Lao đao vì đòn trả thù đắng chát của gã “trai cũ”
Chút hạnh phúc vừa chớm nở đã bị sự trơ trẽn của người yêu cũ cướp mất, quả thật đắng lòng…
Hạnh phúc bây giờ chỉ còn là dấu chấm hỏi (Ảnh minh hoạ)
Mấy ngày nay khuôn mặt xinh xắn đầy đặn của cô bỗng trở nên gầy rộc, hốc hác đi nhiều. Cô đã từng hứa với bản thân mình là sẽ không bao giờ khóc cho người không xứng đáng nữa nhưng sao lúc này đây cô chẳng thể cầm nổi những giọt nước mắt mặn chát của mình.
Cô quá choáng váng trước cách hành xử hết sức trơ trẽn của người yêu cũ. Cô không thể ngờ rằng anh lại là loại đàn ông mạt hạng, không ăn được thì đạp đổ đến mức như thế. Cô đau đớn cho bản thân mình, cô uất hận gã đàn ông đốn mạt hẹp hòi ấy, cô thầm trách ông trời sao nỡ đối xử phũ phàng với cô như vậy…
Cô và anh yêu nhau được hơn 3 năm. Khoảng thời gian đầu cũng như bao cặp đôi khác, anh cho cô cảm giác yêu và được yêu. Nhưng thời gian dần trôi, khi cô và anh đã trở nên quen thuộc với nhau, anh bắt đầu lộ rõ bản chất trục lợi của mình.
Anh đến với cô vì tình dục, vì tiền nhiều hơn là vì yêu, vì nhớ. Thấy được cái lợi là yêu cô anh được sex miễn phí, được cơm nước chu đáo, được mượn tiền vô thời hạn nên anh cứ để dây dưa, cưới cũng không cưới mà bỏ cũng không bỏ. Nhiều lần cô ngỏ ý muốn anh cưới cô nhưng anh cứ lần lữa mà chẳng cho cô nổi một cái hẹn.
Một lần trong buổi tụ tập bạn bè có người hỏi thăm cô và anh chừng nào cưới. Như chẳng đoái hoài gì đến cảm giác của cô anh lên giọng: &’Yêu cho xong đã rồi cưới, vội gì’. Cô đau, sau lần ấy cộng với thái độ của anh cô đâm ra chán nản. Cô chủ động chia tay, chấm dứt mối tình toan tính vụ lợi ấy nhưng anh một mực không chịu. Mặc cho anh ta nài nỉ van xin, cô vẫn quyết tâm từ bỏ.
Video đang HOT
Bẵng đi một thời gian, nghe nói anh ta có người yêu mới nên không đến quấy rầy cô nữa. Cô cũng bắt đầu mở lòng với những người đàn ông khác. Cuối cùng cô cũng gặp được người đàn ông thực sự của đời mình, sau một năm tìm hiểu họ quyết định đi đến hôn nhân.
Những tưởng &’trời yên biển lặng’, được sánh bước cùng người yêu thương đi đến cuối cuộc đời. Nhưng &’cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng’, hay tin cô lấy chồng anh quay lại tìm cách phá đám cô. Lúc đầu anh nhắn những tin nhắn mùi mẫn mong cô quay lại đại loại như: &’Anh chưa bao giờ hết yêu em’, &’Anh nhớ em’, &’Anh cần em trong cuộc đời này, em quay lại mình sẽ cưới nhau’…
Thấy không làm được cô xao động, anh lại đe dọa: &’Nói cho mà biết nhé, thằng này không ăn được thì sẽ đạp đổ, đố thằng nào ăn được’.
Anh liên tục tra tấn cô bằng những tin nhắn của một kẻ &’mặt dày’ phá đám: &’Em gửi số điện thoại chồng chưa cưới của em cho anh, anh có chuyện cần nói với hắn, để xem em còn hả hê được bao lâu. Muốn bỏ anh à, không dễ đâu cô em ạ!’.
Nói là làm, không biết anh lần đâu ra số điện thoại chồng sắp cưới của cô và hẹn gặp.
Lấy danh nghĩa là người cũ đi gặp và xin lỗi người mới vì đã cướp mất đời con gái của cô để anh nói cho chồng chưa cưới của cô biết họ đã từng yêu nhau như thế nào, hòng chia rẽ tình cảm của hai người: &’Hôm nay tôi đến là để xin lỗi anh vì tôi đã lấy mất sự trong trắng của vợ anh, cái mà đáng ra cô ấy phải dành cho anh mới đúng’…
Chồng chưa cưới của cô giận tím mặt, trách cô sao giấu anh chuyện tày trời như thế. Cô chỉ biết khóc và xin lỗi mà không giải thích được gì thêm vì đó là sự thật. Cô không ngờ người yêu cũ của mình lại là kẻ bạc bẽo, độc ác và hẹp hòi đến như thế.
Dù chồng chưa cưới của cô yêu cô thật lòng nhưng sự ích kỉ, lòng tự tôn của đàn ông trong anh bùng cháy dữ dội. Anh cần thời gian để lấy lại cân bằng để xem mình có thể tha thứ cho cô được hay không.
Đám cưới của họ bị tạm hoãn, cô lâm vào tình trạng khủng hoảng trầm trọng. Chút hạnh phúc vừa chớm nở đã bị sự trơ trẽn của người yêu cũ cướp mất, quả thật đắng lòng…
Theo Phunutoday
Anh không xứng đáng để được yêu em
Anh không đủ trưởng thành để hiểu, người ta có thể yêu và sẵn sàng dâng hiến nhưng cũng có thể dứt áo ra đi khi tình yêu đó không xứng đáng.
Em cưới! Vậy là cuối cùng cái ngày khiến anh phải hối hận cũng đã tới. Anh đã cố giữ cho mình có vẻ mặt bình thản nhất để tới chúc phúc cho em. Đúng là phải chúc phúc, bởi vì người đàn ông bên em là người đã chia sẻ cùng em mọi muộn phiền, đã ôm lấy em vào lòng khi mà chính anh đẩy em ra khỏi vòng tay. Anh ấy xứng đáng có một người con gái tốt như em làm vợ.
Sự nuối tiếc này, chẳng bao giờ anh quên, vì anh... đã quá sai lầm!
Em đã từng yêu anh, yêu đến cùng kiệt. Nhưng anh chỉ là gã đàn ông ích kỉ. Anh đã không thể tự hiểu nổi chính mình rằng anh yêu em hay yêu cái bản ngã của chính mình. Đêm hôm ấy, lẽ ra anh phải hạnh phúc vì em đã trao cho anh những gì tinh khôi nhất của tình yêu, vậy mà anh đã làm gì? Anh hằn học, ấm ức vì "có cảm giác" rằng anh đã là kẻ đi "hưởng lại".
Đó không phải là một sự xúc phạm với em mà còn với tình yêu của em dành cho anh. Nhưng sự ích kỉ đã làm mờ mắt anh. Anh đã để em ra về khi em nói rằng: "Nếu anh không đủ tin tưởng em, em không còn gì để nói. Nhưng sẽ có một ngày, anh hối hận".
Anh đã hối hận thực sự. Nhưng anh lại đớn hèn không dám tìm em để nói một lời xin lỗi, để mong em tha thứ và níu kéo em ở lại với mình. Anh cứ nghĩ rằng nếu em đã vì anh mà trao đi tất cả thì em sẽ quay lại. Anh ngu ngốc tin rằng em sẽ cần anh hơn khi mà em trao đi sự trong trắng. Anh không đủ trưởng thành để hiểu, người ta có thể yêu và sẵn sàng dâng hiến nhưng cũng có thể dứt áo ra đi khi tình yêu đó không xứng đáng.
Tôi bắt đầu thấy lạnh cóng sâu tới tận cùng của tâm hồn, cơn gió đêm cứ quấn chặt quanh người và em ở khắp nơi trong tâm trí tôi... bàn tay em, nụ cười em, và cả vị ngọt trên môi mềm của em... tất cả, chưa một lần từ biệt tôi. (Ảnh minh họa)
Anh đã tự xỉ vả chính bản thân mình cả ngàn lần vì đã làm tổn thương em, đã không trân trọng tình yêu mà em dành cho anh. Anh nói rằng anh yêu em nhưng thực tế có lẽ không phải vậy. Anh yêu chỉ yêu cảm giác của mình mà thôi. Nếu yêu em, anh phải hiểu em là người con gái như thế nào để không được phép nghi ngờ em như thế. Mà ngay cả khi em không còn trong trắng thì đã sao nếu như anh yêu em? Lẽ nào, một tình yêu trinh nguyên em dành cho anh còn chưa đủ để anh trân trọng hay sao?
Anh đã không hiểu được điều đó. Anh thật lòng quá ngu ngốc. Nhưng điều tệ hại hơn là anh cứ thế buông tay mà không một lần níu giữ em lại. Anh đã mất em vì một lần như vậy...
Ngày hôm nay, nhìn em rạng ngời bên người đàn ông của đời mình, anh nghẹn ngào vì biết rằng anh đã mất em thực sự. Nhìn em cười hạnh phúc, anh biết, em đã phải trải qua những tháng ngày đầy cay đắng vì sự tàn nhẫn của anh. Và chính người đàn ông ấy là người đã chữa lành vết thương do anh gây ra. Anh cảm thấy mình hổ thẹn khi nhìn vào mắt người đàn ông ấy. Anh không xứng đáng có được người con gái tuyệt vời như em.
Ai cũng thích hoàn hảo. Nhưng không phải ai cũng hợp với những gì hoàn hảo. Anh... nghĩ là mình đã chậm chân rồi, nhưng anh vẫn muốn thử... (Ảnh minh họa)
Nhìn sâu vào mắt em, anh chỉ nói được vài lời nghẹn ngào: "Chúc em hạnh phúc". Em mỉm cười, vẫn dịu dàng như ngày nào: "Cảm ơn anh, cũng nhờ anh mà em có được ngày hôm nay". Lời em nói không còn sự trách cứ, anh biết, nó chỉ còn là một sự niềm vui khi tìm được tình yêu đích thực của đời mình. Em không còn sức lực, thời gian để hận một kẻ không đáng nhớ như anh.
Anh thật lòng chúc em hạnh phúc! Đó là những điều tốt đẹpcuối cùng anh có thể gửi đến em. Anh xin lỗi vì những thương tổn mà đã gây ra cho em. Lần đầu tiên anh cảm thấy sự đớn hèn của mình, không dám gặp em để xin lỗi có ích. Bởi vì anh hoàn toàn không xứng đáng với em. Dù có lí giải bằng điều gì đi chăng nữa thì anh cũng không đáng để được yêu em. Anh không tìm gặp em, để rồi em gặp được người đàn ông của đời mình. Anh ấy, xứng đáng hơn anh!
Theo Khampha
Bỏ đi thôi, người ta không xứng với mình mà! Em sẽ nghĩ đó chẳng phải tình yêu. Không, là tình yêu đấy. Người ta có yêu rất nhiều nhưng người ta cũng hết yêu nhanh còn hơn cả thế. Này cô gái, em đã khóc đủ chưa? Tình yêu nên là thứ khiến em được hạnh phúc, được che chở và cảm thấy an toàn. Không nên là thứ làm em bất...