Lao động trẻ em – Tuổi thơ bị đánh cắp
Không được tới trường, phải đối mặt với đòn roi, bạo lực về thể xác và tinh thần, chịu cảnh lao động khổ sai… Đó là thực trạng của một bộ phận trẻ em từ nông thôn lên thành phố làm việc.
Mới đây, công an huyện Thanh Trì, Hà Nội, đã tiến hành bắt khẩn cấp Phan Thị Thu Hương (22 tuổi, ở phường Vạn Phúc, quận Hà Đông, Hà Nội) về hành vi làm nhục người khác. Nạn nhân của Hương là Thắm (16 tuổi, quê Nghệ An). Thắm từ quê ra làm giúp việc cho gia đình Hương từ năm 2008 với mức lương rẻ mạt. Hàng ngày Thắm phải phục vụ bán cháo lòng, bún ốc từ sáng sớm đến tận đêm. Trong thời gian ở với Hương, cô bé bị bà chủ quát mắng, không cho về quê thăm gia đình, bị ốm đau cũng không được chăm sóc. Một lần Thắm đã trèo tường bỏ trốn nhưng bị bắt lại…
Thắm không phải là trường hợp cá biệt trong số hàng vạn trẻ em nông thôn lên thành phố kiếm sống đang bị bạo hành cả về thể xác và tinh thần.
Khảo sát của Viện Gia đình và Giới tại 201 gia đình có trẻ em đã và đang làm giúp việc tại hai tỉnh Vĩnh Phúc và Thanh Hóa, và 80 trẻ đang làm giúp việc ở Hà Nội cho thấy, 78,6% số trẻ đi làm thuê khi gia đình gặp khó khăn, trong đó thiếu tiền (hơn 49%), có người ốm đau bệnh tật (hơn 15%), thiếu người lao động và vay nợ (12%), thiếu việc làm (10%), đông con (8%)… Có tới gần 70% số gia đình được hỏi nói rằng, quyết định cho con nghỉ học và đi làm khi gặp những khó khăn trong cuộc sống. Kết quả điều tra này cho thấy bố mẹ thường có xu hướng cho con cái đi làm thuê để trợ giúp kinh tế cho gia đình.
Báo cáo của TPHCM cũng cho thấy, vấn đề lạm dụng lao động trẻ em tại các cơ sở sản xuất cũng đang là nỗi lo lắng của cơ quan quản lý. Sở LĐ-TB&XH thành phố cho biết, trên địa bàn có gần 1,7 triệu trẻ em, trong đó hơn 70.000 em có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn, 1.450 em phải lang thang kiếm sống và 342 em phải lao động nặng nhọc trong các cơ sở sản xuất. Theo báo cáo, trong 6 tháng đầu năm nay, Sở đã nắm được 110 cơ sở sản xuất sử dụng lao động trẻ em, tập trung chủ yếu ở quận 4, Bình Tân, Gò Vấp và huyện Bình Chánh. Tuy nhiên, khi Thanh tra Sở đến kiểm tra thì chỉ xử phạt được hơn 30 cơ sở, những nơi còn lại đã giải tán hoặc có những biện pháp đối phó với cơ quan chức năng.
Nhiều trẻ em phải trải qua tuổi thơ vô cùng cực nhọc. (Ảnh minh họa)
Kết quả điều tra cũng cho thấy một vấn đề đáng lưu ý ở không ít gia đình nông thôn còn tồn tại quan niệm đầu tư khác nhau cho việc học hành của con trai và con gái. Trong nhiều gia đình, cha mẹ không muốn cho con gái học lên cao, thậm chí có nhà bắt con gái phải nghỉ học đi làm kiếm tiền cho anh, em trai của mình được học. Theo TS Phạm Thị Huệ (Viện Gia đình và Giới), do quan niệm của cha mẹ về vai trò của con trai và con gái trong gia đình không giống nhau nên cách nuôi dạy của họ đối với con trai và con gái cũng khác nhau. Do đó, số trẻ em gái phải lên thành phố làm giúp việc chiếm tỷ lệ khá lớn.
Nhiều tổ chức xã hội đã đưa ra cảnh báo, bên cạnh vấn đề trẻ đi làm sớm là vi phạm quyền trẻ em thì việc trẻ làm thuê giúp việc gia đình cũng tiềm ẩn nhiều mối nguy như có thể bị ngược đãi, xâm hại, đánh đập…
Video đang HOT
Do đó, vấn đề giảm thiểu số trẻ em đi làm thuê tại các cơ sở sản xuất hay giúp việc gia đình đã ở mức cấp thiết. Tuy nhiên, chuyên gia cũng thẳng thắn nhìn nhận, đây không phải vấn đề có thể giải quyết một sớm một chiều, bởi trên thực tế tại các thành phố phát triển, nhu cầu về nhân công và nhu cầu người giúp việc tại các gia đình rất lớn. Trong khi đó, tại nhiều gia đình ở nông thôn, suy nghĩ tìm việc làm cho trẻ em để giảm bớt gánh nặng kinh tế của gia đình đang có xu hướng phát triển.
Về tình trạng lạm dụng lao động trẻ em, chuyên gia nhận định, hiện mức phạt theo Nghị định 91 về Quy định xử phạt vi phạm hành chính về bảo vệ, chăm sóc và giáo dục trẻ em (NĐ/CP ngày 17/10/2011) đối với hành vi bắt trẻ em làm quá sức, nặng nhọc chỉ từ một đến năm triệu đồng, vẫn chưa đủ sức răn đe các cơ sở vi phạm.
Theo Dantri
Chuyện đánh cắp chiếc trực thăng Quân đội Sài Gòn
Hồ Duy Hùng được lệnh phải bằng mọi giá lấy được một chiếc trực thăng mang ra vùng giải phóng. Sau đó, chiếc UH-1 số hiệu 60139 đậu gần bờ hồ Xuân Hương (Đà Lạt) đã biến mất.
Số phận kỳ lạ của chiếc trực thăng UH-1 số hiệu 60139
Đây là vụ mất cắp máy bay hi hữu, dẫn đến một "vụ án tản thất quân dụng" trong quân đội Sài Gòn lúc đó.
Đầu tháng 5/1972, Hồ Duy Hùng được gọi vào căn cứ ở vùng Sở Cốt (Trảng Bàng, Tây Ninh) để gặp cấp trên. Đó là một cuộc gặp gỡ bí mật vào ban đêm. Hùng được một người không biết mặt, chỉ nghe giọng nói, tự giới thiệu là Ba Tú, giao nhiệm vụ tuyệt mật: đánh cắp một chiếc máy bay để kêu gọi phản chiến, hỗ trợ chiến dịch Nguyễn Huệ.
Sáng hôm sau, Hùng trở lại Sài Gòn, rồi đi một số nơi mà trực thăng thường đến trực cấp cứu hoặc hạ cánh như Phan Thiết, Quy Nhơn, bãi đáp máy bay ở sân vận động Buôn Ma Thuột... tìm cơ hội thực hiện nhiệm vụ. Chuyến đi này bất thành vì không có cách nào vào sân bay có lính gác. "Tôi nghĩ chỉ còn cách lấy máy bay ở sân bay dã chiến hoặc chỗ nào máy bay thỉnh thoảng hạ cánh".
Sau đó phát hiện có người theo dõi, Hồ Duy Hùng lập tức rút lên Đà Lạt. Ở được một thời gian ngắn, anh lánh ra Phan Rang đi đốt than để tránh mật thám. Được vài tháng, Hùng được lệnh của cấp trên yêu cầu phải vào khu gấp vì đang bị truy bắt! Giữa tháng 10/1973, Hồ Duy Hùng chủ động đề xuất với ông Năm Hà (Lê Nam Hà, phó ban quân báo, khi này là người trực tiếp phụ trách anh) kế hoạch: quay trở ra, lấy cắp một chiếc trực thăng bay về căn cứ!
Giờ hành động
9h30 sáng 7/11/1973, bầu trời Đà Lạt vẫn mù sương. Trên con đường dốc gần hồ Xuân Hương, một thanh niên chừng 25 tuổi, choàng áo pardessus xanh đen của phi công, đi giày đen, đội mũ lưỡi trai đen, đeo kính Pilot, vội vã bước những bước rất nhanh về bãi đất trống sát bờ hồ. Đó là Hồ Duy Hùng. Chiếc trực thăng UH-1 số hiệu 60139 đang đậu gần đấy. Hùng đảo mắt nhìn xung quanh. Bên kia hông trực thăng là chốt gác có mấy tay bảo vệ. Anh vòng lên đầu ra phía đuôi máy bay. Nếu có ai đó nhìn từ ngoài đường vào, phía này sẽ được che khuất bởi máy bay.
"Mình sẽ lấy được chiếc UH-1 này nếu nó còn đủ xăng và điện", Hùng nhớ lại cảm giác lúc đó. Anh bình tĩnh mở cửa trước máy bay, leo vô buồng lái. Lượng xăng còn đủ để bay được khoảng 105 phút. Bật công tắc bình ắcquy, đủ để nổ máy. Kiểm tra nhiên liệu và điện xong, người thanh niên leo xuống đóng cửa lại, quan sát xung quanh và dọc con đường lên chợ Đà Lạt. Trong khoảng cách gần 300m, không thấy có người theo dõi, cũng không thấy phi hành đoàn. Chỉ có một đứa bé chừng 10 tuổi đang tò mò đến gần chiếc máy bay, mở đôi mắt trẻ con to tròn ngắm nhìn!
"Phải hành động thật nhanh, chỉ sợ đám an ninh đột ngột xuất hiện hoặc phi hành đoàn bất ngờ trở lại", Hùng quyết định trong sự hồi hộp. Anh nhanh chóng tháo dây buộc cánh máy bay khỏi đuôi, rồi leo lên buồng lái, gấp rút thực hiện những thao tác khởi động động cơ. Từ hôm trước khi đề xuất nhiệm vụ đầy táo bạo và nguy hiểm này, anh đã cố nhớ lại hết các động tác khởi động và cất cánh chiếc UH-1, nhưng lúc này anh như một thí sinh sắp hết giờ...
Thiếu úy Hồ Duy Hùng (đứng) trong thời gian tại ngũ trong quân đội Sài Gòn.Ảnh tư liệu
Thời điểm này một giây cũng là vàng. Không dám chần chừ, anh quyết định nổ máy theo điều kiện khẩn cấp, chỉ mất 40 giây. Tuy nhiên, lựa chọn này sẽ rất căng thẳng. Phải giữ đồng hồ chỉ nhiệt độ động cơ ở vạch vàng, chỉ cần qua vạch đỏ 3 - 5 giây sẽ bị cháy động cơ ngay lập tức! Người thanh niên căng mắt nhìn đồng hồ nhiệt độ và giữ tay ga đúng 40 giây, rồi kéo cần điều khiển.
Chiếc UH-1 cất cánh khỏi bờ hồ Xuân Hương...
Đánh cắp "Ngọc hoàng", đưa về "Thượng đế"
Hồ Duy Hùng đã có mặt ở Đà Lạt 7 ngày để "săn tìm" trực thăng theo kế hoạch đã đề xuất. Thời gian cấp trên cho Hùng thực hiện nhiệm vụ này là hai tháng. Nếu sau hai tháng không lấy được, Hùng phải ra ngay chiến khu vì anh đang bị an ninh quân đội Sài Gòn săn lùng khắp nơi. "Anh em đã bàn tính rất kỹ, rất cẩn trọng trước khi để Hùng hành động. Đã vào hang bắt cọp thì chuyện mất còn dễ như chơi. Nhưng chúng tôi tin Hùng sẽ làm được dù rất khó khăn, nguy hiểm!" - ông Năm Nhưỡng, một lãnh đạo của Hồ Duy Hùng, nhớ lại.
"Buổi sáng hôm ấy, khi chạy xe gần tới nhà người cô ở đường Thái Phiên thì tôi nghe tiếng máy bay trực thăng hạ cánh phành phạch xuống bờ hồ Xuân Hương - Hồ Duy Hùng nhớ lại - Hôm nay trời mù lại nhiều mây như thế này mà sao vẫn có máy bay đến? Tôi khá ngạc nhiên vì trực thăng không hạ cánh xuống được sân bay dã chiến trong điều kiện thời tiết không thuận lợi như thế. Có lẽ do thời tiết quá xấu nên các phi công chiếc UH-1 này phải đáp xuống đây để chờ trời tốt lên". Anh vội vàng quay về trả xe cho người cô, chỉ kịp nói: "Nếu con không về là con đi luôn nghe cô", rồi tức tốc xuống bến xe trước chợ Đà Lạt trong bộ quần áo rất... pilot.
"Trước đó hai tháng, chúng tôi đã thống nhất hai phương án: đánh cắp hoặc cướp máy bay nếu có bảo vệ. Kế hoạch lúc đầu chỉ có một mình Hồ Duy Hùng hành động. Nhưng sau đó nhận thấy phải có thêm một người hỗ trợ để khi cần, một người khống chế lực lượng bảo vệ để người còn lại lấy máy bay. Hùng chọn Tư Đen", ông Năm Nhưỡng cho biết. Tư Đen tên thật là Hoàng Đôn Bảnh, một chiến sĩ tình báo, khoảng 20 - 22 tuổi, rất gan dạ, chuyện gì cũng dám làm. Và Tư Đen đã có lúc làm nhân viên kỹ thuật máy bay trực thăng ở sân bay Biên Hòa.
Họ hẹn nhau 8h sáng 30/10/1973 ở quán phở Tùng - một quán phở khá nổi tiếng ngày đó - nằm sau bến xe nhỏ của Đà Lạt. Nhưng Tư Đen không đến. Rồi đến ngày 1 và 2/11, Hồ Duy Hùng vẫn đến điểm hẹn ở phở Tùng và cà phê Ngọc Lan nhưng không gặp được Tư Đen. Sau này anh mới biết Tư Đen bị phục kích ở bàn đạp (vùng đệm giữa vùng giải phóng và tạm chiếm) nên ra trễ mất ba ngày.
Không có Tư Đen, Hồ Duy Hùng vẫn quyết thực hiện nhiệm vụ một mình.
"Theo bàn bạc, Hùng sẽ bay thật thấp để tránh rađa địch theo dõi và tránh súng phòng không, súng bộ binh của ta khi bay qua vùng giải phóng - ông Nguyễn Trung Hiếu, nhân viên kỹ thuật điện đài của ban quân báo, kể - Hùng sẽ dùng tần số FM của máy thu phát trên trực thăng gọi về máy PRC 25 của bộ phận trinh sát kỹ thuật điện đài ở nhà (vùng giải phóng). Mật danh để gọi ở nhà là "Thượng đế", máy bay là "Ngọc hoàng". Thời gian trực máy từ 10h - 15h hằng ngày".
Đường bay từ Đà Lạt về đến điểm hẹn bí mật dài 235km, thời gian bay khoảng 90 phút nếu không có gió lớn. Nhưng thực tế việc đưa chiếc UH-1 về vùng giải phóng là một hành trình đầy rẫy chết chóc, nhất là 15 phút đầu tiên trên không đầy kịch tính...
"Đó là một đề xuất rất mạo hiểm, không chỉ là tình huống không may bị địch bắt" - ông Năm Nhưỡng, phó ban quân báo, nhận xét. Bởi Hùng mới có gần 400 giờ bay tích lũy, tính cả thời gian huấn luyện ở trường! Với phi công, giờ bay tích lũy như thế chỉ mới là con chim non nớt. Phi công giỏi phải trên 1.000 giờ bay. Hơn nữa, anh đã dừng bay trên 2 năm 8 tháng, một thời gian gián đoạn quá dài, gấp 10 lần cho phép! "Tôi vẫn quyết định thực hiện lại nhiệm vụ này dù biết rất khó khăn và vô cùng nguy hiểm", ông Hùng giải thích.
Theo ANTD
Trẻ kiếm ăn: Từ nuốt lửa đến nhai dao lam Cậu bé có khuôn mặt lam lũ, nhăn nhó ngậm một ngụm dầu hỏa để biểu diễn màn múa lửa mua vui cho khách nhậu. Chưa dừng lại ở đó, cậu bé còn lấy trong túi một dao lam bỏ vào miệng nhai khiến người xem rợn tóc gáy. Xuất hiện tại các quán nhậu, sau tiếng hét thất thanh để gây sự...