Lạnh rồi, cần lắm 1 vòng ôm!
Anh hay bảo em “Khi trời trở lạnh, người ta cần lắm một vòng ôm!”, em ngúng nguẩy trả lời “Chỉ có người nào đó muốn ôm em thôi, chứ em chẳng cần ôm ai!”. Vậy mà giờ đây em chỉ ước một điều giản đơn đó là được ôm anh thật chặt nhưng sao khó quá!
Và em biết, anh ở nơi ấy cũng đang thèm lắm một vòng ôm (Ảnh minh họa)
Hà Nội đón đợt lạnh đầu tiên… mưa… lạnh!
Từng con đường vốn đã ướt, cũng theo đó ướt thêm… ướt thêm nhiều lắm… anh có biết không?
Video đang HOT
Chiều nay, đi làm về, vì không mang thêm áo ấm nên trời trở lạnh đột ngột đã khiến em cảm nhận rõ nhất hơi lạnh ngấm vào từng tế bào… em nhớ anh, nhớ anh da diết. Em úp kính mũ bảo hiểm xuống, để mặc cho cho hơi lạnh bủa vây, để mặc cho từng hạt mưa lớt phớt… vô thức vòng xe qua những con đường kỉ niệm để nỗi nhớ theo nước mắt nghẹn ngào! Em nhớ đến mùa đông năm trước, có vòng tay anh ôm em thật chặt, nép vào lòng anh, cảm nhận hơi ấm cơ thể anh… hóa ra, em đang cần lắm một vòng ôm!
Anh từng hứa với em điều gì anh nhớ không? Anh hứa rằng, khi trời trở lạnh, anh sẽ ôm em thật chặt. Ừ thì em tin là vậy, em mặc định là vậy, em coi vòng ôm của anh là độc quyền cho riêng em. Nhưng cuộc đời không thể ngờ được những thay đổi cho tương lai phải không anh? Bàn tay tạo hóa luôn khéo trêu ngươi con người… Anh đã phản bội lời hứa, đã mang vòng ôm đi xa mãi… xa mãi…
Mỗi lần ôm em vào lòng, anh lại thì thầm: “Khi trời trở lạnh, người ta cần lắm một vòng ôm!”, em lại ngúng nguẩy trả lời “Chỉ có người nào đó muốn ôm em thôi, chứ em chẳng cần ôm ai!” rồi nhất quyết không chịu ôm lại anh. Em thích thế, thích cảm giác được ôm, thích cảm giác được anh chở che. Đây cũng là điều anh lo lắng, lo lắng rất nhiều phải không anh… lo lắng khi anh buộc phải rời xa khỏi thành phố này… rời xa em!
Hôm nay, em một mình lang thang trên phố, đi qua những con đường mưa đan hơi lạnh… nhớ về anh… thèm một vòng ôm… thèm một hơi ấm cho lần sau cuối. Em sẽ khóc nốt hôm nay, sẽ thèm nốt hôm nay, sẽ nhớ về anh nốt hôm nay thôi nhé… để anh được yên an khi quyết định rời xa. Em biết, không phải người bị bỏ lại mới là đau khổ nhất, mà là người phải quyết định ra đi, là người đau hơn cả… Phải không anh?
Và em biết, anh ở nơi ấy cũng đang thèm lắm một vòng ôm, một vòng ôm xua đi hơi lạnh bủa vây từ sâu thẳm tận đáy tâm hồn…
Và nơi đây, ừ thì, lạnh rồi, em cũng cần lắm một vòng ôm… cần lắm một vòng ôm… cho riêng em!
Theo VNE
Muốn quay lại với tình cũ dù anh đã có vợ
Cuối cùng chúng tôi quay về bên nhau nhưng trong thâm tâm tôi luôn nghĩ tới việc mình là người thứ ba xen vào hạnh phúc gia đình anh.
Khi tôi viết những dòng tâm sự này thật sự tôi đang rất rối trí không biết phải chia sẻ cùng ai.
Tôi và anh ấy yêu nhau được 10 năm nhưng bỗng một ngày chúng tôi không đến được đến với nhau. Một phần là do anh nhu nhược, một phần là do hoàn cảnh. Vì anh ăn chơi mắc nợ rất nhiều lúc đó lại có một cô gái rất yêu anh sẵn sàng lo cho anh tất cả. Còn tôi yêu anh nhiều hơn người ấy nhưng tôi rất nghèo, không giúp gì được cho anh.
Còn nữa, anh giấu giếm tôi mọi chuyện, hơn nữa gia đình anh cũng không thích tôi. Và cùng lúc đó người anh chọn là cô ấy. Cuối cùng tôi lại là người bị bỏ rơi, đau khổ gần như muốn tìm đến cái chết nhưng tôi cũng cố gắng vượt qua.
Ảnh minh họa: DNS.
Sau nhiều năm, tình yêu tôi dành cho anh càng lớn, tôi đã không quên được anh. Và anh cũng vậy, anh cũng không quên được tôi. Cuối cùng chúng tôi quay về bên nhau nhưng trong thâm tâm, tôi luôn nghĩ tới việc người mình là người thứ ba xen vào hạnh phúc gia đình anh.
Tôi không muốn và cũng chưa bao giờ có ý nghĩ sẽ phá vỡ hạnh phúc của anh. Tôi chấp nhận và hy sinh mọi chuyện có thể làm vợ lẽ của anh. Nhưng bây giờ tôi phải làm sao đây khi phát hiện mình có thai? Thật lòng tôi không muốn bỏ con. Nhưng nếu để như vậy, tương lai của tôi sẽ không còn gì nữa cả. Rồi gia đình tôi sẽ như thế nào, thực sự tôi không dám nghĩ đến. Tôi chỉ muốn được ở bên cạnh anh. Tôi chấp nhận làm vợ lẽ vì tôi còn yêu anh rất nhiều.
Các bạn hãy cho tôi lời khuyên giờ phải làm sao đây?
Theo VNE
Người yêu lười biếng nhưng bỏ thì tiếc Chúng mình đang chung sống với nhau và đã mơ về đám cưới nhưng anh không chịu làm ăn, không có tiền thì bao giờ mới thực hiện được mong muốn. Mình năm nay 25 tuổi, đang sống chung với người yêu. Anh ấy đã 31 tuổi. Mình xin được nói thêm là hai đứa mình đã quen nhau 3 năm. Anh ấy...