Lão nông thất thu hàng trăm triệu đồng vì cho đàn vạc “ở nhờ”
Đã 7 năm trôi qua, khu vườn nhãn của ông Lê Văn Chìa (SN 1946, ngụ ấp Gia Kiết, xã Tân Mỹ, huyện Trà Ôn, Vĩnh Long) có hàng ngàn con vạc về trú ngụ. Do bảo vệ đàn vạc, gia đình ông thất thu hàng trăm triệu đồng vì chẳng thu hoạch được nhãn.
Vạc trú ngụ trong vườn nhãn ông Chìa
Cơ duyên ông Chìa “kết thân” với đàn vạc là năm 2007. Khi đó khu vườn nhãn rộng hơn 1ha của ông có mấy chục con vạc kéo đến ở vào ban ngày, ban đêm lại bay đi kiếm ăn. Lúc đó ông không đành xua đuổi vạc vì nghĩ “đất lành chim đậu”.
Có lẽ thấy vườn nhãn yên tĩnh, không ai quấy phá nên số lượng đàn vạc kéo đến vườn ông ngày càng tăng, từ vài chục con ban đầu lên đến vài trăm con rồi cả ngàn con. Khi số lượng vạc quá nhiều, ông Chìa bắt đầu lo vườn nhãn của mình bị hư hại, không thể thu hoạch.
Hàng ngàn con vạc đêm bay đi kiếm ăn rồi lại quay về vườn nhãn vào buổi sáng
Ông Chìa kể: “Khi đó đàn vạc ngày nào cũng về đậu ở vườn nhãn nên khi nhãn ra bông rồi kết trái bị vạc làm hư hết. Mặt khác khu vực vạc đậu tôi cũng không dám xịt thuốc, chăm sóc nhãn vì sợ vạc bỏ đi”.
Vậy là ông bỏ luôn 6.000 m2 vườn nhãn phía trong để cho vạc trú ngụ, còn lại khoảng 8.000 m2 phía ngoài được ông chăm sóc để thu hoạch. Tuy nhiên, tới kỳ thu hoạch, nhà ông cùng phải làm theo hình thức cuốn chiếu hết liếp này đến liếp khác vì sợ kinh động tới vạc.
Khi số lượng đàn vạc nhiều lên cũng là lúc ông bỏ hết công ăn việc làm để lo bảo vệ vườn; vì kẻ trộm luôn rình rập vào vườn để săn bắn vạc. Thấy ông canh giữ gắt gao, kẻ trộm chuyển sang câu, bẫy vạc vào ban đêm. Vậy là ông lại thức cả đêm để canh giữ đàn vạc.
Video đang HOT
Vạc đậu khắp vườn nhãn của ông Chìa
Số lượng đàn vạc ngày càng tăng, ông gửi đơn khắp nơi để cầu cứu các cơ quan chức năng giúp đỡ, cùng ông bảo vệ loài chim này. Năm 2011, Chi cục Kiểm lâm tỉnh Vĩnh Long đến khảo sát nhưng chẳng thể giúp được gì cho ông vì cho rằng khu vườn nhỏ khó bảo vệ, lượng thức ăn xung quanh không phong phú nên trước sau gì đàn vạc cũng bỏ đi nơi khác kiếm ăn.
Không ai đồng cảm giúp đỡ, ông Chìa phải một mình bảo vệ đàn vạc. Xung quanh vườn không có hàng rào, ông phải tuần tra liên tục phòng có kẻ gian đột nhập vào vườn. Tới mùa nước nổi, ông đặt dớn rồi đem vào mương vườn thả tôm, cá cho vạc có nguồn thức ăn. Vậy mà lâu lâu cũng có kẻ gian đột nhập dùng cần câu móc mồi để nhử cho vạc ăn.
Xác một con vạc chết khô trong vườn sau khi bị kẻ trộm câu lén
Ông Chìa mói: “Hễ hở ra một chút là có người vào vườn bẫy vạc. Trong nhà tui có rất nhiều bẫy, cần câu thu gom được từ bọn trộm. Vậy mà lâu lâu lại có con vạc dính lưỡi câu chết ngoài vườn”. Ông cầm một xác vạc bị dính lưỡi câu, đã chết khô, giọng buồn thiu: “Tụi nó bẫy thế này thì đàn vạc thế nào cũng sợ hãi bỏ đi hết mà đến nơi khác mất thôi”.
Chuyện đàn vạc về vườn nhãn của gia đình trú ngụ gây thất thu lớn về kinh tế khiến vợ ông cằn nhằn, nhưng ông kiên quyết bảo vệ đàn vạc đến cùng. Ông nói mình sẽ cố gắng bảo vệ đàn vạc hết khả năng; nhưng giờ ông đã gần 70 tuổi, ông chỉ lo mai mốt ông già yếu rồi chết đi, có ai còn hứng thú bảo vệ đàn chim này?
Nguyện vọng của ông bây giờ là có tiền làm một hàng rào dây chì gai xung quanh vườn để ngăn không cho kẻ trộm vào bắt vạc; thay thế vườn nhãn thành vườn dừa để cho đàn vạc trú ngụ, bản thân ông cũng có thu nhập từ vườn.
“Bây giờ không có vốn, không được tổ chức nào giúp đỡ nhưng tôi tự bỏ tiền ra cải tạo vườn, bảo vệ đàn vạc tới lúc nào hay lúc đó. Mỗi ngày ra vườn nghe đàn vạc kêu, chiều tối chúng lũ lượt bay đi kiếm ăn, sáng sớm lại quay về là tôi vui rồi” – ông Chìa chia sẻ.
Minh Giang
Theo Dantri
Lão nông từ chối 4 tỷ đồng, quyết giữ đồi cò
Gần 30 năm qua, lão nông Phạm Văn Của đã chăm sóc, bảo vệ đồi cò của của gia đình, có người đã trả ông 4 tỷ đồng nhưng ông thẳng thắn từ chối, dù rằng ông vẫn là một nông dân nghèo...
Nhiều người đi trên tuyến đường mòn Hồ Chí Minh ngang qua khu vực thôn Thọ Liên, xã Kiên Thọ, huyện Ngọc Lặc (Thanh Hóa) mỗi sáng sớm hay chiều về đều được mãn nhãn với từng đàn cò bay rợp cả một khoảng trời.
Ông Phạm Văn Của, chủ đồi cò cho biết, cò bắt đầu đến ở tại khu đồi trong vườn nhà ông từ năm 1987. Lúc đầu chỉ có năm đến mười con, theo nhận định của ông Của thì có thể do nhiều diện tích rừng đã bị tàn phá, nên ông bắt đầu trồng luồng, vầu và các loại cây tạp để cò có chỗ trú ngụ. Cứ đến mùa sinh sản, cò lại về làm tổ và đẻ trứng.
Khi thấy có cò về, nhiều người đã săn bắn, nhưng ông Của quyết tâm bảo vệ đàn cò. Cùng với đó, ông báo cáo lên chính quyền địa phương nhờ sự can thiệp nên tình trạng săn bắn cũng đỡ đi.
Bắt đầu từ những năm 1999 - 2000, cò về ngày một nhiều hơn. Khu đồi cò ngày trước có diện tích gần 4 ha, nhưng nay chỉ còn lại khoảng 2ha do quá trình mở rộng đường.
Từng đàn cò bay rợp cả một khoảng trời
Để có được đồi cò đông đúc như ngày nay không phải là chuyện đơn giản, hàng chục năm qua, gia đình ông Của đã phải bỏ bao công sức gìn giữ và bảo vệ đàn cò. Thời gian đầu, suốt đêm, suốt ngày, mấy bố con ông phải thức để canh không cho người khác săn bắt. Khu đồi rộng không thể đầu tư tiền làm tường rào kiên cố, gia đình ông tận dụng tre, luồng trong vườn để rào lại.
Đã nhiều năm qua, ông đề xuất nhưng chưa nhận được sự quan tâm, ưu đãi của Nhà nước hay các tổ chức trong việc chăm sóc, bảo vệ đàn cò. "Tôi đã làm đề nghị lên tỉnh, Hội nông dân, thậm chí đến cả nhà cán bộ đề nghị, nhưng 'cóc kêu không thấu trời'", ông Của băn khoăn.
Đã có không ít người, kể cả du khách nước ngoài khi đến thăm đồi cò của gia đình ông đều trầm trồ khen ngợi. Cũng đã có nhiều người đến đặt vấn đề mua lại đồi cò, có người ở tận Hà Nội vào trả giá 4 tỷ đồng, nhưng ông đã thẳng thắn từ chối. "Tiền thì cũng quý thật, mình bán lấy gì mà ở, đồi là của ông cha để lại cho con cháu làm cảnh sau này. Có người vào gạn hỏi hai ba lần, chỉ mua lại mình đồi cò thôi. Tiền thì tôi không có thật, nhưng dù bao nhiêu tôi cũng không bán".
Theo ông Của, mùa sinh sản của đàn cò vào khoảng tháng 4 đến tháng 6 âm lịch. Với việc chăm sóc bảo vệ đàn cò, chỉ mong bảo tồn sinh thái và làm tăng thêm vẻ đẹp cho thiên nhiên, gia đình ông Của không có thu nhập kinh tế gì từ vườn cò.
Từ sáng sớm, cò đi ăn và đến khoảng 5 giờ chiều mới bắt đầu bay về nghỉ
Ngoài đồi cò, gia đình ông có một mẫu đất làm nông nghiệp, còn không có thêm nghề phụ nào khác. Với những cố gắng của ông, sự ghi nhận của các cấp mới chỉ dừng lại ở việc cấp bằng khen người uy tín của thôn, gia đình sản xuất giỏi, đó là niềm vinh dự của ông, nhưng chưa phải là mong muốn lớn nhất của ông bây giờ.
Ngước mắt lên nhìn đồi cò, ông Của thở dài: "Tôi chỉ mong muốn làm sao được sự vào cuộc quan tâm của cấp trên để bảo vệ đồi cò cho thiên nhiên thôi".
Duy Tuyên
Theo Dantri
Ám ảnh về những hài nhi bị vứt bỏ ở bãi rác Nam Sơn Hàng trăm tấn rác thải được chở về bãi rác Nam Sơn mỗi ngày. Trong đó có cả xác của những đứa trẻ xấu số bị ruồng rẫy cũng vô tình bị đổ vào đây không thương tiếc. Đằng sau hai nấm mồ là những núi rác phủ bạt xanh cao chất ngất ở bãi rác Nam Sơn. Không hổ danh là nơi...