Lạnh người đi chợ hung khí
Gần đây, không ít vụ án mạng xảy ra có liên quan đến hung khí, Không ít thanh thiếu niên chỉ vì một mâu thuẫn nhỏ mà sẵn sàng xách dao, súng “trả thù”, dẫn đến cảnh tù tội. Trả lời trước tòa, không ít bị cáo khai “hàng” được mua từ Trung Quốc và biên giới phía Bắc.
Thành phố Lào Cai (Việt Nam) cách Hà Khẩu (Trung Quốc) chỉ một con sông Nậm Thi ngắn ngủi. Vẫn biết, thủ tục nhập cảnh giữa hai nước tương đối đơn giản và nhanh gọn nhưng việc vượt biên trái phép vẫn diễn ra hàng giờ, hàng ngày bằng những chuyến đò trên con sông Nậm Thi này. Một số người không muốn dùng chứng minh nhân dân và giấy thông hành sang bên kia biên giới để mua hàng cấm tuồn về Việt Nam.
Trung tâm thương mại Bằng Hữu được xem như trung tâm mua sắm lớn nhất ở thị trấn Hà Khẩu. Đây là khu chợ 3 tầng, rộng hàng nghìn mét vuông được đặt tên “chợ Việt”. Đặt chân vào đó sẽ thấy nhan nhản “đồ chơi người lớn”, cả “dịch vụ người lớn” và đặc biệt là một thế giới tự do của kiếm dài, kiếm ngắn, đao, thương, dao bấm… Tất cả được bày bán la liệt, công khai. Khách muốn, chỉ cần trả tiền, “hàng” sẽ được “xách giùm” qua biên giới.
Theo tìm hiểu thì đa số gian hàng này là của người Việt Nam sang kinh doanh. Tuy mỗi gian hàng chỉ rộng chừng 9 – 10 m2 nhưng sản phẩm bày bán thì đầy đủ chủng loại. Từ các loại máy lửa, đến dao, kiếm, đao, súng đạn và hàng sextoy, thuốc kích dục cho cả phái nam và nữ. Ghé vào sạp hàng ngay đầu chợ của một anh chàng trẻ tuổi, mặt hiền khô, chúng tôi hỏi mua một bộ kiếm treo 3 chiếc và mới ngộ ra việc đưa những thứ hàng cấm này vào trong nước hóa ra quá đơn giản.
Đa phần những cây kiếm ở đây có giá đủ “mềm” để khách hàng rước về cả bộ. ở tầng 1, dạo qua một lượt các gian hàng, chúng tôi đều được mời chào với những lời hấp dẫn hay thủ thỉ vào tai. Đập vào mắt khách mua hàng nhiều nhất là các loại dao, kiếm, đao. Với giá dao động từ 300 ngàn đến hàng triệu đồng, khách có nhu cầu mua thì thoải mái để lựa chọn. Loại để trưng bày cho đẹp cũng có, loại để “sử dụng” cũng rất nhiều.
Một trong những hàng bán chạy, theo như lời hướng dẫn viên tên Hoa nói thì chủ yếu là các loại xịt cay, côn và roi điện. Một số mặt hàng “siêu cấm” như súng (bắn đạn bằng bi sắt có khả năng sát thương) thì không được công khai bày bán, nhưng đa số cửa hàng nào chúng tôi hỏi cũng đều có. Khách có thể xem và thử hàng ở trong phòng kín. Giá cho mỗi khẩu súng này khoảng trên 500 ngàn đồng kèm theo hai gói đạn khoảng 100 viên /gói.
Tưởng chúng tôi có ý định mua, Hoa kéo tôi ra ngoài nói chuyện, rằng khi mua xong không được trả tiền ngay, mà cần yêu cầu chủ cửa hàng đưa sang Việt Nam mới thanh toán, vì nếu chúng tôi “xách tay” sẽ bị hải quan phạt và thu hàng hóa. Đúng như lời Hoa nói, đa số các chủ cửa hàng đều bảo đảm đưa sang Việt Nam an toàn, nếu chúng tôi mua những mặt hàng này. Để đảm bảo chữ “tín”, các chủ cửa hàng không thu tiền trước, lúc nào nhận hàng bên Việt Nam thì mới trả tiền, chỉ cần cho số điện thoại, địa điểm thì chỉ sau 5 – 10 phút là khách có thể nhận được hàng ngay. Không biết thực hư chuyện này như thế nào và các mặt hàng này tuồn qua cửa khẩu sang Việt Nam ra sao, nhưng theo Hoa thì “trót lọt 100%”.
Chúng tôi thử tiếp xúc với một chủ cửa hàng ở đây hỏi mua hàng “thật”, cô bán hàng tươi như hoa lôi ra hàng loạt thứ từ dao lê, mã tấu, dùi cui đến cả súng điện tiếp thị ngay tại chỗ. Thấy chúng tôi do dự sợ không đem qua được cửa khẩu, cô trấn an: “Về Lào Cai vô tư luôn! Cho địa chỉ khách sạn đi, em sẽ cho người giao tận nơi. Lấy tiền sau”.
Chúng tôi đặt vấn đề chuyển hàng vào TPHCM, cô bán hàng quả quyết: “Chuyện nhỏ! Tuần này em đã gửi vào trong ấy 6 chuyến hàng rồi đấy. Cứ đặt tiền cọc làm tin, 8 đến 10 ngày sau hàng vào đến nơi giao nốt”. Để thuyết phục, cô tiết lộ: “Tụi em đóng thùng gửi kèm theo mấy xe trái cây, qua cái một hà. Nếu không tin cứ cho địa chỉ, giao hàng đến nơi nhận tiền một thể”. Tiếp đó, cô chỉ vào tủ kính trưng các hộp thuốc trên đó vẽ hình ảnh tươi mát của các cô gái nói: “Mua thuốc kích thích đi, nam nữ đều có. Mua hàng này không ai bắt, đem về vô tư. Trong đó dùng cực nhiều luôn”.
Video đang HOT
Loại hàng được tiêu thụ mạnh nhất là bình xịt hơi cay. Bình xịt nhỏ, giống như bình xịt khử mùi cho giày dép, với giá 120 ngàn đồng /bình, nhưng nếu ngửi phải cũng ngất như chơi. Một loại hàng khác cũng được xếp vào loại “hot” là dùi cui điện. Dùi cui cũng có nhiều loại. Dùi cui 3 khấc, đứng xa nửa thước vẫn có tác dụng.
Được biết, dù từ Bắc vào Nam có rất nhiều cửa khẩu để tuồn hàng lậu vào trong nước, nhưng cửa khẩu Lạng Sơn và Lào Cai là nơi tập trung nhiều hàng “ nóng” nhất. Bởi vậy, dù có xa xôi, các chủ buôn vẫn phải nhập hàng từ đây. Càng vào sâu trong chợ, những gian hàng như thế này càng nhiều và chủ hàng càng nhiệt tình chào mời. Bất cứ ai, chỉ cần ghé vào hỏi, các chủ này sẽ nhanh chóng đưa cho số điện thoại kèm lời hứa mang hàng về tận nơi. Từ những chợ “hàng nóng” công khai như thế này, hàng loạt hung khí, công cụ hỗ trợ trái phép được tuồn vào trong nước. Càng chứng kiến sự nhiệt tình tiếp thị “hàng nóng” của các chủ hàng người Việt cho đồng bào mình, càng cảm thấy rờn rợn, xót xa trong lòng. Chỉ biết rằng các chủ hàng ngày càng phất lên, còn hàng “nóng” bằng nhiều ngả đường đang từng ngày chảy qua biên giới vào Việt Nam. Số hung khí nguy hiểm này được sử dụng để tự vệ hay để gây án thì chúng ta đã quá rõ qua nhiều vụ án xảy ra vừa qua. Mong rằng các cơ quan chức năng trong nước nhanh chóng có biện pháp ngăn chặn. Thanh Dung
Một loại khác cũng được mua bán nhiều là dùi cui có luôn cả bình xịt hơi cay. Giá của các loại này được chào bán từ 300 ngàn đến 1, 5 triệu đồng/cây (tùy loại). Đáng sợ nhất là súng điện. Thoạt trông như một khẩu súng ngắn có 3 viên đạn chứa trong cái hộp nhỏ như hộp diêm. Theo quảng cáo, chúng bắn xa được chừng 6 mét. “Trúng một phát là ngất luôn. – Người bán hàng tiếp thị – Chỉ 3 triệu thôi, rẻ bèo!”.
Một khách hàng người Việt mua hàng ở chợ kể chuyện, loại dùi cui điện ba khấc tác dụng rất ghê gớm: “Tôi có thằng bạn, đang đi đường thì có một bầy trâu chắn ngang đường, bóp còi mãi nó vẫn không chịu tránh đường cho đi. Tức mình, nó rút dùi cui điện bấm một phát, con trâu nằm lăn quay”.
Minh – Một con buôn đẳng cấp ở chợ Hà Khẩu – liên tục tiếp thị về nguồn hàng của mình: Bây giờ chỉ cần 10 củ (10 triệu đồng), trong vòng 1 tuần là anh vẫn kiếm đủ cho các chú được một con
hàng xịn. Chứ dân vớ vẩn có khi mất tiền mất cả mạng, trình độ làm hàng giả bây giờ siêu đẳng lắm. Nếu dính phải đồ nhựa, lúc có việc mang ra dùng thì có khi hại vào thân. Nếu khách hàng cần cả chục khẩu loại K54, K59 cũng đủ sức, chỉ gọi một cú điện thoại là có người đứng đợi sẵn ở đường biên giao cho mình. Quan trọng là đối tác có tiền mà mua, hay có gan chịu mua hay không mà thôi.
Minh còn cho biết cầm súng trong tay muốn an toàn không bị túm cổ, thì phải tháo kim hỏa, cò lẫy ra cất riêng. Nếu chẳng may bị công an bắt thì cứ việc khai ra đường nhặt được mang về nhà cất thôi. Luật quy định súng chỉ là súng khi có đầy đủ các bộ phận tạo nên, chứ mất kim hỏa súng chỉ là cục sắt nhặt được ở đường. Có thế mới không bị khép vào tội tàng trữ vũ khí quân dụng trái phép. Khi nào cần mới mang ra lắp vào, vẫn bắn được như thường.
Nếu vận chuyển bằng tàu, chủ hàng phải “làm luật” với nhân viên trên tàu. Giới làm ăn chuyển hàng có bảo hiểm đàng hoàng. Nếu trên đường có lỡ bị các cơ quan chức năng phát hiện thu mất thì người nhận chuyển sẽ đền toàn bộ. Thường thì chuyển về đến Hà Nội, giá hàng sẽ lên gấp rưỡi hoặc gấp đôi. Chủ hàng này còn cho biết: Anh ta thỉnh thoảng vẫn phải đóng hàng vào tận TP.HCM cho các mối quen.
Theo Nguoiduatin
Hé lộ công nghệ 'làm thịt người' ở Hà Khẩu
Không ai biết rằng những thứ thuốc mà gái mại dâm vẫn uống hàng ngày là gì nhưng khi uống vào khiến người họ nóng bừng, giọng nói khản đục, mắt lờ đờ, má bừng đỏ... và "lao động" không biết mệt mỏi.
Chúng tôi đặt chân lên thị trấn Hà Khẩu, Vân Nam, Trung Quốc khi trời đã nhập nhoạng tối. Theo chân Sáng, một tay anh chị người Việt đã bôn ba hơn chục năm ở mảnh đất vùng cương thổ này, chúng tôi tìm đến chợ Yến Xào. Theo lời Sáng, nơi đây được xem như "siêu thị" gái mại dâm.
Cơn mưa lất phất khiến những ngõ ngách nhỏ xung quanh khu "chợ người" này ướt nhèm nhẹp. Qua tầng 1, nơi bán đao, kiếm và một số đồ được gọi chung là "hàng nóng", chúng tôi theo chân Sáng chầm chậm bước lên tầng 2, tầng 3 của khu chợ.
"Tại mảnh đất với gần 1.000 gái mại dâm ở thị trấn này, đây mới được xem là thiên đường tình dục. Riêng khu chợ Yến Xào có tới 40 "ổ nhền nhện". Gái bán dâm người Việt, người Hoa, từ khắp nơi đổ về. Thậm chí "hàng" từ Chiết Giang, Hồ Nam cũng "dạt" về đất này. Hàng đẹp, hàng "quá đát" đủ cả vì thế, anh công nhân bốc vác hay người lắm tiền nhiều của đến đây đều ưng ý hết", Sáng rỉ tai.
Vừa lên tới tầng 2, nhác thấy bóng đàn ông, hàng chục gái bán dâm ăn mặc thiếu vải õng ẹo ngang nhiên co kéo khách công khai. Không khó để lắng nghe trong những lời mật ngọt, gợi tình kia có giọng nói con gái Việt xen kẽ, thẽ thọt mời chào.
Gái bán dâm đứng nhan nhản trên lối đi của khu chợ Yến Xào.
Chui vào một "lô cốt" với cô gái Việt có nước da trắng và khuôn mặt bầu bĩnh rất dễ thương, chúng tôi không khỏi giật mình khi nghe kể về công nghệ "làm thịt người" nơi "địa ngục trần gian" này.
Trà My, không rõ là cô gái xứ Lạng xưng tên thật hay "nghệ danh" mà các chủ chứa đặt cho cô, kể rằng cô bị một tên ma cô lừa bán sang đây từ năm mới tròn 17 tuổi. 3 năm nơi đất khách làm kiếp "hoa" cho vạn người, My đã nếm trải bao tủi cực.
My cho hay, gái mại dâm ở chợ này đều được trả lương khoảng 5-7 triệu/tháng cho các chủ chứa bất kể họ tiếp bao nhiêu khách. Tiền thu lại đều do các chủ chứa giữ. Những cô gái xinh xắn được đưa ra để "câu nhử" khách, những bông "hoa tàn" bị đẩy đi, không ai "chăn dắt" phải vất vưởng ở cầu thang hoặc trước cửa nhà vệ sinh để "cố đấm ăn xôi".
"Chủ chứa nghĩ ra đủ mọi cách để ép chúng em phải "lao động" cật lực. Có người mỗi ngày phải tiếp đến hơn... 30 khách. Tất nhiên, sức người chứ đâu phải thân trâu ngựa, vì thế chúng ép tụi em phải uống một thứ thuốc để đủ hưng phấn tiếp khách từ sáng đến tối, bất kể lúc nào khách có nhu cầu.
Lúc đầu không ai chịu uống vì không biết tác hại của thứ thuốc này như thế nào. Thế nhưng, chỉ sau một tuần thì đều phải nghe lời, bởi nếu không thì... không giữ được mạng vì mất sức", My rưng rưng kể.
Theo lời My, không ai trong các cô biết thứ thuốc hàng ngày cô và những cô gái bán hoa tại đây vẫn phải uống chính xác là thuốc gì. Nhưng khi uống vào, ai nấy trong người đều nóng bừng bừng, má ửng đỏ, giọng nói khản đục và đặc biệt có thể "lao động" không biết mệt mỏi.
Nhưng điều ê chề nhất đối với những đóa hoa tha hương như My là chỉ cần có tiền, bất kể ai cũng có thể "hành hạ" thân xác của các cô. Hầu hết khách hàng tại đây là những người đàn ông dân tộc thiểu số Trung Quốc do nghèo không lấy được vợ. Cứ gom được chút ít tiền qua những ngày làm cửu vạn hay trồng ngô, trồng sắn trên những triền núi heo hút của vùng Vân Nam là họ lại tìm về Hà Khẩu "tầm hoa".
Phần lớn những người này đều đã rất nhiều tuổi, hom hem, bẩn thỉu nên các cô gái hết sức cực khổ, tủi nhục khi phải "nâng khăn, sửa túi" cho họ. Số khách mua dâm còn lại là những tiểu thương và khách du lịch Việt Nam thỉnh thoảng qua lại mua vui.
Những nỗi ê chề ấy khiến My nhiều lúc chỉ muốn cứa một nhát dao vào cánh tay để kết liễu cuộc đời tủi nhục. Nhưng rồi nghĩ đến cha mẹ, đến người thân cô lại nguôi ngoai.
My bảo, ở chợ người này, cũng nhiều cô gái Việt, kẻ ở xứ Lạng, người Nghệ An, có cô ở tận đất Cần Thơ dạt tới, gặp nhau khi thì đôi ba câu chuyện cho đỡ nỗi nhớ nhà, có lúc lại ôm nhau khóc rưng rức vì tủi phận.
"Rơi vào tay bọn chủ chứa ở đây thì chẳng khác nào rơi vào "lò xay thịt". Có mặt hoa da phấn thì vài năm cũng tàn tạ như kiếp hoa tàn. Nhưng đã đặt bước chân vào vũng lầy rồi, có muốn bước ra cũng không được", My kể, hai hàng nước mắt lã chã lăn dài trên gò má làm nhòe nhoẹt cả lớp phấn trang điểm.
Đau đớn, tủi nhục, lắm lúc My chỉ muốn được chết. Ảnh mang tính minh họa.
My bảo, cô và nhiều "chị em" nơi đây chỉ ao ước một ngày nào đó được Công an Trung Quốc bắt trong những cuộc truy quét mại dâm. Đó là cách duy nhất họ có thể trở về quê hương và cũng cách duy nhất họ thoát khỏi sự kìm kẹp kinh hoàng của những kẻ buôn người.
Chúng tôi rời khu chợ người khi chỉ vài giờ nữa là bước sang ngày mới. Đi qua những quán nhậu lụp xụp vẫn ồn ào tiếng cười nói. Họ tay vòng tay. Say ngả nghiêng. Từng đôi một trai một gái, chuốc rượu cho nhau, quấn tròn lấy nhau trong tiếng cười không dứt...
Lê Trang - Trần Huy
Theo Bưu điện Việt Nam
"Mại dô" ở Hà Khẩu Xin nói ngay là những người Việt cất công sang Hà Khẩu, Trung Quốc để mua sắm hàng với kỳ vọng giá rẻ đều hoàn toàn thất vọng. Hàng hoá ở đây chỉ dành cho người mua sỉ và thương nhân người Hoa luôn giữ nguyên tắc không bán lẻ với giá sỉ như một số trung tâm thương mại ở Việt Nam....