Lãnh 2 cái tát như trời giáng của chồng giữa đêm vì EURO 2016
Khi kể ra câu chuyện này tôi đang rơi vào trạng thái hoang mang cực độ. Mới cách đây 1 tiếng, chồng vừa giáng cho tôi 2 cái tát như trời giáng chỉ vì giận tôi suốt ngày chúi đầu vào ti vi.
Chào độc giả mục tâm sự , khi viết nên những dòng chữ này là lúc tâm trạng tôi vô cùng đau đớn và thất vọng ê chề. Tôi có nằm mơ cũng không nghĩ rằng, người chồng bao lâu tôi yêu thương, quý trọng lại đối xử với vợ mình như thế. Anh thật vũ phu và không tâm lý chút nào.
Tôi và anh xã cưới nhau được 4 năm nay. Phải nói rằng, anh có ngoại hình khá đẹp trai, thông minh và rất mực tâm lý. Còn tôi cũng thuộc diện hoa khôi của trường, nên ngày tán tôi anh khá vất vả. Anh chiều chuộng hết mọi sở thích của tôi. Bất chấp cả việc tôi là một cô gái nghiện bóng đá, tới mức có thể ăn ngủ vì nó.
Biết tôi yêu thích đội FC Barcelona và Chelsea nên anh đã mua không ít món quà liên quan tới đội bóng này dành tặng cho tôi. Thậm chí, đặt mua cả cuốn anbum có đầy đủ hình các thành viên trong câu lạc bộ để lấy lòng tôi.
Chính bởi vì sự yêu chiều đó mà tôi đã cảm động, quyết định đến với anh sau 4 năm yêu nhau. Sau này, đi làm có bầu, sinh con nhưng thói quen nghiện bóng đá của tôi vẫn không bỏ được. Ngày trước khi chưa chồng, hễ tuần nào có trận bóng nào liên quan tới hai đội bóng tôi yêu thích, tôi đều thức xem tới sáng. Bây giờ có 2 đứa con, tôi chỉ có thể tranh thủ được mỗi khi rảnh rỗi, khi con ngủ để xem cho đỡ thèm mà thôi.
Tôi cứ nghĩ, cưới nhau rồi anh sẽ chiều tôi hơn. Nhưng anh khiến tôi thất vọng hoàn toàn khi thay đổi chóng mặt. Anh sống thực tế hơn, anh không chiều theo sở thích của tôi nữa. Ngày dọn về sống chung, bao nhiêu kỷ niệm về đội bóng. Khăn, mũ, rồi hình ảnh, giày, áo, bóng, kỷ niệm chương… tất cả đều bị anh ném vào một góc.
Video đang HOT
Anh cấm tôi không được trưng bày. Anh nói, nhà chật chội cấm được treo. Rồi những khi tôi ngồi xem đá bóng, đội tôi yêu thích thua. Anh tìm cách chế nhạo tôi “đá thế cũng đá hả mấy thằng lùn kia”, “Chelsea hết thời rồi. Nghỉ, xem gì nữa”, “Anh bảo, anh nhìn mãi không thấy thằng nào đẹp trai bằng anh cả, em cứ dán mắt vào cái màn hình làm gì. Ngắm chồng mình còn hơn”…
Tôi nghe thế ức lắm. Đành rằng, tôi lười, tôi bỏ bê việc n hà anh mắng tôi còn được. Đằng này để tranh thủ thời gian bóng bánh, tôi đã làm hết từ chiều. Có khi đêm nào Chelsea, Barca đá tôi đều xin nghỉ việc sớm để về chuẩn bị cơm nước tranh thủ xem tí. Thế mà anh lại giận dỗi, chê bai thần tượng của tôi như thế. Thử hỏi xem đáng mặt đàn ông không? Đấy là tôi còn chưa chê bai anh đàn ông gì mà yếu ớt không biết bóng bánh là gì nhé!
Mọi chuyện vẫn sẽ ổn nếu như không có mùa EURO năm nay. Khi người người nhà nhà háo hức xem. Tôi cũng vậy, đã lâu rồi không khí bóng đá mới cuồng nhiệt như thế. Tôi vẫn trung thành với những cầu thủ của 2 đội mình thích. Chỉ có điều nó không trọn vẹn khi các cầu thủ đội bóng tôi yêu, chia nhau về đá cho đội bóng nước nhà.
Vốn mang tiếng nghiện bóng đá, nên tôi đã cố theo dõi hết các trận từ đầu mùa giải, không bỏ qua trận nào. Tôi cũng muốn củng cố tí kiến thức để khi lên cơ quan, mấy ông con trai bàn luận tôi còn biết mà “chém gió” tí.
Chẳng lẽ nhu cầu đó của tôi là sai hay sao ? Với một đứa như tôi, mù mờ về bóng đá thì quả là oan uổng, quả là “gà tồ”. Vì thế, khi biết anh giận tôi đã cố để lấy lòng anh khi nấu những món anh thích, để anh ôm con đi ngủ cho tôi tranh thủ một tí. Khi định xem trận đấu giữa Tây Ban Nha và CH Séc tôi cũng đã nhấn mạnh với anh “Em xem nốt trận này rồi em ngủ”.
Khi đó, chồng tôi nghe thế cũng ù ờ gật đầu. Tôi sợ bật ti vi ồn ào nên sang phòng làm việc bật máy tính ngồi xem một mình. Để tăng thêm không khí từ đầu mùa tôi đã ngâm sẵn lọ chân gà, sả ớt để 2 vợ chồng cùng nhấm nháp. Nhưng rồi đêm hôm nay, chỉ một mình tôi ngồi đây “độc bước trên con đường đam mê đầy gian khổ”.
Khi Gerard Piqué vừa ghi bàn tôi đang ở trên đỉnh cao của hạnh phúc thì chồng tôi xông vào cho tôi 2 cái tát đau điếng. Không chỉ vậy, anh còn hét vào mặt tôi: “Cứ chúi mặt vào xem mấy cái thằng lùn này đá. Cô điên rồi sao hả?”. Tôi còn chưa hết ngỡ ngàng thì anh chửi tiếp.
“Tôi bảo nhé! Ngày trước chưa cưới vì yêu cô nên tôi nhẫn nhịn. Giờ cưới về rồi lo mà chăm chồng con đi, mùa giải nào cũng kêu một tí, xem một lúc rồi chúi mặt vào cái máy. Sáng mở mắt đã bật tin thể thao, 11h tin thể thao. Tối 8h đá bóng, 11h cũng bóng, đến 2h cũng trừng mắt xem…”. Anh nhìn tôi hằm hằm rồi liên tục chỉ vào ti vi.
Khi tôi định xin lỗi anh nói tiếp: “Mẹ như…cô có sống được nhờ mấy thằng lùn này không? Bóng đá có ăn được không hả? Suốt ngày cứ dán mắt vào màn hình. Đi làm cả ngày đã đủ mệt lắm rồi, tối còn trừng mắt xem bóng với chả bánh. Có muốn tao đập vỡ cái ti vi này đi không?”.
Chẳng là lúc tôi đang xem đá bóng, anh có gợi ý tôi có nhắn tin ỡm ờ “chuyện ấy” nhưng tôi không để ý tin nhắn nên anh nổi cáu. Cộng thêm cu con đòi ti mẹ để ngủ tiếp, anh gõ cửa gọi tôi 5 lần 7 lượt, nhưng tôi vẫn cứ lo chuyện ghi bàn, vì thế anh nổi nóng đánh tôi như thế.
Sau 2 cú tát của chồng, tôi thất vọng vô cùng. Tôi càng tủi thân hơn khi anh gọi thần tượng của tôi là mấy thằng lùn, còn xưng “mày tao” nói những từ thô tục như “mẹ…”. Tôi thật không ngờ anh bảnh trai, có học thức mà lại ăn nói như thế.
Đành rằng, anh là đàn ông không yêu bóng đá thì thôi. Tôi đam mê một chút có sao đâu mọi người nhỉ? Nhiều lúc tôi chán lắm, muốn ly hôn chồng để sống cho thoải mái. Nhưng các con tôi, chúng nó yêu bố vô cùng. Đi làm về chúng lại sà vào lòng bố trong khi tôi bận với những FC của mình. Giờ tôi phải làm sao đây mọi người ơi?
Theo Người đưa tin
Cái tát của mẹ chồng đã khiến tôi tỉnh ngộ
Có chồng yêu thương, chiều chuộng, mẹ chồng tốt bụng, quan tâm, tôi tưởng như vậy là mình viên mãn. Nhưng đúng là, ông trời không bao giờ để ai cười được cả ngày.
Tôi đã nghĩ, cuộc đời mình sẽ chấm dứt khi tôi mất đi hai đứa con trong bụng vì lưu. Lấy chồng chưa được 3 năm, có lẽ đó là nỗi mất mát lớn nhất đời tôi. Cả đời này tôi cũng không quên được nỗi đau ấy. Có chồng yêu thương, chiều chuộng, mẹ chồng tốt bụng, quan tâm, tôi tưởng như vậy là mình viên mãn. Nhưng đúng là, ông trời không bao giờ để ai cười được cả ngày. Có sướng cũng ắt sẽ khổ. Tôi đã phải nếm mùi cay đắng khi con tôi đã vĩnh viễn ra đi, khi mà tình yêu thương và niềm hi vọng tôi dồn hết cho con. Khi mà, tôi ao ước được làm mẹ đã mấy năm trời.
Mất con, tôi như người mất hồn, sống không bằng chết. Ngày đêm nghĩ đến con, lo lắng cho con, mong con lớn nhanh để bố mẹ được gặp con. Nhưng cái tin sét đánh ấy như cướp đi cả gia đình tôi. Tôi chẳng còn tâm trí nào nghĩ đến những chuyện khác. Tôi nghỉ ở nhà mấy tháng để ổn định tinh thần và không muốn giao du với ai.
Có lúc, tôi cứ nằm ở trên phòng, không ăn uống, không tiếp xúc với người ngoài. Tôi chỉ nói muốn chết, muốn đi theo các con tôi. Mẹ chồng tôi thấy vậy nên rất thương tôi, nhiều lần động viên tôi cố gắng vì chuyện gì cũng đã xảy ra rồi. Mẹ bảo tôi phải giữsức khỏe để sau này còn có em bé. Tôi thì không màng chuyện đó nữa.
Hôm đó, tôi cứ khóc lóc mãi trong phòng, một mực không xuống nhà ăn cơm. Đã giam mình gần 1 tuần, người tiều tụy. Mẹ chồng đã tát tôi một cái như trời giáng chỉ vì tôi tự hành hạ mình. Bị mẹ tát bất ngờ, lại bị tạt nước vào mặt cho tỉnh ngộ, tôi đã nhận thức được, mình đã quá bi lụy trong suốt thời gian dài. Đây đâu phải là lỗi của tôi, đây là số mệnh của các con tôi. Mẹ kể cho tôi nghe, ngày trước mẹ cũng từng bị mất đi một người con khi vừa chào đời. Nỗi đau ấy mẹ hiểu. Mẹ không muốn tôi phải khổ như thế. Mẹ bảo, bây giờ mẹ cũng đang có một mái ấm hạnh phúc. Mẹ vừa nói vừa khóc, vừa ôm tôi động viên.
Sau lần ấy, tôi như người tỉnh ngủ. Tôi cố gắng ăn uống, tự vực bản thân mình dậy. Tôi đã ra ngoài, hít thở không khí trong lành, đã tìm được niềm vui nơi bạn bè, đã cố gắng để mình trở nên vui vẻ, thoải mái hơn bằng những cuộc trò chuyện với người thân, gia đình và bè bạn. Tôi đã thấy mình có thêm sức lực, cuộc sống tươi mới hơn, cũng không còn bận lòng như trước nữa. Nghĩ đến cảnh mình trước đây, tôi lại thấy thương hại chính mình.
Ừ thì con tôi mất đi nhưng chồng tôi vẫn yêu thương tôi, mẹ chồng không vì thế mà trách móc tôi, thậm chí còn hiểu nỗi đau tôi đã trải qua. Bà hết lòng chăm sóc, quan tâm người con dâu như tôi. Tôi phải có gắng sống, sống thật tốt vì gia đình ở phía trước. Tất cả những thứ tôi đang trải qua chính là những ngày tháng mới. Tôi phải làm sao để cho chồng tôi yên lòng và tin rằng, sẽ có một gia đình tốt.
Thời gian đó, tôi đã cải đổi bản thân và tôi lại biết tin mình có bầu. Tin ấy khiến tôi vừa mừng vừa lo. Mừng vì sắp được làm mẹ nhưng lại sợ, không biết có chuyện gì xảy ra với tôi không, rồi con tôi có lành lặn ra đời hay thế nào. Cuối cùng, tôi cũng có được một niềm vui trọn vẹn. Con giờ đã được 2 tuổi, rất nghe lời mẹ, hay ăn chóng lớn, ngoan ngoãn, rất đáng yêu. Bà nội cưng nựng cháu, chồng tôi cũng vô cùng yêu thương con tôi. Phải nói là, với tôi, cuộc sống thật hạnh phúc. Tôi đã cảm thấy ngày trước mình thật tội nghiệp, thật phí hoài thời gian. Con ra đi, tôi đau tôi buồn, nhưng rồi, tôi sẽ lại được đón những thiên thần mới, đón những người con mới, rồi sẽ lại được làm mẹ. Tôi sẽ hạnh phúc vô vàn, sẽ cảm thấy cuộc đời này tươi đẹp như chính lúc này vậy. Vì tất cả là tình yêu thương tôi dành cho con và gia đình tôi. Tôi thật may mắn vì đã nhận cái tát của mẹ chồng và tỉnh ngộ từ ngày ấy để làm lại cuộc đời. Sống tiếp, sống vui vẻ chính là món quà quý giá cho những đứa con xấu số của tôi.
Theo Khám phá
Cái tát của chồng làm cải thiện mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu Lấy nhau đã gần 10 năm sinh sống, chị H tự cho mình là người vợ hạnh phúc. Trừ những mẫu thuẫn nho nhỏ trong đời sống gia đình và những bất hòa xung quanh chuyện mẹ chồng, nàng dâu, chồng chị lúc nào cũng ân cần, chu đáo, chăm sóc chị và các con. Rõ ràng, điều này xuất phát từ tình...