Lạnh, khiến con người ta yêu những cái ôm ấm sực…
Có những ngày lạnh, người ta hối hả đi tìm nhau, nhưng với anh, nó chỉ như xé toạc anh một lần nữa, không vì gì cả, không còn một lời than trách. Đôi khi vì lạnh người ta giữ lấy nhau, nhưng cũng vì lạnh mà người ta buông bỏ nhau, chúng ta sẽ nhanh thôi để qua một cơn cảm cúm.
Rét đến muộn hơn, không dầm dề mưa phướt, nắng nhàn nhạt, gió se lạnh cắt, tạt ngang, tạt dọc. Thành phố, vẫn im ắng sau một đêm gió mùa chợt đổ về, vài bóng người trong tư thế vội vàng, như chẳng đủ kiên nhân để đợi gì, lao mình đi trong khoảng trời vẫn tranh sáng tranh tối.
Lạnh, khiến con người ta bước nhanh hơn và dừng chân lâu hơn ở một góc ấm, đơn giản vì ta lo lắng những cái rùng mình bất chợt và yêu những cái ôm ấm sực. Nhìn nhìn, cái nắm tay ấm áp vừa lướt qua, bàn tay vẫn lạnh nhét sâu trong túi, tặc lưỡi, lại lao đi.
Anh…..
Video đang HOT
Anh buâng khuâng, giữa dòng người đang va vào nhau, trống rỗng một khoảng trời chẳng nhét nổi một gợn mây, và nghĩ về em. Chưa dài, câu chuyện vẫn chưa khép lại, dở dang những mối bận tâm anh loang lổ về em, về cái ngày chia tay nhàn nhạt, về những nỗ lực chưa kịp xây đắp đã vỡ vụn. Em nói đúng, chỉ là giữa hai ta, trước giờ chưa vạch rõ những trách nhiệm để giữ gìn, những thứ gần giống như mơ hồ cứ bám lấy anh, vậy thôi.
Anh vẫn còn nhớ những cuộc cãi vã, em lại khóc, anh thật sự sợ nó, nhưng nước mắt em rơi rồi, rốt cục vẫn hoen, bay theo gió và lắng nơi kí ức em. Ngày em đi, anh không giữ, bởi lẽ những mệt mỏi trong em lâu nay đã chất chồng, giữa chúng ta, gọi là có duyên nhưng chắc chắn không thể đi đến hết con đường. Em từng nói, yêu thôi chưa đủ, anh cũng tự nhắc mình hàng ngàn lần nhưng giữa anh và cuộc đời này, ngoài em, vẫn còn những ngoại lệ.
Có những ngày lạnh, người ta hối hả đi tìm nhau, nhưng với anh, nó chỉ như xé toạc anh một lần nữa, không vì gì cả, không còn một lời than trách. Đôi khi vì lạnh người ta giữ lấy nhau, nhưng cũng vì lạnh mà người ta buông bỏ nhau, chúng ta sẽ nhanh thôi để qua một cơn cảm cúm.
Gửi cơn gió đầu đông,
Đợi cô ấy kịp quấn khăn và xỏ giầy, mùa đông này chắc lạnh lắm.
Theo iblog
Mẹ lạnh lắm phải không ?
Vào một đêm Giáng sinh, một thiếu phụ mang thai lần bước đến nhà một người bạn nhờ giúp đỡ. Con đường ngắn dẫn đến nhà người bạn có một mương sâu với cây cầu bắc ngang.
Người thiếu phụ trẻ bỗng trượt chân chúi về phía trước, cơn đau đẻ quặn lên trong chị. Chị hiểu rằng mình không thể đi xa hơn được nữa. Chị bò người phía bên dưới cầu.
Đơn độc giữa những chân cầu, chị đã sinh ra một bé trai. Không có gì ngoài những chiếc áo bông dày đang mặc, chị lần lượt gỡ bỏ áo quần và quấn quanh mình đứa con bé xíu, vòng từng vòng giống như một cái kén. Thế rồi tìm thấy được một miếng bao tải, chị trùm vào người và kiệt sức bên cạnh con.
Sáng hôm sau, một người phụ nữ lái xe đến gần chiếc cầu, chiếc xe bỗng chết máy.Bước ra khỏi xe và băng qua cầu, bà mẹ nghe một tiếng khóc yếu ớt bên dưới. Bà chui xuống cầu để tìm.Nơi đó bà thấy một đứa bé nhỏ xíu, đói lả nhưng vẫn còn ấm, còn người mẹ đã chết cóng.
Bà đem đưa bé về và nuôi dưỡng. Khi lớn lên, cậu bé thường hay đòi mẹ nuôi kể lại câu chuyện đã tìm thấy mình. Vào một ngày lễ Giáng sinh, đó là sinh nhật lần thứ 12, cậu bé nhờ mẹ nuôi đưa đến mộ người mẹ tội nghiệp. Khi đến nơi, cậu bé bảo mẹ nuôi đợi ở xa trong lúc cậu cầu nguyện. Cậu bé đứng cạnh ngôi mộ, cúi đầu và khóc. Thế rồi cậu bắt đầu cởi quần áo. Bà mẹ nuôi đứng nhìn sững sờ khi cậu bé lần lượt cởi bỏ tất cả và đặt lên mộ mẹ mình.
"Chắc là cậu sẽ không cởi bỏ tất cả - bà mẹ nuôi nghĩ - cậu sẽ lạnh cóng!" song cậu bé đã tháo bỏ tất cả và đứng run rẩy. Bà mẹ nuôi đi đến bên cạnh và bảo cậu bé mặc đồ trở lại. Bà nghe cậu bé gọi người mẹ mà cậu chưa bao giờ biết: " mẹ đã lạnh hơn con lúc này, phải không mẹ?" Và cậu bé oà khóc.
Theo Guu
Gom yêu thương trong nắng.. Thu uể oải chuyển mình, đắp lên chiếc chăn mỏng bằng những đám mây xám. Mùa này là mùa chênh vênh, chênh vênh với từng đợt gió, với cái nắng sáng sớm, ko gay gắt mà phảng phất cái se lạnh, để đến một lúc sau khi nắng tan dần, là mưa xuống, rả rích, chộn rộn. Đà Lạt vào chiều lại mưa...