Lãnh đạo Trung Quốc muốn kiểm soát sự thái quá 3 thập kỷ
Lãnh đạo TQ đang tìm cách kiểm soát sự thái quá của ba thập kỷ bùng nổ kinh tế, gây ra tình trạng sản xuất quá tải và một khoản nợ đe dọa đà tăng trưởng tiếp theo của đất nước này.
Giới chức Trung Quốc đang “đánh đu” trong cách thức kích thích nền kinh tế khi cắt giảm tỷ lệ dự trữ bắt buộc (RRR) ở mức mạnh nhất kể từ đầu cuộc khủng hoảng tài chính thế giới. Quyết định này được đưa ra vài ngày sau khi có báo cáo cho thấy tăng trưởng kinh tế của nước này ở mức chậm nhất trong 6 năm trở lại đây.
Ngân hàng Trung ương Trung Quốc (PBoC) cho biết từ ngày 20/4, tỷ lệ RRR được giảm 1%. Đây đã là lần giảm thứ hai trong năm 2015, đưa RRR xuống còn 18,5%, mức thấp nhất của Trung Quốc kể từ năm 2012, song con số này vẫn còn quá cao so với chuẩn quốc tế.
Động thái trên của PBoC cũng giống như của Ngân hàng trung ương châu Âu (ECB) và Ngân hàng trung ương Nhật Bản (BoJ). Quyết định cắt giảm mới sẽ cho phép các ngân hàng thương mại nước này đẩy mạnh hoạt động cho vay, giúp “giải phóng” khoảng 1.200 tỷ nhân dân tệ (đương đương 194 tỷ USD) vào nền kinh tế.
Quyết định trên thể hiện cam kết của Thủ tướng Lý Khắc Cường hồi tháng trước là sẽ can thiệp nếu sự suy giảm kinh tế ảnh hưởng xấu đến công ăn việc làm. Tuần trước, Thống đốc PboC Chu Hiểu Xuyên cũng đã úp mở rằng Trung Quốc vẫn còn khả năng hành động.
Nhận định về việc này, ông Stephen Jen, đồng sáng lập Quỹ đầu cơ SLJ Macro Partners LLP (có trụ sở tại London, Anh), từng là giám đốc phụ trách nghiên cứu tiền tệ của ngân hàng đầu tư Morgan Stanley, cho rằng: “Quyết định nới lỏng của PBoC thực ra là để tự vệ”. Theo ông Jen, dòng vốn liên tục bị chuyển ra bên ngoài dẫn tới một sự thu hẹp về tiền tệ căn bản của Trung Quốc. Để đối phó với tình trạng này, PBoC cần hành động để tăng tiền theo cấp số nhân.
Quyết định cắt giảm RRR sẽ bổ sung cho chính sách nới lỏng tiền tệ của PBoC cũng như của khoảng 30 ngân hàng trung ương khác trên thế giới trong năm nay, khi các nhà hoạch định chính sách đương đầu với nguy cơ lạm phát thấp kỷ lục.
Video đang HOT
Hai lãnh đạo TQ, Tập Cận Bình và Lý Khắc Cường
Tăng trưởng chậm
Tăng trưởng GDP của Trung Quốc đạt 7% trong 3 tháng đầu năm 2015 so với cùng kỳ năm 2014, và là mức thấp nhất kể từ năm 2009. Trong khi đó, chỉ số sản xuất công nghiệp trong tháng 3 cũng chỉ tăng ở mức thấp nhất kể từ tháng 11/2008. Dự trữ ngoại hối giảm kỷ lục trong quý I/2015, khiến người ta đồn thổi về khả năng PBoC bán cổ phiếu để giúp đồng nhân dân tệ trong bối cảnh tiền đang “chảy” ra ngoài Trung Quốc.
Tân Hoa Xã ngày 20/4 dẫn lời Bộ trưởng Tài chính Lâu Kế Vĩ cho biết: “Dù nền kinh tế Trung Quốc đang đối mặt với sức ép tăng trưởng giảm, chính phủ Trung Quốc có đủ công cụ chính sách để đối phó”. Ông khẳng định: “Trung Quốc có khả năng hoàn thành mục tiêu tăng trưởng đặt ra là 7%”.
Thủ tướng Lý Khắc Cường và Chủ tịch Tập Cận Bình đang tìm cách kiểm soát sự thái quá của ba thập kỷ bùng nổ kinh tế, từng giúp hàng triệu người thoát nghèo nhưng cũng gây ô nhiễm cho bầu trời và các con sông ở quốc gia này, đồng thời gây ra tình trạng sản xuất quá tải và một khoản nợ đe dọa đà tăng trưởng tiếp theo của đất nước. Bên cạnh đó, tình trạng tham nhũng đang “hãm phanh” tăng trưởng kinh tế trong ngắn hạn.
Các động thái nới lỏng
Hồi đầu năm nay, các nhà hoạch định chính sách đã đưa ra một chương trình trị giá 1.000 tỷ nhân dân tệ, cho phép các chính quyền địa phương bán trái phiếu để thay thế các khoản cho vay của ngân hàng trong thời gian khủng hoảng tài chính năm 2008-2009. Tờ Wall Street Journal dẫn các nguồn tin đáng tin cậy cho biết PBoC dự định cho phép các ngân hàng sử dụng các trái phiếu này để bù lại lãi suất thấp, các khoản vay có thời hạn ba năm, nhằm đổ tiền vào các lĩnh vực như nông nghiệp và các doanh nghiệp nhỏ và vừa.
Bà Wang Tao, Giám đốc kinh tế của Trung Quốc tại Tập đoàn UBS Group AG ở Hong Kong, cho biết chính phủ sẽ mở rộng và tăng đầu tư vào cơ sở hạ tầng và hàng hóa công, và việc này do các ngân hàng chính sách trang trải. Bà nhấn mạnh đến vai trò ngày càng tăng của Ngân hàng phát triển Trung Quốc (CDBC) – ngân hàng chính sách lớn nhất nước này.
Trong số các bước đi mà PBoC đã tiến hành nhằm thúc đẩy cho vay có một chương trình tín dụng ngắn hạn mang tên ưu đãi cho vay trung hạn, thông qua đó 370 tỷ nhân dân tệ đã được giải ngân trong quý I.
Chi tiêu cho cơ sở hạ tầng
Ông Larry Hu, giám đốc kinh tế Trung Quốc của công ty chứng khoán Macquarie ở Hong Kong, cho rằng: “Các nhà hoạch định chính sách đang rất lo lắng”. Ông dự báo lãi suất sẽ được cắt giảm trong vòng một tháng tới, chi tiêu cho cơ sở hạ tầng sẽ tăng và các quy định mua nhà sẽ được nới lỏng hơn nữa.
Theo quy định mới, tỷ lệ RRR giảm thêm 1% đối với các thể chế tài chính ở nông thôn, 2% đối với Ngân hàng Phát triển Nông nghiệp và giảm 0,5% nữa đối với các ngân hàng có cơ cấu cho vay đáng kể cho nông nghiệp và các doanh nghiệp nhỏ. Theo các chuyên gia kinh tế của tờ Bloomberg, các khoản cắt giảm thêm này khiến quyết định của PBoC “mang hơi hướng cải cách”. Tuy nhiên, trong bối cảnh tăng trưởng chậm và các doanh nghiệp nhỏ thường dễ gặp nguy cơ nhất, cũng dễ hiểu khi các ngân hàng coi công ty nhà nước là “sự đánh cược” an toàn hơn. Các chuyên gia này viết: “Hơn bao giờ hết, cái giá của tăng trưởng mạnh là tiến bộ chậm trong cải cách cơ cấu”./.
Theo Anh Thư/Bloomberg
Vietnamnet
Lý giải sự chững lại của kinh tế Trung Quốc
Trung Quốc đã cắt giảm mục tiêu tăng trưởng trong năm 2015 chỉ còn 7% - mức thấp nhất trong hơn hai thập kỷ qua. Số liệu tuần qua cho thấy quốc gia này có lẽ sẽ phải chật vật trong một thời gian dài mới có thể đạt được con số như trên.
Trung Quốc cắt giảm mục tiêu tăng trưởng trong năm 2015 chỉ còn 7%
Mặc dù tốc độ tăng trưởng đề ra vẫn là con số đáng ngưỡng mộ cho phần lớn các quốc gia khác song thực trạng suy giảm của kinh tế Trung Quốc đang gây ra lo ngại. Tốc độ tăng trưởng của Trung Quốc mấy năm gần đây đã không đúng như mong đợi của các tổ chức kinh tế toàn cầu, ví dụ như Quỹ Tiền tệ Quốc tế (IMF) dự báo tăng trưởng hàng năm của Trung Quốc vượt 8% cho đến hết năm 2017. Việc giảm tốc này là một trong những nguyên do chính cho chính sách bán tháo các mặt hàng xuất khẩu từ quặng sắt cho đến than trong hai năm qua. Vậy điều gì đã khiến tăng trưởng kinh tế Trung Quốc chậm lại như vậy?
Theo như các chuyên gia nhận định, tốc độ tăng trưởng của Trung Quốc trong 3 thập kỷ qua, với con số trung bình đạt 10% mỗi năm, suy yếu dần là điều không tránh khỏi. Quy luật số đông được áp dụng vào các nước cũng như các doanh nghiệp: Nền kinh tế ngày một lớn mạnh thì càng khó để duy trì phát triển ở tốc độ nhanh. Tăng trưởng kinh tế 7% năm nay ở Trung Quốc có lẽ sẽ tạo thêm sản lượng nhiều hơn so với con số 14% trong năm 2007. Trên thực tế, kinh tế Trung Quốc đang phải đối mặt với "cơn gió ngược". Về lâu dài, tốc độ tăng trưởng là một hàm để mô tả sự biến động trong nhân lực, nguồn vốn và năng suất sản phẩm. Khi cả ba yếu tố này cùng tăng, tỉ lệ tăng trưởng sẽ ở mức cao nhất. Nhưng hiện nay cả 3 yếu tố đó đều chững lại ở Trung Quốc. Dân số trong độ tuổi lao động đạt mức cao nhất vào năm 2012. Đầu tư cũng đã đạt tới đỉnh (chiếm 49% GDP, con số mà chỉ có một vài nước đạt được). Cuối cùng, khoảng cách công nghệ của Trung Quốc và các nước lớn đang được thu hẹp dần, đồng nghĩa với việc tăng trưởng năng suất cũng thấp hơn.
Biểu đồ hiển thị tốc độ tăng trưởng GDP của Trung Quốc (Ảnh: The Economist)
Nhiều xu hướng gần đây cũng giải thích cho sự chậm lại của kinh tế Trung Hoa. Diễn biến quan trọng nhất phải kể đến tín dụng khổng lồ. Tổng nợ (bao gồm chính phủ, gia đình và các doanh nghiệp) đã lên tới 250% GDP. Số nợ này đã khiến Trung Quốc rơi vào tình cảnh lao đao với nghĩa vụ trả nợ nặng nề. Đáng lo ngại hơn, phần lớn tín dụng này lại rơi vào tay những nhà đầu tư xây dựng bất động sản. Số lượng những ngôi nhà tồn đọng không bán được đang đạt mức cao kỷ lục. Chỉ trong vòng 2 tháng đầu năm 2015, những ngôi nhà mới xây đã giảm gần 1/5 so với cùng kỳ năm trước đó. Việc thanh toán các khoản nợ cũng phải mất nhiều năm. Với hệ thống tài chính Trung Quốc đang gần như đóng hiện nay, tất nhiên một cuộc khủng hoảng nghiêm trọng khó có thể xảy ra song việc xóa hết nợ xấu không chỉ là nhiệm vụ một sớm một chiều có thể giải quyết triệt để được.
Bên cạnh đó, ngân hàng trung ương nước này từ trước đến nay luôn do dự trong việc nới lỏng chính sách tiền tệ. Những thay đổi của quy tắc tài chính lại khiến các cấp chính quyền địa phương gặp khó khăn trong việc tiêu chi ngân sách. Với tình trạng lạm phát giá tiêu dùng ở mức thấp 1,1% và giá sản xuất rơi vào giảm phát, nhiều người nhận định kinh tế Trung Quốc đang chững lại so với tiềm năng thực sự của nó. Thông thường, nếu như có những thay đổi trong chính sách cũng như sự mở đầu của một chu kỳ mới, tương lai kinh tế của một nước sẽ được cải thiện. Song những thay đổi cơ cấu trong kinh tế Trung Quốc lại là một câu chuyện khác. Nó sẽ ngăn chặn bất kì sự phục hồi nào. Tốc độ tăng trưởng đạt mức 2 chữ số có lẽ sẽ chỉ là phép lạ trong quá khứ đối với Trung Quốc.
Theo Hồng Hạnh/Economist/baotintuc.vn