mà nói thật cho cô nghe, thế này là tôi hết tình hết nghĩa với cô rồi đó, chứ cái thai trong bụng cô chắc chắn không phải con tôi. Cô tưởng tôi ngu lắm hay sao mà định dắt mũi. Tôi khỏe mạnh thế này, làm gì có chuyện con tôi dị thật cho được?
- Anh đúng là đồ tồi!
- Nếu thấy tôi tồi thì chia tay đi.
Dứt câu, Tuấn tắt máy, thay số rồi chuyển luôn nhà trọ. Kể từ đó, anh ta không liên lạc lại với Lam dù chỉ 1 lần.
Rồi cuối năm đó Tuấn cưới một cô vợ thành phố, gia đình có điều kiện và anh ta đã chuyển về ở rể nhà vợ. Cuộc sống sau khi ở rể của anh ta cũng chẳng sung sướng, thoái mái gì cho cam, vì anh ta bị cả gia đình vợ khinh bỉ, coi thường.
Song anh ta luôn dặn lòng phải nín nhịn. Cay đắng hơn, vợ Tuấn còn bị vô sinh nhưng anh ta chẳng dám bỏ bởi hơn ai hết anh ta biết rõ 1 điều rằng rời vợ ra thì chỉ còn đường đi ăn mày.
Rồi hôm đó, Tuấn đưa vợ vào viện khám phụ khoa. Vừa mới vào làm thủ tục xong, chạy ra chỗ vợ thì Tuấn choáng váng tột độ khi nhận ra người yêu cũ. Lam cũng vào đây sinh con.
Lam chưa kịp nói gì thì Tuấn đã lên giọng mỉa mai:
- Cô lại chửa hoang hả?
Nhìn Lam đau đớn nhăn mặt, Tuấn cười đắc ý. Vừa hay lúc đó có tiếng người đàn ông phía sau vọng lên khiến anh giật mình.
- Vợ ơi, em cố lên một chút. Anh làm hết thủ tục rồi.
Người đàn ông to lớn đó đến bên đỡ Lam với ánh mắt đầy thương yêu lo lắng, khiến bất cứ ai đứng bên cũng phải nhìn cô ngưỡng mộ. Điều làm Tuấn khó hiểu là tại sao người đó đi tới đâu là các bác sỹ, y tá và hộ lý đều cúi đầu chào.
ảnh minh họa
Đúng lúc Tuấn đang băn khoăn thì một y tá mở cửa bước ra:
- Dạ, mời giám đốc đưa phu nhân vào bên trong phòng VIP đi ạ. Chúng tôi đã chuẩn bị sẵn sàng cho ca sinh của phu nhân rồi.
Nói rồi vị trưởng khoa quay sang nhìn Lam.
- Phu nhân yên tâm, đây là sinh lần 2 nên phu nhân cứ thoải mải không phải quá căng thẳng đâu ạ.
Dứt lời, các y tá liền chạy tới dìu Lam vào phòng, chẳng ai để ý tới Tuấn đứng đơ người nhìn theo.
Trong khi vợ Tuấn thì đứng bên cứ cấu véo chồng đay nghiến.
- Anh thấy không, người ta cũng là đàn bà mà sung sướng thế đấy, lấy được cả giám đốc bệnh viện, đi đẻ mà được chăm như bà hoàng. Còn tôi vô phúc lấy được anh bất tài vô dụng, chẳng nhờ vả được gì.
Bỏ mặc ngoài tài những lời mắng nhiếc của vợ, lòng Tuấn lúc này chỉ nghĩ tới câu nói của vị bác sĩ kia. Nếu thật sự ngày ấy Lam vẫn sinh đứa con đó của thì bấy giờ nó cũng được 4 tuổi rồi, không biết là trai hay gái, nó có được khỏe mạnh không?
Nghĩ tới đây Tuấn thấy lòng mình chát đắng. Bởi anh đâu có tư cách gì mà hỏi tình cũ câu đó. Ngày đó chính anh bắt Lam phải bỏ con anh đi cơ mà. Và cái giá của anh phải chịu là lấy phải cô vợ vô sinh.
Tuấn nghĩ, đời này hẳn ông trời đã phạt anh phải sống trong cô quạnh không con cái.
Theo WTT
Tôi không kiểm soát được các mối quan hệ của người vợ đa tình Tôi biết vợ cặp với tình cũ, khuyên nhủ rồi nhưng về sau vợ lại tính nào tật nấy, rồi còn quan hệ với nhiều người khác. Tôi và vợ yêu nhau với sự giúp đỡ của hai bên gia đình. Năm 2004 chúng tôi lấy nhau, năm 2005 sinh một bé gái rất đáng yêu, vợ chồng hạnh phúc. Rồi từ khi...